Hoàn [Diệp Duệ] You Speak

FanPD

Khanh bản giai nhân, nại hà si tặc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
496
Số lượt thích
3,383
Location
HCMC
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ
#1
[Diệp Duệ] You Speak
Dài: 4.5k
Author: …
Editor: FanFD
Beta: Cây Cỏ; và Kata;
Truyện dùng nhân vật TCCT nhưng bối cảnh không liên quan gì đến TCCT, hơi hơi hài hước.
Mình có dùng vài từ viết tắt và không chú thích vì nghĩ nó đã được phổ cập rồi. Cả nhà xem và góp ý nhé. Đa tạ!
Chú thích:
(*) Tam Bản Búa: Ba chiêu là xong, không có hậu chiêu. Có thể tìm kiếm đọc tích Trình Giảo Kim với ba chiêu búa thần thánh.


-------------------------

Trên tàu điện ngầm, giờ tan tầm, Phương Duệ mở điện thoại bỗng nghe “Ting” một tiếng, QQ nhắc nhở.

Quân Mạc Tiếu: [link download: XXXXX]

Quân Mạc Tiếu: 17UAp7

Hải Vô Lượng: Là cái gì?

Quân Mạc Tiếu: Giúp một chuyện, chạy thử ứng dụng.

Diệp Tu và Phương Duệ làm chung một công ty. Diệp Tu lớn hơn hắn mấy tuổi, chức vụ cũng cao hơn, nhưng không ra dáng một tiền bối cao cao tại thượng gì cả, vẫn thường cùng đám trẻ tuổi hơn hi hi ha ha. Vì tốt nghiệp cùng một trường, Diệp Tu và hắn chơi với nhau khá thân.

Hắn biết dự án của Diệp Tu đang đến giai đoạn chạy thử, vì thế ở QQ trả lời đồng ý rồi chọn tải app.

Tuy đã biết app Diệp Tu làm chỉ để giao lưu trò chuyện, hắn vẫn nổi da gà vì cái sự màu mè của nó.

You Speak: Nơi tâm tình trò chuyện ấm cúng.

Hải Vô Lượng: Sao nữ tính vậy?

Quân Mạc Tiếu: Dùng giao lưu mà. Dành cho cẩu FA. Như cậu đó.

Quân Mạc Tiếu: Dùng thử đi, có nhiều cô xinh lắm, chớp cơ hội đi Phương Duệ đại đại.

Hải Vô Lượng: . . .

Quân Mạc Tiếu: App này rất hợp với cậu, thiệt đó.

Quân Mạc Tiếu: Thử đi rồi cho anh biết ý kiến!

Phương Duệ mới bước vào tuổi hai mươi lăm, còn chưa tới giai đoạn bị thúc giục kết hôn. Tự nhận mình tướng mạo không đến nỗi tệ, lại còn ăn nói khôi hài. Vậy mà từ khi đi làm tới giờ, các cô gái hắn quen lần lượt biến mất. Ban đầu quan hệ cũng tốt đẹp, về sau dần dần xa lánh. Để lại xung quanh hắn toàn là các đại lão gia. Biết làm sao được, FA thôi chứ sao.

Diệp Tu đã từng chỉ trích hắn không chút thương tiếc: Chú mày nói chuyện zâm quá, mấy em gái chịu không thấu.

Phương Duệ ha ha hắn, ai ba mươi tuổi vẫn còn cô đơn?

Diệp Tu đốt một điếu thuốc ra vẻ trang nghiêm: Đã từng yêu.

Thực ra điều kiện của Diệp Tu rất tốt. Còn trẻ mà đã leo lên được địa vị ấy. Nên với tình trạng hắn mãi vẫn FA, Phương Duệ chỉ có thể nghĩ ra ba lý do: một - bận rộn, hai - lười và ba - trí tuệ cảm xúc thấp.

Có lần hai người bọn hắn cùng đi gặp khách hàng. Đại diện bên đối tác là một cô gái rất xinh đẹp. Cô nhìn Diệp Tu trình bày xong chủ động mời hắn đi uống cà phê. Hắn thẳng thừng từ chối. Cô nàng vừa nãy bàn việc rất hưng phấn, giờ thu lại vẻ mặt buồn bã ỉu xìu rời đi. Dù Phương Duệ đã nháy mắt các kiểu, hắn vẫn lờ đi. Đến nước này thì Phương Duệ cũng chỉ đành thở dài, tên kia phong tình quá kém, mỹ nữ trước mắt mà không biết tranh thủ.

