Hoàn [Song Hoa] Mộng đêm giữa hạ

ButNgonPhi

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
498
Số lượt thích
6,230
Location
Hàng Châu
Fan não tàn của
Team Tiểu đội trưởng, Sở-Tô-Nhu-Quả-Đới
Về Mục lục


Chương 96


Warning: Có cảnh H, dưới 18 plz click back :'>
Tôn Triết Bình đứng dậy mặc quần áo, không nói một lời. Trương Giai Lạc thấy bầu không khí không đúng lắm, muốn rời giường, nhưng cả người hắn mất sức rã rời ngã xuống dưới. Chết tiệt, Trương Giai Lạc biết tác dụng của thuốc còn chưa hết, hắn quỳ một chân trên đất, gọi Tôn Triết Bình đang chuẩn bị rời đi: “Đại Tôn! Anh muốn làm gì?”​
Tôn Triết Bình dừng lại nhưng không quay đầu lại. Giờ phút này, Trương Giai Lạc rốt cuộc hoảng hồn, hắn cố đứng lên, trần như nhộng chặn trước mặt đối phương, chất vấn: “Có phải anh có chuyện giấu diếm tui phải không?”​
Tôn Triết Bình vẫn im lặng, hắn rũ mắt, ngay cả nhìn thẳng cũng không làm được. Hắn muốn vòng qua Trương Giai Lạc để rời khỏi phòng, lại bị Trương Giai Lạc khăng khăng giữ lại. Người kia không còn sức, chỉ cần đẩy một cái là đo đất, nhưng ngay cả dũng khí làm điều đó Tôn Triết Bình cũng không có.​
“Đừng đi . . .”​
Trương Giai Lạc kéo góc áo đối phương, lời hắn nói đượm vẻ quỵ lụy.​
“Dù chuyện gì xảy ra, chúng ta cũng đừng chia xa. Đồng ý với tui, được không?”​
Tôn Triết Bình cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, nói: “Xin lỗi.”​
Trương Giai Lạc không biết lấy sức lực từ đâu đấm một quyền tới, thế mà thật sự đả thương người. Khóe miệng Tôn Triết Bình trúng đấm, hắn nhìn trừng trừng đối phương bằng ánh mắt tức giận, mắng: “Đồ điên.”​
“Rốt cuộc là ai điên, mười sáu triệu, bao một đêm?” Trương Giai Lạc đưa tay cởi Âu phục của người kia: “Ngài thực sự nguyện ý rời đi như thế sao, thưa ngài Tôn Triết Bình?”​
Trương Giai Lạc kéo quần kéo áo Tôn Triết Bình, xoạt xoạt mấy cái đã cởi hết toàn bộ Âu phục và áo sơ mi của đối phương. Trương Giai Lạc kéo khóa quần người kia, ngậm tính khí vừa mới bắn xong vào trong miệng. Tôn Triết Bình nhìn đối phương đang cố tự thao miệng mình, răng môi vụng về đang cố mút vào nhả ra. Trương Giai Lạc chưa mặc quần áo, khắp toàn thân là vết tích vừa bị người ta xâm chiếm, trong mắt tràn ngập bất cam nguyện và si mê.​
Nhìn thấy là cứng.​
Tôn Triết Bình xốc đối phương lên, đẩy hắn ngã vào tường cái rầm một tiêng. Hắn cũng mặc kệ người kia có đau hay không, cởi nốt số y phục còn lại trên người, một tay tách chân Trương Giai Lạc lên, tay kia nâng đối phương lên.​
Đoán được động tác sắp đến, dũng khí vừa rồi của Trương Giai Lạc đột nhiên chùn. Tôn Triết Bình nhìn ra đối phương do dự, nói: “Cậu tự tìm đến.”​
Sau đó hắn đâm thẳng vào. Hậu huyệt vừa mới bị đối đãi thô bạo vẫn còn ướt át, mềm mại, khoảnh khắc lại bị xâm phạm này, vách trong lại bám dính lên. Trương Giai Lạc lập tức bị lấp đầy, nơi hai người giao hợp trở thành điểm duy nhất đỡ Trương Giai Lạc không bị trượt xuống trên tường, đau đớn khắc sâu thêm nhưng khoái cảm cũng lên tới đỉnh điểm. Hắn ôm Tôn Triết Bình, dính sát vào người hắn, tính khí đã cương cứng một lần nữa nhổng đầu, kẹp giữa bụng dưới hai người, một chốc một chốc là bị cọ xát.​
Tư thế này đi vào rất sâu, Trương Giai Lạc bị thao đến nghẹn ngào, hắn còn cố kẹp chặt lại. Tôn Triết Bình bị phản ứng ý loạn tình mê của hắn kích thích, hung hăng nghiến lên điểm mẫn cảm của đối phương. Khoái cảm đánh úp từ phía sau làm Trương Giai Lạc cảm thấy mình muốn bị thao lên đỉnh. Trương Giai Lạc bị đỉnh lên từng chút từng chút, chỉ có thể thều thào gọi tên đối phương, xin hắn nhẹ một chút, nhẹ một chút. Chút tác dụng cuối cùng của thuốc trong người hắn bị phóng đại thành tiếng rên rỉ dâm đãng, hắn không kìm nén dục vọng của mình nữa, hắn thét gọi tên người kia thật to.​
Đuôi tóc Trương Giai Lạc bị một loạt động tác mạnh làm cho tán loạn. Thoáng một cú thúc đi vào quá sâu, Trương Giai Lạc bị kích thích đến cao trào, bắn ra chất lỏng trắng đục. Tôn Triết Bình cũng không dừng lại, mà nhân cơ hội này ôm Trương Giai Lạc bế đến bên giường, để người hắn tựa lên giường, đổi góc độ cắm vào một lần nữa.​
Sợi dây buộc tóc rốt cuộc cũng đứt, mái tóc dài của Trương Giai Lạc xõa tung trên giường. Cơ thể mới lên đỉnh nhạy cảm không phải bình thường, Tôn Triết Bình còn đang thúc liên tục vừa nhanh vừa mạnh trong người hắn, Trương Giai Lạc không chịu nổi sự kich thích này, hắn cắn vào một bên bả vai đối phương, liều mạng cắn, mãi đến khi nếm được vị máu tươi.​
Tôn Triết Bình lập tức nhịn không nổi, hắn ôm Trương Giai Lạc thúc vào chỗ sâu nhất, ôm chặt hắn, bắn ra một lần nữa.​
Trương Giai Lạc nhả ra, máu của Tôn Triết Bình chảy xuống từ khóe miệng hắn. Hắn kéo cổ người kia lại, dốc hết chút sức lực cuối cùng, hôn liên tục.​
Đại Tôn, anh đã nói, dù chuyện gì xảy ra, dù chúng ta không còn gì cả thì vẫn có lẫn nhau.​
Đó là níu kéo sau cùng của hắn với Tôn Triết Bình.​
Trương Giai Lạc ngất đi.​
 

张佳乐头上的小花儿

To sleep the sleep of the just and innocent
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
8,454
Số lượt thích
19,157
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Nhìn hình
~ ♫♫♫ ~

DIỄN ĐÀN LUẬN 11

Edit bởi Lá Mùa Thu

Chú thích cho Diễn đàn luận 11:

- Thủy tiên: Yêu chính mình (ý nghĩa hoa)

- Ký nhạc: ghi lại giai điệu nhạc sĩ sáng thác thành bản ký âm

- Đồ mi: Loài hoa rực rỡ nhất cũng điêu tàn nhất, vì đánh dấu sự chấm dứt của mùa xuân sau đông dài dằng dặc. Thường được ví với Trương Giai Lạc và Bách Hoa.

- Nhạc = Lạc, Nhạc thần = Lạc thần (ý thích riêng của Lá, sai hoàn toàn, xin bỏ qua cho)


Topic: Sự kiện lộ clone liên hoàn kịch tính nhất lịch sử Vinh Quang [4]: Khoan bắn, là người mình!


0# Mười năm bão bùng Gay & Roll, Vinh Quang Bình Lạc hí anh hùng, dù hàng dù war cũng hư không

Sắp xếp timeline:

Tháng 8 năm 2012, Tôn Triết Bình chấn thương tay giải nghệ

Tháng 9 năm 2012, Tôn Triết Bình nhập học Nhạc viện Warsaw, hệ Soạn nhạc, vào thẳng năm hai

Tháng 11 năm 2012, Tôn Triết Bình đầu tư Nghĩa Trảm, trở thành cổ đông thứ hai

Tháng 4 năm 2013, Nghĩa Trảm tuyển êkip, bắt đầu lập dàn nhạc cho Dòng Sông Cô Tịch

Tháng 1 năm 2014, Tôn Triết Bình sáng tác Địa Tâm

Tháng 6 năm 2014, Tôn Triết Bình tốt nghiệp nhạc viện

Tháng 7 năm 2014, Trương Giai Lạc giải nghệ, Tôn Triết Bình dùng 16 triệu mua lại Bách Hoa Liễu Loạn

Tháng 8 năm 2015, Tôn Triết Bình giám chế album Người Đến Từ Hưng Hân, sáng tác Phóng Khoáng

Tháng 9 năm 2015, Trương Giai Lạc phục xuất, công bố single Một Vạn Lần Bi Thương

Tháng 1 năm 2016, Trương Giai Lạc công bố single Tôi Đem Thanh Xuân Lưu Chốn Khác

Tháng 2 năm 2016, show diễn Cùng Hát Lên Nào, gặp lại Phồn Hoa Huyết Cảnh

Tháng 7 năm 2016, Song Hoa hôn nhau bị chụp trộm

Tháng 8 nằm 2016, lộ ảnh Song Hoa nghỉ phép ngược chó FA, lộ clone Lãnh Ám Lôi

1#

Link các topic thảo luận trước:

<Lầu 1: Tôn Triết Bình và Tái Thụy Nhất Hạ là một?>

<Lầu 2: Phát hiện hai nữ thần trong giới là hai hình thái phân liệt của cùng một người TT_TT Giá trị tổn thất ước lượng hàng tỷ>

<Lầu 3: Khi Song Hoa vả sưng má trái bạn, bạn phải làm gì? Đưa má phải cho Hạ Hoa vả tiếp!>

<Topic PR liên minh Song Hạ Hoa: Bộ phim tình tay ba, do hai người đóng>

2#

Gần đây newsfeed thiệt nhiệm màu

3#

Tem!

4#

Điên rồi, điên hết rồi

5#

Xem cái tốc độ mọc topic giành mặt tiền...

