Hoàn [Mừng SN Tiêu Thời Khâm 2019][Lôi Đình] Hoa Đỗ Quyên, Mùi Của Sự Sống

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#1
Hoa Đỗ Quyên, Mùi Của Sự Sống
Tác giả: Thất Nguyệt Một Lê – Link
Đồng tác giả với: Sơn Hà Kính Ta, [Tiêu Thời Khâm] Chào Mừng Trở Lại
Convert: Kho Convert TCCT
Thể loại: Fanfic hướng nguyên, non Cp
Văn án: Loại hoa nào thích hợp Tiêu Thời Khâm nhất?
Edit: Gingitsune
Beta: Katakara


Lúc Đới Nghiên Kỳ dạo Weibo, chợt nhìn thấy trang chính thức của Vinh Quang phát tin “Các bạn nghĩ đội trưởng các chiến đội thích hợp hoa gì?”

Phía dưới có một nửa số người chế giễu, trả lời: “Ha ha ha ha ha ha ha, Bách Hoa trả phí quảng cáo bao nhiêu? Ta Vi Thảo/ Lam Vũ/ Bá Đồ/ Hưng Hân/ Hô Khiếu/ Hư Không trả gấp mười.” Đới Nghiên Kỳ cố tình đếm, liền Chiêu Hoa cũng có fan nhắc đến, lại tuyệt không thấy Lôi Đình. Cô thật rất muốn túm lấy fan Lôi Đình, vừa lắc vừa hò hét: Lôi Đình thật tình không nghèo như vậy. Bách Hoa trả bao nhiêu tiền, Lôi Đình chúng ta trả gấp 10.1 lần, dư ra 0.1 để cho ngươi kiêu ngạo!

Nửa còn lại liền thành thật thảo luận đội trưởng chiến đội nhà mình thích hợp loại hoa nào. Đới Nghiên Kỳ kéo xuống dưới, lật đến Tiêu Thời Khâm, câu trả lời được nhiều like nhất là hoa lài. Hàng năm, khắp hang cùng ngõ hẻm của Vũ Hán đều có rất nhiều người bán hàng rong mời chào hoa lài. Mùi hoa theo chân bọn họ lan tỏa đến từng ngóc ngách trong cả thành phố, các cô nương xinh xắn thanh tú đều thích mua một đóa hoa lài gắn lên tóc hoặc treo trên túi. Hoa lài thật tốt, mấy đồng tiền liền mua được một bó to mang về cắm vào bình nhựa Khang Sư Phó*, rót ít nước, bảo đảm căn phòng thơm ngát cả tuần. Có điều Đới Nghiên Kỳ luôn nghĩ nếu phải có một loài hoa liên hệ với Tiêu Thời Khâm, phản ứng đầu tiên của cô là hoa đỗ quyên**.


Đúng, chính là loài hoa đỗ quyên hàng năm nở rộ, tiếng xấu đồn xa của Vũ Hán.

Cô cũng không giải thích được vì sao.

Dù cho vẻ ngoài của hoa đỗ quyên có xinh đẹp, thanh thuần đến đâu chăng nữa, cũng không thể thay đổi được hương vị khó ngửi khiến người ta phải chán ghét mà bịt mũi mỗi khi đi ngang qua. Nhưng hè đi hè đến, cây xanh đua nhau mọc, hoa đỗ quyên trước cửa Lôi Đình mặc sức nở rộ, Đới Nghiên Kỳ cứ nghe thấy mùi vị đặc trưng đó liền nghĩ ngay đến Tiêu Thời Khâm.

