03. Một đôi tay gợi ra thảm án
[Thế giới] Sách Khắc Tát Nhĩ: Truy nã đôi cẩu nam nam Nhất Diệp Chi Thu Tô Mộc Thu, giết một lần tới lĩnh 10000J tiền thưởng! Cung cấp tọa độ và tin tức xác thực 50J!
Sách Khắc Tát Nhĩ là danh nhân ở Khu 1, mà đại danh của hai người Nhất Diệp Chi Thu Thu Mộc Tô hắn phát lệnh truy nã trên kênh thế giới đối với người chơi thường cũng không khác gì như sấm bên tai. Ngay khi thông báo này được phát trên kênh thế giới, quần chúng lập tức bàn tán sôi nổi đoán xem làm sao hai tôn đại thần này đắc tội với vị Hội trưởng thô tục Sách Khắc Tát Nhĩ của Lam Khê Các.
Lúc này hai người bị truy nã đang chạy thục mạng trong phó bản, sau lưng còn có một Nhà quyền pháp cương mãnh cùng một Khí công sư hạo nhiên chính khí nhưng tâm tư không được trong sáng lắm. Diệp Tu nhìn thấy lệnh truy nã thì cười cười nói với Thu Mộc Tô bên cạnh:
- Không thì hai đứa mình lập cái clone bàn với ông chú kia không cần tiên chỉ cần vật liệu, sau đó giết nhau chơi một chút... Ei, càng nghĩ càng thấy một vốn bốn lời đó ba!
Lúc này Diệp Tu vẫn bật mic nên đương nhiên hai người Đại Mạc Cô Yên và Khí Xung Vân Thủy đang trong phó bản cũng nghe được.
Trong kênh đội ngũ hai người bày tỏ sự bất đắc dĩ và khinh bỉ cao độ đối với trình độ vô sỉ ở mức khác người của Nhất Diệp Chi Thu.
Khí Xung Vân Thủy: ...
Đại Mạc Cô Yên: Nhất định phải có da mặt rất dày.
Thu Mộc Tô rất tán thành ý kiến của Diệp Tu:
- Vậy phải nói Mộc Tranh buổi trưa ra ngoài mua thức ăn mang thêm hai thẻ tài khoản về thôi. Tôi vừa lúc cần clone, túi đồ của Thu Mộc Tô sắp đầy rồi, xài clone làm nhà kho luôn.
- Trong túi đồ ông cái quái gì cũng cho vào, tất nhiên phải đầy rồi, ông dùng công cụ chế tạo trang bị làm ra đống rách nát nào rồi?
Tay Tô Mộc Thu lập tức hơi run nhẹ, sau đó vui cười hớn hở áp súng bay đến trước mặt Diệp Tu:
- Có phải phế phẩm không rất nhanh ông sẽ biết thôi.
Ngô Tuyết Phong mở mic nói:
- Hai người các cậu phát điên làm ra chuyện thất đức gì mà bị Hội trưởng Lam Khê Các nhớ nhung vậy?
- Đoạt vài Boss hoang dã của Lam Khê Các thôi. - Diệp Tu Lạc Hoa Chưởng Viên Vũ Côn Long Nha Thiên Kích một đường lưu loát ném một con quái vào người Thu Mộc Tô. - A, hay là nhờ Đại Mạc Vân Thủy giúp chúng ta vượt qua khó khăn đi, nói với tên thô tục Khắc Tát, 80 miếng Liệt viêm thạch của Viêm vu nữ Tạp Tu đổi Nhất Diệp Chi Thu, còn Thu Mộc Tô, tôi thấy một cái móng tay Ám dạ miêu là đủ rồi.
- Tôi đệt đệt đệt, giá của tôi sao lại tiện nghi như vậy được!
- Tới Boss rồi, tập trung. - Đây là Đại Mạc Cô Yên.
- Tôi nói này Đại Mạc, anh nghiêm túc như vậy sau này làm sao tìm được bạn gái, chậc chậc tôi đúng là có hơi lo cho hạnh phúc tương lai của anh rồi đó. - Đây là Nhất Diệp Chi Thu.
- Cậu vẫn nên lo cho bản thân trước đi! - Nhân lúc Thu Mộc Tô nghề tay dài bắt đầu trận chiến với Boss, Đại Mạc Cô Yên tiếp cận ra tay Đấm Vỡ, suýt nữa ném Boss vào mặt Nhất Diệp Chi Thu.
