Hoàn [Tiểu Lý Tàng Đao 2020] Đội Hàn Quốc Chơi Xấu, Bị Đội Quốc Gia Đánh Tơi Bời

A Châu

Máy cày level
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
58
Số lượt thích
592
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu
#1
Fic thuộc Project: [Project][Tiểu Lý Tàng Đao 202]Tứ Đại Tâm Bẩn
CV: Lovelywitch
Editor: Ah Châu
Beta: @Một Chiếc Nấm​
---------------------------------------
[Tứ Đại Tâm Bẩn] Đội Hàn Quốc Chơi Xấu, Bị Đội Quốc Gia Đánh Tơi Bời

1.

Kể từ sau giải đấu Thế giới cũng có thêm nhiều giải đấu Vinh Quang Chuyên nghiệp hơn, nhất là khu vực Châu Á. Ví dụ như giải đấu vòng tròn Vinh Quang Chuyên nghiệp do Hàn Quốc đứng ra tổ chức.

Đội Trung Quốc liên tiếp vượt mọi chông gai bước chân vào trận chung kết.

Năm đó, Diệp Tu lúc đầu rêu rao là phải về nhà nghỉ ngơi cho thật tốt, lại bị ông già nhà mình đá mông đi làm lĩnh đội.

"Tiểu tử thối ngoan ngoãn đi giành vinh quang về cho nước nhà có biết không."

Diệp Tu: . . .

2.

Thế là Diệp Tu liền bị lôi đến làm lĩnh đội vì nước nhà mà đem vinh quang, để xem, ái chà chà, cái nhóm này không phải là cái nhóm quen thuộc kia đấy chứ hả?

Sau đó một đường vượt qua khó khăn, đội Trung Quốc bước chân vào trận chung kết. Mà lúc này, bọn họ cũng nghe thấy một vài chuyện không mấy thân thiện từ đội Nhật Bản đang chuẩn bị thu dọn hành lý rời đi chẳng hạn.

Tuyển thủ kiếm khách của đội Nhật Bản, hình như nghĩ tới chuyện gì đó, chạy đến bên cạnh Hoàng Thiếu Thiên thì thầm to nhỏ một hồi, cũng không biết là nói cái gì.

Chỉ là cuối cùng Hoàng Thiếu Thiên vẻ mặt ngưng trọng đi về khách sạn của đội Trung Quốc.

"Lão Diệp! Diệp lĩnh đội! Một lát nữa có mở cuộc họp bàn chiến thuật không?!"

"Có, làm sao?"

"Lát nữa tui có việc cần bàn bạc, kiếm khách đội Nhật Bản vừa mới nói cho tui biết." Hoàng Thiếu Thiên nói.

"Đã xảy ra chuyện gì?" Diệp Tu hỏi.

"Một khi đội Hàn Quốc có người gần chết hoặc gặp điều kiện bất lợi, liền xuất hiện mấy cái bug hoặc rớt mạng. Sau đó trọng tài trực tiếp cho remake đánh lại, là trực tiếp remake đó ông hiểu không lão Diệp! Không thèm giải thích cho chiến đội khác bất kỳ điều gì! Lát nữa xem lại trận đấu của đội Hàn Quốc với đội Nhật Bản là biết liền."

"Bên phía tổ chức giở trò thủ đoạn bên ngoài?" Diệp Tu kinh ngạc.

"Vậy nên tới lúc đó chúng ta làm sao bây giờ?"

3.

Diệp Tu kêu gọi rút dây điện tụi Hàn Quốc, đương nhiên là nói đùa thôi.

Mặc dù hắn thật sự rất muốn rút dây điện của đội Hàn Quốc.

Thế nhưng, vì sự tôn trọng game thủ chuyên nghiệp và tinh thần thi đấu thể thao của đội Hàn Quốc, được rồi anh đây bịa hết nổi rồi. Là vì tôn trọng giới E-sport và nghề nghiệp mà bọn họ yêu thích, Diệp Tu lựa chọn tuân thủ quy tắc.

Thế là đội quốc gia mở cuộc họp chiến thuật.

4

“Cho nên chuyện là như vậy, các vị đại thần có cao kiến gì không?"

"Đánh bay bọn nó." Đích thị là Tôn Tường.

"Rút dây điện bọn chúng." Là Trương Giai Lạc.

"Bỏ thuốc?" Là ý của Dụ Văn Châu.

Diệp Tu: ". . ."

Diệp Tu: "Dụ Văn Châu cậu bình thường một chút."

Dụ Văn Châu xoay xoay cây bút, cười cười: "Tôi nói giỡn thôi."

"Được rồi, quay về chuyện chính đi, Vương Kiệt Hi đâu?"

"Không biết chạy đi đâu rồi, trong toa-lét hả?"

"Tôi đi tìm thử." Trương Tân Kiệt và Trương Giai Lạc chuẩn bị đi tìm, lúc này rồi mà Vương Kiệt Hi còn chạy đi đâu mất?

5

Vương Kiệt Hi đang nói chuyện phiếm cùng một tuyển thủ bên đội Hàn Quốc.

“Đấu xong trận này cậu sẽ giải nghệ?” Vương Kiệt Hi kinh ngạc. “Rõ ràng cậu còn có thể chơi tiếp rất nhiều năm mà.”

"Thực xin lỗi, tôi biết các cậu rất kinh ngạc, nhưng tôi quả thật muốn giải nghệ. Tôi đã chán ngấy cái môi trường E-sport bên này lắm rồi. Trước kia cũng từng bị lộ ra những chuyện xấu xa như vậy, vì để giành chiến thắng còn cố ý làm giảm thực lực của nhân vật mà tuyển thủ không hề hay biết gì."

"Giới E-sport bên Hàn Quốc mấy người sao mà loạn thế?"

Tuyển thủ Hàn Quốc ngập ngừng trong chốc lát, châm một điếu thuốc, mà Vương Kiệt Hi nhớ mang máng, trong hồ sơ cá nhân phía Hàn Quốc đưa ra, vị tuyển thủ này không hút thuốc lá.

"Xin lỗi, ở chỗ mấy cậu, E-sport có thể chính là E-sport, nhưng ở Hàn Quốc thì không giống vậy, E-sport cũng là thần tượng."

"Kỹ thuật cao bao nhiêu, kỹ xảo hoa lệ bao nhiêu, đẹp mắt là được, không cần giành quán quân để chứng minh thực lực của chính mình, khuôn mặt đẹp là được, cái đó đâu phải là tuyển thủ E-sport, rõ ràng là lưu lượng minh tinh."

"Hạng người như vậy còn không biến mất, thì ở trong giới E-sport có lợi ích gì?"

"Là như vậy sao?" Vương Kiệt Hi trầm mặc suốt một đường không nói gì, về tới khách sạn đội Trung Quốc, sau đó, chỉ thấy tất cả mọi người nhìn mình với vẻ mặt ngưng trọng.

"Lão Vương à, ông đã quay trở lại rồi hả. . . Trương Tân Kiệt với Trương Giai Lạc đâu?" Mọi người hỏi.

"? ? ?" Vương Kiệt Hi bày ra vẻ mặt không hiểu gì, hắn cũng không nhìn thấy ai.

"Cái gì vậy, hai người bọn họ đi ra ngoài tìm ông, sau đó không trở lại."

"Chết mợ, chắc không phải đi qua Seoul tìm luôn rồi chứ?"

"Tôn Tường, não của cậu quả thực là đột phá tới hệ ngân hà rồi đó."

"Cậu mới đi, cả nhà cậu mới đi. Vương Kiệt Hi cậu chạy đi đâu vậy hả? Làm anh đây với Trương Tân Kiệt tìm cả buổi cũng không thấy." Trương Giai Lạc thở hổn hển quay về. "Thậm chí ngay cả Tổng cục Thể thao cũng đi tìm, cậu rốt cuộc chạy đi đâu."

"Tôi với vị chủ lực Hàn Quốc kia hàn huyên cả buổi, cái vị cầm tài khoản kỵ sĩ Victor đó." Vương Kiệt Hi thản nhiên nói: “Cậu ta đánh xong trận này liền giải nghệ."

"? ? ? ? ! ! ! ! Cậu ta, không thể nào, thao tác, phán đoán, ý thức, rõ ràng còn có thể đánh thêm vài năm nữa mà? Nói lui liền lui? Chết mợ không phải giống lão Diệp năm đó bị Gia Thế ép rời đi chứ? Bất quá cũng không giống? Nhìn lúc đánh giá cậu ấy và đồng đội phối hợp cũng không tệ nha." Hoàng Thiếu Thiên nói.

"Nói bậy bạ cái gì đó, nào có bị buộc rời đi." Diệp Tu theo bản năng liếc Hoàng Thiếu Thiên một cái. "Năm đó cũng chỉ là hợp hợp tan tan thế thôi."

"Ừ, không giống." Chu Trạch Khải lên tiếng.

"Không phải có mâu thuẫn nội bộ." Vương Kiệt Hi lắc đầu, sau đó giải thích một chút.

"Vậy ngày mai làm sao bây giờ?" Có người hỏi.