6#

Mị ăn 3P máu cún chủ Hạ Hoa, tình đầu tra nam Tôn

Chẳng dễ gì tìm được một topic rec đồng nhân Hạ Hoa, bấm vào thấy post đầu viết: Ra cửa quẹo trái xem topic rec fic Song Hoa, khỏi cám ơn!

Hwat???

7#

Topic Logic vương đạo được đưa lên Weibo luôn, sợ thiệt, toàn cúng bái khóc lóc ca ngợi đại thần tiên đoán

8#

Topic đó giờ đầy quảng cáo

Đầy gạ chịch

9#

Ha ha ha ha

10#

Drama Thịnh Yến

11#

Đi đâu cũng thấy Song Hoa Song Hoa, mị đang sắp nhảy hố, tự dưng tòi đâu ra Hạ Hoa là cái gì thế mị không hiểu? 2 CP này sao liên nghị với nhau?

12#

Đúng đó, chơi All trắng trợn vậy luôn hả

13#

Lầu trên tém tém

14#

Ha ha ha, @ 11L tỷ tỷ: Song Hoa và Hạ Hoa là hai hình thức thể hiện khác nhau của một CP

15#

Một trường mưa máu gió tanh, hôm nay tác giả đồng nhân xóa truyện tập thể

"Ném bàn phím, viết nữa mà làm gì?"

"Song Hoa không phải CP người thật Rock & Roll, mà là CP khoa huyễn phiêu lưu kinh dị."

"Bình Hạ đảng từ nay phải đối mặt với sự thật: Mình là thủy tiên đảng."

"Nữ thần nhà em điên rồi huhu, đang viết 3P đa công nhất thụ ngược tâm sướng tay, đùng phát biến thành tiểu thuyết kinh dị tâm lý phân liệt!"

16#

Ôi những đồng nhân Hạ Hoa bị hiện thực bóp chết năm ấy

17#

Ôi những đồng nhân Bình Hạ bị hiện thực bóp chết năm ấy

18#

Mỗi Song Hoa là kẻ hưởng lợi cuối cùng

19#

Không phục! Forum đang cãi nhau ầm ĩ. Thuộc tính Tôn Triết Bình quá loạn, vô số tác giả lạc lối, viết đồng nhân như phân liệt

20#

Hạ Hoa, anti Song Hoa, hiện tâm trạng hết sức phức tạp, không biết đây là shit có mùi đường, hay đường có mùi shit

21# Hạ Hoa đảng cảm thấy ý nghĩa cuộc sống không còn

Mị là anti Tôn, nhưng giờ đọc H toàn vô thức hiện lên cái mặt Đại Tôn trong đầu, thống khổ quá, hi vọng kiếp sau không phải nếm trải thêm nữa

22#

Ha ha ha ha

Song Hoa đây, rất vui lòng tiếp nhận con dân Hạ Hoa về nhà

23#

Từng chứng kiến cảnh hai đảng war tới mức nguyền rủa nhau độc địa

Giờ nhớ lại thiệt ngại dùm

"Lão tử cả đời cũng không lọt mắt đồ sb Tôn Triết Bình rút trym vô tình!"

"Ai thích Hạ Hoa coi chừng đẻ con thiếu ku."

"Nếu tao thích Song Hoa tao bỏ nhà đi bụi ok?"

"Tôn vô tình, Hạ đổ vỏ, Nhạc Nhạc khóc mù hai mắt."

24#

Lầu trên stop, làm nhớ nỗi sợ cái thời topic Bá Đồ bị war

25#

Làm nhớ nỗi sợ cái thời forum Gay & Roll bị war

26#

Làm nhớ nỗi sợ cái thời nguyên forum Vinh Quang bị kiểm soát

27#

Sợ thiệt chứ

28#

Các tiểu ngây thơ lầu trên, các thím nghĩ hiện giờ các thím không đang bị kiểm soát? (* ̄︶ ̄)

27#

Vào gầm một câu: Mị bị cái topic số 2 bên trên làm lọt hố, giờ bị mấy cái album hiếp chết mỗi ngày!

Lúc trước luôn ghét nhạc Song Hoa nghe ỏn ẻn thế nào, giờ mới phát hiện Rock & Roll trường phái Bách Hoa quá hay luôn!

28#

Mị xem đi xem lại Huyết Cảnh, Nhạc Nhạc một mình ngồi gảy đàn guitar trước camera, lúc trước cứ thấy hắn khổ quá, giờ thì thấy khổ tận cam lai

29#

Nhắc cái thời Huyết Cảnh, sao ai cũng cảm thấy ngược, thật ra ngọt lắm mà

Nhạc Nhạc mỗi lần up clip đều giữa đêm khuya, người quay clip không phải Đại Tôn thì còn ai?

30#

Ừ đúng, ngọt, toàn là đường

Có điều nhạc Bách Hoa thời đó... Hợp âm khó chơi quá

31#

Đâu chỉ khó chơi... Cả giới Rock & Roll này, mấy đoạn biến thái nhất đều từ đó ra

32#

Nói thật thời kỳ Huyết Cảnh nhiều đường lắm

Có một lần, Nhạc Nhạc quên cắt đoạn hậu trường đầu clip, hắn mới ăn bánh xong, khóe miệng dính chút bơ, Đại Tôn bên ngoài clip liên tục bảo Nhạc Nhạc lau bơ đi, chỉ thế nào Nhạc Nhạc cũng không lau đúng chỗ, sau đó bỗng nghe tiếng Đại Tôn nói một câu

"Ngốc"

Sau đó camera ụp xuống đất, lúc quay lại như cũ, chỉ còn thấy Trương Giai Lạc khắp mặt đỏ ửng

Giờ nghĩ lại... Hí hí, cảm giác nuốt hết mấy thùng cẩu lương

33#

Có phải cả giới Rock & Roll đều sắp công khai?

Cái bầu không khí cả nước hân hoan ăn mừng Song Hoa đến với nhau này là sao, lòng tự tôn trực nam mấy người đâu cả rồi?

34# Trực nam A đi ngang

Nam thần là gei, sống sao

35# Trực nam luôn

Mộng trở thành hợp tác với nam thần, sống sao

p.s. Hợp tác của nam thần cũng là nam

36#

Trực nam từ bỏ trị liệu hết rồi, ai có bạn trai thì công khai, ai không có nhảy lầu

37#

Tối nay Tái Thụy Nhất Hạ sẽ lên show với Nhạc Nhạc, có khi nào tuyên bố công khai luôn không?

38#

Nói nè, có phải các bác tự thẩm hơi to không? Vẫn chỉ là suy đoán thôi mà... Căn bản không hề có chứng cứ xác thực. Theo tôi thấy, chẳng qua Hạ Hoa đảng bị hiện thực xé CP, thế là níu kéo chút ảo tưởng sau cùng: Công nhà em là công chính thức!

39#

Người như lầu trên, mị từng gặp

Giờ đang trong trại

40#

Anti Hạ Hoa dai thế

41#

Kết quả hôm nay, là thắng lợi của trí tuệ quần chúng nhân dân mạng phẳng

42#

Thi cuối học kỳ, mới hai tuần không online, vừa onl thấy trời đất đảo lộn

43#

Ai đó phổ cập với, Lâm Kính Ngôn là ai? Liên quan gì đến Lãnh đại mị?

44#

Ha ha ha, có người quen Lãnh đại, không quen Lâm Kính Ngôn kìa bà con!

45#

Qua hàng xóm coi topic Lâm Kính Ngôn lộ clone → <Phương Duệ: Lão Lâm mắc chứng nghiện net giai đoạn cuối, thấy ảnh cận thị luôn rồi không?>

46#

Tên topic ha ha

47#

Chó FA phát biểu, từ ngày phát hiện vụ clone Lãnh Ám Lôi, topic đó đã biến thành nơi fan Lâm Phương phát đường

Vì phát hiện Lãnh Ám Lôi chễm chệ top 1 fan cứng Phương Duệ đại đại, còn từng một mình chấp mafia, khẩu chiến anti Điểm Tâm trên comment clip, mở miệng là Duệ tôi Duệ tôi, cười chết mị

48# Chó trung học lầu 42

Ai đó tóm tắt cho em với được không ạ? Em tìm không thấy Tái Thụy Nhất Hạ thừa nhận mình là Tôn Triết Bình?

49#

Chưa, toàn netizen đoán thôi

50#

Ừ, chuyện này thật ra ngoại giới còn chưa biết, truyền thông cũng im thin thít

51#

Mị bảo mẹ mị (chuyên đớp đường Song Hoa) rằng Tôn Triết Bình là Tái Thụy Nhất Hạ, mẹ còn cho mị một chưởng, nói tỉnh ngủ đi con, nghe Rock & Roll riết rồi điên hả

52#

Ha ha ha, mẫu thân lầu trên quá ngay thẳng

53#

Mị cũng vậy! Mị đưa topic phân tích cho cô dạy piano xem, cô đem về nghiên cứu mấy ngày, đưa ra lập luận chuyên môn rằng Người Đến Từ Hưng Hân có cách soạn nhạc khác hẳn Phồn Hoa

54#

A mị có thấy topic đó, ngay trang đầu mà

55#

Topic đó giờ thành chỗ phân tích chuyên môn rồi, đang chứng minh khúc phong của Tôn Triết Bình mấy năm nay có thay đổi, cô giáo lầu 53 chắc tức hộc máu

56# Tôi, đã từng là kẻ kén chọn, nhưng nay, tôi quy y rồi

@42L: Tiểu huynh đệ, để bần tăng tóm tắt câu chuyện Tái Thụy Nhất Hạ = Tôn Triết Bình cho thí chủ

Hint 1: <Bố Già Rock & Roll thần bí lén gặp bạn trai nón cap! Vóc người bao đẹp, có hình!>

→ Tôn Triết Bình từng xuất hiện cùng Diệp Tu ngoài tòa nhà Nghĩa Trảm.

Hint 2: <Tái Thụy Nhất Hạ là cái wtf? Mọi người đang nằm mơ à, Trương Giai Lạc chưa bao giờ quên Tôn Triết Bình>

→ Trong topic này có thông tin về Tái Thụy Nhất Hạ do Lãnh Ám Lôi tiết lộ, từ những thông tin đó chúng ta biết:

Tái Thụy Nhất Hạ xuất thân chính quy hệ Soạn nhạc

Ba năm trước đã phổ nhạc cho Dòng Sông Cô Tịch

Tái Thụy Nhất Hạ là cổ đông Nghĩa Trảm, 27 tuổi, từng bị bệnh (nhìn qua Tôn Triết Bình, chắc bệnh đó là chấn thương tay)

Hint 3: <Tôn Triết Bình đi đâu sau khi rời giới giải trí?>

→ Đây là topic phong thần box Hóng hớt, bên trong có cung cấp chứng cứ xác thực nhất chuỗi lộ clone thần thánh này, là sau khi Tôn Triết Bình rời khỏi ban nhạc Bách Hoa đã qua Poland du học, bao gồm chứng cứ chính thức (ảnh chụp các sinh viên tốt nghiệp hạng ưu) và chứng cứ cá nhân (bạn học của Tôn Triết Bình trên FB up ảnh chụp hội diễn)

→ Theo Vinh Quang phỏng vấn <click>, chúng ta được biết nghệ sĩ piano nổi tiếng nhất nước ta, Tô Đinh Khiết, đã từng là thầy piano riêng của Tôn Triết Bình (cường hào, tự hiểu), mà Tô Đinh Khiết cũng đang giảng dạy tại Nhạc viện Warsaw

→ Bạn học của Tôn Triết Bình kể lại, cô ấy từng làm chung một demo với Tôn Triết Bình, demo có tên Mùa Hạ. Yêu cầu project là dùng tình cảm đẹp nhất và ký ức ấm áp nhất từng có, sáng tác một đoạn nhạc tràn ngập ánh dương và hi vọng, Tôn Triết Bình giải thích vì sao mình đặt cái tên Mùa Hạ cho đoạn nhạc: Khoảng thời gian đẹp nhất đời hắn có hình hài như một giấc mộng đêm giữa hạ, tràn ngập hương hoa, tiếng ve và đom đóm. Nói hắn thường nằm mơ thấy, mộng này vĩnh viễn không tỉnh.

Cũng là, ý nghĩa của bốn chữ Tái Thụy Nhất Hạ.

Hint 4: <Chuyện tình đời thật: Bá đạo tổng giám đốc thật>

→ Chủ thớt là người ký nhạc + thư ký của Tôn Triết Bình, S quân trong topic là Tôn Triết Bình, L quân là Trương Giai Lạc. Vì sao topic này đáng tin? Chứng cứ xác thực nhất là câu quote Địa Tâm của chủ thớt, mà thời điểm lập topic là một năm trước khi Địa Tâm ra mắt.

→ Từ topic này chúng ta được biết những gì:

Tôn Triết Bình là cổ đông lớn thứ 2 Nghĩa Trảm

Tôn Triết Bình sau khi rời Bách Hoa thì ra nước ngoài du học, trong lúc du học vẫn tiếp tục sáng tác nhạc, nhưng không phải Rock & Roll, mà là OST Dòng Sông Cô Tịch. Đây cũng là lý do Nghĩa Trảm đưa qua cho hắn thư ký kiêm ký nhạc. Series OST Dòng Sông Cô Tịch này, ca khúc chủ đạo là Địa Tâm.

Đảng lăn giường chú ý: Trong topic có nhắc đến một dấu răng kết thành sẹo trên cổ S do L cắn, chính dấu răng này bị một người qua đường phát hiện khi lộ ảnh chụp Song Hoa đi nghỉ ở Maldives. Từ đó, topic được chứng thực hoàn toàn, bởi một dấu răng.

Hint 5: <Bách Hoa Liễu Loạn, một tình yêu vĩ đại ẩn giấu trong đàn>

→ Chủ thớt là chủ cây đàn Ngạo Gió Tàn Hoa cùng series Lạc Anh. Hắn và Tôn Triết Bình có một đoạn quân tử chi giao, nhưng Tôn Triết Bình chưa bao giờ dùng tên thật với hắn, chỉ tự xưng "Hạ tiên sinh". Tạm thời tính chân thực của topic này còn chờ xác minh, nguyên topic không có chứng cứ xác thực, nhưng lượng thông tin cực lớn, còn dính đến chuyện cha mẹ Tôn Triết Bình. Từ topic này chúng ta được biết:

Bách Hoa Liễu Loạn do cha của Tôn Triết Bình từ chợ đen mua về với giá 16 triệu, chuyển tặng cho Bá Đồ

Cha của Tôn Triết Bình hẳn là một lãnh đạo trong chính phủ, vì có nhắc đến dự họp ở Tây An

Tôn Triết Bình là con riêng. Mẹ từng là ca sĩ Rock & Roll, cha mẹ từng hoạt động trong cùng ban nhạc

→ Topic này cũng là nguyên nhân trực tiếp Lâm Kính Ngôn lộ clone. Lúc đó Lâm Kính Ngôn vừa đọc topic vừa dùng acc Lãnh Ám Lôi up ảnh chụp rớt mặt nạ dưỡng da, bất cẩn để lộ logo Cùng Hát Lên Nào. Thế là lộ hàng.

Hint 6: <Cùng Hát Lên Nào! Season 2 Episode 5: Gặp lại, Phồn Hoa Huyết Cảnh>

57#

Ha ha ha, ID lầu trên cười chết mị

58#

Tổng kết đầy đủ vãi! Mị hóng toàn bộ drama mà còn bỏ sót bao nhiêu là chi tiết

59#

Aiyoyo, topic hóng Đại Tôn bên Poland mị có theo nè! Mà lúc đó không phát hiện vụ Mùa Hạ!

59#

Đúng ha, giờ đọc lại thấy rõ luôn, mùa hạ năm ấy đối với Đại Tôn, thật là một giấc mộng không muốn tỉnh

Đúng là Tái Thụy Nhất Hạ! Khớp 100%

60#

Tiếc nhỉ, nếu phát hiện sớm hơn...

61#

Oa mọi topic nêu phía trên đều là topic thần thánh! Tôn Lâm lộ clone là tác phẩm hợp tác để đời của Đại Vinh Quang ta và forum hủ nữ nhà bên.

62#

Lo xem không để ý thời gian, 2 phút nữa Song Hoa lên sóng radio!

63#

Á á! Link link link

64#

Cho xin 500đ link

65#

Xin link xin link cám ơn(づ ̄3 ̄)づ╭❤~

66#

Các lầu trên bấm ra ngoài phát sẽ thấy một đống link, đừng chọn 5 link đầu đông lắm, chọn link dưới chút

67#

Cảm giác như cả thế giới cùng hóng drama, phồn hoa thịnh thế...

68#

A đúng rồi, mọi người nhớ lên Weibo Hưng Hân đặt câu hỏi nha, kênh radio Hưng Hân chịu chơi lắm, toàn chọn mấy câu khoai nhất từ fan ra hỏi khách mời

69#

Chời mấy má đang đặt câu hỏi muốn tự del acc hả? Hỏi gì toàn R18 thế này

70#

Ha ha ha, còn cái gì Song Hoa không dám trả lời ngoài R18?

71#

Lầu trên nhầm! Có câu hỏi được vote cao nhất kìa "Hạ thần, anh có phải là Tôn Triết Bình không?"

72#

Nhắc R18, mấy tác giả đồng nhân từ thanh thủy văn chuyển qua R18 hết rồi

"Công có thể đổi, đảng có thể dời, chỉ lăn giường mới là vĩnh cửu"

73#

Bắt đầu rồi! Bắt đầu bắt đầu!!

74# Chó tường thuật run lag

"Chào mọi người, đây là ca khúc chúng tôi viết lúc đi nghỉ."

"Dành tặng Bách Hoa, ca khúc có tên Hoa Hoa Thế Giới."

75# Song Hoa đảng thâm niên

Người chơi guitar đoạn nhạc dạo là Đại Tôn đúng không

76#

Ghê vậy, hợp âm bình thường thôi mà? Sao nghe ra được hay vậy?

78#

Khúc phong Phồn Hoa điển hình, hợp âm tuy không phải Phồn Hoa cũng không phải Huyết Cảnh, nhưng vẫn có sắc thái Bách Hoa

79#

Tôn Triết Bình đang chơi đàn? Không phải Tái Thụy Nhất Hạ sao?

80#

Ồ, Tái Thụy Nhất Hạ là ai?

81#

Ồ, Tái Thụy Nhất Hạ là ai?

82#

Ồ, Tái Thụy Nhất Hạ là ai?

83#

Ồ, Tái Thụy Nhất Hạ là ai?

84#

Tái Thụy Nhất Hạ là Tôn Triết Bình đó!

85# Ha ha bắt được con cá lầu trên

Thím lầu trên xé hàng!

86#

Bớt đi mấy ba, muốn giỡn ra Weibo mà xếp hàng

87#

Giai điệu nghe êm tai quá a

88#

Sao nghe ra được Đại Tôn đàn vậy

89#

Sao nghe ra được +1

91#

Tui chỉ nghe được —— hai chữ "êm tai"

92#

Song Hoa đảng là fan Rock & Roll nổi tiếng trình cao trong giới, tạm không tính hội hủ nữ đến vì nhan sắc Tôn Lạc, còn lại toàn là trực nam chuyên ngồi phân tích chuyên môn, săm soi kỹ thuật. Mỗi ngày mỗi đem Phồn Hoa Huyết Cảnh ra chém tung tóe, hốt Diệp Thu xúc Lam Vũ, guitar thì không biết đàn, ước mơ cả đời là dụ dỗ được một em gái như Trương Giai Lạc.

Ngoài tài chém thì nói chung, sở thích lớn nhất của mấy ổng là phân tích mọi nhạc khúc Bách Hoa, có lần fan Bách Hoa làm luận văn phân tích Phồn Hoa Huyết Cảnh đoạt giải quốc gia, real trâu

93#

"Bạn gái tương lai không cần đẹp bằng Nhạc thần, chỉ cần yêu mình như Nhạc thần yêu Tôn Triết Bình là được" —— by trạch nam

94#

Thế giới của trực nam mị không hiểu

95#

Lầu trên +1

Giai điệu này cho Nhạc Nhạc đàn, là lỗ tai người nghe nát bươm luôn đảm bảo

Lối chơi thẳng thắn, dứt khoát này chỉ có thể là Tôn Triết Bình

96#

What gì vậy? Trương Giai Lạc bán manh à???

Đang hát nhạc thiếu nhi à???

*click đây nghe bài Lạc đang hát để hiểu thế nào là bán manh:Hoa Hoa Thế Giới

96#

Ha ha ha, Nhạc Nhạc cưng quá!

97#

Các thím bắt bẻ cái gì

Tôi nguyện ý đánh đổi tất cả, lấy một con Nhạc Nhạc vui vẻ ca hát thế này

98#

Fan khó tính của Đại Tôn, đồng ý với lầu trên

99# Chó tường thuật run lag

Đơn giản mà, hoa muốn nở sẽ nở, hoa muốn tàn sẽ tàn

Tính toán chi, chỉ cần rực rỡ vì chính mình

Thuận theo tự nhiên đi ~

(Bổn cẩu xin bình luận: Ca từ cực kỳ đơn giản, nhưng chỉ có những ai biết câu chuyện Song Hoa mới sẽ nghe ra cả một thế giới phồn hoa)

84#

Thế giới này cũng như hoa nở

Rất nhanh mọi người đều sẽ hiểu

Tiếc thay vẫn còn người chưa nhìn thấu

@fan Bách Hoa

Ha ha ha

85#

Không hiểu sao bài này lại dành tặng Bách Hoa?

Trương Giai Lạc với Bách Hoa không phải yêu nhau diss nhau à?

86#

Har har har, Bách Hoa bây giờ là Vu Phong và Trâu Viễn, tiểu Song Hoa chưa bao giờ diss Trương Giai Lạc cả làm ơn

Cái gọi là diss, chỉ có fan Bách Hoa diss Trương Giai Lạc

Fan Bách Hoa từng làm gì cho Bách Hoa? Có tư cách gì diss Nhạc thần

87# Chó tường thuật run lag

Càng dễ tàn càng ra sức tỏa sáng

Càng dễ tan càng nhất quyết thanh thuần

Càng với không đến bờ, càng kiên cường truy đuổi

Mỗi đóa mỗi thiên đường

Hoa trong lòng nếu nở rực rỡ

Dẫu nở thành đồ mi cũng đã sao

88#

Vì sao a, rõ là một khúc ca vui vẻ, nghe vào lại đau lòng

89#

Trương Giai Lạc là đồ hám tiền hám fame! Bách Hoa bị hắn phá thành thế này, xong phủi mông bỏ đi, ừ xứng với Tôn Triết Bình lắm

90#

Lầu trên điên hả, topic Song Hoa chui vào muốn ăn tạ?

91#

89L xuyên tới thời không nào suốt nửa năm nay?

92#

Bản chất Vinh Quang là giới âm nhạc, chỉ cần nhạc hay, care chi Bách Hoa hay Bá Đồ

93#

Hắn câu dẫn Tôn Triết Bình chẳng qua vì tiền

94#

Điên hả, Trương Giai Lạc giàu hơn Tôn Triết Bình đó má

95#

Cổ đông lớn nhất studio Bách Hoa hiện nay vẫn là Trương Giai Lạc, ok? Hám tiền là wtf, ý nói cây Bách Hoa Liễu Loạn 16tr? Trương Giai Lạc vừa phục xuất, một single là kiếm đủ

96#

Năm đó lúc Tôn Triết Bình ra đi, chuyển toàn bộ cổ phần cho Trương Giai Lạc, còn bị Trương Giai Lạc ném tiền vào mặt

"Lão tử không cần tiền của anh, anh cút cho xa vào!"

97#

Har har, Bách Hoa Liễu Loạn là tiền mừng cưới ba ba Đại Tôn cho con dâu, là tình thú của đại Song Hoa người ta

Nếu Trương Giai Lạc vì tiền, năm đó sao lại sống chết đòi hủy hợp đồng, cùng Tôn Triết Bình tay trắng thành lập studio Bách Hoa

98#

Bách Hoa là Song Hoa cùng nhau sáng lập, Trương Giai Lạc là một trong hai người đầu tiên của Bách Hoa, không có Trương Giai Lạc tức không có Bách Hoa, làm ơn get xong mấy tiền đề này hẵng tới đây war, tiếp chiến đến cùng

99#

Ủa giờ Bình Lạc gọi là đại Song Hoa rồi hả?

Tiểu Song Hoa = Vu Viễn, đại Song Hoa = Song Hoa, ha ha ha

100#

Anti bên trên thuộc thành phần nào vậy, fan Bách Hoa tôi quen đều thôi cả rồi, giờ cao lắm là mắng bâng quơ, linh tinh mấy câu gei với không biết nhục, thế thôi

101# Nguyên lão Bách Hoa

Trương Giai Lạc đối Bách Hoa ta nhân nghĩa đều tận, có gì để anti hả

102#

Đang nghe một bài hát đáng yêu thế này, tự dưng war chi

103#

96L nói thật á? Ném tiền vào mặt Tôn Triết Bình? Quờ phắc nghe phê vãi. Nghe như hai ổng hoán đổi thuộc tính.

104#

Ha ha ha, dĩ nhiên là không, chỉ gần gần vậy thôi, tóm lại lúc đó Tôn Triết Bình muốn giải nghệ, Trương Giai Lạc không thèm cầm tiền của hắn, cũng đúng, cầm vào khác nào bán mình

105# Chó tường thuật run lag

"Rời khỏi Bách Hoa trọn một năm mới dám nói những lời này

Cảm ơn một người, đã hết sức cổ vũ tôi, tôi mới có dũng khí đối mặt các bạn

Lời muốn nói quá nhiều, toàn bộ nằm trong ca khúc này

Ca khúc này dành tặng Bách Hoa, dành tặng hai chúng tôi của ngày xưa, tặng tất cả fan Bách Hoa từng yêu thích chúng tôi

Cảm ơn tất cả đã dõi theo chúng tôi và âm nhạc của chúng tôi đến điểm cuối hôm nay

Sau này, chúng tôi sẽ càng thêm kiên cường

Song Hoa chỉ là một cảnh sắc các bạn lướt qua trên đường

Mà khung cảnh thực sự, phải Bách Hoa mới được"

106#

Oa —— bật khóc

107#

Nhói lòng

Song Hoa chỉ là một cảnh sắc các bạn lướt qua trên đường

108#

Đau lòng quá... TToTT

109#

Mẹ nó

110#

Dối trá

111#

!!!

112#

Lại war gì nữa, người ta chính thức tuyên bố rồi kìaaaaaaa

113#

Ôi mẹ của con ơi, đúng là giọng Đại Tôn rồi, con đi chết đây!!!

114#

Đờ mờ đờ mờ đờ mờ, sao hôm Cùng Hát tôi không nghe ra đó là Đại Tôn?!!!

115#

"Chào mọi người, hắn là Tôn Triết Bình"

!!!! Còn nói ra từ miệng Nhạc Nhạc nữa chứ, trời ơi

116#

Hai người là một!! Hai người vẫn luôn là một!

Từ đầu đến cuối, chỉ có một!

117#

Ôi mẹ ơi!! Không thèm úp mở luôn!

118#

Ngạt thở! Ôi ôi hạnh phúc đến ngạt thở!!

119# Chó tường thuật run lag

"Chào mọi người, hắn là Trương Giai Lạc."

"Chào mọi người, hắn là Tôn Triết Bình."

"Chào mọi người, chúng tôi là Song Hoa."

120#

Oaaa, dù Nhạc Nhạc cũng đã rời khỏi Bách Hoa, nhưng Song Hoa vĩnh viễn thuộc về hai người bọn hắn

121#

Cứu mị, chưa gì mị đã nước mắt giàn giụa, làm mẹ mị hỏi có kết quả thi cuối kỳ rồi hả

122#

"Chúng tôi là Song Hoa."

Nghe thấy năm chữ này, tôi cảm thấy tôi đã viên mãn, tôi là ai tôi ở đâu

123#

Không phải tự giới thiệu mình, mà là giới thiệu cho nhau, đường ngập họng rồi

124#

Có khi nào câu kế là "Cảm ơn mọi người, chúng tôi đang yêu nhau"?

125#

Sao lại flirt con thế này hả idol

126#

Ôi ôi, hai người nhất định phải hạnh phúc!!

127#

Kìa kìa kìa

128#

Aaaaaa tới rồi...

129#

Fuck, chân ái!!!

Thực sự là chân ái!!!

Đừng cản mị!!

130# Chó tường thuật run lag

Tôn: "Nghe nói trên mạng có nhiều bạn thích manh CP."

Nhạc: "CP là cái gì nha?"

Tôn: "Là những người muốn hai đứa mình bên nhau."

Nhạc: "A, giống lão Lâm."

Tôn: "Ừ. Giống lão Lâm, gọi là CP fan."

131#

Song Hoa chơi trò tung hứng? Phu xướng phụ tùy, chậc chậc

132#

Aaauaaauauaua, hai ổng thoải mái ngồi nói chuyện CP trên sóng luôn, cứu mị

133#

Xem ra hai người biết vụ tôi lộ hàng —— by Lâm (Lãnh) Kính (Ám) Ngôn (Lôi)

134# Chó tường thuật run lag

"CP thì, cũng không nhất thiết là thật. Ví dụ có rất nhiều người manh cậu với lão Lâm."

"Eh?"

"Có người còn manh tôi với tiểu Lâu."

"Cái gì?!"

"Ừ thì đã nói CP không nhất thiết là thật."

"À... (nhỏ giọng) xin lỗi..."

"Ngốc."

"... không nhất thiết, tức vẫn có khả năng là thật?"

"Ừ."

"Vậy fan CP Song Hoa hẳn là fan hạnh phúc nhất rồi, Đại Tôn anh nói đúng không?"

"Không phải nha, họ cảm thấy CP này rất ngược."

"Ớ?"

(bổn cẩu xin chú thích: Giọng Nhạc Nhạc siêu siêu siêu siêu siêu siêu cưng!!!)

135#

Oimeoi, manh chết con, con muốn đi chết, đừng cản con

136#

Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

137#

Chời má, tui đang coi đồng nhân đúng không? Là đồng nhân, đúng không???

138#

Gái lầu trên, đồng nhân cũng không dám viết vậy đâu!!!

139# Chó tường thuật run lag

"Sao lại ngược nhỉ?

Hai đứa mình luôn yêu nhau mà."

Cái jhiwoe#$%^&((d#$%^ibjwndoe8h$^T&^*(*$&Hjkkd

140#

Hai đứa mình!!

Luôn!!!

Yêu nhau mà!!!!!!!!

141#

Công khai rồi??????????????

142#

Suất cẩu lương này!!! Tôi!! Ăn!!! Tôi ăn là được chứ gì???

<Phương Duệ chop chop điểm tâm.jpg>

143#

Tại sao? Tại sao tôi phải dính dame thế này

Năm nay năm cẩu à

144#

Tết rồi, phóng hỏa thiêu cẩu nam nam đi

145# Chó tường thuật run lag

"Tôi trước nay chưa từng nói chia tay."

"Anh bỏ rơi tui á, bỏ rơi Bách Hoa á!"

"Xin lỗi mà."

"Xin lỗi đơn giản vậy thôi hả?"

"Vậy cậu muốn gì mới chịu?"

"Tui muốn anh cả đời."

"Được."

146#

Hôm nay mở radio quả là chơi ngu

147#

!!!!!

148#

Ý? Vinh Quang sụp rồi à

149#

Ha ha ha forum nghẽn mạng

150#

Có ai thấy mị cmt không

151#

Có ai thấy không +1

152#

Thôi xong, show ân ái quá đáng, trời cao không dung nổi

153#

Bandwidth forum không dung nổi

154# Không không tau không ăn cẩu lương

Trương Giai Lạc Tôn Triết Bình cút khỏi Vinh Quang!!!

155#

Được rồi, ổn rồi kìa, 32 like cho tech forum

156#

Suất cẩu lương quá to, forum ship không nổi

157#

"Cho nên hứa với tôi, Song Hoa đảng, nhất định phải làm CP fan hạnh phúc nhất thế giới này, được không?"

158#

Được được được được được được được

159#

Được được được, CP này tôi ăn, tôi ăn okkkkkkkk??

160#

Được!

161#

Đương nhiên là được!

162#

Một lời đã định

163#

Song Hoa làm sao đủ, phải Bách Hoa mới được!

164#

Lầu trên bình tĩnh, muốn toàn viên chơi gei hả ba

165#

Đường sống nào cho BG? Ha ha ha

166#

Được được được được +1000000000000000000000000000000

167#

Hai anh nhất định phải hạnh phúc nhé

168#

Má, khóc như chó

169#

Được được được

170#

Bọn tôi đã là CP fan hạnh phúc nhất thế giới rồi

171# Vu Viễn vương đạo

Ngại quá, bọn tôi mới là CP fan hạnh phúc nhất

172#

Ha ha ha, lầu trên tới chiến!

173#

Được!!!!!!!!!!!!

174#

Gật đầu liên tọi, gật cho gãy luôn

Chúng tôi nhất định, sẽ hạnh phúc nhất!!

175#

Hạnh phúc đến muốn xỉu

176#

Bỗng dưng nhớ đến tên topic tường thuật Cùng Hát Lên Nào: <Phồn Hoa Huyết Cảnh còn âm vang, Song Hoa từ ấy chỉ qua đường>

Ý nghĩa khác hoàn toàn!

177#

Được, bọn tôi hứa với anh đấy, các anh cũng vậy nhé

178#

Câu chuyện Phồn Hoa Huyết Cảnh đã kết thúc, nhưng câu chuyện Song Hoa mãi mãi tiếp diễn

179#

Khóc sưng mắt rồi

180#

Tôi chính là CP fan hạnh phúc nhất thế giới này các bạn ạ

181#

Đảng nhà khác, đố kị vãi

Cho nên, tôi!!

Cũng muốn trở thành Song Hoa đảng!!!

182#

Tôi, Hạ Hoa đảng, không bướng nữa

Tự vả mặt cũng phải nói

Tôn Triết Bình em đu chân anh đây hãy mang theo em bay!!

Mang toàn bộ đảng em luôn cám ơn!

183#

Ngày hôm nay, chúng ta đều là Song Hoa đảng

184#

Hít hít hỉ khí!! Chúc mừng Song Hoa!!! Chúc mừng Song Hoa đảng!!!

185#

Được!

(chơi gei hạnh phúc quá)

186#

Nam thần cuối cùng sẽ yêu nhau...

187#

Được!!

Hứa với em, các anh cũng phải trở thành đôi thần tiên quyến lữ hạnh phúc nhất thế giới được không?

188#

Được được được

189#

Phồn Hoa Huyết Cảnh còn âm vang, Song Hoa từ ấy chỉ qua đường (x)

Phồn Hoa Huyết Cảnh có ngày tắt, Song Hoa ân ái không đổi dời (√)

190#

Thế mới đúng.

FIN

"Song Hoa đảng, hứa với tôi, phải làm CP fan hạnh phúc nhất thế giới này nhé!"
 

ButNgonPhi

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
498
Số lượt thích
6,230
Location
Hàng Châu
Fan não tàn của
Team Tiểu đội trưởng, Sở-Tô-Nhu-Quả-Đới
Về Mục lục


Chương 97


Khi Lâu Quan Ninh nhìn thấy Tôn Triết Bình, tâm tình của hắn đã rất tệ.​

Bác sĩ không đưa bệnh án cho Tôn Triết Bình, dường như đã coi Tôn Triết Bình chính là đứa đã bạo hành bệnh nhân, ánh mắt cảnh giác của cô giống như bất cứ lúc nào cô cũng có thể báo cảnh sát.​

“Xét nghiệm máu, phát hiện LSD, giãn cơ mức độ nhẹ, ngộ độc cồn, bệnh nhân còn đang sốt, trên cổ tay có vết thương gây ra bởi còng tay, trên người có vết máu bầm, hình như còn bị xâm . . .”​

Lâu Quan Ninh vội vàng ngăn không cho bác sĩ nói tiếp, vì vẻ mặt của Tôn Triết Bình nhìn như sắp khóc đến nơi rồi, “Bác sĩ, giờ hắn ổn rồi chứ?”​

“Bệnh nhân không có trở ngại gì, chỉ cần nghỉ ngơi và chăm sóc. Các cậu là người nhà của hắn sao?”​

Chị đại ơi, đừng nhìn em như tội phạm hấp diêm mà! Lâu Quan Ninh kêu oan thấu trời, đang lo không biết trả lời thế nào thì Tôn Triết Bình đứng dậy.​

“Anh là gì của bệnh nhân?” Bác sĩ nghiêm túc đẩy kính mắt.​

“Người yêu.” Tôn Triết Bình cố gắng giữ bề ngoài bình tĩnh.​

“Cần báo công an không?”​

“Ặc ặc,” Lâu Quan Ninh vội vàng cắt ngang cuộc trò chuyện này, “Tiền bối, để tôi xử lý, để tôi xử lý.” Nói xong hắn bèn kéo bác sĩ sang một bên thì thầm tâm sự. Tôn Triết Bình nhìn hai người, thấy lòng mình trống rỗng. Hắn quay đầu lại nhìn Trương Giai Lạc đang yên lành qua cửa kính phòng bệnh, sự áy náy dường như đã chiếm hết tâm trí hắn.​

Sau khi xong chuyện, Tôn Triết Bình ôm Trương Giai Lạc vào phòng tắm định vệ sinh, mới phát hiện ra cả người đối phương đầy mồ hôi lạnh. Cơn sóng tình đã lui, mặt Trương Giai Lạc trắng bệch nhưng cả người lại nóng ran. Giây phút ấy, Tôn Triết Bình đột nhiên đoán được điều gì đó, hắn tỉnh táo lại từ cơn kích động đau đớn và tuyệt vọng điên cuồng, ôm Trương Giai Lạc vào viện.​

Tôn Triết Bình không nói gì với Lâu Quan Ninh, nhưng thằng cha này luôn rất giỏi trong việc xuất hiện ở nơi hắn nên xuất hiện nhất.​

“Chơi lớn vậy ba, toang luôn rồi?” Lâu Quan Ninh không biết đã quay lại từ khi nào, hắn đứng cạnh Tôn Triết Bình trêu chọc.​

“Tôi không bỏ thuốc. Trần Hưng Soái làm.”​

“????” Lâu Quan Ninh ghé đầu vào, trừng mắt: “Trần Hưng Soái? Chính là Trần Hưng Soái mà tôi cũng biết đó hả?”​

“Chính là người cậu biết đấy.”​

“Ặc, vậy tin hóng hớt trên báo lá cải viết là thật á?”​

Trong giới showbiz vẫn luôn có phong thanh Trần Hưng Soái theo đuổi giọng ca chính của ban nhạc Bách Hoa, lần nào Tôn Triết Bình nghe thấy cũng cười trừ. Nhưng hôm nay chuyện đã đến nước này, hắn cũng không biết mình nên nói gì: “Tôi chém đứt một bên tai hắn.”​

“Cái gì?” Nghe được câu này, Lâu Quan Ninh cảm thấy tai mình đột nhiên căng cứng, “Chém thật luôn hả?”​

“Chém thật. Lúc ấy nếu tôi tới muộn một bước, hắn đã . . .”​

“Đại ca ơi, anh có biết gia thế của Trần Hưng Soái không?”​

“Hắn dám làm thế với Trương Giai Lạc, có biết gia thế của tôi không?” Lúc nói những lời này, Tôn Triết Bình đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lẽo bắn đến trên người Lâu Quan Ninh, dọa gã công tử này nhảy lùi về sau. Đó là sát khí thực sự, Lâu Quan Ninh tuyệt không hoài nghi.​

“Sau chuyên án Thâm Hải, Cục phòng chống ma túy liệt tôi và Trương Giai Lạc vào danh sách nhân chứng cần bảo vệ. Bên người chúng tôi 24/24 đều có người giám sát, nếu có người muốn làm hại chúng tôi, chưa tiếp cận được thì đã bị bế đi rồi.”​

“Vậy Trương Giai Lạc là . . .”​

“Tôn Minh Trạch không nhúng tay, đại ý là muốn nói với tôi đó là do hắn tự nguyện . . . “​

Trong lời Tôn Triết Bình phảng phất một sự đau khổ nào đó yếu ớt đến độ chỉ khẽ chạm là tan vỡ. Lâu Quan Ninh vội im lặng, khó trách người bảo hắn đến bệnh viện ngay lập tức không phải là Tôn Triết Bình mà là Dương Lộ. Hóa ra nhà họ Tôn đã biết tất cả mọi chuyện, nhưng khi Tôn Triết Bình chưa đồng ý, Tôn gia tuyệt đối không nhúng tay vào. Ngay cả khi bảo vệ Tôn Triết Bình cũng lấy danh nghĩa Cục phòng chống ma túy. Thật không biết nói người họ Tôn có nguyên tắc hay là có tự tin.​

“Vì thương thế của tôi, Trương Giai Lạc giao dịch với Trần Hưng Soái. Trương Vỹ nói với tôi Trần Hưng Soái vẫn luôn quấy rầy hắn, từ khi chúng tôi kiện tụng với công ty cũ hắn đã bắt đầu đục nước béo cò. Tính Trương Giai Lạc cậu cũng không phải không biết, cứng cỏi đến mức đừng ai nghĩ đến chiếm lợi được gì ở đây, bướng hơn cả tôi . . . Một người như vậy, vì tôi, mà cũng phải ăn nói khép nép giao thiệp với Trần Hưng Soái. Cuộc điện thoại đó là Điền Ninh gọi cho tôi, bọn hắn hẳn là đi Nhược Thủy.” Tôn Triết Bình nói rất bình tĩnh, như thể đang kể một câu chuyện không hề liên quan đến mình. Hắn hơi cúi đầu, không để cho bất kỳ ai nhìn thấy đôi mắt mình, nhưng Lâu Quan Ninh lại trông thấy từng giọt từng giọt nước mắt lăn trên mu bàn tay hắn.​

Vì Bách Hoa, Trương Giai Lạc từ một thiếu niên đa cảm mỏng manh trở nên ngày một kiên cường. Vì Bách Hoa, Tôn Triết Bình từ một thiếu niên cuồng vọng phóng khoáng trở nên ngày một ôn hòa. Lâu Quan Ninh thậm chí muốn lấy một chiếc bình ra giữ lại những giọt nước mắt xúc động của người kia, có lẽ đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng hắn nhìn thấy tình cảnh như vậy.​

“Tôi sai rồi, vì cái gọi là lòng tự trọng mà suýt chút nữa liên lụy đến Trương Giai Lạc. Tôi còn tưởng rằng giấc mơ của mình quan trọng hơn bất cứ thứ gì . . . Nhưng không phải . . . Tôi sai thật rồi.”​

“Được, được.” Lâu Quan Ninh vỗ vỗ bả vai Tôn Triết Bình, “Thầy Trương không phải vẫn còn ổn đó sao, chờ người ta tỉnh lại rồi, anh cố chăm sóc hắn thật tốt . . .”​

“Không còn thời gian nữa.” Tôn Triết Bình nhìn tay mình, “Vết thương tay không thể kéo dài thêm nữa.”​

“Hả? Không phải đã nói Trương Giai Lạc quan trọng hơn giấc mơ hay sao?”​

Dường như biết Lâu Quan Ninh định hỏi cái gì, Tôn Triết Bình đáp: “Trương Giai Lạc quan trọng hơn giấc mơ của tôi, nhưng với chính bản thân Trương Giai Lạc, giấc mơ của Tôn Triết Bình quan trọng hơn hắn, đã như vậy . . . bảo vệ giấc mơ của bọn tôi còn quan trọng hơn chính bọn tôi.”​

Cái gì quan trọng cơ? Lâu Quan Ninh cảm thấy não mình đang phi như bay đến ô báo hỏng, tự chịu diệt vong.​

“Dương Lộ gọi điện cho cậu đến tìm tôi à?” Tôn Triết Bình hỏi.​

“???” Lâu Quan Ninh không kịp phản ứng: “Sao anh lại biết?”​

“Với nhà họ Tôn, người phụ nữ này đúng là không thể bắt bẻ được.” Tôn Triết Bình cười một tiếng, vừa lạnh lùng vừa tán thưởng: “Tôn Minh Trạch muốn tôi từ bỏ Bách Hoa và Trương Giai Lạc, đi Đức chữa tay. Dương Lộ lại nói với tôi, chia ly Rock n roll và Trương Giai Lạc không có nghĩa là từ bỏ bọn hắn. Tôi nghĩ giờ tôi đã hơi hiểu ý bà ta.”​

Đây là một ván cược, cược xem Tôn Triết Bình và Trương Giai Lạc có thể đi đến đích hay không.​

Ván cược này dùng để chứng minh lựa chọn năm ấy của cha mẹ mình là sai lầm. Tôn Minh Trạch vừa hi vọng con trai ông sẽ cúi đầu trước số phận và hiện thực, vừa hi vọng hắn và Trương Giai Lạc có thể đi một con đường khác với bọn họ năm đó. Dương Lộ hiểu rất rõ nhà họ Tôn, không chỉ là Tôn Minh Trạch, càng là Tôn Triết Bình.​

Bà ta cũng đang xem kịch. Nếu trong ván cược này có ai có khả năng toàn thân trở ra nhất thì chỉ có mình bà ta.​

“Thời gian tôi không ở đây, nhờ cậu giúp tôi chăm sóc hắn chu đáo.”​

“Đừng . . . “ Lâu Quan Ninh đã đoán được những lời kế tiếp của Tôn Triết Bình, “Nhạc ca có thể đánh chết tôi, anh tin không?”​

“Hắn sẽ không làm thế đâu, hắn rất dịu dàng.”​

Anh thử đi hỏi thằng Cao Lâm bị hắn đánh một trận xem?​

“Tôi sẽ đi một thời gian, hãy bán số cổ phần của tôi, giao tiền cho Trương Vỹ. Bách Hoa rất cần số tiền kia.”​

“Tôi không đánh lại Nhạc ca đâu huhu . . .”​

“Trần Hưng Soái hẳn là sẽ không làm con thiêu thân nữa. Hy vọng cậu và Dương Lộ có thể bảo vệ tốt mấy người bọn hắn.”​

“Tôi??” Lâu Quan Ninh tự chỉ vào mình, kêu khổ thấu trời: “Dì Dương thì thôi đi, tôi tính là cái gì trời . . . “​

“Đừng khóc . . .” Tôn Triết Bình vừa nói cho Lâu Quan Ninh nghe vừa tự lau nước mắt của chính mình. Hắn ngẩng đầu lên, trong mắt lại bốc lên sự tự tin ngang ngược thuở thiếu thời, thần thái này làm gã Lâu Quan Ninh đang giả vở khóc khẽ giật mình.​

“Nói với hắn, tôi ở nơi cuối chờ hắn.”​

Lâu Quan Ninh đã nghe kể chuyện Song Hoa gặp gỡ nhau, nhưng vẫn luôn cảm thấy phần lãng mạn phóng đại trong đó còn nhiều hơn sự thật. Làm sao một học sinh ba tốt giỏi giang ưu tú lại chỉ vì một ánh mắt và một lời mời đã bỏ nhà theo người chạy trốn được.​

Nhưng giờ phút này, nhìn thấy Tôn Triết Bình như thế, Lâu Quan Ninh đột nhiên hiểu được Trương Giai Lạc tuổi mười bảy và sự kiên quyết không chùn bước của bọn họ.​

Vậy nơi cuối là nơi nào?​

Lâu Quan Ninh không hỏi, hắn nhìn Tôn Triết Bình hai tay vịn kính, nhắm mắt lại, đến gần khoảng kính mà Trương Giai Lạc nằm bên trong, hôn người hắn yêu một nụ hôn vô hình.​

“Tôi yêu em.” Tôn Triết Bình thì thầm, “Chờ tôi quay lại.”​
 
Last edited by a moderator:

ButNgonPhi

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
498
Số lượt thích
6,230
Location
Hàng Châu
Fan não tàn của
Team Tiểu đội trưởng, Sở-Tô-Nhu-Quả-Đới
Về Mục lục


Chương 98
Ba năm sau.​
Trương Giai Lạc cầm bức ảnh này trong tay, đứng ngồi không yên. Dồi chiên và chân gà sốt đã giao đến mà hắn cũng không có tâm trạng để ăn, chỉ nhìn chằm chằm tấm hình này. Trong đó có hai người thiếu niên, một chú tiểu bạch thỏ ngốc bạch ngọt, một lão sói xám mặt người dạ thú . . . Bé thỏ ngủ gật gục trên bờ vai lão sói xám, không chút phòng bị. Lão sói xám đang ôm Lạc Hoa Lang Tạ, nhìn thẳng vào ống kính.​
Trương Tân Kiệt này, giang hồ đồn hăn tâm ngoan thủ lạt, trái tim có thể so với đám Diệp Thu Dụ Văn Châu, đeo một chiếc kính mắt cấm dục, ăn người không nhả xương, mình phải nhờ không thể vì một bức ảnh mà bị bọn hắn câu đi Bá Đồ . . . Trương Giai Lạc ngồi trở lại trên ghế, hít sâu đến ba, bốn lần, xuề xòa nhét bức ảnh vào một góc kín trong ngăn kéo.​
Dồi chiên nguội rồi. Tức quá!!!!!​
“Gần mười một giờ rồi, cậu chưa đi ngủ à?” Hàn Văn Thanh về nhà, phát hiện ra Trương Tân Kiệt đang ngồi trên salon nhà mình. Việc lão nhị công ty đột nhiên xuất hiện tại nhà mình, Hàn Văn Thanh nhìn mãi đã quen.​
“Còn mười lăm phút nữa.”​
“Lại ngủ nhà tôi?” Giọng Hàn Văn Thanh có chút không vui, nhưng mặt hắn lại cười: “Tùy cậu. Đi Côn Minh thuận lợi chứ?”​
“Ừm.”​
“Chuẩn bị đến mời ba lần?”​
“Tính Trương Giai Lạc thì . . . một lần là đủ rồi.”​
“Vậy cậu chắc chắn Trương Giai Lạc có thể tin cậu à?” Hàn Văn Thanh cởi Âu phục, lấy một lon nước có ga trong tủ lạnh ra. Trương Tân Kiệt đã dự liệu trước: “Nghe tin Tôn Triết Bình về nước, trở thành cổ đông thứ hai của Nghĩa Trảm, Trương Giai Lạc không thể ngồi yên được. Đại khái là, hắn sẽ đào sâu ba thước đất tìm người kia, sau đó . . . “​
“. . . theo hắn chạy trốn?”​
“Không.” Trương Tân Kiệt nở nụ cười, đường nét khuôn mặt hắn ôn hòa hơn một chút: “Tôn Triết Bình giờ không chơi Rock n roll nữa. Phồn Hoa Huyết Cảnh đã là chuyện của quá khứ rồi. Cái này Trương Giai Lạc hiểu.”​
“Được.” Hàn Văn Thanh khẽ gật đầu, sau đó thuận tay lấy một tập tài liệu từ giá sách xuống ném cho đối phương. Trương Tân Kiệt bắt được, một xấp thật là dày, hắn lật bìa ngoài ra, hóa ra là thông tin tiếp thị của phòng đấu giá.​
“Cuối tuần này mở phiên đấu giá Lạc Hoa Lang Tạ, ngoài Bách Hoa studio, Dương Lộ cũng sẽ đến.”​
“Dương Lộ này rốt cuộc có quan hệ thế nào với Bách Hoa?”​
“Không biết. Bề ngoài thì công ty con của bà ta đầu tư vào studio Bách Hoa, ngoài cái đó ra không ai biết gì nữa. Tôn Triết Bình chém đứt một tai Trần Hưng Soái, đối phương im thin thít không ừ hử gì, vụ án của Trâu Viễn lúc đó rần rần như vậy mà đều bị một tay bà ta áp xuống. Thật ra cũng khá khó hiểu, nếu bối cảnh hậu trường của Bách Hoa mạnh như vậy, tại sao năm đó thanh lý hợp đồng vất vả như thế. À, đúng, tiện thể nhắc đến chồng bà ta, họ Tôn.”​
“Anh đang ám chỉ cái gì?”​
“Không có gì.” Hàn Văn Thanh cực kỳ thích ngắm vẻ mặt đang suy nghĩ của Trương Tân Kiệt. Hắn quay về phòng, lại ném cho Trương Tân Kiệt một đống đồ, cứ tưởng là tài liệu gì, Trương Tân Kiệt lấy ra xem, hóa ra là khăn mặt và một bộ đồ ngủ mới.​
“Trừ vào tiền lương của cậu.”​
“Không cần. Tôi có rồi.”​
“Nhưng tôi trừ rồi.” Hàn Văn Thanh ra vẻ vô tội. Trương Tân Kiệt híp mắt lại, không biết vì sao mà tự dưng cảm thấy bộ dạng này của người kia lại cứ giống giống Diệp Thu.​
“Tôi vẫn muốn hỏi cậu, làm sau cậu lây được bức ảnh Song Hoa chụp ở Lễ hội âm nhạc Đôn Hoàng kia?” Hàn Văn Thanh vẫn biết quản lý nhà mình thần thông quảng đại, nhưng không ngờ hắn có thể biến ra bức ảnh quý giá vốn tưởng đã sớm biến mất trong biển rộng mênh mông như vậy. Trương Tân Kiệt lắc đầu, ra vẻ thần bí cười một tiếng. Sau đó hắn ôm áo ngủ và khăn mặt vào phòng tắm. Hàn Văn Thanh biết người kia nếu đã không muốn nói thì tuyệt sẽ không mở miệng, chỉ nhún vai vô vị.​
Lễ hội âm nhạc Rock n Roll Đôn Hoàng năm 2007.​
Tây An cách Đôn Hoàng không xa, Trương Tân Kiệt mười lăm tuổi sau khi thi cấp ba liền lên đường đi Đôn Hoàng. Hắn đăng ký làm tình nguyện viên của lễ hội, được bao ăn bao ở nhưng không tính tiền đi đường. Trương Tân Kiệt lấy tiền tiêu vặt tiết kiệm của mình ra mua vé xe, viết giấy lại cho người nhà rồi chuồn thẳng.​
Lễ hội âm nhạc khai mạc được hơn tuần, Trương Tân Kiệt chưa từng thức đêm bị hành ngày đêm điên đảo cả một tuần lễ, nhưng tuyệt nhiên không cảm thấy vất vả.​
Đến ngày cuối cùng, Trương Tân Kiệt đứng trước sân khấu chờ phần trình diễn hắn thích nhất. Bài hát “Maca Reina” này là kinh hỉ lớn nhất của hắn suốt lễ hội âm nhạc lần nà. Nhưng khi đó, dường như ngoài Trương Tân Kiệt ra, không nhiều người có thể nghe ra ý vị trong bài hát đó. Nếu như hắn hai mươi lăm tuổi, là một người quản lý trong giới âm nhạc, hắn nhất định sẽ ký hợp đồng với Trương Giai Lạc không chút do dự, nhưng hắn mới chỉ mười lăm tuổi, thế nên . . .​
“Chào anh, tôi là nhân viên của tổ tuyên truyền của lễ hội âm nhạc Rock n roll, cần chụp một số ảnh nơi hiện trường để dán trên bức tường lưu niệm của nhạc hội, tôi có thể chụp hai anh một tấm không?”​
“Được.” Tôn Triết Bình nhìn Trương Giai Lạc đang ngủ trên bờ vai mình, dịu dàng nói.​
“Vậy các anh là một đôi song ca sao?” Trong lúc chờ ảnh được in ra, Trương Tân Kiệt thuận miệng hỏi.​
“Ừm”​
“Anh có thể ký tên sau ảnh được không?” Trương Tân Kiệt hình như đã sớm chuẩn bị, hắn lấy ra một chiếc bút, đôi mắt sau tròng kính sáng lên khao khát.​
Tôn Triết Bình không từ chối, hắn ký hai cái tên Trương Giai Lạc và Tôn Triết Bình, sau đó ghi tên hai cây ghita của bọn hắn: Lạc Hoa Lang Tạ, Bách Hoa Liễu Loạn.​
“Tên ban nhạc các anh là gì?”​
“Song Hoa.” Tôn Triết Bình thuận miệng nói, đặt bút xuống viết hai chữ Song Hoa. Sau đó hắn dừng lại một chút, chậm rãi gạch đi hai chữ này, đổi thành Bách Hoa. Chữ hắn vốn rồng bay phượng múa nhưng lúc viết hai chữ này lại cực kỳ nghiêm túc.​
Song Hoa phải sao đủ, phải Bách Hoa mới được.​
Hoàn chính văn
 

ButNgonPhi

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
498
Số lượt thích
6,230
Location
Hàng Châu
Fan não tàn của
Team Tiểu đội trưởng, Sở-Tô-Nhu-Quả-Đới

Phiên ngoại: Đại Bạch



Gửi anh Tôn,

Hai năm trước, anh thuê phòng ga-ra dưới hầm nhà cô Lý An Tâm. Một năm trước cô Lý chuyển quyền sở hữu ngôi nhà (tính cả ga-ra) cho tôi. Thời hạn anh thuê là 25 tháng, tức là tháng sau hết hạn. Số điện thoại năm đó anh để lại đã không gọi được, tôi không còn cách nào khác là phải viết thư cho anh. Nếu anh muốn gia hạn thời gian thuê, xin liên lạc với tôi, tiền thuê có thể tăng một chút, mong anh thông cảm.​

Nếu như tới lúc đó vẫn không thể liên lạc với anh, sau khi hợp đồng quá hạn một tháng, tôi sẽ toàn quyền xử lý đồ đạc cá nhân trong ga-ra theo quy định của pháp luật.​

Đây là số điện thoại của tôi: 066365811669​

Chúc anh ngày lành,​

Thái

-----------------------------

Gửi anh Tôn,

Thật tiếc là vẫn không thể liên lạc với anh. Một tháng nữa tôi sẽ thanh lý đồ trong ga-ra. Nếu anh đọc được tin này, mong anh nhanh chóng liên hệ với tôi.​

Đây là số điện thoại của tôi: 066365811669​

Chúc anh ngày lành,​

Thái
-----------------------------

Gửi anh Tôn,

Hôm qua tôi dẫn người đi dọn ga-ra, phát hiện ra chiếc xe anh đỗ trong nhà chúng tôi. Khi nhìn thấy những nét bút nguệch ngoạc trên đó, tôi mới phát hiện ra hình như cái tên Tôn Triết Bình này cũng không phải trùng hợp. Chắc hắn đây là chiếc xe du lịch anh và Trương Giai Lạc đã lái đi ngao du khắp nơi nhỉ!! Tôi đã nhìn thấy chữ ký của anh và Trương Giai Lạc trên đó! Một năm trước lúc nhận căn nhà này, chúng tôi hoàn toàn không nghĩ tới chiếc xe đỗ trong hầm ga-ra nhà mình vậy mà lại là Đại Bạch!​

Không biết nên nói thế nào, thực sự quá kinh hỉ, quá xúc động! Tôi là fan của các anh!! Người yêu tôi cũng thế!! Chúng tôi cũng quen nhau vì Bách Hoa!!! Lúc ấy tôi đi tụ tập bạn bè, trong phòng karaoke, tôi và nàng song ca bài “Bỏ trốn”. Ngay giây phút nàng cất tiếng, tôi đã yêu nàng.​

Tôi tin rằng đứa con chưa ra đời của chúng tôi cũng là fan Bách Hoa. Chúng tôi đã dán poster Bách Hoa khắp phòng nó rồi. Hy vọng nó có thể nghe nhạc của các anh lớn lên, trở thành một người lương thiện và tràn đầy yêu thương.​

Hai năm nay, Bách Hoa đã phải trải qua rất nhiều khó khăn trắc trở. Tôi hoàn toàn hiểu rằng tình cảnh bây giờ của mấy anh có thể không rảnh bận tâm cái hợp đồng thuê bên này. Cho nên tôi và vợ tôi quyết định giữ hộ xe cho các anh, không kỳ hạn.​

Hi vọng Bách Hoa có thể vượt qua vụ kiện này.​

Cảm ơn âm nhạc của các anh, gửi cùng lời chúc phúc chân thành nhất!​

Thái và Vương
-----------------------------

Gửi Thái và Vương,

Ặc, phong thư của các bạn không tới sai địa chỉ đâu, chỉ là hộp thư này lâu lắm không có người kiểm tra, hôm qua công ty môi giới tới định giá tài sản mới phát hiện ra các bạn gửi thư. Làm phiền các bạn rồi!​

Dù bây giờ Đại Tôn đã rời đi, nhưng tôi biểu diễn xong sẽ qua bên đó. Đã làm phiền các bạn rồi, không biết nên bù đắp làm sao. Tôi gửi kèm một tờ séc, đã ký tên. Các bạn hiểu haha.​

Hoặc là chờ tôi đến cùng thương lượng cũng không vấn đề gì.​

Cảm ơn các bạn đã yêu quý âm nhạc của chúng tôi! Cực kỳ cực kỳ vinh hạnh, tôi còn gửi kèm hai vé buổi diễn. Hy vọng các bạn thích món quà này.​

Cuối cùng, xin cho tôi nói thay lời Đại Tôn: Chúng tôi đều rất tốt, chớ nhớ mong.​

Trương Giai Lạc.