Người qua đường không hề có tồn tại cảm đi theo bốn người vào phó bản chua xót lau lệ trên khóe mắt, đại thần, các vị không thể đàng đàng hoàng hoàng đánh bản sao. Từ khi vào phó bản liền bắt đầu cướp quái, cướp sạch sẽ không còn gì lúc này lại bắt đầu ném Boss vào người khác, các vị thật sự không phải đến nghịch cát cho vui mà đúng không?
Sau mấy chuyến phó bản náo đến gà bay chó chạy, Hàn Văn Thanh cảm thấy nếu còn ở gần Nhất Diệp Chi Thu mình nhất định sẽ không thể trưởng thành nổi. Rời khỏi phó bản, chia xong vật phẩm báo một tiếng rồi rời đội. Thu Mộc Tô lại chat riêng nói Hàn Văn Thanh chờ một lát sau đó dùng tốc độ cực nhanh ném qua một cái yêu cầu giao dịch.
Vũ khí bạc, Liệt Diễm Hồng Quyền!
Đại Mạc Cô Yên: Vũ khí tự chế?
Hàn Văn Thanh không lập tức nhấn đồng ý giao dịch. Anh đã sớm biết Vinh Quang có hệ thống biên tập trang bị, hơn nữa cũng đã nghe qua vũ khí bạc có vẻ rất trâu bò nọ kia nhưng đây là lần đầu tiên Hàn Văn Thanh tận mắt nhìn thất một kiện vũ khí bạc. Tuy không thấy thuộc tính như từ ánh sáng lưu chuyển bên trên có thể nhìn ra đây hẳn không phải vật tầm thường.
Thu Mộc Tô: Nhấn đồng ý đi, đây là cho cậu đó.
Đại Mạc Cô Yên: ???
Hàn Văn Thanh đã nhận định Thu Mộc Tô là một tiểu nhân kiêm con buôn xem tiền như mạng, vậy hành vi vô sự hiến ân cần này trong mắt Hàn Văn Thanh không phải gian thì cũng có ý đồ không trong sáng. Đối mặt với ý tốt của Thu Mộc Tô, Hàn Văn Thanh cảm thấy mình ắt phải cẩn thận, nói không chừng hắn vừa chọn đồng ý Thu Mộc Tô lập tức mở miệng đòi 700 Tinh thạch hổ phách đến lúc đó đi đâu đào cho hắn.
Thu Mộc Tô: Lần cuối cậu và Nhất Diệp Chi Thu PK không phải bị rớt bao tay sao, tôi nghịch công cụ chế tạo trang bị cứ thế làm ra một vũ khí bạc, thuộc tính cũng không tệ lắm, ngẫm lại trong số người quen cũng chỉ có mình cậu chơi Nhà quyền pháp nên đưa cậu.
Đại Mạc Cô Yên: Còn có chuyện tốt như vậy?
Thu Mộc Tô: Đờ mờ, cậu không cần đa nghi như vậy, lần này không lấy tiền...
Thu Mộc Tô: Còn không đồng ý giao dịch, còn chần chừ tôi không đưa nữa!
Chần chừ không phải phong cách của Hàn Văn Thanh hơn nữa chính Thu Mộc Tô lại đột nhiên muốn làm người tốt, bản thân cũng chỉ có thể binh tới tướng ngăn nước tới đất chặn. Vì thế lập tức chọn chấp nhận giao dịch, trang bị đã được đặt vào trong túi đồ của Hàn Văn Thanh.
Liệt Diễm Hồng Quyền
Đẳng cấp: 35
Trọng lượng: 0.9 Kilogram
Tốc độ tấn công: 6
Công kích vật lý: 1030
Công kích pháp thuật: 820
Thuộc tính bổ sung: Đánh vào lưng sát thương tăng (bonus damage) 280%. Sau khi khởi động thành công kỹ thuật pick-and-roll lập tức tiến vào trạng thái Bá Thể 5s, không thể bị phá.
Thuộc tính ẩn có thể được hiển thị khi nâng lên cấp 45.