Mùi vị quá nồng nàn, như Phương Học Tài nói, chẳng khác nào giờ giờ phút phút liên tục cưỡng gian đầu óc người ta. Chỉ cần ngửi một lần thì dù ngày đông thân cây đã hoàn toàn biến dạng, cành cây chẳng còn một chiếc lá, chỉ một ánh nhìn thoáng qua gốc cây cũng sẽ khiến người nhớ đến loại cây của sinh mệnh bừng bừng sức sống này. Ngươi không thể quên, cũng không thể thoát được nó. Dù gốc cây kia cuối cùng cũng hy sinh vì mục tiêu xanh hóa thành thị, hằng năm bước qua ngưỡng cửa Lôi Đình, Đới Nghiên Kỳ đều ngẩng đầu trong vô thức.

Cô lại nghĩ đến Tiêu Thời Khâm, dù cho anh đã sớm giải nghệ. Cô nhớ đến lúc mới tới Lôi Đình, cô hỏi đội trưởng mùi gì khó ngửi đến thế. Tiêu Thời Khâm liền lúng túng trả lời rằng đó là mùi hoa. Đới Nghiên Kỳ đến từ nơi không có hoa đỗ quyên nên vô cùng hiếu kỳ về loài hoa này. Cô không biết đây là mùi gì, chỉ cảm thấy nó nồng nặc nhưng lại không thể chỉ ra nó khó ngửi chỗ nào. Cô đương nhiên không hiểu, lúc đó gì cũng không hiểu, thậm chí sẽ đỏ vành tai khi lỡ nhìn thấy đội viên nam duỗi người, lộ ra chút cơ bắp dưới vạt áo.

Ngày ấy, Tiêu Thời Khâm lấy con diều mắc kẹt trên cây giúp đứa nhỏ chơi trước cửa Lôi Đình. Anh giẫm lên băng ghế bắt diều, lá cây cùng cánh hoa cũng bắt được anh, tới tấp rơi vào đồng phục cùng áo khoác chiến đội của anh. Anh đưa diều cho đứa nhỏ, phủi đi hoa lá trên người mình, đi vào Lôi Đình.

Anh vừa vào phòng nghỉ Lôi Đình, tiểu cô nương Đới Nghiên Kỳ - siêu mẫn cảm với mùi vị - liền ghét bỏ mà nhăn mũi, lập tức nói toẹt ra: “Đội trưởng đội trưởng, sao trên quần áo của anh toàn mùi hoa đỗ quyên vậy?”

Tiêu Thời Khâm ngớ người, mọi người cũng ngớ ra. Phương Học Tài phì cười trước tiên, vừa chỉ vào Tiêu Thời Khâm vừa cười đến gập người. Các đội viên khác cũng vừa ám muội liếc nhau vừa cười. Đới Nghiên Kỳ hoàn toàn không hiểu vì sao bọn họ cười, luôn cảm thấy có một thứ cô không biết nhưng ai cũng biết là thứ gì đấy được giấu sau những nụ cười đầy ẩn ý kia. Cô giương mắt nhìn Tiêu Thời Khâm, anh hơi xấu hổ, che miệng khụ hai tiếng. Tiếng ho khan kia, cùng với động tác luống cuống của Đới Nghiên Kỳ, nhanh chóng bị một trời tiếng cười bao phủ.

Sau đó, khi Đới Nghiên Kỳ lén trốn trong chăn tra tìm hoa đỗ quyên rồi hiểu vì sao lúc ấy mọi người đều cười, cô xấu hổ đến suýt chút chôn cả người vào trong chăn, từ nay về sau tuyệt tích giang hồ. Sau đó nữa, mỗi lần đi ngang qua gốc cây trước của Lôi Đình, cô lại hồi tưởng một lần trải nghiệm bối rối năm xưa.

Hoa đỗ quyên là biểu tượng của tình yêu đôi lứa, tình nghĩa vợ chồng chung thủy, son sắt.
Ở Trung Quốc đỗ quyên là biểu tượng cho sự ôn hòa, dịu dàng và nữ tính.

Ý nghĩa thông điệp của hoa đỗ quyên:
  • “Nhớ và muốn quay trở về nhà”.
  • “Chăm sóc bản thân và giữ gìn sức khỏe nhé”.
  • “Chăm sóc bản thân và những người xung quanh nhé”.
  • “Nhắc nhở kiềm chế những cảm xúc thái quá”.