Về sau Phương Duệ nhắc lại chuyện này, nói hắn vốn có thể trở thành bờ vai cho cô gái tìm niềm an ủi, Diệp Tu chỉ cười cười: “Nói chuyện kiểu cậu còn không chịu là zâm.”

Phương Duệ ngàn vạn lần không phục.

Hắn trước kia chưa từng dùng app nào trong vô số app trò chuyện muôn màu muôn vẻ trên mạng xã hội. Nhưng nếu đây là dự án của Diệp Tu, thuật toán sẽ không tệ. Với tâm lý “Thử xem”, hắn nhập mã dùng thử, khai báo thông tin cá nhân, rồi nhắn QQ cho Diệp Tu

Hải Vô Lượng: đến lúc thể hiện mị lực của tui rồi, lão Diệp anh chờ xem đi.

Hải Vô Lượng: Hắc hắc hắc hắc hắc hắc hắc

Diệp Tu lười, không thèm nhắc hắn kiểu cười này có bao nhiêu dâm đãng, chỉ nhắn “Cố lên”, rồi off.

Phương Duệ đăng nhập. Diệp Tu không lừa hắn. Khi chọn thẻ Có hứng thú, phần mềm hiện ra một danh sách đề cử kết bạn, nhìn tên toàn là em gái. Có em tự chụp hình mình làm ảnh đại diện, trông rất xinh đẹp. Có em thì chọn hình ảnh nhân vật nữ ở các phim hoạt hình.

Phương Duệ cho rằng các ảnh đại diện tự chụp quá nửa là không đáng tin, PS thời nay kỹ thuật kinh lắm. Theo kinh nghiệm cá nhân, nhân vật nữ nào sử dụng hình thú cưng làm avatar đa phần đều chu đáo tốt bụng – Không sai, càng phân tích hắn càng khẳng định mình đúng.
*PS: photoshop

Ngón tay Phương Duệ lướt qua danh sách, chọn đúng một người có ảnh đại diện là một chú mèo con.

Mèo Con U Sầu.

Nhắc nhở: Quan tâm thành công.



Diệp Tu đang cùng đội dự án ăn cơm, điện thoại đột nhiên "Ầm" một tiếng.

You Speak nhắc nhở:

[Ngươi hồn nhiên vì có ta chân thành] quan tâm bạn.

". . ."

Diệp Tu đổ mồ hôi, giơ điện thoại lên hỏi, "Ai quan tâm tui? Đặt cái tên gì sến thấy gớm."

Cả đám lắc đầu. Mọi người ngồi ở đây đều nằm trong nhóm dự án, họ là nhóm người đầu tiên dùng thử phần mềm. Hắn bèn mở thông tin cá nhân đối phương ra tra.

"Quái lạ." Diệp Tu nói.

Bao Vinh Hưng từ nhà vệ sinh ra, nhìn thấy mọi người túm tụm xung quanh Diệp Tu cũng vội vàng chen vào.

Hắn liếc phát phán luôn, "Tui biết! Đó là Phương Duệ!"

"Phụt. . ." Diệp Tu ho sặc, hắn ngồi đầu bàn nên cả bọn còn lại đều dính đạn.

"Chính là hắn!" Bánh Bao lập tức đem đồng đội đi bán, "Tài khoản game XX của hắn cũng tên đó, tui với hắn có kết đội mà."

“Anh vừa mới gửi hắn mã dùng thử, hành động nhanh thật.” Diệp Tu nói, rồi lại lắc đầu, “Không đúng. Tên nhóc này nói với anh hắn muốn tìm em gái mà?”

Ngụy Sâm không thể không nhìn hắn “Ngươi xem ID ngươi kìa! Còn không giống! Đồ chết bầm!” --- hắn lại thòng thêm một câu “Hồi đầu lão phu cũng suýt bị chú mày bị lừa.”

Diệp Tu phớt lờ lời lão Ngụy “Đừng nhộn, để tui chọc hắn chơi.”
Nói rồi cắm đầu vào điện thoại.
Hoàn toàn không biết đến sự nhí nhố ở bên này, Phương Duệ ngây thơ gửi đi một câu: “Em gái xinh đẹp, làm bạn?”

Ai da thật sự coi mình là em gái.

Diệp Tu cười "Ha ha ha" mấy tiếng, cả đám trừng mắt, vài người bất nhẫn tản đi.

Trên mặt Diệp Tu đang ghi rõ mấy chữ: bắt đầu bẫy người.

[ Mèo Con U Sầu ]: Vâng~

"Chú mày không thể bỏ cái đường gợn sóng kia à," Ngụy Sâm che mắt, không đành lòng nhìn tiếp, "Hại người trẻ tuổi."

"Người trẻ tuổi tự chui vào rọ, " Diệp Tu vừa nhắn tin vừa nói, "Tui vậy mà không nhìn ra, sức quyến rũ của tui quá lớn."

[ Ngươi hồn nhiên vì có ta chân thành ]: Em gái, avatar không tệ.

[ Mèo Con U Sầu ]: Ha ha, quá khen ~

[ Ngươi hồn nhiên vì có ta chân thành ]: Em người ở đâu?

[ Mèo Con U Sầu ]: thành phố G ~

[ Ngươi hồn nhiên vì có ta chân thành ]: A khéo thế, anh cũng ở thành phố G!

[ Ngươi hồn nhiên vì có ta chân thành ]: Em làm công việc gì?

[ Mèo Con U Sầu ]: IT

Phương Duệ kích động.

[ Ngươi hồn nhiên vì có ta chân thành ]: Anh cũng IT!

Diệp Tu thầm nghĩ, Phương Duệ thật là Tam Bản Búa. Vừa mới khen một câu, đã hỏi nơi ở, lại hỏi công việc. Thẳng thắn đến không thể thẳng thắn hơn. Hỏi sao các em gái không khóc thét …
Nhưng Diệp Tu không khóc thét, hắn rành Phương Duệ quá mà! Nói thêm vài câu, lại đổi đề tài, như cố ý như vô tình cuốn hút Phương Duệ.
Trò chuyện thêm mấy phút, Diệp Tu nói hắn muốn đi ăn cơm. Phương Duệ còn lưu luyến chưa muốn ngừng.

Hắn ngẩng đầu lên, phát hiện đám hóng chuyện đang nhìn hắn khinh bỉ. Lại phát hiện thịt trên bàn đã bị ăn sạch, cái đùi gà cuối cùng đang nằm trong tay Bao Vinh Hưng.

Diệp Tu lẩm bẩm: "Không phúc hậu! Một chút cũng không chừa cho tôi."

Mạc Phàm nãy giờ vẫn cắm cúi ăn thịt, đột nhiên phán một câu, "Đê tiện!"

Có hắn khơi mào, những người khác cũng bắt đầu chỉ trích, "Vô liêm sỉ!"; "Không biết xấu hổ!"; "Quá không hạn cuối!"

Diệp Tu không để tâm, cười khoái trá, còn dặn một câu, "Đừng ai nói Phương Duệ biết nha."

Lúc này trên điện thoại di động của hắn vang lên thông báo You Speak.

[ Ngươi hồn nhiên vì có ta chân thành ]: Nói không chừng ngày nào đó có thể hẹn gặp nhau, ha ha.

Diệp Tu cạn lời, nếu là một em gái chắc đã sớm sợ và bỏ chạy. Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng tay vẫn gửi lại một biểu cảm [thẹn thùng].

Cùng lúc đó, trên QQ, Phương Duệ cũng nhắn tin cho hắn.

Hải Vô Lượng: [hình chụp đoạn tán gẫu trên You Speak. jpg ]

Hải Vô Lượng: Thế nào? Tiểu gia tui đã thành công dễ như trở bàn tay.

Quân Mạc Tiếu: [ngón cái]
*ý là good đó.



Phương Duệ tình cờ gặp bạn tâm giao.

Hắn chưa từng gặp một em gái nào như thế này. Mỗi một câu đối phương nói đều như đi vào tâm can. Trả lời uyển chuyển hài hước. Mỗi một vấn đề đều trả lời rành mạch, không hề qua loa. Càng làm cho hắn thấy cảm động chính là, đối phương nói “Đi tắm rửa”, chờ một lúc thật sự sẽ lại cùng hắn tán gẫu.

Sở thích của bọn họ rất hợp nhau. Phương Duệ thậm chí còn lờ mờ cảm thấy, Mèo Con U Sầu kiến thức rộng hơn hắn, chỉ là vì nói chuyện với hắn nên mới điều chỉnh chừng mực. Vì vậy hắn không thể không ngưỡng mộ đối phương là một người thông minh.
Mấy ngày đầu hắn vẫn luôn chụp màn hình gửi qua cho Diệp Tu lóe mắt. Qua một thời gian lại không muốn người khác biết về những trao đổi của mình với Mèo Con U sầu.
Hắn trở nên nhảm nhí vô cùng. Hàng ngày phát sinh bất cứ chuyện gì cũng đều muốn kể với đối phương. Có lúc kể xong lại nghĩ sao mình nói chuyện dông dài ngu ngốc. Đối phương chậm trả lời hắn lại thấy bồn chồn ---- tán gẫu qua mạng không thể dòm sắc mặt, không đoán được đối phương nghĩ gì, thật làm cho người ta lo lắng quá đi ---- May mà trước giờ Mèo Con U Sầu không có chuyện lờ đi tin nhắn, mỗi một lần nói chuyện là một lần vui vẻ.
Bạn cùng phòng đều nói hắn gần đây mặt cứ đỏ hồng như phát máu gà, cách ba mét vẫn cảm thấy gió xuân hiu hiu.

“Đang nói chuyện yêu đương?”
Ai cũng hỏi như vậy, bị hỏi nhiều quá Phương Duệ đâm chột dạ.
Rõ ràng, hắn đối với Mèo Con U Sầu rất là đứng đắn. Ngoài ngày đầu tiên, hắn chưa hề nhắc lại chuyện gặp mặt. Hắn xem mối quan hệ này nghiêm túc hơn là cái ý nghĩ “thử xem” lúc đầu.
Chỉ có một điều khiến hắn bận tâm. Đối phương có cùng tâm tình như hắn không? Hay chỉ có mỗi hắn nghiêm túc, còn đối phương thì tùy tiện vui đùa qua mạng.

Qua một thời gian khá dài, những câu chuyện cùng cách thảo luận đều trở nên quen thuộc, hắn càng lo được lo mất. Mạng xã hội hết thảy đều có vẻ không thật. Nhưng mỗi lần mở điện thoại lên, nàng lại ở chính xác nơi đó. Hắn nhắn đi một khuôn mặt cười, chắc chắn sẽ nhận lại một khuôn mặt cười, gần như là đồng thời.

Phương Duệ xoắn quẩy, đến mức sắp biến thành nhà triết học luôn rồi.

Tổng thể mà nói, sự tồn tại của Mèo Con U Sầu mang đến cho hắn lợi nhiều hơn hại.
Phương Duệ có không ít bạn bè. Những người biết được nội tình, thấy hắn càng lúc càng lún sâu, đều cố khuyên hắn bớt bớt lại, đừng xem là thật.

Phương Duệ sao có thể không hiểu mạng xã hội tức là sống ảo. Hắn nhận thức rất sâu sắc về “hình ảnh trên mạng luôn một trời một vực so với hình ảnh thực tế”. Nhưng hắn luôn nghĩ, Mèo Con U Sầu hấp dẫn hắn là vì bản chất, cái này không thể giả vờ được. Nên chi dù không xinh đẹp hắn cũng chấp nhận.

Tri kỷ tri âm, soul mate.

Chỉ có mỗi Diệp Tu trước giờ không cản hắn.

Toàn bộ chuyện này đều dính tới Diệp Tu. Diệp Tu gửi hắn mã dùng thử, Diệp Tu xem các hình ảnh hắn chụp đoạn tán gẫu với Mèo Con U Sầu. Mà kỳ quái hơn là, Diệp Tu mỗi lần xem xong các hình chụp đều trả lời hoặc là “Cố lên”, hoặc là “Xịn”. Không hề buông lời châm chích. Luận về lương tâm mà nói, tên này không châm chích tức là có gì đó sai sai ở đây.

Phương Duệ suy tư chút là biện minh được ngay.
Diệp Tu là một trong nhóm chạy dự án You Speak! Nếu hắn nói mình và Mèo Con U Sầu tán gẫu không nghiêm túc, chẳng phải là nói ứng dụng bọn hắn làm là nhảm nhí. Hắn sẽ không làm chuyện mất mặt như vậy…
Cho nên Diệp Tu cỗ vũ hắn, không phải tốt bụng muốn hắn có bạn, đều là vì ứng dụng, thật đáng khinh bỉ.

Phương Duệ nghĩ, không cầm lòng được lại mở You Speak.

[ Ngươi hồn nhiên vì có ta chân thành ]: Mèo ơi, Chat voice nhé.

[ Mèo Con U Sầu ]:. . .

Diệp Tu: Chơi lớn luôn.



Tuy Phương Duệ là người bị che mắt, nhưng Diệp Tu vẫn luôn cảm thấy mình mới là người bị lợi dụng.
Vì Phương Duệ, hắn cất công lên mạng tìm không ít hướng dẫn. Với bản tính của hắn, ở bất kỳ đề tài nào, không tìm hiểu thì thôi, đã tìm hiểu sẽ đào sâu tận gốc rễ. Chưa kể đến chuyện liên tục trò chuyện, rồi sáng sớm vấn an, đêm chúc ngủ ngon các kiểu.

Thật ra mấy chuyện đó cũng không mất bao nhiêu thời gian. Hơn nữa, hắn cũng không trò chuyện với mục đích trêu chọc Phương Duệ, mục đích chính vẫn là cùng đối phương tán gẫu. Phương Duệ là người thú vị, cái sự zâm nho nhỏ của hắn cũng rất thú vị. Những điều thú vị này nếu làm một người bạn bình thường sẽ không nhận ra.

Nhóm dự án của Diệp Tu đương nhiên là biết rõ chuyện này. Dưới cái nhìn của bọn họ, bất quá lại là một lần Diệp Tu tâm bẩn không giới hạn. Mà Diệp Tu cũng thể hiện ra ngoài y như thế. Hắn mập mờ nói đây chẳng qua chỉ là giao lưu qua mạng, một khi lộ ra, thì cũng như bọt nổi trên mặt nước, tan đi mấy hồi.

Giọng nói trong điện thoại và giọng nói ở bên kia bức vách không lệch nhau là mấy. Diệp Tu biết, bản thân mình không muốn dừng lại ở đây, nhưng nếu hắn lên tiếng, chỉ một câu thôi là sẽ lộ ngay. Diệp Tu có bao giờ lưỡng lự, vừa thấy đề nghị trong lòng đã định ra ngay một kế hoạch rồi.
Hắn cất điện thoại, chạy đến gõ cửa phòng thiết kế, lòng không khỏi thổn thức: nhân sinh hết đường quay đầu.

Sở Vân Tú mở cửa cho hắn, nghe hắn giải thích, ánh mắt nhìn hắn thay đổi hẳn.

"Anh còn có sở thích này."

"Ha ha ha. . ." Diệp Tu cười khan, "Lần sau sẽ mang sô cô la tới cho em ăn."

Ở cùng công ty, Phương Duệ dĩ nhiên đã gặp Sở Vân Tú, nhưng không tính là biết rõ. Nghe một tiếng “Đây.” chắc không nhận ra đâu. Hơn nữa Diệp Tu còn đặc biệt kêu cô nàng đè lên cổ họng lúc phát âm. Sở Vân Tú liếc hắn giọng chị cả: “Hai anh khi nào cưới mang kẹo mừng tới cho em là được.”

Diệp Tu hối cô nhanh lên, cô tiếp lấy điện thoại, nắn cổ họng nói một tiếng “Đây.”.

"Thế nào?"

"Được rồi, được rồi." Diệp Tu nói, "Nghe muốn nổi da gà."

Sở Vân Tú cúi đầu nhìn, "Mấy lời anh vừa nói cũng đã ghi vào tin nhắn đó."

Diệp Tu mặt không đổi sắc, "Gửi đi luôn rồi?"

Sở Vân Tú mở lại đoạn hội thoại. Hai người nghe xong.

"…"

Một phút sau, Diệp Tu nghe tiếng Phương Duệ trong hành lang điên cuồng gõ cửa các phòng làm việc kế bên phòng hắn.

"Ha ha ha ha ha ha. . ."

Sở Vân Tú cuối cùng nhịn không được bắt đầu cười lớn. Diệp Tu vẫn bình tĩnh ở yên trong phòng thiết kế, với lấy gói thuốc lá trên bàn cô, "Kẹo mừng khỏi có phần em."

“Không ra ngoài coi thử?”

"Đại tỷ, cho anh núp cái."

Mấy chục giây sau, Phương Duệ gõ tới cửa phòng thiết kế, “Lão Diệp anh lăn ra đây cho tui. Lão Ngụy nói hết với tui rồi. Ra đây!”

"Em sẽ giúp anh nhặt xác." Sở Vân Tú nói.

"Cảm ơn em." Diệp Tu tỏ vẻ bất đắc dĩ, hắn dứt khoát mở cửa ra, suýt nữa mũi hắn đụng mũi Phương Duệ.

"Mèo Con U Sầu?" Phương Duệ nghiến răng.

"Anh sai rồi." Diệp Tu chân thành nhìn hắn.

Thái độ nhận sai của Diệp Tu nằm ngoài mọi tưởng tượng của Phương Duệ. Hắn vẫn nghĩ tên mặt dầy này sẽ cười vào mặt hắn, nên đã thủ sẵn nắm đấm, hùng hồn định đấm thẳng vào mặt tên kia.

Diệp Tu cúi đầu ủ rũ, "Anh hồi nãy lẽ ra không nên lên tiếng."

"A ————" 0. 5 giây sau, hành lang vang vọng tiếng Diệp Tu kêu thảm thiết, "Đừng cắn ———— "

Sở Vân Tú không đành lòng nhìn thẳng, đóng sập cửa lại, chặn mất đường lui cuối cùng của Diệp Tu.



Diệp Tu nghi ngờ Phương Duệ không hề tức giận như hắn tuyên bố, hoặc có tức giận nhưng cũng không hề ảnh hưởng đến tính tham ăn thường ngày.

Sau khi tan sở, bọn họ lái xe đến thẳng một quán ăn sang trọng bậc nhất. Để tỏ ý hối lỗi, hắn ngồi nghe Phương Duệ dò thực đơn đặt một chuỗi dài các món, mắt không hề nhíu.

Sau đó chính là ——

"Không được nhúc nhích, đều là của tui."

". . ."

Diệp Tu để đũa xuống, "Đến mức đó sao Phương Duệ, trả thù đời sao!"

"Trả thù anh là đủ rồi." Phương Duệ nói.

"Cậu ăn một mình không hết đâu."

"Tui đóng gói mang về."

Không bắt bẻ được, Diệp Tu lãng sang chuyện khác.

"Anh nói cậu cũng lớn xác rồi, còn đi sử dụng võ miệng." Diệp Tu sờ sờ gương mặt, trên đó vẫn còn dấu răng.

Phương Duệ thầm nghĩ, lúc đó tui với anh gần nhau như vậy, ngoài kiểu đó thì đâu phát huy được kiểu nào khác… Hắn ngẩng đầu, vẻ mặt đầy hung dữ, “Anh có ý kiến gì sao?”

"Không dám." Diệp Tu nói.

Hai người lại im lặng. Sự im lặng này làm cho đương sự bị áp lực. Diệp Tu nhìn qua bảng cấm hút thuốc trên tường, lại nhìn quanh một vòng ---- đối diện là một đôi nam nữ đang ăn cơm, dù là hắn cũng có chút không bình tĩnh.
Hắn đưa tay đặt lên vai Phương Duệ: “Ăn xong bữa này thì tha thứ cho anh đi?”

Phương Duệ một bên vùi đầu ăn, một bên hất tay Diệp Tu.

"Anh sai rồi."