Hai mắt Hàn Văn Thanh mở lớn -- cực phẩm, hoàn toàn xứng đáng với hai chữ cực phẩm. Không nói tới giá trị công vật lý siêu cao chỉ cần dòng thuộc tính phụ công kích vào lưng thêm gần 3 lần bonus damage cùng trạng thái Bá Thể không thể bị phá trong 5s đã bỏ xa vũ khí cam tốt nhất mấy con phố, không cần nói tới thuộc tính ẩn giấu khi lên cấp 45. Đấy chính là trang bị có một không hai kể từ khi Vinh Quang mở cửa!
Hàn Văn Thanh có nghe qua một vài lời đồn liên quan đên Thu Mộc Tô, nói hắn đặc biệt hứng thú đối với vật liệu hiếm nhưng cũng không ai biết hắn ngày ngày đêm đêm thu thập nhiều vật liệu hiếm như vậy làm gì. Nhưng hiện tại, thành quả của Thu Mộc Tô yêu vật liệu hiếm xuất hiện trước mắt Hàn Văn Thanh lại là một vũ khí hoàn toàn xứng đáng với tên gọi cực phẩm, Thu Mộc Tô cũng hoàn toàn xứng đáng với cái danh thiên tài.
Thu Mộc Tô: Ha ha ha ha ngu người rồi hả, còn không mau quỳ xuống tạ ơn tôi.
Đại Mạc Cô Yên: Cảm ơn.
Đại Mạc Cô Yên: Nhưng mà vì sao lại cho tôi?
Cậu không cầm bán à. Đây là ý trong lời mà Hàn Văn Thanh không nói ra.
Thu Mộc Tô: Tất nhiên là cho cậu, chúng ta không phải bạn bè sao?
Bạn bè. Hàn Văn Thanh nhìn hai chữ này, cảm thấy Thu Mộc Tô thực ra cũng là một người tốt.
Diệp Tu nghiêng đầu nhìn qua màn hình của Tô Mộc Thu, chép miệng một cái nói:
- Ê, ông đối xử với Đại Mạc Cô Yên tốt vật ha, vũ khí bạc, tôi một chút cũng không, có, đố, kỵ.
Tô Mộc Thu khịt mũi xem thường:
- To đầu rồi còn ghen tị, có tiền đồ!
Diệp Tu nhìn thẳng hắn:
- Ông có đang làm vũ khí bạc cho tôi không?
Tô Mộc Thu lườm Diệp Tu:
- Vừa nãy là ai nói đồ tôi làm rách nát?
Diệp Tu tức:
- Làm hay không làm, một chữ!
Tô Mộc Thu thà chết không chịu khuất phục:
- Đéo!
Diệp Tu nhìn qua có chút nóng máu cắn môi dưới, lập tức nhào vào người Tô Mộc Thu, chìa tay, dùng sức cù nách hắn, Tô Mộc Thu kẹp chặt tay cũng không thể ngăn hai cái tay đang tác quái. Hai tay Diệp Tu cực kỳ linh hoạt, trên thịt ngứa của hắn vừa cấu vừa cù vừa chọt làm Tô Mộc Thu cười tới nỗi muốn hóa Phật thăng thiên.
- A ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha… Hô… Diệp Tu đừng gãi! Ha ha ha ha ha ha ha ha đệt ha ha ha ha dừng tay A ha ha ha ha ha ha ha ha...
Tô Mộc Thu cực kỳ sợ nhột, đây là một trong số ít các nhược điểm của hắn. Diệp Tu dùng APM 700+ cù khắp người Tô Mộc Thu sắp ra tàn ảnh, Tô Mộc Thu cười đến nước mắt chảy giàn giụa, chân đá loạn xa muốn đạp Diệp Tu ra. Diệp Tu trực tiếp ngồi hẳn lên người hắn, thế công càng thêm mãng liệt. Tuyển thủ cù Diệp Tu công kích 200 combo! Tuyệt đẹp! Ý Chí Đấu Giả đã được kích phát!! Tuyển thủ Tô Mộc Thu sắp đầu hàng rồi sao?! Tuyển thủ Tô Mộc Thu tránh về sau vô hiệu, bị ngăn cản bới cái ghế! Tuyển thủ Diệp Tu tiếp tục tấn công, tuyển thủ Tô Mộc Thu phát sinh Tiếng Cười Sắc Bén ý đồ đe dọa dối thủ??? Ý Chí Đấu Giả của tuyển thủ Diệp Tu đã đạt 7 liên kích! Tuyển thủ Tô Mộc Thu bị lật ghế!
