[Tổng hợp] Điểm keyword viết văn - Chuyện một ngày ở dis TCCT

Katakara

Chuột trắng Kho lương, moi gạo kiếm đường
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,240
Số lượt thích
7,942
Location
Nơi nào xa xa ấy
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
#1
Dưới đây là tổng hợp một đoạn não động của các thành viên trên Discord TCCT ngày 4/9/2019 ╮( ̄▽ ̄)╭

Ngày hôm ấy, trời xui đất khiến đã khiến ba con người gặp nhau, một người hô keyword, những người khác phải viết văn có chứa keyword ấy. Không hiểu sao, nhóm ba người từ từ thành bốn, thành năm, thành n con người lao vào não động với lối hành văn đủ thể loại HE, BE, deep, hài, bựa, H.

Dưới đây, Kata xin tổng hợp lại đề bài và câu trả lời để sau này mọi người dễ tìm đọc :">

Warning:
  1. Phía dưới có những câu trả lời có yếu tố 18+, mọi người thận trọng khi nhấn xem.
  2. Phía dưới chỉ tổng hợp đề và câu trả lời. Để xem các bình loạn hại não khác, mọi người có thể vào dis TCCT search các keyword dưới.

Dung đề: chổi lau nhà, iPad, bóng đèn huỳnh quang

Ging:

Hôm nọ, HTT có concert. Hát rap

Nguyên LM vận động đi coi.... vì mn nghĩ ngoại trừ ng quen sẽ chẳng ai đi tìm ngược

Trc đo, theo yêu cầu ca sĩ, cần làm đủ tư thái cheer. Cho nên HH mang theo công cụ. Tranh mang ipad, vừa livestream vừa coi film

Là mang đèn huỳnh quang phát cho mn

Chỉ có bánh bao.... trc khi đi, nghe nói cần cheer tự tấm lòng, lại nghe lão đại nói đi gặp (lời) rác rưởi aka đá quán

Nên trước khi ra cửa, vơ lấy ... cây lau nhà gần nhất mang theo

Ohm.... truyện sau đó.... Tsk Tsk Tsk

Hạ hồi phân giải

Lá đề: hoa, lá, quả

Dung:

Một ngày toàn liên minh mỗi người được gửi tới một cái thiệp

Trong thiệp kẹp một bông hoa hồng màu tìm

Kèm lời nhắn, ta sẽ cướp đi thứ quan trọng nhất của ngươi

Mỗi người trong liên minh đều coi như trò đùa

Chỉ trừ có vương mắt bự

Nhận được thiệp anh chạy ngay đến khu nhà kính bí mật ở tầng hầm của CLB vi thảo

Ở đó chứa cây Vi thảo

Loài cây này có một loại quả đặc biệt

Ăn vào thì đầu óc minh mẫn

Nhưng tinh thần thì lại phấn chấn như high lên trời cao

Là bí mật đấu pháp ma thuật sư của hắn :dualeo

Lý do hắn biết kẻ trộm bí ẩn kia nhắm đến cây Vi Thảo

Là vì hoa của cây này màu tím

Đời này làm gì có hoa hồng tím

Rõ là cố ý nhuộm để đánh động đến hắn

Hắn hít sâu mấy cái mở cửa hầm

Rồi xỉu

Lá cây Vi thảo bị vặt trụi hết rồi

Trên đó chỉ treo một dòng chữ

Đội trưởng, năm này không cần ăn quả vì thảo đâu

Cậu mạnh nhất rồi

Ging đề: trứng ngỗng, saphire, tường vy

Fuuka:

Một ngày trời đẹp, Tôn Triết Bình đeo đồng hồ mặt đá Saphire, bước ra khỏi nhà, băng qua khu vườn đầy hoa tường vi, ra chợ mua trứng ngỗng về luộc cho Trương Giai Lạc ăn

FanPD đề: trà sữa

FanPD:

Diệp Tu đi vào trên miệng còn dính trà sữa, BB nói lão đại bảo mua trà sữa cho tiểu Kiều mà sao lại uống thế

Trần Quả hét lớn luyện tập

Tiểu Kiều đi vào sau mặt lẻn bẻn

Kiều:

“...........- Cậu ấy thích uống trà sữa, các người ý kiến???”

Fuuka đề: xà phòng, chuối, café

Ging:

Ko ai nghĩ tới bỏ chuối với xà phòng vô cafe rùi truth or dare thách nó uống?

Vic:

Phương Duệ vứt một cái vỏ chuối ở cửa phòng huấn luyện, Trần Quả bưng cốc cafe đi vào, ko để ý liền bị trượt chân

Diệp Tu cho một câu: phạt hắn uống nước xà phòng

Ging:

Đơn giản hơn là ăn chuối uống cafe sẽ phải vô toilet

Lá:

ăn bánh chuối vị càfe cần phải dùng xà phòng rửa miệng?

Thỏ:

Tôn Lạc đi mua xà phòng tắm, Lạc đòi mùi chuối Tôn đòi mùi cafe :eek:rz:

Lá đề: miếng gừng, con thỏ và cái lá, nội dung plot phải xoay quanh Hàn, Chu và Tôn

FanPD:

Hàn pha trà gừng cho Trương

Lá:

Tôn bắt thỏ cho Lạc chơi còn Chu nhặt lá đá ống bơ với Giang?

Vic:

Hàn có một con thỏ (?) Chu thấy thì cho một miếng gừng, Tôn thấy thì cho một nắm lá

Kiều:

Tôn xách con thỏ lên dí miếng gừng vào bắt nó ăn, Chu thấy vậy nhẹ nhàng ôm thỏ lại dúi cho nắm lá. Hàn đi qua lẩm bẩm “Hai thằng này điên hả”

Thỏ:

Hàn Chu Tôn vào rừng săn bắn, Chu đương nhiên bắt dc nhiều thỏ nhất, đem về kho gừng, Tôn Hàn kêu cho thêm lá hành cho ngon =))

Mều:

Một ngày nọ Hàn biến thành một miếng gừng, Chu biến thành một con thỏ và Tôn biến thành một cái lá

Thỏ Chu đem lá Tôn quấn quanh miếng gừng Hàn (rồi ăn) :yaoming_face:

Ging:

1 ngày kia, chúa phán phải có quang. Vậy nên trời sáng. Từ trong hang, một con thỏ bước ra. Nó nhìn quanh, tìm tìm bạn bè của mình. But Oh no!!!!! 1 người bạn bị đốt thành tro, chỗ trò tàn mọc cây thị, có chiếc lá. 1 ng khác trong nồi, kho gừng. Hỏi. Hàn chu tôn, ai là con thỏ nào? Hết.

FanPD đề: bàn chải, vé máy bay, vịt

FanPD:

Okie, vậy đổi sang mode văn nghệ

Mều:

Có ai thấy vịt đi máy bay cầm bàn chải? :yaoming_face:

Kata:

Diệp mới đánh răng trên máy bay xong, đang về chỗ ngồi thì nhìn ra cửa sổ. Hắn thấy wtf? Một con vịt bay kế máy bay????!