Ngày Tiêu Thời Khâm rời Lôi Đình là một ngày mưa. Tựa như ngày anh đến.

Thời tiết Vũ Hán luôn thay đổi bất ngờ: hôm qua vẫn rực rỡ ánh mặt trời, hôm nay đã giông tố bão bùng.

Giọt mưa đánh vào tán cây, cánh hoa nhỏ bé liền theo mưa rơi vào vũng nước.

Anh bung dù bước ra ngoài, lập tức bị cơn gió mang theo nước mưa đập vào mặt, làm ướt hết mắt kiếng, người cũng ướt sũng.

“Đội trưởng đội trưởng! Anh chờ mưa tạnh rồi hãy đi.” Đới Nghiên Kỳ kéo tay áo anh, năn nỉ ỉ ôi.

Tiêu Thời Khâm lấy ra tấm vải lau kiếng, từ tốn cẩn thận lau sạch hơi nước trên mắt kiếng. Xong xuôi, anh cười với Đới Nghiên Kỳ: “Hôm qua nói trời quá nắng sẽ nóng, hôm nay lại bảo mưa to. Cứ vậy mãi, e rằng anh sẽ không đi được.”

Đới Nghiên Kỳ dõi theo bóng hình Tiêu Thời Khâm càng lúc càng đi xa vào trong màn mưa, không biết nước mắt hay nước mưa khiến ánh mắt cô mơ hồ.

Đây là lần thứ hai cô dõi theo Tiêu Thời Khâm rời khỏi Lôi Đình.

Có điều lần này, anh thật sẽ không trở về.

Giống như gốc cây bị đốn đi vì kế hoạch phát triển thành thị kia. Những bông hoa đỗ quyên năm nào luôn nở rộ vào mùa hè để ô nhiễm khứu giác của mọi người kia, cuối cùng cũng không lại nở.

Mọi người đều nói đội trưởng tốt nhất Liên minh là Vương Kiệt Hi. Thật ra, trong lòng mỗi đội viên Lôi Đình, chàng trai đeo kính nhã nhặn kia, người nâng cả Lôi Đình trên đôi vai gầy yếu, kẻ mang một đội yếu của Liên minh vào vòng tứ kết, mới xứng đáng với danh hiệu đó.

Anh ấy vốn không phải là một tuyển thủ có đấu pháp sắc bén sáng ngời; anh ấy không phô trương, gặp người nào cũng sẽ mỉm cười hàm súc.

Sự chú ý của mọi người luôn dành cho những tuyển thủ cá tính, những người càng đoạt ánh mắt.

Tiêu Thời Khâm, anh ấy chỉ là một người bình thường không hề tầm thường.

Cần cù chăm chỉ, nghiêm túc xử lý mỗi một việc, tập trung mỗi trận đấu, nghiên cứu mỗi đối thủ.

Anh có thể dùng một mớ bài rác thắng được cả ván bài; có thể ngoi lên từ vực sâu, mang cả đội phá tan bóng tối.

Rất nhiều người nói anh không phóng khoáng, lúc thi đấu lại tính toán tỉ mỉ chi li đến từng tiểu tiết. Đới Nghiên Kỳ lại biết, những chỉ đạo kỹ càng nhỏ nhặt trong thi đấu đoàn đội kia là thành quả của vô số đêm không ngủ.

Tiêu Thời Khâm luôn cười trêu rằng trong mấy năm thi đấu chuyên nghiệp, anh đã tăng cả trăm độ cận.

Có điều vừa nói xong, anh lại quay về trước máy tính để nghiên cứu video thi đấu, lại không ngừng ghi chép chiến thuật trên sổ tay.

Anh ấy vượt qua sấm sét mưa giông, sẽ không quay đầu.