Á...
Đờ mờ!!
Khi Tô Mộc Thu cảm thấy bản thân rơi khỏi ghế đã quá trễ, nhưng Diệp Tu phản ứng cực nhanh, tốc độ tay bạo phát kéo Tô Mộc Thu lại, nhưng vốn hắn ngồi trên người người ta, nửa người dưới căn bản không có điểm tựa, qua một hồi quậy quá... lúc này lại đưa mình làm đệm thịt người cho Tô Mộc Thu. Trán Tô Mộc Thu bốp một cái đập vào miệng hắn, cảm giác đau lập tức truyền tới sau va chạm. Trong nháy mắt thế giới đều im bặt, trong óc như có cái muỗng pha lê đang đều đều khuấy tan, miệng có vị tanh ngọt, đệt, cắn đứt miếng thịt rồi quá!
Lật ghế, tai nghe bị giật rơi, ly nước trên bàn cũng bị kéo đổ, ly còn nảy mấy cái trên đất. Diệp Tu nằm trên đất thống khổ dùng mu bàn tay che miệng, ứa nước mắt sinh lý, Tô Mộc Thu vội chống hai tay trên đất đỡ hắn. Tô Mộc Thu bị dọa sợ hỏi:
- A Tu ông không sao chứ??
Diệp Tu thở hơn một phút đồng hồ mới chậm rãi nói:
- Ngã ra trạng thái hôn mê, Chịu Thân thất bại.
- Để tôi nhìn xem miệng ông sao rồi. - Tô Mộc Thu vừa nói vừa nhẹ tay lấy tay che miệng Diệp Tu ra. Cằm Diệp Tu đỏ một mảng, môi cũng sưng luôn, máu tèm lem. Tô Mộc Thu tit mỉ nhìn từ từ xáp đến gần mặt Diệp Tu.
- Anh, trưa nay mình ăn... gì...?
Tiểu Mộc Tranh đẩy vừa vào nhà nhìn thấy một màn này kinh sợ đến nói chuyện không lưu loát.
Tô Mộc Thu ngẩng đầu nhìn mắt em gái nhà mình, cả người tỏa ra một cỗ oán niệm không rõ tên:
- Ăn đồ mềm. Miệng Diệp Tu bị rách, hẳn là không ăn được đồ cứng, còn lại em xem mình muốn ăn gì là được... Mang đủ tiền chưa?
Tiểu Tô Mộc Tranh gật đầu như gà mổ thóc, từng chữ từng chữ lặp lại:
- Ăn đồ mềm... - Sau đó như đang nghiền ngẫm gì rồi quay người rời đi.
- Mộc Tranh, chờ một lát! - Tô Mộc Thu đột ngột gọi.
- ? - Tô Mộc Tranh quay lại, mắt to chớp chớp.
- Lúc mua thức ăn về đi ngang tiệm net mang hai thẻ tài khoảng Vinh Quang về giúp anh, đừng quên đó.
- Em nhớ rồi. - Tô Mộc Tranh cười cười, - Anh, anh vẫn không định ra khỏi người anh Diệp Tu hả?
Tô Mộc Thu làm động tác Chịu Thân trong tích tắc, vung vung tay với Tô Mộc Tranh:
- Được rồi, mau đi đi.
Tô Mộc Tranh cầm một cái túi vải ra khỏi cửa. Kỳ quái, cô nghĩ: Sao tai anh cứ đỏ thế nhỉ?
Tô Mộc Thu nhìn Diệp Tu vẫn đang nằm dài trên sàn nói:
- Còn choáng váng hả? Ngồi dậy đi, trên sàn lạnh.
Diệp Tu uể oải:
- Vũ khí bạc...
- Tổ tông của tôi ơi! - Tô Mộc Thu quỳ rồi, - Tôi coi như thua ông luôn, vũ khí bạc cho Nhất Diệp Chi Thu tôi đã làm từ trước rồi, mau dậy đi!
- Thật!? - Diệp Tu thoát cái trở mình bò dậy - Sao ông không nói sớm!
Tô Mộc Thu vuốt mũi:
- Còn không phải chờ ông cầu xin tôi à.
Hệ thống: Chúc mừng người chơi Tô Mộc Thu nhận được ngón giữa x2 từ người chơi Diệp Tu.