"Gặp chiêu phá chiêu, có người đáng được tôn trọng, nhưng phía bên tổ chức không đáng để chúng ta tôn trọng." Tiêu Thời Khâm đẩy mắt kính.

"Nói đi, ngày mai trận chung kết, ai ra sân." Sở Vân Tú hỏi.

Diệp Tu mỉm cười, đưa ra một bảng danh sách.

6

Ngày hôm sau, trận tổng chung kết, đội Hàn Quốc trái lại không có chơi ngu gì ở trận lôi đài hết, tới trận đoàn đội, cả hai bên đều háo hức đoán xem sẽ phái ai lên sân.

Đội Hàn Quốc vẫn tiếp tục đấu pháp cũ của bọn họ là song hạch kỵ sĩ với pháo súng. Kỵ sĩ tiến lên phía trước khiêu khích toàn đội, sau đó bậc thầy pháo súng phụ trách AOE. Đấu pháp loại này đã “hấp diêm” không ít mấy chiến đội mạnh.

Thế nhưng đáng tiếc, đối thủ của bọn họ lại là đội Trung Quốc.

Đội Trung Quốc đếch bao giờ đi theo bài bản nào xấc.

7

Trận đoàn đội ai ra sân?

Đội Trung Quốc, với tư cách là trị liệu duy nhất, Trương Tâ Kiệt tất nhiên phải ra sân.

Dụ Văn Châu, đội trưởng Lam Vũ, người thao tác nhân vật Sách Khắc Tát Nhĩ, ra sân.

Tiêu Thời Khâm, đội trưởng Lôi Đình, thao tác nhân vật Diệt Sinh Linh, ra sân.

Vương Kiệt Hi, đội trưởng Vi Thảo, thao tác nhân vật Vương Bất Lưu Hành, ra sân.

Trương Giai Lạc, đệ nhất chuyên gia đạn dược, ra sân.

Hoàng Thiếu Thiên, đội phó Lam Vũ, thao tác nhân vật Dạ Vũ Thanh Phiền, ra sân.

Bình luận viên trong nước, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác trầm mặc ba giây, sau đó bắt tay nhìn nhau nước mắt lưng tròng, nói không nên lời.

Cuối cùng, Lý Nghệ Bác yếu ớt nói: "Cái đội hình này còn bình luận cái gì nữa?"

Phan Lâm im lặng đáp lại: "Có thể là để cho fan hâm mộ Hoàng Thiếu Thiên nhìn kỹ hơn mấy lời rác rưởi của thần tượng bọn họ. Không đúng, nghe thần tượng của bọn họ nói mấy lời rác rưởi."

Lý Nghệ Bác lệ rơi đầy mặt.

Không lẽ chính là để hai chúng ta bình luận lại lời rác rưởi của Hoàng Thiếu Thiên?

8

Lần này bản đồ trận đấu do phía đội chủ nhà Hàn Quốc theo máy chọn ngẫu nhiên, là sa mạc mênh mông, thỉnh thoảng có bão cát.

Loại sa mạc gió lớn rít gào, trong đội Trung Quốc đều là một đám tinh anh, không ít người cũng từng nhìn qua bản đồ này, thậm chí còn từng thử qua. Vậy nên cũng không gây phiền phức gì quá lớn với đội Trung Quốc.

Mà Phan Lâm cũng bắt đầu bình luận: "Không biết đội Trung Quốc là muốn cắt thẳng trung tâm hay đi vòng phía ngoài thăm dò. Ý ý ý! Hoàng Thiếu Thiên đã lộ diện! Dạ Vũ Thanh Phiền đi ra! Dạ Vũ Thanh Phiền không thấy đâu nữa!"

Ồn ào cái quần què gì, không phải là Hoàng Thiếu Thiên của chủ nghĩa cơ hội thường ngày sao?

Lúc này, thành viên còn lại của đội Trung Quốc trừ Dạ Vũ Thanh Phiền trực tiếp chạm mặt đội Hàn Quốc. Hai bên rõ ràng còn chưa chuẩn bị, Trương Giai Lạc thao tác Bách Hoa Liễu Loạn thi triển đấu pháp Bách Hoa, bắt đầu trận hỗn chiến.

Trương Giai Lạc vừa triển khai đấu pháp Bách Hoa thì đội Hàn Quốc cũng không biết đám người đội Trung Quốc chạy đi đâu.

9

Victor của đội Hàn Quốc thấy tình thế không ổn, thao tác nhân vật thi triển kỹ năng Gầm Rú!

360 độ không góc chết, tranh thủ kéo tất cả thù hận qua đây.

Bởi vì, hiện tại thành viên đội Trung Quốc ở trước mặt hắn tất cả đều là viễn trình!

Hắn nghĩ dựa trên nguyên tắc viễn trình bị áp sát liền xong đời, Victor xài Gầm Rú, sau đó chỉ huy nhà quyền pháp đội Hàn Quốc chạy vô giữa phối hợp với bậc thầy pháo súng.

Kết quả không nghĩ tới, đấu pháp Bách Hoa của Trương Giai Lạc lại chia cách thành ba chiến trường.

Tiêu Thời Khâm vs bậc thầy pháo súng của đối phương.

Dụ Văn Châu vs ma kiếm sĩ đối phương.

Trương Tân Kiệt vs nhà quyền pháp đối phương.

Để giải thích cho khán giả, cũng nhân tiện giúp Diệp Tu điều chỉnh tầm mắt, mất vài phút mới nhìn ra được thế trận.

Mấy người còn có thể đùa giỡn kiểu vậy hả?

Lý Nghệ Bác cũng kịp lúc bình luận: "Tình thế tưởng chừng như có chút bất lợi đối với đội Trung Quốc ha, ai ai cũng biết nguyên nhân tuyển thủ Dụ Văn Châu không giỏi lắm ở khoản 1v1, nhưng. . ."

"Nhưng cái gì?" Phan Lâm hỏi.

"Nếu tôi mà là đội Hàn Quốc, theo trực giác mách bảo, thấy Dụ Văn Châu ở đó lặp tức quay đầu bỏ của chạy người." Lý Nghệ Bác nói.

Bốn năm tuổi nghề, Lý Nghệ Bác cũng xem như không hoàn toàn thụt lùi.

Rốt cuộc, ma kiếm sĩ Hàn Quốc cũng thật sự quay đầu bỏ chạy.

10

Cánh Cửa Tử Vong!

Không biết từ khi nào Dụ Văn Châu đã tuần tự thao tác Sách Khắc Tát Nhĩ, ma kiếm sĩ đội Hàn Quốc đang quay đầu bỏ chạy bị một chiêu đánh trúng.

Hoàng Thiếu Thiên nãy giờ không biết trốn ở đâu!

Lạc Anh Thức!

Hồi Phong Thức!

Tuyển thủ ma kiếm sĩ Hàn Quốc nhất thời bị đả kích với mấy lời rác rưởi vô nhân đạo của Hoàng Thiếu Thiên.

Ngay tại thời điểm ma kiếm sĩ Hàn Quốc sắp chết, đột nhiên tập thể đội Trung Quốc rớt mạng.

"Cmn, quả nhiên có bug!" Hoàng Thiếu Thiên hùng hùng hổ hổ nói, mà trọng tài Hàn Quốc trực tiếp phớt lờ, không remake.

11

Trong khoảng thời gian này, phía Hàn Quốc nhân cơ hội “hấp diêm” đám chuyên nghiệp Trung Quốc, hy vọng tiễn vong được một người.

Mà Lý Nghệ Bác và Lâm Phan rõ ràng thân là bình luận viên đã muốn chửi bậy.

"Cái này phải chửi! Nhất định chửi! Chủ nhà Hàn Quốc đờ cờ mờ! Tập thể rớt mạng mà không cho remake? Trọng tài làm ăn cái gì éo không biết? Phế vật hả? Năm đó Diệp Tu nói đùa ở sân nhà Bá Đồ chúng ta rớt mạng trọng tài còn phán remake. Giới E-sport Hàn Quốc như cái quần què á!!!"

Bởi vì là trực tiếp, trên internet có thể thấy một số bình luận công kích, gây sự hỏi: "Anh giải thích cái coi, anh làm sao biết được là tập thể đội Trung Quốc rớt mạng mà không phải là do đội Trung Quốc làm hả?"

"Vị này xem ra cậu rất thương tâm ha, tôi tốt xấu gì trước kia cũng là tuyển thủ chuyên nghiệp." Lý Nghệ Bác nói, "Liền nhắm ngay trong khoảng thời gian Hoàng Thiếu Thiên không quét lời rác rưởi lên tiếng, tôi có thể kết luận là tập thể đội Trung Quốc rớt mạng!"

Một Mảnh Mưa Đạn: [Cmn nói thì hay lắm, có đạo lý này nọ, tôi sa mạc lời.]

12

Thời điểm đội Trung Quốc một lần nữa kết nối lại, hầu như tất cả mọi người đều không hề động đậy, giả bộ như vẫn chưa xong.

Ngay sau đó, đúng lúc đội Hàn Quốc sắp tiễn vong Dạ Vũ Thanh Phiền.

Kiếm Ảnh Bước!

Sau đó, Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm!

Tam Đoạn Trảm!

Cánh Cửa Tử Vong!

Bom Xung Chấn!

Chó Săn Máy!

Thuật Trị Liệu Thánh Ngôn!

Đội Trung Quôc đột nhiện bùng nổ. Nhất là Trương Tân Kiệt, trực tiếp công kích một cái, xông lên giống như nhà quyền pháp của đội Hàn Quốc lao tới.

Mà ở kênh công cộng còn gõ xuống một câu chả ăn khớp gì với hình tượng.

"Ngại quá, tôi rất quen thuộc với nhà quyền pháp."

"Quen thuộc hơn cả cậu."

Đấu pháp Bách Hoa che giấu xong, Vương Bất Lưu Hành và Dạ Vũ Thanh Phiền hoàn thành việc trao đổi người thứ sáu, sau đó, đấu pháp Bách Hoa của Trương Giai Lạc lại bao trùm điểm làm đổi mới!

Victor của đội Hàn Quốc đã bị Vương Bất Lưu Hành với Dạ Vũ Thanh Phiền quấy rối trao đổi!

Diệp Tu nhìn trận đấu, châm điếu thuốc.

Nhóm người này, có lo lắng cái méo gì đâu.

Mà Lý Nghệ Bác lại suy nghĩ sâu xa.

Thì ra còn có một loại tìm đường chết đó là kích động sự phẫn nộ của công chúng.

13

Trận đấu kết thúc, đội Trung Quốc với đội Hàn Quốc, đội Trung Quốc giành thắng lợi, đội Trung Quốc lại là quán quân.

Một số phóng viên Hàn Quốc cố tình làm khó dễ: "Xin hỏi lĩnh đội của đội Trung Quốc, anh cảm thấy thế nào về hành động đứng yên của tập thể đội viên các anh trong một khoảng thời gian?"

Diệp Tu lạnh lùng vứt cho bọn họ một cái liếc mắt. Trong ấn tượng của Tô Mộc Tranh, đây lần đầu tiên hắn độc mồm đến vậy.

"Chơi kiểu trợ giúp bên ngoài đó một lần hai lần là đủ rồi, nhiều lần vậy có thấy phiền hay không vậy?"

"Phía tổ chức Hàn Quốc mấy người đã tự hủy hoại đi giới E-sport, tự hủy đi mấy tuyển thủ E-sport." Đây là nguyên văn Diệp Tu nói.

"Không thể hiện ra thì mấy người còn tưởng đội Trung Quốc bọn này dễ ăn hiếp hả?" Tiêu Thời Khâm lên tiếng.

"Vị phóng viên này, lòng tốt của anh tôi xin nhận, nhưng mấy lời nói xằng nói bậy của anh thứ cho tôi không đồng ý." Dụ Văn Châu một người điềm đạm cũng trực tiếp nói thẳng: "Là chúng tôi đứng yên hay là trọng tài phía các người không xử lý, đây là chuyện rất rõ ràng, không cần suy đoán nhiều, người tiếp theo!"

Phóng viên làm khó dễ bị tức đến mức ngất đi, sau đó cuộc họp báo cũng trở nên bình thường hơn.

Nhưng trên thực tế, đám đại thần này ai mà không tức nghẹn một bụng.

Đến cuối cùng, Diệp Tu trực tiếp tuyên bố

"Vinh Quang của Hàn Quốc, đã đến ngày tàn."

Trước kia hắn chưa bao giờ nói cái giọng nghiệm trọng thế này.

14

Vinh Quang của Hàn Quốc đã chết rồi sao?

Hình như không.

Nhưng một khi nghiêm túc thi đấu, không giở trò, không có trợ giúp bên ngoài làm vấn đục, không chịu được những áp lực từ vòng đấu loại thì nên nghĩ đã đến lúc giải nghệ.

Có lẽ Vinh Quang của Hàn Quốc thật sự đã chết rồi.

15

Vương Kiệt Hi nhìn Victor, nói một câu: "Xin lỗi."

"Không cần phải cảm thấy có lỗi, mọi người cũng không thể làm được gì."

"Tôi chờ bọn họ một ngày nào đó sẽ tỉnh ngộ ra, ngày đó sẽ tới."

"Hy vọng là vậy." Diệp Tu châm điếu thuốc, nói rồi tiện tay đưa một điếu cho Victor.

Vinh Quang bất tử.
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,157
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#3
Hằn học quá đấy, tác giả chắc cay cú thâm niên ha?
 

Bình luận bằng Facebook