Hoàn [Mừng SN Trương Tân Kiệt 2020] [PNCH] Trương Tân Kiệt: Tinh anh chi lộ

FanPD

Khanh bản giai nhân, nại hà si tặc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
496
Số lượt thích
3,383
Location
HCMC
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ
#1
Fic thuộc project Thạch Tâm – Mừng sinh nhật Trương Tân Kiệt 2020.

Trương Tân Kiệt: Tinh anh chi lộ

Fanfic Toàn Chức Cao Thủ
Phiên ngoại: Cộng hòa quốc chi kiếm
Tác giả: Hoàng Sơ
Beta: @Gingitsune

———oOo———

Chính ủy của đại đội Thần Kiếm được anh em đặt cho một biệt danh khá khiếm nhã, “Kim Cương Bốn Mắt”.

“Bốn Mắt” là ám chỉ anh bị cận thị, “Kim Cương” là chỉ cơ thể anh rất cứng rắn.

Nói về luyện khí công, Trương Tân Kiệt rất tâm đắc, nằm trên một giường đinh nhọn, để một tấm ván cố định trên ngực, dùng búa tạ đập xuống, lông tóc không suy xuyển mảy may.

Năm đầu tiên trở thành lính đặc chủng của Đại đội Thần Kiếm, anh lại không được chọn vào đội hành động trong một lần có nhiệm vụ quan trọng, lý do: “Thể chất không đạt chuẩn.”

Lần hành động ấy do Diệp Tu dẫn đội, 20 người lính tinh anh được gom lại huấn luyện kín trong vòng một tuần. Sau đó, trong danh sách được chọn, Trương Tân Kiệt phát hiện ra mình vậy mà không có tên.

Diệp Tu hiếm khi lại nghiêm túc nói: “Thể chất như cậu, đi cũng như tặng không một mạng người.”

Anh nhíu mày không nói gì, lại nghe Diệp Tu đổi giọng: “Ở lại doanh trại huấn luyện cho tốt, nếu như để cậu theo tôi ra ngoài rồi bỏ mạng, lão Hàn sẽ nhào tới nhằn tôi đến chết.”

Trương Tân Kiệt nghĩ mãi không ra.

Khi được tuyển, trong quá trình huấn luyện thể chất, từ đầu đến cuối anh đều xếp hạng nhất, huấn luyện viên xưa nay vẫn khen thể chất anh rất tốt, ở đâu lại lòi ra cái kết luận “không đạt chuẩn”.

Buồn bực suy nghĩ hết lần này đến lần khác, vẫn không hiểu.

Lúc đó tổ hành động do Diệp Tu dẫn đầu đã xuất phát, Hàn Văn Thanh vừa hoàn thành một nhiệm vụ khác trở về, biết được tinh thần anh có chút sa sút vì không được chọn, bèn chạy tới thăm, lúc nói chuyện liền dễ như trở bàn tay mà tháo gỡ mọi nghi hoặc trong lòng Trương Tân Kiệt.

“Tốt nhất” ở giai đoạn tuyển huấn chỉ là bước khởi đầu để được gia nhập Thần Kiếm. Còn trong mỗi lần thực hiện nhiệm vụ quan trọng, người dẫn đội sẽ dùng phương thức tàn khốc nhất biến thái nhất mà sàng lọc đội viên, không phải nhằm làm khó một ai, chỉ muốn dùng hết mọi khả năng để bảo vệ đồng đội của mình.

Lần hành động ấy, một đội viên hi sinh. Diệp Tu nhận hết mọi trách nhiệm về cái chết của đội viên ấy trong báo cáo tổng kết.

Trương Tân Kiệt chấn động vô cùng.

Người đội viên ấy cùng tổ với anh khi tham gia huấn luyện kín, cùng anh cạnh tranh khắp nơi, mọi mặt đều vượt qua anh. Vậy mà trong danh sách tuyển chọn đi làm nhiệm vụ của Diệp Tu, tên người ấy còn phải xếp cuối cùng. Anh nghĩ, nếu như có lựa chọn tốt hơn, chắc chắn người đội viên kia cũng không được Diệp Tu mang theo.

Người vượt qua anh mọi mặt còn hi sinh như thế, nếu chính anh đi thì…

Trên đời làm gì có nếu như.

Nhìn ánh mắt đầy mỏi mệt của Diệp Tu, anh đột nhiên sáng tỏ.

Anh tự nhủ, nhất định phải trở thành “lựa chọn tốt hơn” của Diệp Tu. Như thế, không những có thể tham dự nhiệm vụ quan trọng, còn có thể “vượt mặt” những đội viên trúng tuyển miễn cưỡng kia.

Bảo vệ bọn họ, cũng là chứng tỏ bản thân.

Vì cận thị, Trương Tân Kiệt không thể nhảy dù cũng không thể lặn biển.

Nên anh dồn hết tinh lực vào lục chiến, thề phải tôi luyện cơ thể mình đến cực hạn.

Lại có một nhiệm vụ trọng yếu, lại một lần nữa Trương Tân Kiệt nằm trong nhóm nhỏ huấn luyện kín của Diệp Tu. Tổng cộng có 32 người, vỏn vẹn 8 người được chọn.

Lúc sát hạch các môn bắn súng, cận chiến, chiến thuật, Trương Tân Kiệt nằm trong số năm người đứng đầu. Sát hạch thể chất vốn là môn khiến anh bị loại lần trước được tiến hành sau cùng, mấy đội viên lớn hơn một hai tuổi chê cười: “So về thể chất, Tân Kiệt chắc không leo lên nổi hạng 20.”

Anh đẩy kính mắt, không hề nói gì. Nhưng trong lần gập bụng thường kỳ, anh lập thành tích gập 1832 cái trong nửa giờ.

Diệp Tu nhướn mày, khóe miệng nổi lên ý cười khó thấy.

Nửa giờ, 1823 cái, trung bình 62 cái một phút, duy trì được đến tận 30 phút.

Gập xong Trương Tân Kiệt ngã quắp trên đệm, ngực chập chùng kịch liệt.

Nếu để ý kỹ, sẽ thấy cánh tay cùng hai chân của anh đang run rẩy cực kỳ.

Diệp Tu đi tới, đá đá vào đùi anh, chỉ vào hình vẽ đã bị mồ hôi làm mờ: "Đây là cái gì?"

Anh nhíu chặt lông mày, gắng sức ngồi dậy, khi nhìn thấy hình vẽ thì bật cười thành tiếng.

Đầu ngón tay chọc chọc cái hình vẽ màu đen, anh nói: “Là hai cái mặt cười”

"Mặt cười?"

"Phải. Mỗi lần luyện tập gập bụng, tôi đều vẽ hai cái mặt cười trên đùi. Như thế mỗi lần gập lên, hai cái mặt cười đều cùng động viên tôi, ‘cố lên’, ‘tiếp tục’, ‘kiên trì!’”

Diệp Tu biết, sau lần không được chọn trước đó, người này đã nỗ lực luyện tập, điều anh không ngờ là Trương Tân Kiệt đã nghiêm khắc với bản thân đến mức này.

Luyện thể năng là một bài luyện cô đơn, không có bất kỳ bạn đồng hành nào.

Cho nên cũng không được nghe những câu cổ vũ "Cố lên" lẫn "Kiên trì".

Cho nên anh tự vẽ hai cái mặt cười lên đùi, tự động viên chính mình: “Trương Tân Kiệt, cố lên!”

Ngây thơ, đơn thuần, nhưng lại tràn đầy ý chí quyết tiến không lùi, gặp khó không nản.

Lần hành động ấy, rốt cục Diệp Tu đã chọn Trương Tân Kiệt.

Đó là lần đầu tiên anh chấp hành một nhiệm vụ cấp cao, hoàn thành gọn gàng, làm các đàn anh phải thán phục.

Trương Tân Kiệt là mẫu người sẽ vì một nhiệm vụ mà hết lòng lo nghĩ, cân nhắc đến cả những chi tiết nhỏ được xem là không đáng kể.

Đặc biệt là, sau khi Diệp Tu rời khỏi Thần Kiếm, anh chính là người tiếp nhận gánh nặng lập chiến thuật chiến lược.

Trong một lần Trung đội I tiếp nhận nhiệm vụ tiêu diệt quân phiến loạn ở vùng Tây Bắc, Tôn Triết Bình, Trương Giai Lạc cùng anh thảo luận kế hoạch hành động. Anh không ngủ ba ngày liền, dùng hết khả năng để tìm hiểu rõ ràng thế lực bạo động ở địa phương đó, cũng đứng ở phương diện phần tử phiến loạn mà suy nghĩ các vấn đề.

Lần hành động đó không cần anh có mặt, anh vẫn khăng khăng đi theo, lấy danh nghĩa đội viên bình thường mà tham dự.

Lúc chiến đấu, những dự liệu của anh đã trở thành yếu tố quyết định, tiểu đội tinh anh của Trung đội I chỉ tấn công một đợt đã phá được mục tiêu, mấy tên đầu não đều bị bắt hoặc bị hạ gục tại trận.

