Hoàn [Mừng sinh nhật Lưu Hạo 2020] [Toàn Viên – Lưu Hạo] Mùa Hè Của Hô Khiếu

Tương Du

An tĩnh đích tiểu nhi đồng ✿Σ( ̄。 ̄ノ)ノ
Thần Lĩnh
Bình luận
292
Số lượt thích
1,363
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Gia Thế
#1
[Toàn Viên – Lưu Hạo] Mùa Hè Của Hô Khiếu



Art by 千里Rosth- > 【16:00|我你皓】被粉丝们庆祝生日的皓-千里Rosth-

Tác giả: 清歌_DORIS ( Thanh Ca DOIRS ) > 【全职】呼啸的夏天-清歌_Doris

Convert by @张佳乐头上的小花儿

Edit bởi Giếng

Và còn có hai bài cảm nhận trong Fanclub Lưu Hạo cùng với nhìu nhìu dou và fic mà Ly đại và Hố Giếng làm cho sinh nhật Lưu Ca !

Các bạn hứng thú nhớ đón đọc! Sản phẩm tình iu đăng trong một tuần này từ 12 - 05 - 2020 đến 17 - 05 - 2020~

Mong Lưu Ca một ngày vui vẻ ! ! !

────────

Lưu Hạo quá mệt mỏi rồi.

Sau khi đến Hô Khiếu, Lưu Hạo cảm thấy mỗi ngày mình già đi một tuổi.



1

“Đội phó ơi, em lại chọc đội trưởng tức mất rồi, em phải làm gì bây giờ?”

Lưu Hạo nhìn Triệu Vũ Triết tội nghiệp đến sắp mọc ra cái đuôi ngoe nguẩy trước mặt, cảm thấy xoắn cả ruột.

Bình thường thì mắt cao hơn đầu á, bình thường thì khí thế “đội trưởng đệ nhất thiên hạ ông đây đệ nhị thiên hạ” á.

“Tuần này ba lần rồi đó nha Vũ Triết…” Đội phó Hô Khiếu cười hiền khô hà, sao Triệu Vũ Triết lại rùng mình thế kia.

“Xin lỗi Hạo ca, bây giờ em đi xin lỗi đội trưởng ạ, không làm phiền anh nữa đâu!”

Lưu Hạo nhìn Triệu Vũ Triết chạy về ký túc, nhận mệnh mở QQ.

“Trâu đội, lần sau lúc gửi đặc sản thành phố K có thể gửi thêm một phần được không? Chiến đội chúng tôi có đứa nhỏ thích ăn, phiền phức lắm luôn. Đúng rồi, trước đó tôi với Đường đội có gửi cho cậu chút quà vặt thành phố N, chắc hai ngày nữa sẽ đến, nhớ ký nhận nha.”



2

“Anh thấy sao?”

“Có vẻ là thật rồi.”

Lưu Hạo vừa ra ngoài về đã thấy Quách Dương và Nguyễn Vĩnh Bân ghé nhau thì thầm.

Lúc thấy anh, ánh mắt hai người càng kỳ lạ hơn.

Đội phó Lưu Hạo bắt đầu dùng Thuật Triệu Hồi, triệu hồi ra Triệu Vũ Triết. Dùng skill Khích Tướng, thú triệu hồi Triệu Vũ Triết đi dò la tin tức.

Và Lưu Hạo gặp được người thứ ba nhìn anh bằng ánh mắt kỳ lạ.

Hôm sau, đội trưởng Đường Hạo đến.

“Không ngờ nha đội phó. Anh thế này mà cũng được Diệp Tu nhìn trúng cơ á? Tôi còn tưởng Lâm Kính Ngôn hợp ý Phương Duệ khẩu vị đã nặng lắm rồi, không ngờ anh còn đỉnh hơn cơ! Không sợ bị Hàn Văn Thanh đập cho à?”

Bình tĩnh đã, đội trưởng, lượng thông tin trong lời cậu nói hơi bị lớn quá.

Thấy Đường Hạo cầm cuốn não động nhỏ về Diệp Hạo do Đới Nghiên Kỳ hữu nghị tài trợ trong tay, Lưu Hạo mệt tâm gọi cho Tiêu Thời Khâm.



3

“Đội phó, lúc đầu rõ ràng em đem theo cốc Anh Em Hồ Lô cơ mà?” Lâm Phong chỉ cốc inox nguyên chất trên bàn của mình, “Lục đệ của em đâu rồi?”

Em lớn chừng nào rồi, vẫn còn thích Anh Em Hồ Lô! Mà em nhìn thế nào mà biết đó là lục đệ hả! Lục đệ của em à, thế em là đệ thứ mấy!

Lưu Hạo hiếm khi xụ mặt, “Sau này dùng cốc inox hết.”

“Sao lại thế, mấy người không thích lục đệ em có thể đổi thành đại ca cơ mà!”

Lưu – đã lười chửi bậy – Hạo im lặng rời đi.

Sao lại đổi hết thành cốc inox á, vì tháng này các người làm vỡ bốn cái cốc rồi, vỡ cốc, mảnh vỡ văng lung tung, bất cẩn tay bị thương, ảnh hưởng đến thi đấu.

Quản lý bị dọa đến hơi bị suy nhược tâm lý, vội tìm đội phó siêu cấp đáng tin cầu viện.

Thế là, đội phó đổi hết cốc thành inox.

Ha ha, mà cái này văng không vỡ đó nha~



4

Đội trưởng có một bạn tốt, ok.