Dung:

Lạc đi đấu giải quốc tế ở thụy sĩ để quên bàn chải. Tôn mua ngay vé máy bay bay về TQ rồi lại bay sang thụy sĩ để mang bàn chải cho lạc, tiên cầm luôn con vịt đồ chơi nhà tắm play

Lý do phải về lấy bàn chải, vì đó là công cụ nhà tắm play

Hàng đặc biệt đặt làm riêng tại mỹ

Kiều:

Bá Đồ vừa nhận được vé máy bay, các lão tướng nói gì thì vẫn cần một chuyến đi để điều chỉnh tâm trạng sau trận băns kết. Hiển nhiên, Trương Tân Kiệt mang bàn chải, nhưng vấn đề là không hiểu sao Trương Giai Lạc lại đòi mang vịt theo. Ủa mang đi quạc quạc dọc đường đỡ cô đơn hả ba

Vic:

Lam Vũ đến Bắc Kinh, vé máy bay đều có đủ, bàn chải cũng thế nhưng Tống Hiểu đem nhầm con vịt thay cho bàn chải của hắn. Kết quả miếu LV phải chịu đựng Hoàng+1 con vịt

Min:

Diệp mới mua hai tấm vé máy bay khứ hồi, quyết định đi du lịch với lão Hàn. Hôm nay vé máy bay được giao đến, vừa lúc ngủ dậy, cầm hai tấm vé máy bay, Diệp hào hứng nhìn, vừa vui vẻ ngắm nghía vừa vào wc đánh răng. Nào ngờ, một con vịt từ đâu lao tới qua cửa sổ wc, quắp mất hai tấm vé.

Ging:

Bàn chải và vịt. Khi rớt máy bay mn chọn cái nào? Coi chừng. Chọn sai sẽ tèo

Dung đề: 1mm, trơn trượt, dâu tây

Ging:

1 quả đào, 2 quả dâu. Cách bạn 1 mm. Chọn cái nào? :yaoming_face:

Tu:

Dâu tây cách miệng 1mm thì trơn trượt nên rớt thôi :pepe_oh:

Min:

Lão Hàn nghe nói Diệp thích ăn dâu tây, quyết định ra hàng mua một hộp durex Invisible siêu mỏng 1mm hương dâu tây tối thử ???

Vic:

Quả dâu có một lớp màng mỏng trơn trượt bao xung quanh

FanPD:

Thật ra chỉ mỗi tội trơn trược là không thích thôi, còn mùi dâu tây và mỏng 1mm thì được

Lá:

Tôn bảo trong phòng tắm có quà cho Lạc, Lạc đi vào thấy quả dâu tây nằm đó hớn hở tưởng quà nhào tới chụp, ai ngờ sàn trơn trượt nên té ụp mặt ko kịp thấy một thứ khác cũng mùi dâu tây Lạc thích nhưng mỏng hơn nhiều so với quả dâu thật :yaoming_face: sao nói xong thấy có mùi trái cây play

Kiều:

- Hoặc không trơn trượt, hoặc không có 1mm gì hết. Bà xã, em không ngoan. Anh thích cảm giác tự nhiên chân thực - Nói rồi Tôn Triết Bình âu yếm ôm Trương Giai Lạc vào lòng, không ngừng thủ thỉ:

- Ngoan, anh thương, bao 1mm mùi dâu tây đầu giường, vứt nó được không??. ANH SẼ NHẸ NHÀNG

Khụ

Lá:

Tôn bảo trong phòng tắm có quà cho Lạc, Lạc đi vào thấy quả dâu tây nằm đó hớn hở tưởng quà nhào tới chụp, ai ngờ sàn có gai... w8

Min:

Không hiểu vì sao, dạo này Dụ rất khó ở, muốn ăn đồ chua, ví dụ như dâu tây. Hoàng biết v, quyết định mua một xe dâu tây rải khắp giường và sàn nhà, tối k chỉ trợ hứng còn có thể chơi hoa quả play. Vì vậy tối đó cả phòng ngủ đều tràn ngập dâu tây, mỗi quả cách nhau chỉ 1mm. Nào ngờ, Dụ vừa vào phòng :((( dẫm pải dâu tây té sml.

Ging đề: 7 tuổi, 17 tuổi, 70 tuổi

Vic:

7 lần, mỏi , lưng

Dung:

Vì hôm nay phải tập chống đẩy 7 cái để giảm cân, diệp tu bị mỏi cơ, bánh bao ra đấm lưng cho lão đại

Sodi tại tui đen làm mọi người start trend đen rùi

Mều:

7 tuổi tôi cùng cậu cởi trùn tắm mưa, 17 tuổi tôi cùng cậu trải qua thanh xuân đẹp nhất, 70 tuổi tôi cùng cậu trọn vẹn một đời :xutsac:

Dung:

Năm 7 tuổi, bạn không biết mình sẽ thành fan toàn chức năm 17 tuổi. Năm 17 tuổi, bạn ko biết mình sẽ viết fanfic cho đến năm 70 tuoi

Lá:

Năm 70 tuổi, bạn ước gì đã biết đến Toàn Chức từ 7 tuổi :xutsac:

Min:

Năm 7 tuổi, anh ấy vẫn còn là một trú gà mới biết chơi game.

Năm 17 tuổi, anh ấy một bước sa ngã, bước chân lên con đường vinh quang chuyên nghiệp.

Năm 70 tuổi, tóc mai như sương, anh ấy nhìn lại quãng đời đã qua, lại chưa từng hối hận năm 17 tuổi ấy.

Diu:

lúc 7 tuổi ba bướm chưa viết TCCT, lúc 17 tuổi chưa đọc TCCT, lúc 70 thâm niên xx năm edit fanfic tcct =)))

Kata đề: tinh tế, nhanh, mỏng

Vic:

Trương Tân Kiệt tinh tế, nhanh tay thái mỏng miếng thịt

Tu:

HVT tiến tới một cách tinh thế khiến DT nhanh chóng xuất hiện lớp nước mắt mỏng ...

Mều:

Mọi người không biết thực ra ngoài dùng kiếm tốt Hoàng còn xài dao rất điêu luyện, cậu tinh tế mà nhanh tay sắt từng miếng cà rốt, mỗi miếng đều rất mỏng :yaoming_face:

Diu:

Dụ Văn Châu là người tinh tế, ngày nào cũng thái đậu bắp vừa nhanh vừa mỏng ép Hoàng Thiếu Thiên ăn

Vic:

Một cách tinh tế, cái cây đổ xuống làm HTT phản ứng nhanh đến mấy cũng ko tránh kịp để rồi bị đè cho thành lát thịt mỏng

Fuuka:

Muốn đen: Tôn Triết Bình hôn lên đôi môi mỏng của TGL, tay tinh tế chạm đến điểm trước ngực hắn, phía sau vừa nhanh vừa mạnh vụt tiến vào

Kiều:

Khụ,

Triết Bình nhanh chóng cởi chiếc áo sơ mi trắng trên người Giai Lạc, ngón tay tinh tế lướt trên da thịt trắng nõn đã thấm một tầng mồ hổi mỏng....