Nhưng khi tiểu đội rút lui, anh lại nói với Tôn Triết Bình: “Mọi người về trước đi, tôi còn có việc cần phải xử lý.”

Mà “có việc” của anh chính là trà trộn vào phần tử phản động.

Chính ủy đại đội Thần Kiếm đột nhiên biến mất sau lần hành động phản chiến ấy, thời gian mất tích đến tận 8 tháng, hoàn toàn không có lấy một tin tức, ngay cả Hàn Văn Thanh cũng không nhận được bất kỳ một ám hiệu nào.

Có người nói anh hi sinh, có người nói anh làm phản.

Thậm chí cấp trên còn đến gặp Hàn Văn Thanh để nói chuyện, hỏi có phải Trương Tân Kiệt đi theo địch.

Trương Giai Lạc cực kỳ phẫn nộ, ai dám căn vặn chuyện của Trương Tân Kiệt trước mặt anh, anh sẽ không nói hai lời vung mạnh nắm đấm.

Hàn Văn Thanh khẳng định với cấp trên, anh lấy quân hàm, phẩm trật của mình ra mà đảm bảo cho Trương Tân Kiệt, nếu Trương Tân Kiệt thật sự làm phản, anh sẽ lập tức từ bỏ bộ quân phục này.

Cấp trên lại hỏi: "Nếu như chúng tôi phát lệnh truy nã Trương Tân Kiệt… "

Anh dứt khoát phản đối: "Chỉ cần tôi vẫn còn là Đại đội trưởng Đại đội Thần Kiếm, tôi không cho phép bất luận kẻ nào dùng phương thức truy nã mà bắt cậu ta về."

Giao thừa năm đó, Trương Tân Kiệt đột nhiên xuất hiện, anh mặc bộ đồ dân dã, rách rưới dơ bẩn, hệt như một kẻ lang thang, cằm lởm chởm râu, mặt lấm lem vết máu.

Nhưng đôi mắt sáng rực.

Anh đem về một tin tình báo quan trọng. Bằng vào tin tình báo này, Đại đội Đặc chủng Thần Kiếm kết hợp với Đại đội Đặc chủng Thiên Lang của quân khu Lan Châu, hốt trọn ổ quân phiến loạn đã chiếm cứ hoành hành vùng Tây Bắc mười mấy năm nay.

Trương Tân Kiệt nói, hơn nửa năm nay, anh trà trộn vào nội bộ quân phiến loạn, không chỉ vì thu hoạch tình báo, mà còn vì dự tính lâu dài.

Anh muốn thử làm một phần tử phiến loạn, quan sát bọn hắn, phân tích tâm lý của bọn hắn, tìm hiểu tín ngưỡng của bọn hắn.

Chỉ khi xâm nhập tìm hiểu thấu đáo, thì mới có thể lường trước được càng nhiều những tình huống cụ thể cho mỗi lần hành động trong tương lai, phương hướng tác chiến vì thế sẽ an toàn hơn cho những đồng đội của mình.

Nước cờ hiểm mà anh đã vào sinh ra tử thực hiện, anh lại trình bày một cách nhẹ như không, đôi lông mày của Hàn Văn Thanh càng nghe càng nhăn tít. Trương Tân Kiệt lại chỉ uống một hớp trà, xoa xoa bụng, nói thật nghiêm túc: “Đội trưởng, tôi đói, có bánh quy không?”

Hoàn.
 
Last edited:

张佳乐头上的小花儿

To sleep the sleep of the just and innocent
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
8,454
Số lượt thích
19,153
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Nhìn hình
#2
Người đi xa về cố hương, nơi có bánh quy của đội trưởng là nhà.

Trương phó người này, đã có mưu trí của một trong tứ đại chiến thuật gia, lại có đảm lược của bậc nam tử hán Bá Đồ, cũng giấu trong mình chút đáng yêu của một cậu nhóc ham ăn, sao có thể không yêu quý?
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#3
Anh đem về một tin tình báo quan trọng. Bằng vào tin tình báo này, Đại đội Đặc chủng Thần Kiếm kết hợp với Đại đội Đặc chủng Thiên Lang của quân khu Lang Châu, hốt trọn ổ quân phiến loạn đã chiếm cứ hoành hành vùng Tây Bắc mười mấy năm nay.
Trương đại nhân uy vũ ☺☺☺☺

Sẵn tiện, "quân khu Lan Châu" ạ
 

Bình luận bằng Facebook