Luân Hồi hoàn toàn không phải chiến đội một người, chẳng qua do Chu Trạch Khải quá mạnh, quá nổi trội, quá thu hút nên mới tạo ra cảm giác đó. Chiến đội Luân Hồi cũng là một chỉnh thể vô cùng xuất sắc, minh chứng tốt nhất là việc cả đội đều có thể theo kịp tiết tấu của Chu Trạch Khải.
Dù có đôi khi họ phải nhờ vào sự imba của Chu Trạch Khải để tháo gỡ cục diện, trông có vẻ rất thiếu tính chiến thuật, nhưng trong thực tế, sự imba đó chính là chiến thuật đặc thù của Luân Hồi, một chiến thuật được tạo nên bởi sự tồn tại của tuyển thủ vô giải Chu Trạch Khải, một chiến thuật chỉ có trong mơ với bao chiến đội khác.
Những ai khinh thường chiến đội Luân Hồi bởi tin vào cái gọi là chiến đội một người, đều là những kẻ tay ngang đáng thương. Sai lầm như thế chắc chắn sẽ không xảy ra ở chiến đội Bá Đồ. Họ rất nghiêm túc trong việc đánh giá đúng thực lực của Luân Hồi. Chu Trạch Khải vô giải, đó là việc ai ai cũng nghĩ đến khi nhắc đến Luân Hồi, nhưng ngoài hắn thì sao? Có ai từng chú ý rằng, đội hình Luân Hồi là đội hình ổn định nhất trong bốn chiến đội vào tới bán kết?