Kata:

Trong thời đại tinh tế, phải mỏng thì mới nhanh được :yaoming_face:

Vic:

Cơ thể ... nhanh chóng hiện ra những đường nét tinh tế, ẩn hiện sau lớp áo sơ mi mỏng

Min đề: mưa xuân, nắng hạ, gió đông

Kata:

Sau khi được mưa xuân của Hàn tắm táp, Diệp cười tươi như nắng hạ. Đám cẩu FA chỉ cảm thấy như gió đông thổi qua. :yaoming_face:

Ging:

Mưa xuân, ngủ trong nhà. Nắng hạ, ngủ ngoài vườn. Gió đông, rúc vào chăn. Với anh, đâu cũng sướng :yaoming_face:

Vic:

Muốn cùng người ngắm mưa xuân, tắm nắng hạ và cùng nắm tay khi gió đông về

Mều:

Mưa xuân nhè nhẹ rơi trên mặt cậu

Nắng hạ ấm áp tựa nụ cười của cậu

Gió đông tôi cùng cậu sưởi ấm

Diu:

Gió đông năm đó, Đấu thần rời khỏi thần đàn. Mưa xuân năm đó không gieo mầm sống cho vạn vật ở Thần Chi Lĩnh Vực, chỉ thấy một kẻ cầm ô gieo vạ nhân gian. Nắng hạ năm đó, Đấu thần diệt cựu đội mẹ, quay về Liên Minh. =))

Dung:

Hôn khẽ hôn khẽ như mưa xuân. Vòng ôm ấm áp như nắng hạ. Đã là chuyện của nhiều năm về trước. Gió đông không còn ngóng trông người.

Cụt:

Một lần mưa xuân gặp gỡ nàng cô gái nhỏ dưới tán ô trắng tinh khôi, nắng hạ nhảy trên gò má của nàng hè năm đó làm tôi thơ thẩn, một trận gió đông lạnh lẽo thổi qua ta và nàng nép vào nhau dưới góc trời của riêng hai đứa

Vic:

Tôi chỉ mới cùng cậu ngắm mưa xuân, hưởng nắng hạ, tôi còn muốn cùng cậu ủ ấm cho nhau trc những cơn gió đông

Nhưng ko thể nữa

Tu:

Ngắm từng giọt mưa xuân... TGL nhớ về ngày ấy... Ngày cùng anh chung nhau ăn cây kem ngắm nắng hạ.. ngày cùng nhau sưởi ấm chung chăn khi gió động đến...

Fuuka:

Mưa xuân tầm tã tam nhân hỷ

Trời quang nắng hạ nhị nhân sầu

Gió đông khẽ thổi nhất nhân ly

FanPD đề: áo ấm, mì gói và cúp điện

Ging:

Trời nóng . Cúp điện. Ăn mì gói. Mặc áo ấm. Cmn nóng. Đồ hâm :yaoming_face:

Cụt:

Vic:

Đã không có áo ấm để mặc, chỉ có mì gói để ăn, lại còn bị cúp điện nữa. Nhọ vkl

Mều:

Mùa đông giá lạnh chỉ cần một cái áo ấm, một ly mì gói.... và cậu là đủ. Nhưng mà cmn, cúp điện rồi, làm sao tôi thấy cậu được đây :yaoming_face:

Tu:

Hai đứa đang trùm chăn trùm áo xì xụp ăn mì gói thì tự dưng cúp mọe điện :pepe_oh:

Min:

Mùa đông năm đó, gió tuyết bay múa đầy trời, mà chính phủ lại chẳng thương dân, cúp điện cái rụp. Diệp Tu thở dài nhìn màn hình đen ngòm trước mặt, khoác áo ấm bước ra khỏi cửa, tiến vào màn mưa tuyết trắng xoá. Đông này lại thêm một đông làm bạn với mì gói.

Kata:

Hôm ấy hắn đang ăn mì gói thì phòng bỗng dưng cúp điện. Trong bóng tối, dường như chỉ thấy một chiếc áo ấm lơ lửng giữa phòng.

Cuống:

Trời tối, mặc áo ấm, nấu gói mì, cúp điện, nóng chết taaaaaa

Diu:

Đông đó Diệp mặc áo ấm, pha sẵn một gói mỳ ngồi bên bàn máy tính, đang định hành đám công hội khu 10 thì mất cmn điện.

Mều:

Nhớ những ngày xưa đông về, chiếc áo mỏng manh không ngăn nổi gió lạnh, mặt hai đứa đỏ lên khi cùng nhau ăn từng ngụm mì gói. Ngay cả khi ánh đèn điện biến mất, bên ngọn nến nhỏ, tôi và nàng vẫn cảm thấy đó là khung cảnh yên vui nhất cuộc đời này.

Kiều:

Trương Giai Lạc đang nấu mì, nước chưa kịp sôi thì mất điện. Khụ, cậu ấy nấu mì bằng ấm đun nước điện. Nâng đôi mắt to tròn của mình, cậu hỏi đại Tôn đứng bên cạnh làm sao đây, kết quả chỉ nhận được câu trả lời: Cởi cái áo ấm hơn cả nóng đó ra, ủ mì đến chín

Vic:

Trời lạnh, mất điện, cần lắm một bát mì gói nóng hổi và một chiếc áo ấm

Ging đề: chó, rồng, cánh cụt

Kata:

Ô kìa có con cụt trượt đằng trước, chó chạy theo sau.... wow con rồng sắp đớp cả 2 rồi

Cuống:

Vào trận, có người thành rồng, có kẻ hóa chó. Ngoài ra còn có cánh cụt Trượt Bắn

Tu:

Chó cắn rồng. Rồng đau quá phun lửa đốt cụt đen thui hả

Vic:

Con rồng đang phân vân không biết nên ăn con chó hay nên ăn con chim cánh cụt trước

Ging:

Tiểu điểm, 1 con chó, thật sự ghen tị với rồng, vì nó luôn được nhắc kèm với chủ nhân Tu tu nhà mình. Nhưng thật ra, cánh cụt mới là kẻ nguy hiểm. vì nó hăm he cướp ngôi rồng

Vic:

Con chim cánh cụt xui con rồng ăn con chó trước

Linh:

Cánh cụt cầm Hoang Hỏa Tóai Sương đi trước, theo sau là rồng ngậm Khước Tà, trên đầu là cún giữ Thiên Liên ngồi hóng gió :yaoming_face:

Min:

Hôm đó thấy bóng dáng ai trông như cánh cụt. Ồ hoá ra là chị cụt, chị đang tức sôi gan khi thấy má nào đang chê LH. Vì vậy, chị quyết định bật mode rồng, cand quét lũ miệng chó không mọc đc ngà voi.

Vic:

con rồng trắng muốt cuộn mình trong hang động được dựng bằng băng. Nó đã ở đây nhiều năm lắm rồi, mỗi ngày đều nhìn ra kia. Nơi tuyết rơi trắng xóa, đám chó tuyết trở thành công cụ cho thứ sinh vật gọi là "loài người", nơi đám cánh cụt hằng ngày vẫn túm tụm nhau rồi lại bắt đầu lặn xuống biển kiếm tìm thức ăn. Chúng sẽ chết vì già và rồi những con non lại trưởng thành thay thế chúng. Cứ thế vòng tuần hoàn luẩn quẩn. Chỉ có hắn, con rồng bất tử vẫn nằm ở trong hang đó đứng nhìn tất cả.

Mều:

Chú chó nhỏ ngơ ngác, nó luôn thắc mắc: "Tại sao rồng phun ra lửa?", "Tại sao chim cánh cụt sống ở nơi lạnh giá được?" mà nó, chỉ có thể ở trong căn nhà này, bị chủ nhân hù dọa chủ nhân khác là nó đã chết :yaoming_face:

Kata đề: trắng, đen, vàng

Mều:

Đồng phục của Luân hồi là màu trắng, đen và vàng - là màu của những chú chim cánh cụt :yaoming_face:

Diu:

một màu đen đen, chấm thêm màu vàng, một màu trắng chấm thêm vàng, đồng phục LH

Linh:

Thế giới của anh vốn chỉ có hai màu trắng đen, lại bừng sáng ánh nắng vàng vào lần đầu gặp cô.

Kata:

Giữa những dòng chữ quý giá như vàng, trắng giả thấy trắng, đen giả thấy đen. :yaoming_face:

Min:

Tôi nhớ anh ấy.

Ngày tuyết trắng xoá, bóng dáng cô độc một mình rời khỏi Gia Thế.

Ngày nắng vàng ươm, bóng dáng bình thản lượn ra đầu phố mua cơm hộp.

Ngày mưa âm u, bóng dáng vô tư ngồi ngồi nhìn màn hình tối đen dần sáng lên, hiện ra hai chữ Vinh Quang.

Mều:

Bánh dẻo trắng trắng tròn tròn, nhân đậu xanh cùng với trứng muối vàng vàng nhìn ngon tuyệt, được bọc trong cái hộp màu đen huyền bí - quà trung thu tôi làm tặng cậu :xutsac:

Dung:

Áo quần có thể đen trắng khác nhau. Nhưng iPhone đôi thì phải vàng hoàng kim có cặp:TC_SHS: :TC_SHL:

Cụt:

Bước chân của cô gái đặt chân đến vùng đất này khi nó đã bắt đầu vào mùa đông khắc nghiệt. Tuyết trắng rơi kín cả đất trời, bao trùm tât cả vào một thứ màu tinh khôi đẹp đẽ nhất. Cô gái nhấc chân lên, gót giày vốn chỉ mang màu đen của đất nay đã lẫn vào màu trăng trắng của tuyết lạnh. Giữa cái không gian chỉ một sắc trắng đó lại có một đóa hoa vàng nở rộ. Cánh hoa dài, nhẹ nhàng bung ra, đón nhận những hạt tuyết rơi xuống. Bỗng chốc nó biến thành một thứ sắc màu không thể nhầm lẫn bởi bất kỳ thứ gì khác. Một đóa hoa vàng nở rộ giữa trời đông, đây chính là thứ khiến nàng phải lặn lội ngàn dặm xa xôi tìm tới đây.

Vic:

Cậu tới, thế giới màu đen của tôi xuất hiện màu vàng chói lọi, cậu đi rồi tất cả chỉ còn một màu trắng.Tôi thà để thế giới của mình chỉ có màu đen để không phải chịu nỗi đau mất cậu

Ging đề: trung thu, nợ, quạ đen

Diu:

vì cái mồm quạ đen của mày, trung thu t còn phải cong mông lên làm trả nợ :slight_smile:

Linh:

Nửa đêm trung thu, tiếng sét ngang trời khiến bầy quạ kêu quang quác. Tôi trùm chăn, mười ngón bay lượn. Đậu má deadline chưa xong lấy gì trả nợ aaaaaaaa

Tu:

Trung thu đến mà deadline ngập đầu nợ chồng chất. Đúng là số quạ đen

Ging:

trung thu là ngày đoàn viên, nhưng nợ hoa đào khó đòi, đành tìm quạ đen bắc cầu. ai dè ko phải thất tịch. cầu xây 1 nửa. đành nhìn nhau ngậm ngùi

Vic:

Tới trung thu rồi, tôi còn nợ con quạ đen một cái bánh nướng

Con quan đen đó giữa đêm trung thu đập cửa sổ phòng tôi đòi nợ

Cụt:

Con quạ đen bay lên nóc nhà cất tiếng kêu rợn người, làm không khí tan tóc của gia đình nọ càng thêm nặng nề. Nhà nọ mới có người mất, còn mất ngay dịp Trung Thu thật là làm người ta phải tiếc thương. Nghe bảo người chết là người vợ của ông chủ nhà đó, trưa nay bà ta ra chợ mua bánh trung thu chuẩn bị cho tối nay thì bị một chiếc xe tải do tài xế ngủ gật đâm vào. Bà ta đã không qua khỏi, để lại chồng con và những đứa con thơ còn chưa đủ tuổi để hiểu sao mẹ mãi không chịu tỉnh dậy. Bà ta mất khi gia đình đang khó khăn, hai vợ chồng vừa gánh một khoản nợ lớn do làm ăn thua lỗ. Cái tết Trung Thu này tuy khó khăn nhưng cả hai đều muốn cho hai đứa con đầy đủ nhất. Tiếng quạ cất lên, tết Trung Thu- tết đoàn viên cuối cùng lại chả thể đoàn viên được. Vĩnh viễn không thể được.

Diu:

Trung thu sáng giăng, càng làm người ta nhìn rõ những đàn quạ đen bay khắp trời một cách quỷ dị. Quạ là điềm xấu, lại xuất hiện trong tết đoàn viên đáng lẽ phải vui vẻ, chuyện này không thường xảy ra. Đó là một lời thông báo, của chủ nhân đàn quạ, ta đến đòi nợ.

Kata:

Đêm trung thu, đứa trẻ một tay cầm lồng đèn hình quạ, một tay cầm bánh trung thu. Miệng khe khẽ hát ăn khế trả vàng, nợ máu trả máu. :yaoming_face:

Tu:

Trung thu tăm tối

Tiếng quạ đen kêu

Đen như cái tiền đồ của chị

Lại nợ

NỢ

Dung đề: đại dương, đá ngầm, bắc đẩu

Vic:

Giữa đại dương mênh mông, cho tàu đi về phía chòm Bắc Đẩu, tàu đâm vào đá ngầm

Tu:

Anh ở dưới đại dương.. sâu tít dưới những bãi đá ngầm

Cậu ở tận trên chòm Bắc Đẩu.. ngày ngày chỉ biết nhìn xuống tìm anh

Mều:

Cậu ngắm nhìn đại dương sâu vô tận mà nghĩ đá ngầm ở dưới đó liệu có nhiều hơn nỗi đau trong lòng cậu? Ngửa mặt lên trời nhìn sao, thấy chòm bắc đẩu ngự tại bầu trời. Liệu anh có là một vì sao nào trên đó?

Dung:

Muốn giống như một con cá voi, dành phần lớn đời mình ẩn sâu dưới nước, làm bạn với đá ngầm. Chỉ trồi lên để ngắm sao bắc đẩu

Diu:

Đêm đó, trên con tàu viễn trình đã luồn lách qua những rặng đá ngầm của vịnh để lên phương Bắc, hắn đứng im lặng trên boong tàu, đốt một điếu thuốc, vừa nhè nhẹ thở ra những hơi khói mỏng manh vừa ngắm nhìn đại dương đen ngòm đằng xa như tương lai vô định phía trước, lại ngẩng lên nhìn Bắc Đầu vẫn luôn sáng trên trời như ngàn vạn năm nay vẫn thế, thầm mong người ấy sẽ lại xuất hiện, dẫn hắn đi, như Bắc Đẩu dẫn đường cho thủy thủ đoàn, như hành tinh hút lấy tiểu vệ tinh.

Ging:

Titanic đụng đá ngầm, chìm vào đại dương. Từ đó, 1 đấng Bắc đẩu cho các film tình cảm sến ra đời

Linh:

Đi dạo trên bờ biển, nghe tiếng sóng vỗ vào rặng đá ngầm, mắt ngắm nhìn đại dương tĩnh lặng dưới bầu trời có chòm bắc đẩu, đột nhiên cảm thấy như được chỉ đường giải thoát.

Cụt:

Trời ngả về đêm, trên bầu trời chòm sao Bắc Đầu sáng rõ. Cô ngày trước là một cô gái nơi phố thị xa xôi những thứ như nhìn trời nhìn sao này vốn không hề biết gì, cho đến khi cô gặp được anh. Chàng trai nơi xứ biển nắng gió, mùi của biển thấm đẫm vào từng tấc da thịt của anh, khiến giọng nói của anh như một thứ tình dược vô hình. Cô sa vào lưới tình với chàng trai vùng biển. Từ đó cô bắt đầu được dạy về những chòm sao trên bầu trời, được lặn ngắm nhìn những rạng san hô của đại dương bao la. Đó là lần đầu tiên cô hiểu được hóa ra đại dương đẹp hơn hàng vạn lần những thứ được ghi lại trên từng trang sách cô từng đọc. Cô cũng được anh kể nghe về truyền thuyết về bãi đá ngầm ở hướng của chòm sao Bắc Đẩu. Rằng ngày xưa có một nàng tiên của biển cả vì lỡ yêu chàng trai con người mà làm chúa tể biển cả - cha nàng nổi giận. Ông ta tạo ra các bãi đá ngầm ở nơi hướng hai người hay đến nhất, chính là chỗ chòm sao Bắc Đẩu, khiến cho bất cứ con tàu nào đến gần cũng bị đắm chìm. Thế nhưng dù bao nhiêu lần cô vẫn không biết được kết cục của hai người họ, rằng họ còn sống hay đã chết? Hay họ sau đó đã đi về đâu. Người bạn trai cô mỗi khi thế chỉ mỉm cười bảo cô hãy tự tìm câu trả lời. Nhưng Cô vẫn cứ nghĩ đó chỉ là truyền thuyết xa xưa cũng không để tâm. Đến một đêm trời bỗng nổi bão to, sóng lớn ập vào bờ, từ trong những cơn sóng cô thấy được một bóng người vừa lạ vừa quen.

Min đề: đèn lồng, trời sao, lịch

Ging:

Đèn lồng đưa lối..... Bầu trời đầy sao, những tiếng cười khe khẽ. Hôm nay, mười lăm tháng bảy. âm lịch.

trời sao đâu?

Linh:

Thời gian trôi đi sẽ ko quay lại, như tờ lịch đã xé sẽ mãi không dán lại được. Nhớ ngày nào còn có thể mang đèn lồng đi đầu đường cuối hẻm, giờ cũng chỉ có thể vừa chạy deadline vừa thở dài nhung nhớ nhìn trời sao.

Tu:

Đèn lồng trôi nổi khắp bầu trời sao

Lịch sử sẽ lưu lại viễn cảnh tuyệt đẹp này...

Vic:

Trung thu, chúng tôi cùng nhau rước đèn dưới trời sao

Kata:

Cậu hớn hở chạy tới đưa lòng đèn cho anh, nào ngờ lại được kinh lịch một trải nghiệm mới dưới bầu trời đầy sao

Mều:

Cầm đèn lồng trong tay, dạo quanh lễ hội với anh. Cùng ngắm bầu trời đầy sao với anh, mong sao cho thời gian mãi dừng lại ở lúc này.

Thậm chí từng làm việc ấu trĩ như xé tờ lịch ngày hôm ấy để thời gian mãi dừng lại ở khoảnh khắc ấy. Cớ sao.... anh giờ đang ở nơi nào?

Mều đề: âm thầm, xa cách, năm tháng

Min:

Tương truyền, dưới đại dương sâu thẳm, khuất sau những rặng đá ngầm là vương quốc của tộc nhân ngư. Trong tộc nhân ngư, lại có một trú nhân ngư tóc vàng mắt xanh xinh đẹp nổi danh, tên Hoàng Thiếu Thiên. Thiếu Thiên rất thích ngoi lên mặt biển ngắm chòm Bắc Đẩu, cất lên tiếng hát thanh thúy mê hoặc lòng người. Vì điều này, rất nhiều thuyền bè đều lênh đênh trên biển, mong một lần vô tình gặp gỡ mỹ nhân ngư. Dụ Văn Châu cũng là một người khá tò mò, hôm nay anh căng buồm ra khơi, vốn không ôm nhiều hy vọng, nào ngờ thật sự lại gặp được mỹ nhân ngư trong truyền thuyết. Nhưng đouma... Excumeeeeeee ai đó nói cho anh biết trú nhân ngư này hát như bắn rap bóng thoại v?

Vic:

Trong những năm tháng tưởng chừng xa cách nhau, hoá ra anh vẫn dõi theo tôi

Tu:

Anh đến và đi

Âm thầm đến bên em

Cũng âm thầm xa cách

Năm tháng trôi qua... Em vẫn dại khờ chờ anh

No

Em chưa iu

Ging:

Anh đến và đi, trong âm thầm. Khi cần phó bản, anh đến. Khi ko cần PK, anh đi. Nhưng anh chẳng bao giờ xa cách. bởi vì, dù năm tháng có trôi qua, Diệp Hoàng chưn ái

Diu:

Năm tháng không hề làm họ tha thứ cho nhau. Ngược lại, cả hai đều biết gút mắc giữa họ vẫn nằm ở đó, âm thầm nhưng âm ỉ làm họ dần xa cách.

Vic:

Anh cứ âm thầm dõi theo tôi trên từng cung đường ngõ hẻm, tôi nhờ cảnh sát cho anh ăn cơm tù những năm tháng còn lại của cuộc đời luôn

Cụt:

Năm tháng thoi đưa, thanh xuân năm xưa đã mãi chỉ là một giấc mộng dở dang. Năm đó là cô âm thầm rời xa anh không lời từ biệt, mang theo cả trái tim của một người mà cô nợ cả đời. Nhiều năm xa cách, tóc sương đã đuổi tóc mai, hai người đã ở bên kia của cuộc đời, ông trời lại trớ trêu cho cả hai gặp lại nhau. Chỉ là lần này hai người đã không còn là bọn họ của những năm tháng thanh xuân tươi đẹp đó. Cảnh đã khác, người cũng không còn, tất cả còn lại chỉ là ký ức đẹp đẽ của những cảm xúc tuyệt diệu năm tháng xưa.

Min:

Năm tháng như thoi đưa, thoáng chốc họ đã đối đầu 10 năm rồi. Liệu mai này chờ đón bọn họ sẽ là nỗi đau xa cách, người giải nghệ người tiếp tục con đường chiến đấu? Liệu rằng nỗi lòng của họ có thể kịp nói ra?