-----------------------------


Gửi Hạ thần,

Bạn gay của em muốn em gấp những lời tỏ tình thành máy bay giấy, phi vào tòa nhà Nghĩa Trảm. Viết một ngàn một vạn bức, thể nào cũng có một bức bay được đến phòng làm việc của Hạ thần anh.​

Nhưng em vẫn đàng hoàng gửi thư, dù bọn hắn nói rất nhiều bức thư kiểu này đều bị ném vào thùng rác.​

Cuối tuần trước em đến trường quay Cùng Hát Lên Nào. Em không phải fan Bách Hoa lẫn Trương Giai Lạc, cũng không nghe Rock n roll. Vậy nên thật cảm ơn bạn em đã giúp em biết đến anh, trước đó em thậm chí còn không biết ân oán giữa Bách Hoa và Trương Giai Lạc. Lúc anh và Trương Giai Lạc cùng hát, em mới từ toilet quay lại, không biết tại sao lại lạc đường vào hậu trường. Tiếng đàn của anh và Trương Giai Lạc văng vẳng xung quang em, trong không khí đều là tiếng hát của hai người, chỗ nào cũng có, em thậm chí đã quên luôn chuyện phải tìm đường ra.​

Nghe thật là hay, ngay cả người không thích âm nhạc như em cũng phải dừng chân. Sau đó tiếng nhạc dừng lại, em lên Weibo mới biết chuyện gì đã xảy ra.​

Sau đó, một bóng người ngoặt vào từ đầu bậc thang, lúc ấy em bị dọa nhảy dựng lên, suýt nữa là ngã sấp xuống. Bóng người đó kéo em lại, em ngã vào trong lòng hắn . . .​

Đến đây hẳn là anh đã đoán được, em chính là cô gái hấp tấp anh gặp sau khi xuống sân khấu. Anh dịu dàng nói với em là anh xin lỗi, sau đó em chạy thẳng. Em còn nhớ đôi mắt anh nhìn em sáng như sao, giọng anh nói êm ái như sô cô la. Anh thật là ưa nhìn, không giống kiểu đẹp trai của Trương Giai Lạc, bàn tay anh giữ em còn quấn băng vải màu trắng, cảm giác rất đặc biệt, em vẫn còn nhớ rõ.​

Hôm ấy sau khi về nhà, em đã tìm hiểu rất nhiều thông tin về Bách Hoa. Tìm được video các anh ở Đại nhạc hội Phượng Hoàng mười năm trước, còn có các gameshow mà các anh từng tham gia. Em đắm chìm trong lượng lớn những câu chuyện, quên cả làm bài tập, đọc rất nhiều bài viết của fan. Em trở thành fan của Bách Hoa, cũng trở thành fan của Tái Thụy Nhất Hạ. Thích anh, tựa như tình chung của trăm ngàn người cùng thích một người.​

Em đã lớn như này rồi mà vẫn chưa từng yêu đương. Nhưng thích anh, thích Bách Hoa, làm em biết đến cảm giác rung động. Em cảm thấy chắc là do sức mạnh của âm nhạc. Em đã hiểu được một chút.​

Chuyện tối hôm đó gặp anh ở hậu trường em cũng không nói cho ai khác. Em không thể xác nhận là anh đã tới.​

Bất luận là Tái Thụy Nhất Hạ, hay là Tôn Triết Bình.​

Hạ thần, em vẫn quen gọi anh như vậy. Nhất định là vì không thể từ bỏ âm nhạc, nên anh dù đã rời đi nhiều năm nhưng vẫn quay lại sân khấu này. Anh giấu mọi người, chắc chắn có lý do, em tin tưởng anh.​

Nhưng em muốn biêt, trong bài hát của Trương Giai Lạc, nơi cuối đó, là nơi nào?​

Em thật sự rất muốn biết, nhưng nếu anh không tiện nói cho em, thì e cũng hoàn toàn thông cảm.​

Hy vọng còn có thể được nghe những bài hát của Song Hoa. Em thích anh, em thích hai người.​

Từng được nắm tay anh,
Fan chân thành của anh, Tiểu M



*****​

Sáng ra, Trương Giai Lạc nhận được điện thoại, bảo chỗ đỗ xe nhà hắn đã bị người ta chiếm, có cần điều lái xe đến kéo đi không. Trương Giai Lạc cảm thấy rất kỳ lạ, nghĩ rằng có lẽ có người nghe nhầm, có thể chiều nay người ta đến lái xe đi. Hắn gọi điện cho bảo an nói đừng vội, chờ đến tối xem sao.​

Hắn không ngờ, đỗ ở bãi đậu xe nhà mình hóa ra là người quen cũ.​

Năm tháng lưu lại trên mặt hắn chút vết tích, nhưng Đại Bạch lại vẫn y như hệt sáu năm trước.​

Hắn và Đại Bạch hai mặt nhìn nhau, giống như hai người bạn trùng phùng, không ai nói một lời.​

Phản ứng đầu tiên của Trương Giai Lạc là lấy điện thoại ra gọi một cuộc đến Trường Sa. Bốn năm trước, hắn đã gia hạn hợp đồng thuê nhà để xe, nhưng không lái xe đi. Vì ngoài Tôn Triết Bình, không ai biết chìa khóa xe ở đâu cả. Thế nhưng không đợi đến lúc hắn cầm được đến điện thoại đã có người chụp lấy cổ tay hăn. Trương Giai Lạc bụng dạ rối bời, không phát hiện ra có người đến gần, chờ đến khi nhận thức được, hắn đã vô thức đánh trả mất rồi. Từ sau khi phát bệnh vì chạy show, hăn vẫn đều đặn tập thể hình, giờ thoát y bán tí da thịt cũng dư xài, tốc độ và sức mạnh cũng thế.​

Hắn xoay người vật người đằng sau lên mui xe, bộp – một tiếng vang thật lớn, Trương Giai Lạc biết cường độ lực mình dùng, không đến nỗi quá đau.​

Sau khi khống chế được đối phương, hắn mới nhìn rõ người kia là ai.​

Tôn Triết Bình, nửa bên mặt bị dí lên mui xe, chỉ để lộ một nửa nụ cười nhếch miệng.​

Trương Giai Lạc ghì chặt Tôn Triết Bình, Tôn Triết Bình chỉ còn nước giơ hai tay đầu hàng. Thế nhưng kẻ này yếu thế cũng không cho mình sống dễ chịu, Trương Giai Lạc túm bả vai đối phương lật người hắn lại để hắn đối mặt với mình, hai chân hắn kẹp chặt Tôn Triết Bình, bộ dáng như muốn tẩn nhau đến nơi, hai tay chống mui xe, đè ngửa Tôn Triết Bình lên thành xe.​

“Cậu có muốn làm gì ở đây tôi cũng ok, nhưng mà có camera.” Tôn Triết Bình điều chỉnh tư thế, ngoan ngoãn nằm ngửa, chuẩn bị trường kỳ kháng chiến.​

Trương Giai Lạc im lặng, sờ đến bàn tay phải người kia, sau đó lần mò từ đầu vai Tôn Triết Bình tìm tới tay trái của hắn. Khi đầu ngón tay hắn chạm đến băng vải, cả người Tương Giai Lạc giật một cái, nhưng mặt hắn vẫn bình tĩnh không chút gợn sóng. Tôn Triết Bình không nói gì, sự trêu chọc trong ánh mắt chậm rãi lắng xuống, chỉ còn một tia thâm trầm lãng đãng trôi bên trên.​




“Tôn Triết Bình đã quay lại.”​

Tiếng Trương Tân Kiệt như u linh quanh quẩn trong đầu. Từ một khắc đó, Trương Giai Lạc ngày ngày đêm đêm chờ giây phút này xuất hiện. Tên mới của người kia, công ty mới của người kia, đồng đội mới của người kia, ca khúc mới của người kia, ám hiệu gửi gắm lại trong album mới của người kia, đủ loại chi tiết bức Trương Giai Lạc phát điên. Hắn giống như một con bệnh PTSD đang thương, mỗi cơn gió cỏ lay cũng làm hắn run như cầy sấy.​

Mãi đến một năm sau trùng phùng trên sân khấu, dù chỉ là thoáng qua, cũng đủ để châm lửa đốt hạt giống vốn đã lớn thành đại thụ che trời cháy rừng rực.​

Từng tia nhiệt thành sôi sục trong đáy lòng hắn đều vì giờ phút này mà trở nên tĩnh mịch.​

Trương Giai Lạc cực kỳ cẩn thận sờ bàn tay Tôn Triết Bình, từng chút từng chút, nhẹ nhàng cầm nó lên đặt ở trước ngực đối phương. Hắn nhìn chăm chú bàn tay ấy, trong ánh mắt tưởng như đã phong bế bằng sự đề phòng chậm rãi toát ra một chút mềm mại, vành mắt dần dần đỏ lên.​

Không vì vì thế mà trở nên xúc động.​

Tôn Triết Bình lặng lẽ luồn ngón tay vào bàn tay phải của Trương Giai Lạc đang đặt trong lòng bàn tay mình, nắm tay lại, mười ngón tay hai người đan xen.​

“Không đau.” Hắn nhìn bộ dạng muốn hỏi lại thôi của Trương Giai Lạc. Hắn biết người kia muốn nói gì, muốn hỏi gì, nói không nên lời cái gì, hỏi không nên câu cái gì.​

“Vết thương, không đau.”​

Trương Giai Lạc kiễng chân lên cúi đầu, nhẹ nhàng cụng trán Tôn Triết Bình. Hắn duy trì tư thê này rất khó, nhưng Tôn Triết Bình ôm hắn rất chặt. Rất chặt. Rât chặt.​

Trương Giai Lạc nhắm mắt lại, ngón tay run run chỉ ngực đối phương.​

“Đau không?”​

Nơi hắn chỉ, là tim Tôn Triết Bình.​

“Nhìn thấy cậu là không đau.”​


*****​



Gửi Tiểu M,

Năm đó tôi mười bảy tuổi, bỏ thi đại học, một lòng theo đuổi Rock n roll, gặp được Trương Giai Lạc. Tôi đã lôi cậu học sinh giỏi đó từ phòng học ra ngoài đời, bán toàn bộ gia sản, mua một chiếc xe du lịch màu trắng vuông vắn hơi mập rồi cùng đi lữ hành.​

Đại Bạch chở giấc mộng của chúng tôi, chúng tôi vẽ lên người Đại Bạch, mang nàng đi từ nam đến bắc, lại từ bắc xuôi nam.​

Sau đó chúng tôi tham gia Đại Nhạc hội Rock n roll, thắng quán quân, ký hợp đồng với hãng đĩa, để Đại Bạch ở lại Trường Sa, còn mình ngồi máy bay về Bắc Kinh. Sáu năm sau đó, Đại Bạch được một đôi vợ chồng hạnh phúc bảo vệ, bọn họ cũng là fan của Bách Hoa.​

Viết tới đây, hẳn là bạn đã hiểu nơi cuối là nơi nào nhỉ?​

Mặt khác, bạn đoán sai lý do tôi trở về rồi. Tôi trở về, cũng không phải vì tôi không bỏ được sân khấu này. Nơi nào có Trương Giai Lạc, tôi chưa bao giờ rời đi.​

Cảm ơn bạn đã thích và quan tâm.​

Tôn Triết Bình

*****
“Trương Giai Lạc, tôi về rồi.”​

Không, anh chưa bao giờ rời khỏi lòng tôi.​



Hoàn
 

张佳乐头上的小花儿

To sleep the sleep of the just and innocent
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
8,454
Số lượt thích
19,157
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Nhìn hình
Nơi nào có Trương Giai Lạc, anh chưa bao giờ rời đi, bởi Trương Giai Lạc luôn mang anh theo trong tim mình.

Chúc mừng Mộng Đêm đã hoàn, một câu chuyện dài và đầy ý nghĩa. Cám ơn Diu đã thực hiện một tác phẩm xứng đáng.
 

Bình luận bằng Facebook