"Đách."

"Cậu chọn anh làm đối tượng, kỳ thực cũng không phải không tốt mà."

"Hơ hơ, đách."

"Mèo Con U Sầu" suy cho cùng vẫn là nhân vật tưởng tượng được cả hai cùng đắp nên. Ý nghĩa tồn tại của "nàng" đã sớm vượt cả nhân vật thật, Diệp Tu đương nhiên hiểu rất rõ điểm này.

"Phương Duệ, cậu có nghĩ tới hay không, vì sao anh đây lừa gạt cậu?"

Ngữ khí Diệp Tu đột nhiên thay đổi, làm Phương Duệ nghe mà sởn tóc gáy.

". . . Trừ đi không biết xấu hổ còn có cách giải thích nào khác không?”

"Đương nhiên là có, " Diệp Tu nghiêm túc, "Bởi vì cậu rất dễ bị lừa."

Nhìn Phương Duệ sắp phóng đôi đũa sang, Diệp Tu vội vàng tăng tốc độ nói “Nghiêm túc thừa nhận đi, cậu thiệt thà chết đi được. Dân kỹ thuật, kém tình trường, người như cậu mà đòi tìm bạn gái.”

"? ? ?"

Phương Duệ không tin nổi, tên này không phải là nên cúi đầu nhận tội sao, "Anh vẫn coi thường tui?"

"Không phải coi thường cậu." Diệp Tu dừng một chút, "Cậu không cân nhắc sao. . . tìm một bạn trai?"

". . . Không phải chứ anh, " Phương Duệ thiệt thà chứ không ngu ngốc, vẻ mặt hắn sợ hãi như gái nhà lành bị đám công tử thế gia chọc ghẹo, "Anh là đang. . . tỏ tình với tui?"

"Cho nên anh nói cậu ngây thơ quá." Diệp Tu thở dài, "Việc này phụ thuộc vào câu trả lời của cậu."

"Tui nói tui không cân nhắc, cũng không có ý định cân nhắc?"

"Sao lại nói ngay là không cân nhắc, " Diệp Tu nói, " Anh chỉ muốn phổ cập cho cậu ít kinh nghiệm tình trường. Cậu đâu có ghét đồng tình luyến ái đúng không. Thay đổi một chút đối tượng vốn ẩn trong lòng."

"Có cân nhắc cũng sẽ không cân nhắc anh?"

"Vậy cậu cân nhắc ai? Đâu có bao nhiêu người độc thân lại xứng tuổi với cậu. Với điều kiện của anh đây đem ghép với cậu là đã chịu thiệt nhiều lắm rồi ——" hắn nhìn vẻ mặt nhăn nhó của Phương Duệ, "Ha ha, nói đùa thôi, đáng đánh!”

Phương Duệ: ". . ."

"Thực ra chúng ta có thể cùng nhau thử một chút xem, " Diệp Tu tích cực đề nghị, "Hổng chừng tin tức về cậu và anh đã truyền khắp công ty rồi."

Phương Duệ kinh hãi đến biến sắc, "Cái gì?"

"Vân Tú biết anh mời cậu đi ăn nhà hàng này, " Diệp Tu ra hiệu hắn nhìn xung quanh, "Cậu không biết nơi này là dành cho tình nhân sao?"

Phương Duệ trầm tư một lúc.

"Nếu tui nói, tui cân nhắc anh, thì sao?"

"Thì là anh chính thức ở đây tỏ tình."

Phương Duệ đưa tay ra dấu "OK" tỏ ý đã hiểu, tiếp tục châu đầu vào mấy món ăn. Diệp Tu lấy hộp khăn giấy đặt ở bên cạnh, động tác đặc biệt lấy lòng. Hắn biết, hiện tại quyền quyết định nằm trong tay Phương Duệ, mà cậu nhóc này thì đang khó ở trong lòng.

Như thấy vẫn còn chưa đủ, hắn còn lấy lòng thêm một câu, “Nếu cậu đồng ý, sau này sẽ thường xuyên chở cậu đến đây ăn.”

Phương Duệ ăn xong, còn lại đưa phục vụ đóng gói.

Phương Duệ trước giờ vui buồn mừng giận đều viết lên mặt. Lần này Diệp Tu đoán không ra vẻ mặt hắn, lòng có chút thấp thỏm.

Bất quá, ngữ khí của Diệp Tu vẫn như trước giờ, tỉnh bơ phun ra, "Cho dù cậu có từ chối anh. Thì cũng vào Appstore cho You Speak một đề cử năm sao đi!"

"Anh sẽ thấy có chút an ủi." Diệp Tu nói.

Phương Duệ lấy điện thoại ra.

You Speak(18+)

[ tường tình ]——[ bình luận ]——[ tương quan ]

1. Ứng dụng ngớ ngẩn - ☆☆☆☆★ - Hải Vô Lượng – ngày X tháng X năm 20XX

Hừ.

(toàn văn xong)
 
Last edited:

Thobeo

Trộm nửa ngày nhàn, về làng bắn bún
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,389
Số lượt thích
9,122
Fan não tàn của
Chu Diệp một vạn năm ❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️
#2
Hí hí em có đọc bản cv của fic này rồi, thích đến mức suýt nhảy hố. May quá chị Ti lại ôm, còn làm rất mượt nữa :x cảm ơn chị :x
 

FanPD

Khanh bản giai nhân, nại hà si tặc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
496
Số lượt thích
3,383
Location
HCMC
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ
#3
Hí hí em có đọc bản cv của fic này rồi, thích đến mức suýt nhảy hố. May quá chị Ti lại ôm, còn làm rất mượt nữa :x cảm ơn chị :x
Thỏ ơi, có đến 2 Beta tận tâm kìa!
 

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#4
Hi hi, quá dễ thương! Quả nhiên trong mấy cái ID của Diệp Tu, cái Mèo Con Ưu Sầu là cái có vấn đề nhất há há há

Mà.... xài thử app sao đã có 1 list gái rùi ta? có khí nào.... lũ còn lại đều là đám IT trá hình? OMG!!!!!

Fic này mượt hơn hản fic 1 câu chuyện khác, mặt dù em nghĩ có mấy điểm chưa rõ mấy.

trí tuệ cảm xúc thấp
Em nghĩ phần này để EQ sẽ dễ hiểu hơn, em nghĩ mãi mới biết trí tuệ cảm xúc là gì :ROFLMAO:

Hình như chỗ này có nghĩa là "anh ví dụ/so sánh thôi"

Giọng nói trong điện thoại và giọng nói ở bên kia bức vách không lệch nhau là mấy.
Em không hiểu câu này. ý là giọng của Phương Duệ như vang lên từ phòng kế bên? Hay ý là cả câu chuyện đanh lệch pha/chậm 1 nhịp như truyền âm qua vách tường?
Diệp Tu biết, bản thân mình không muốn dừng lại ở đây, nhưng nếu hắn lên tiếng, chỉ một câu thôi là sẽ lộ ngay.
Câu này, hình như trong raw mang ý Phương Duệ ko muốn ngừng? Nếu chỗ này chỉ là Diệp Tu không muốn, anh có vẻ hơi "tra nam" nhỉ, lừa gạt tình cảm!!!! Còn nếu là Phương Duệ... ẹc, vẫn tra, nhưng giảm án!


Lại 1 fic nữa của Diệp Duệ lênnnnnn!!!!!!!!!!!! Make Diệp Duệ Great Again!!!!!!!!!
 

Mều Tinh

Cả thế giới thuộc về loài Mều
Hội Tự Sát
Bình luận
265
Số lượt thích
1,762
Location
Hành tinh của loài Mèo :v
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Song Diệp, Tán, Tranh, Sở, Lạc, Hoàng,....
#5
Cái ID Mèo Con U Sầu luôn được dùng để đi lừa tình người ta :ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO:
 

FanPD

Khanh bản giai nhân, nại hà si tặc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
496
Số lượt thích
3,383
Location
HCMC
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ
#6
@Gingitsune
Iu Ging quá Ging ui. Mình quên mất Ging, lần sau nhất định sẽ níu Ging beta các fic Duệ Duệ.
Cái vụ lệch pha ấy, mình dò raw thì như là giọng qua đt và giọng PD cách bức vách á.
 

Bình luận bằng Facebook