Ging:

Anh Cuống âm thầm theo dõi kmt, nhìn xa cách, nhưng năm tháng rùi, anh vẫn hóng hớt nơi đây

Mều:

Tuổi thanh xuân, tôi từng rất thích một người, nhưng tình cảm đó lại giấu sau hai chữ "âm thầm", phai nhòa cùng hai chữ "xa cách", rồi lặng lẽ tan biến dần theo "năm tháng"

Ging đề: hoa bưởi, cây ổi, Ngụy Sâm

Diu:

Ngụy Sâm trèo cây ổi hải quả về ướp hoa bưởi.

Vic:

Ngụy Sâm cầm đóa hoa bưởi trắng muốt đứng dưới tàng cây ổi nghĩ tên cho cờ nhôn của ổng

Tu:

Hoa bưởi chưa tàn

ổi chưa rụng

Ngụy Sâm. GO

Min đề: song cửa sổ, trăng, bụi chuối

Diu:

Thò mặt ra khỏi song cửa sổ, tưởng thấy trăng, ai dè chỉ thấy đứa nào đang tè bậy bên bụi chuối

Vic:

Ánh trăng xuyên qua bụi chuối chiếu trên song cửa sổ

Ging:

Trước cửa HH có trồng 1 cây bưởi, bưởi nở hoa thật đẹp, hoa bưởi thơm ngát. Lại có 1 cây ổi, trái thật ngon. NS rất thích, thường đứng đó nhìn. Vậy nên, mn thường nói: NS thích bưởi ổi. Vấn đề? ko phải ai cũng nói tiếng phổ thông chuẩn, đôi khi, họ nói trẹo thành: NS thích bỉ ổi. Bi kịch!!!

Linh:

Từ song cửa sổ nhìn ra, chỉ thấy trăng tròn vành vạch cùng bụi chuối chín nặng trĩu.

Ây chà, đói rồi.

Mều:

Ngụy Sâm thuở nhỏ từng chơi ngu vài lần, tỷ như trèo cây hái ổi ăn nhưng bị kiến đốt sml, hay là đi chợ mua bưởi nhưng chọn trúng trái cam. Kết quả? Anh ta bị mẹ cầm cây lau nhà quánh sml :yaoming_face:

Kata:

Ngoài song cửa sổ, dưới ánh trăng, có 2 người trong bụi chuối :yaoming_face:

Cuống:

Ngụy Sâm thích con gái nhà người ta, lần đầu gặp mặt đã đem theo bưởi và ổi :dualeo

Cụt:

Đã rất lâu rồi, Ngụy Sâm mới trở lại nhà của mình. Nhà lão ở vùng quê nọ, cả làng sống chủ yếu bằng nghề nông, lam lũ quanh năm. Lão lên thành phố lập nghiệp từ sớm nên nhiều khi quay về cũng đã quên rất nhiều thứ của vùng đất này. Nhưng lão không quên được mùi hoa bưởi vào mùa của nhà ông La đầu xóm. Cây bưởi đó lớn lắm, lão nhớ từng nghe cha mẹ bảo nó sống đã nửa thế kỉ rồi, nhà ông La quý nó lắm. Khi bé lão và đám bạn vẫn hay lén nhau lẻn vào vườn nhà lão La trộm ổi, trộm xoài, trộm bưởi. Kí ức tuổi thơ đã phai mờ nhiều theo năm tháng. Nhưng không hiểu sao mỗi lần lão đứng trước cây bưởi này lại thấy thân thuộc cứ như mình chưa bao giờ rời đi cả.

Cuống:

Làm sao xách theo hoa bưởi và cây ổi đi gặp mặt dc giờ nhỉ? :yaoming_face:

Mều:

Bên song cửa sổ ngồi ngắm trăng sáng, cậu chợt nhìn thấy một bóng trắng lượn lờ bên bụi chuối :yaoming_face:

Min:

Tặng em hoa bưởi, biếu nhà em cây ổi. Ngụy Sâm said.

Diu đề: mắt to mắt nhỏ, xanh lá, nhà cổ

Ging:

Nhà cổ, bỏ hoang. làn khói xanh lá bốc lên. Anh lại gần, gõ cửa. Anh nhìn qua lỗ khóa, xem có ai ko. Chợt.... 1 đôi mắt to mắt nhỏ dòm lại anh . Anh mỉm cuời: "A, tiểu đội trưởng, lâu quá ko gặp"

Linh:

Tương truyền ở thị trấn này có một ma thuật sư rất tài giỏi sống ở căn nhà cổ cuối thị trấn. Bao quanh bởi vườn cây thảo dược xanh mướt, vị ma thuật sư ấy được đồn rằng không gì không thể làm.

Ngoại trừ chữa cho đôi mắt to nhỏ của chính bản thân mình :yaoming_face:

Tu:

Vương Kiệt Hy đang đánh giá căn nhà cổ qua cặp mắt to nhỏ dưới cặp kính màu xanh lá hả...

Diu:

Gió đông đêm qua đã luồn qua những khe hở của căn nhà cổ trong ngõ nhỏ Bắc Kinh, đem hơi lạnh vào phòng. Vương Kiệt Hi kéo chăn màu xanh lá lên, chớp đôi mắt to mắt nhỏ đặc trưng của mình mấy lần rồi quyết định: kệ mẹ, ngủ tiếp.

Min:

Lần nghỉ dưỡng này, Vương Kiệt Hi chọn một căn nhà cổ, tứ hợp viện tiêu chuẩn, có sân có cây. Mỗi sáng thức dậy, hắn đều mở đôi mắt một to một nhỏ của mình ra, nhìn hàng trúc xanh rì trước hiên nhà, nhưng trong mắt lại chỉ thấy một màu tim tím đo đỏ. Trời đồ kị anh tài mà, hắn đã là Vương mắt bự, còn bị mù màu. :((((

Vic:

Một người mắt to mắt nhỏ sống trong ngôi nhà màu xanh lá

Cuống:

Rừng thông xanh ngắt, nhà cổ lưng đồi. Nơi đây ít người lai vãng, chỉ có muông thú với cỏ cây bầu bạn. Thiếu niên dừng bước, hoảng nhiên nhận ra thời gian dường như đã cuốn bản thân rời xa nơi yên ả này. Đến cuối cùng, nơi để mình có thể nghỉ ngơi, vốn chỉ là một ao nước đọng, một gốc thụ già. Cậu thiếu niên ấy choàng tỉnh, mắt to mắt nhỏ mở đều nhau!!!!

Cụt:

cả thị trấn chìm trong làn mưa bụi, những căn nhà cũ kỹ có cái đã xiêu vẹo có cái đã bị cháy chỉ còn trơ lại vài cây cột đứng trở trọi. Trấn này 10 năm trước là một nơi vô cùng phồn thịnh, người qua kẻ lại tấp nập vô cùng. Thế rồi biến cố xảy ra, chiến tranh không chừa bất cứ vùng đất nào, ngay cả nơi yên bình này cũng đã bị hủy diệt. Chỉ trong nửa tháng toàn bộ người dân trong trấn không phải bị bắt làm tù binh cũng là bị giết chết, máu chảy thành sông, gió tanh mưa máu nhuốm đỏ cả vùng đất này. 10 năm qua nơi này là nơi cho cây dại và thú hoang lui tới, không còn một chút hơi người vậy mà hôm nay nó lại đón một lãng khách từ xa tiến tới. Người đó vận một thân lục y, đôi mắt dưới làn mưa khẽ nhíu lại làm cho chúng mất cân xứng một bên to một bên nhỏ. Hắn bước đến một căn nhà có thể xem là cái còn nguyên vẹn nhất ở đây, đây là căn nhà cổ có tuổi đời lâu nhất nơi này. Hắn đứng thẫn thờ dưới làn mưa mặc cho bản thân đã bị ướt đến run rẩy cả người. Nơi đây là nhà hắn, là nơi hắn 15 năm trước rời đi lập nghiệp, sau từng ấy năm hắn quay về chỉ còn lại đống hoang tàn. Hắn không muốn tin cũng không dám tin, bọn họ, người thân của hắn, bằng hữu của hắn, ngay cả tình lang của hắn đều đã chết cả rồi. Thế giới này chỉ còn một mình hắn, cô độc giữa làn mưa.

Kata đề: ko nghe, ko thấy, ko nói

Mều:

mún làm người sống lâu rất đơn giản, chỉ cần thực hiện tốt tiêu chí 3 không: không thấy không nghe không nói. À, còn cả không biết nữa

Vic:

Tôi khuyên cậu ko nên nghe, không nên thấy quá nhiều, có lỡ nghe lỡ thấy cũng không đc nói

Min:

Em không nghe thấy Chu Bán Kem hát.

Em không nhìn thấy phòng khẩu nghiệp. :see_no_evil:

Em không nói là chị Kata đen đâu.

Cuống:

lạc vào một căn phòng có Lâm Phương Tôn Lạc, người vào liền chỉ có thể lùi ra mà nói: không nghe không thấy, lại càng không dám nói!!!

Cụt:

Giang Ba Đào bước vào phòng bệnh mang theo một giỏ trái cây. Người hắn đến thăm hôm nay là đội trưởng của hắn, người được tôn sùng là LM đệ nhất nhân Chu Trạch Khải. Cũng chả có gì to tát, Tiểu Chu chỉ là không may bị say nắng khi đi chụp hình ngoại cảnh mà thôi, nằm nghỉ một chút là khỏi. Mỗi lúc nằm yên ngủ như thế này, sức sát thương từ nhan sắc của Chu Trạch Khải được lên mãn cấp, ai nhìn vào cũng phải cảm thán sao ông trời lại cho người này gương mặt đẹp đến như thế. Nhưng những lúc như thế này Chu Trạch Khải sẽ không thể nghe hắn nói đâu, cũng không thấy được việc hắn đang làm là vượt ngưỡng quy chuẩn tình bạn như thế nào và sẽ càng không lên tiếng gì cả. Giang Ba Đào cười nhẹ cúi người xuống đặt môi lên trán Chu Trạch Khải rồi nghe tiếng gọi của Phương Minh Hoa ở ngoài vội chạy ra. Có lẽ hắn khi đó không biết người trên giường kia đã tỉnh

Min đề: Rèm châu, nghiên mực, bóng

Tu:

Bóng hình ai thấp thoáng sau tấm rèm châu...

Nghiên mực làm gì mé

Kata:

Bóng hình ai thấp thoáng sau tấm rèm châu... hắn bèn cầm nghiêng mực chọi một phát :yaoming_face:

Linh:

Thư sinh múa bút bên nghiên mực

Bóng ai nhẹ vén rèm châu

Say một thoáng kinh hồng liễu nhân

Vic:

Vén rèm châu vào buồng, bên trong trống trơn như chưa từng có người ở, trên bàn là nghiên mực ta ngày ngày mài mực cho hắn viết thơ. Hắn mang đi tất cả, lại không mang đi thứ gắn liền với cả hai...

Diu:

Vén rèm châu vào nội thất, liền thấy công tử đang ngồi bên án, tỳ nữ đứng hầu đang mài nghiên mực. Trước mặt chàng trải một trang giấy Tuyên Thành, bút gác đã lâu nhưng chàng chỉ trầm ngâm không nói. Không gian lặng ngắt như tờ, chỉ có ánh nến hắt bóng dáng ưu tư của chàng lên bình phong sau lưng,

Cụt:

Bóng hình thiếu nữ nhẹ vén rèm châu, thong thả bước ra khỏi phòng khi sương mai còn đọng lên lá đẹp hệt như một bức tranh. Không khí tinh mơ trong trẻo vô ngần, nàng bước vào thư phòng, nhẹ lấy nghiên mực ra, ngón tay nắn nót viết xuống mấy chữ báo bình an. Cầu phong thư này được gửi đến chiến tuyến ác liệt của chàng.

cỏ cây:

Túy ca vén rèm châu bước vào cửa

Một từ Đẹp

Hai từ Đẹp quá

Ba từ cực kỳ đẹp

Bốn từ nghiêng nước nghiêng thành

Năm từ sao lại là đàn ông

Kata:

Nơi này là một tiệm đấu giá kỳ quái, có nghiên mực, có rèm châu, có cả bóng đèn

Cuống:

Rèm châu vén, người vì ta cười một điệu hồng trần.

Nghiên mực cạn, ta vì người họa một bức giang sơn.

Ta cùng người nhìn nhìn tranh vẽ, thốt ra một chữ: Bóng!!!

Fuuka:

Tướng quân chinh chiến tái hồi gia,

Rèm châu vén vội, cao giọng vấn

Bút giấy nghiên mực còn y tại

Ái thê bóng dáng nàng nơi đâu?

Kata đề: thuyết, nhị, tâm

Min:

Trích: Nhị quan mật khiển phúc tâm dữ Tịch quan thuyết, hứa dĩ thiên kim

Hai viên qua mật sai tâm phúc đến điều đình với Tịch, hứa biếu ngàn vàng

Ging:

Bất thuyết. Nhĩ trung nhị, tam quan nát!

cỏ cây:

Diệp tu thuyết trình nói về chủ đề

Tại sao Lạc Lạc lại có nhiều nhị vậy

Lạc lạc: thật mệt tâm :eek:rz:

Linh:

Tương truyền thì thuyết thư về Tôn Tường có thể dài đến tám con phố.

Mọi người trong tâm đều hiểu đa phần là chuyện nhị bức của anh chàng thôi :yaoming_face:

Cuống:

văn thuyết, chỉ nhất khỏa tâm nhi vị tử, bất như, nhị vị cẩu nam nữ, thỉnh tự trọng!!! :yaoming_face:

Ging đề: Hằng Nga, Hàn, hoa đào

Cuống:

Đào hoa rợp lối, Hàn đội rẽ bước, Hằng Nga quỳ dâng ví :yaoming_face:

Ging:

Diệp: Đào hoa tiên hỡi đào hoa tiên, hãy cho ta biết, hằng nga của ta nơi nào? Hàn: xa tận chân trời gần ngay trc mắt

cỏ cây:

Chị Hằng nga ship Hàn Diệp, nên nói với bà Nguyệt lão rằng để Hàn Diệp tỏ tình dưới ánh trăng vườn hoa Đào

Diu:

Hằng Nga vén mây, nhìn Hàn tướng quân luyện kiếm. Phủ tướng quân có một gốc đào cổ thụ, đúng mùa hoa nở, bóng kiếm vung lên, hoa rơi lả tả.

hết văn rồi.

Ging đề: gương, boss, mây

Cuống:

Liên Minh cùng nhau soi gương, nhìn thấy, boss nhiều như mây :xutsac:

Ging:

Liên Minh cùng nhau soi gương, nhìn thấy, boss nhiều như mây ... Trong túi Diệp :yaoming_face:

Min:

Gương kia ngự ở trên tường, trời xanh mây trắng nơi nào lắm boss được dường như đây?

Vic:

Phong trào nói gương theo boss nhà mình của LM chỉ là mây bay với Hưng Hân

Linh:

Mây họa ánh trăng. Boss nhìn gương thở dài.

Hồng nhan họa thủy. Hèn chi cứ bị người đuổi giết (kiếm vật liệu hiếm)

cỏ cây:

Các hội trưởng công hội đếm Boss nhà Hưng Hân thu được, 1,2,3,4,6 sao nhiều như mây vậy, muốn đi soi gương lại xem mình tỉnh hay mơ quá

Diu:

Từ ngày Quân Mạc Tiếu và công hội của hắn xuất hiện ở Thần Chi Lĩnh Vực này, Boss với mấy đại công hội chỉ còn là trăng trong gương, mây trên trời.

Vic đề: ngủ, ngáy, mệt

Min đề: ngư phủ, bún, cá

Ging:

Ngư phủ ngáy, cá ngủ, bún mệt

Tu:

Ngư phủ bán bún cá ơ

Kata:

Ngư phủ ngủ ngáy, cá ôm bún mệt

cỏ cây:

Ngủ cùng với người hay ngáy, tau mệt :eek:rz:

Vic:

Ngư phủ bán bún cá cả ngày rất mệt mỏi nên khi đi ngủ ngáy rất lớn

Cuống:

ngư phủ ôm bún, ngủ chung với đám cá hay ngáy, mệt? :yaoming_face:

Vic:

Ngư phủ ngủ cạnh con cá hay ngáy nên đem nó đi làm bún cho đỡ mệt

Kata:

Ngư phủ ngủ ngáy, cá đẩy hố bún cho mệt chơi :yaoming_face:

Vic đề: đêm, ngủ, mẹ

Cụt: nhà ngục,máu, phượng hoàng

Diu:

đêm muộn rồi, mẹ em ngủ rồi, mơ thấy phượng hoàng tắm máu trong nhà ngục

^ sáng hôm sau mẹ e kể thế

e ko bít

Cuống:

trong đêm, phượng hoàng bị giam trong ngục, không có mẹ ngủ chung, lại tới tháng...

Linh:

Buổi đêm, tiểu phượng hoàng rúc vào lòng mẹ ngủ ngon lành, mặc cho tiếng rên xiết và mùi máu tanh nồng nặc từ gian ngục tù cạnh bên.

Tu:

Người trong ngục nhắm mắt ngủ một giấc không bao giờ tỉnh

Đêm tiếp diễn

Máu chảy đầu rơi

Phượng hoàng than khóc

Vic:

Đêm, phượng hoàng toàn thân dính máu liều mạng bay ra khỏi nhà ngục về phía tổ của nó, nơi người mẹ bị thương của nó đang chờ nó gọi dậy sau giấc ngủ dài

Kata:

Trong nhà ngục tăm tối, phượng hoàng hồi sinh trong máu lửa đêm đen, như bừng tỉnh từ giấc mơ thu ngàn, phát lên một tiếng: Mẹ (nó)!

Diu đề: tóc đen dài, váy trắng, búp bê

Linh:

Chu Trạch Khải ngày xưa bị phán mệnh khổ, nên bị nuôi như con gái suốt chục năm. Giờ ở nhà vẫn còn hình ngày xưa cô bé tóc đen dài vận váy trắng xinh như búp bê ngơ ngác cười :yaoming_face:

cỏ cây:

Mọi người còn nhớ bé gái tóc đen dài mặc bộ váy búp bê màu trắng tham gia chương trình asia got talent không

cỏ cây đề: Vi Thảo, Lam Vũ, Luân Hồi

Diu:

công hội nhà vi thảo, lam vũ, luân hồi hay gì gì đó, gặp Quân Mạc Tiếu cũng phải quỳ với độ zâm của thằng cha nài

Tu:

Lam vũ kết nối vi thảo tạo chuỗi luân hồi :))

Linh:

Lam Vũ: Tụi tui có quán quân

Vi Thảo: Tụi tui có hai quán quân

Luân Hồi: Tụi tui có hai quán quân. Liên tiếp :yaoming_face:

Min:

Luân Hồi: tụi tui có tuyển thủ nữ

Vi Thảo: tụi tui cũng có

Lam Vũ: đouma pk pk pk pk pk pk

Kata:

Lam Vũ mùa hè, Vi Thảo mùa xuân, Luân Hồi mùa gì? :yaoming_face:

Cuống:

Vi Thảo: tụi tao có 2 cúp!!

Lam Vũ: tụi tao chặn giữa!!!

Luân Hồi: tụi tao cũng có 2 cúp!!!

Lam Vũ: chủ lực nhà tao biết nói!!!

cỏ cây:

Lam Vũ: chúng tôi có Lời nguyền

Vi thảo: ma thuật sư ở đây

Luân Hồi: mấy người muốn mấy kiếp luân hồi

Kata đề : ghế, giường, gió

Diu:

Diu nằm nửa người trên giường, gác chân lên ghế, hóng gió.

gió mơn man, mát quá, buồn ngủ, h đi ngủ đei

Linh:

Gió thổi, chân giường đung đưa, ghế kêu cọt kẹt.

Phòng cần sửa gấp :yaoming_face:

cỏ cây:

Thích Hàn Diệp làm chuyện đó trên ghế, giường hay ngoài trời trong đêm gió thổi vi vu

Kata đề: linh, cụt, luân hồi

Cụt:

Linh vật của Luân Hồi là cánh cụt

Linh:

Luân Hồi lên sân, Linh Linh ôm Chu, Cụt ôm Giang, tất cả cùng tuyệt vọng :yaoming_face:

Kata:

Linh vật cánh cụt có thiên thì phù hộ Luân Hồi :yaoming_face:

cỏ cây:

Thiên linh linh địa linh linh, cánh cụt phù hộ luân hồi giành thắng lợi
 
Last edited:

FanPD

Khanh bản giai nhân, nại hà si tặc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
496
Số lượt thích
3,385
Location
HCMC
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ
#2
Đọc lại vẫn cười sấp mặt. Cám ơn Kata đã sưu tập lại những kỷ niệm này. Mỗi lần nhìn nhà Disc vắng hoe vắng ngắt, lại nhớ ơi là nhớ những lần tụ hội giành nhau mà nói.

Chít cha, mình thành người hay hoài niệm rùi. Mới 18t thôi mà ta. [che mặt bỏ chạy.jpg]
 

Mều Tinh

Cả thế giới thuộc về loài Mều
Hội Tự Sát
Bình luận
265
Số lượt thích
1,762
Location
Hành tinh của loài Mèo :v
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Song Diệp, Tán, Tranh, Sở, Lạc, Hoàng,....
#3
Một đêm quần ma loạn vũ
Cảm ơn chị đã tổng hợp lại cái này =v=
Lội lâu và khó lắm, lại còn lỡ vài cái bị xóa nữa :v

Chờ ngày disc mềnh quần ma loạn vũ lần nữa :v
 

Bình luận bằng Facebook