Các người đều gọi anh ấy là Chuyện Nhỏ. Nhưng những chuyện anh làm, đều không phải chuyện nhỏ nha.
 

Himayunan

Người chơi công hội
Bình luận
185
Số lượt thích
403
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp đại đại, Mộc nữ thần, Tán ca
#2
“Đội trưởng đội trưởng, sao trên quần áo của anh toàn mùi hoa đỗ quyên vậy?”

Tiêu Thời Khâm ngớ người, mọi người cũng ngớ ra. Phương Học Tài phì cười trước tiên, vừa chỉ vào Tiêu Thời Khâm vừa cười đến gập người. Các đội viên khác cũng vừa ám muội liếc nhau vừa cười. Đới Nghiên Kỳ hoàn toàn không hiểu vì sao bọn họ cười, luôn cảm thấy có một thứ cô không biết nhưng ai cũng biết là thứ gì đấy được giấu sau những nụ cười đầy ẩn ý kia. Cô giương mắt nhìn Tiêu Thời Khâm, anh hơi xấu hổ, che miệng khụ hai tiếng. Tiếng ho khan kia, cùng với động tác luống cuống của Đới Nghiên Kỳ, nhanh chóng bị một trời tiếng cười bao phủ.

Sau đó, khi Đới Nghiên Kỳ lén trốn trong chăn tra tìm hoa đỗ quyên rồi hiểu vì sao lúc ấy mọi người đều cười, cô xấu hổ đến suýt chút chôn cả người vào trong chăn, từ nay về sau tuyệt tích giang hồ. Sau đó nữa, mỗi lần đi ngang qua gốc cây trước của Lôi Đình, cô lại hồi tưởng một lần trải nghiệm bối rối năm xưa.
High tiêu đới này=))))))))
 

Himayunan

Người chơi công hội
Bình luận
185
Số lượt thích
403
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp đại đại, Mộc nữ thần, Tán ca
#3
Chiến thuật của TTK luôn xài những chi tiết nhỏ cho từng phần nhưng chúng lại liên kết lẫn nhau là dây xích của 1 chiến thuật của cả trận đấu ấy, chính nhờ phong cách như thế này anh có thể khiến các đội viên của mình phát huy tất cả khả năng của bạn thân, họ không cần phải làm các nhiệm vụ khó khăn hơn trình của bản thân mình, chỉ làm theo các chi tiết nhỏ của chiến thuật nhưng những chi tiết nhỏ ấy lại là bài toán liên kết cho cả chiến thuật của trận đấu ấy. Phong cách chiến thuật của TTK là phong cách thích hợp nhất của toàn bộ lôi đình a
Như trong fic này đã nói "Các người gọi anh ấy là Chuyện nhỏ. Nhưng những chuyện anh ấy làm, đều không phải chuyện nhỏ" quả là câu nói thích hợp nhất với TTK nó nói lên toàn phong cách chiến thuật và những cống hiến của lôi đình của anh ấy
 

Lãi

Lơ lửng trên mây, dòm đời vùng vẫy
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
284
Số lượt thích
3,087
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp is real \^m^/
#4
Mỗi lần đọc về Lôi Đình hay Tiêu đội đều có cảm giác nhẹ nhàng, ấm áp nhưng vẫn tràn đầy sức sống. Lôi Đình lúc nào cũng gần gũi với nhau như vậy. Em thật sự rất thích cách tác giả dùng ngôn ngữ của hoa để miêu tả về một người. Cảm giác nhẹ nhàng, tình cảm, sâu sắc lắm! ❤️❤️❤️
 

Himayunan

Người chơi công hội
Bình luận
185
Số lượt thích
403
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp đại đại, Mộc nữ thần, Tán ca
#5
Tác giả viết giọng văn thật nhẹ nhành ấm áp a=)))
Bổ sung lầu trên chút tác giả còn lấy hoa để cp Tiêu đới nữa ấy=)))???
 

Bình luận bằng Facebook