Đội trưởng thích so tài với bạn tốt, cũng ok.

Bạn tốt kia của đội trưởng từng là đội trưởng của mình, ok nốt.

“Uôi, chào đội phó, lâu không gặp!” Trước lời chào hỏi nhiệt tình như vậy, Lưu Hạo buộc phải thân thiết đáp lời! Kết quả, lời chưa ra khỏi miệng đã bị chặn trước.

“Đây là đội phó nhà tao, mày đừng có chào hỏi tùy tiện.”

Đội trưởng, cảm ơn cậu, nếu ra ngoài cậu có thể để mặt mũi cho tôi thế này thì tốt biết mấy.

“Đây cũng từng là đội phó của tao a, Tiểu Bánh Ngọt mày quá độc tài!”

Ha ha, lúc trước cơ bản cậu có giao lưu gì với tôi đâu a, chúng ta thực sự, hình như không thân quen thế nha.

“Bây giờ là đội phó của tao, mày không thể chào hỏi tùy tiện nữa rồi, Nhị Tường mày không phục thì nhào dô!”

Bình thường cơ bản cậu có nghe người đội phó như tôi đây nói đâu.

“Đánh thì đánh, đi, vào phòng mày, hôm nay tao sẽ phá kỷ lục game của mày!”

Nhìn bóng lưng hai người song song rời đi, Lưu Hạo cảm thấy: mình lại bị ép nằm ăn đạn.



5

“Tôi muốn ăn lẩu.” Quách Dương giơ tay phát biểu.

“Em muốn ăn bánh ngọt, đội trưởng tụi mình đi mua bánh gato đi!” Triệu Vũ Triết tràn đầy phấn khởi.

“Tôi muốn ăn đồ lạnh, thời tiết nóng quá!” Nguyễn Vĩnh Bân nằm trên ghế salon.

“Muốn ăn cải thìa đặc biệt của phòng ăn Lam Vũ.” Lâm Phong nằm nhoài trên bàn.

Mùa hè thành phố N luôn nóng đến nỗi khiến người ta bực dọc, mọi người nhìn Lưu Hạo ngồi trước vi tính.

Lưu Hạo quay đầu nhìn đội trưởng của mình.

“Anh muốn ăn gì?” Bất ngờ được đội trưởng nhà mình trưng cầu ý kiến, Lưu Hạo hơi sửng sốt.

“Ngốc à đội phó, anh muốn ăn gì?”

“Ặc, mùa hè vẫn nên đi ăn đồ nướng đi.”

“Thế đi thôi!”

“A! Em thắng! Em đã nói cuối cùng chắc chắn là đội phó chọn chỗ mà!” Triệu Vũ Triết hô hào mọi người xuất phát.

“Đi nào, không phải anh muốn ăn à? Chẳng hôm nào nói mình muốn gì, cứ làm vẻ hiền lành, thích gì nói thẳng ra thì tốt biết bao.”

Lưu Hạo nở một nụ cười quái dị, như đang cười, càng như đang khóc.



6

“Đừng uống nhiều thế Triệu Vũ Triết, đừng tưởng anh không biết, bỏ bình rượu trên tay em xuống ngay!”

“Vĩnh Bân, không được trộm cánh gà của Quách Dương, ở đây tôi mới nướng xong này!”

“Lâm Phong ăn nữa đi, hiếm khi ra ngoài ăn một lần.”

Lưu Hạo nhìn một lũ náo loạn ở quầy đồ nướng, bất đắc dĩ đỡ trán.

Bỗng nhiên trước mặt có một xâu thịt.

“Thấy anh thích, cho anh nè!” Đường Hạo vẻ mặt khó chịu ý bảo anh cầm đi.

“Nhìn tôi làm gì, chẳng qua tôi không thích ăn, lại vừa nướng xong nên mới cho anh thôi đó!”

Đội trưởng, ngạo kiều kiểu này không hợp với cậu đâu, thật đấy, đừng bắt chước Tôn Tường làm gì.



7

“Triệu Vũ Triết, vừa rồi không cứu viện kịp thời, không được chết vì sĩ diện, tăng cường huấn luyện!”

“Nguyễn Vĩnh Bân, chúng ta không cần chơi zâm, lần sau chọn chỗ hẳn hoi mà đứng, tăng cường huấn luyện!”

“Lâm Phong, không được chết vì Đỡ Đòn, học cách biến đổi thông thường đi, tăng cường huấn luyện!”

“Quách Dương, Chụp Bắt đó ngắt đường đánh ra của Lâm Phong, quan sát thao tác của đồng đội hơn đi, tăng cường huấn luyện!”

“Đường đội bây giờ trong đội tuyển quốc gia, chúng ta không được để mất thể diện, mùa giải này thua, mùa giải sau nhất định thắng đẹp mà về!”

Chiến đội Hô Khiếu vừa kết thúc xong một trận đấu đoàn đội mô phỏng, ai cũng bị đội phó phạt tăng cường huấn luyện.

Đội trưởng vắng mặt, kỳ nghỉ hè của Hô Khiếu không có ngày nghỉ này càng huấn luyện ác liệt hơn.

“Lưu Hạo, thi đấu lại không chuyên tâm, bố trí chiến thuật sơ xuất, tăng cường huấn luyện!”

Lưu Hạo cũng tìm ra khuyết điểm của mình đồng thời tự phê bình trước mặt mọi người, cùng mọi người huấn luyện căn bản.

Đó là mùa hè của Hô Khiếu.

—— —— The End —— ——
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook