Hoàn [Tôn - Vương] Bạn có biết người Bắc Kinh thú vị ra sao không?

An Dĩ Duyệt

Kết cỏ ngậm hành, bán manh mua chổi
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
293
Số lượt thích
1,614
Location
Bắc Kinh
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Phương Vương - chính phó Vi Thảo một vạn năm~
#1
Tác giả: Unknown
Raw: Gingitsune
Convert: 张佳乐头上的小花儿
Edit: Pông
Note: Tôn Triết Bình với Vương Kiệt Hi nghe ra thì không liên quan lắm, nhưng quán quân Vi Thảo thì á quân Bách Hoa, hai đội trưởng lại là đồng hương. :))
P.s: Fic thì ngắn mà tôi dịch toát cả mồ hôi, raw thì không biết chữ, cv khó hiểu, trans sang Eng cũng thua, nên có vài chỗ là phóng tác, có thể không đúng lắm. Xin lỗi bạn đọc trước nha. T^T Edit xong cũng được hai người này cho lượn một vòng food tour Bắc Kinh rồi. :)


***
1.

Tôn Triết Bình là người thành Bắc cũ, hiện tại thuộc về quận Đông Thành và Tây Thành của Bắc Kinh.

Bữa sáng của Tôn Triết Bình sẽ là cháo.

Cháo nguyên hạt, cháo hạt kê, cháo ngô.

Ngoài ra nhất định phải có các loại dưa muối, như cải thìa hoặc món dưa bát bảo.

Khi còn bé chỉ dám mua từng túi nhỏ, nay đều là mua cả một hộp lớn mang về.

Có chút cay, có chút ngọt, trộn lên bên trong còn có cả đậu xanh.

Cháo nguyên hạt


Cháo hạt kê


Cháo ngô


Hạt ngô


Dưa bát bảo

2.

Vương Kiệt Hi lại là người ở thành Nam, chính là Tuyên Vũ, Sùng Văn trước kia.

Buổi sáng Vương Kiệt Hi uống sữa đậu nành và ăn bánh quẩy.

Thỉnh thoảng sẽ có thêm trứng luộc nước trà hoặc trứng rán.

Trứng luộc nước trà được ngâm trong một cái nồi cũ, người ta nói đó là lịch sử rất lâu đời.

Vương Kiệt Hi hỏi lịch sử lâu đời gì.

Bà nội của cậu kể từ nhỏ đã luộc cho cậu ăn rồi.

Trước kia khi nhắc tới thành Nam của Bắc Kinh là nhắc tới hai quận Tuyên Vũ và Sùng Văn, có mật độ dân số lớn, vị trí chính là nằm ở trung tâm của Bắc Kinh, cũng là thành trì lưu giữ những nét văn hóa xưa cũ của thành phố này. Tuy nhiên tới năm 2010 thì hai quận Tuyên Vũ và Sùng Văn đã hợp nhất với Tây Thành và Đông Thành.

Hình ảnh minh họa: Màu tím là quận Tuyên Vũ, sau hợp với màu hồng là quận Tây Thành. Màu xanh lá là quận Sùng Văn, sau hợp với màu xanh lam là quận Đông Thành.


Bánh quẩy


Trứng luộc nước trà


3.

Cũng không biết đây có tính là hữu duyên với trị liệu hay không.

Sau này Vương Kiệt Hi gặp Phương Sĩ Khiêm, cậu luôn nghĩ tới cái nồi cũ ấy.

Trong nồi còn phải có trứng luộc nước trà.

"Tiểu tử nhà cậu vậy là có ý gì, lại còn trứng luộc nước trà, chê anh đây đen có phải không!" Lúc đó Phương Sĩ Khiêm muốn bùng cháy.

"Không có, không có, không đúng, không đúng." Lâm Kiệt cảm thấy mình giải nghệ rồi cũng không yên.

4.

Hồi nhỏ, khi Vương Kiệt Hi được ăn bánh nướng nhân cũng chỉ là dưa muối, gọi là kim ti.

Dưa muối được thái thành những sợi nhỏ rồi thêm dầu vừng.

Bánh này mua ở chùa Hộ Quốc, người xưa có lai lịch đều từng ăn, ví dụ như Từ Hi Thái hậu.

5.

Hồi đó khi Tôn Triết Bình muốn rời đi, nghĩ rằng sau này trở về nhất định phải bù đắp lại.

Phải ăn bánh bao.

Nhân có thịt lợn nè, cải trắng, thịt bò, hành tây, hẹ, trứng gà, thìa là.

Cái gì mà nhân trứng gà, miến, cà rốt hay tương tự vậy chưa từng nghe qua.

Lời Tôn Triết Bình thì chính là.

"Trong thế giới của tôi, loại thức ăn này ra đời cùng với thời điểm Trương Giai Lạc tới Bắc Kinh."


6.

Giây cuối sau khi hai người chuẩn bị đi học, đều giống nhau.

Đặt bát đũa xuống, lau miệng.

"Con đi học đây ạ."

Sau đó ra ngoài trèo lên chiếc xe đạp mà đi.

7.

Nhớ khi đó bé Tôn Triết Bình đòi một chiếc xe đạp địa hình, ngoại hình của nó trông rất cool.

Bé Tôn Triết Bình đặc biệt chăm chỉ học trong ba tháng.

Lớp bốn mới bắt đầu học tiếng Anh thì bé Tôn Triết Bình đang học lớp ba đã đạt tới trình độ ấy rồi.

Nhưng rồi chiếc xe đạp bị mất.

8.

Sau này cha của Tôn Triết Bình có nhắc lại.

Xe đạp mất rồi liền không mua nữa.

Nhưng người lớn trong nhà thật nhìn không nổi, trường học quá xa nhà đi.

Cuối cùng cha của Tôn Triết Bình chỉ gật gù.

Tới khi bé Tôn Triết Bình lên lớp bốn, lần đầu tiên trong đời điểm đạt hạng nhất.

9.

Nhớ lại sau một học kỳ đã qua, nghỉ đông rồi tới Tết Nguyên đán.

Cha của Tôn Triết Bình suy nghĩ một lúc, cảm thấy không cần mua xe đạp nữa.

"Đã lâu trước kia rồi nhỉ?"

"Dạ vâng, đã lâu rồi."

"Vậy con còn nhớ gì không?"

"Ban đầu nghĩ con muốn xe đạp loại gì, sau đó dứt khoát bỏ đi, lớn lên mua ô tô."

10.

Sau đó bé Tôn Triết Bình bị cha tét mông.

11.

Vương Kiệt Hi muốn có xe đạp thì đơn giản hơn nhiều.

Cũng là vì từ nhà tới trường không tiện, khoảng cách hơi xa mà xung quanh không có điểm xe bus nào.

Người lớn trong nhà nói muốn mua xe đạp cho cậu.

Ngày khai giảng bé Vương Kiệt Hi lòng tràn đầy vui mừng tiêu sái bước chân ra khỏi nhà.

Sau đó phát hiện cha đã đưa mẹ đi làm rồi.

Trong nhà còn sót lại một chiếc.

Là xe đạp cho nữ.

12.

Đó là ngày đầu tiên Vương Kiệt Hi đi học.

Ngày thứ hai Vương Kiệt Hi liền lén lấy xe đạp của cha để đi.

13.

Sau đó ông nội của Vương Kiệt Hi mắng cha của Vương Kiệt Hi một trận.

Lần đầu tiên trong đời Vương Kiệt Hi có chiếc xe đạp của riêng mình.

Vương Kiệt Hi liền leo lên ra ngoài đạp dạo chơi một vòng.

Quả nhiên cảm giác vẫn khác biệt.

14.

Vương Kiệt Hi ở chung cư.

Cha mẹ đều làm ở xí nghiệp của nhà nước nên nhà là được phân cho.

Đều là nhà cũ, hàng xóm xung quanh phần lớn ở nhà cũng là trẻ con hoặc người lớn tuổi trông cháu, tới tầng 6 là không còn thang máy nữa.

Nhà của Vương Kiệt Hi ở tầng bốn, đối diện là một nhà trẻ công.

15.

Bên trong nhà của Tôn Triết Bình cũng có nhiều phòng.

Nhưng là một phòng lớn ở tầng 1.

Loại nhà này nghe tên là đã thấy mùi tiền, người ta gọi là Tứ hợp viện.

Nhà chung cư là được phân cho, còn Tứ hợp viện đương nhiên là mua rồi.

Tuy là mua từ gần chục năm trước, tỉ giá không giống nhau nhưng mười mấy vạn thì vẫn là tiền.

Bây giờ nghe có vẻ rẻ, chứ hai mươi ba mươi năm trước thì đáng giá lắm đó.

16.

Tôn Triết Bình sống ở Tứ hợp viện, nhưng ông bà ngoại thì lại ở chung cư.

Thỉnh thoảng cuối tuần Tôn Triết Bình sẽ tới đó, nhưng lớn rồi thì biểu thị rằng mình không thể.

"Không ở chung cư được, ở không quen."

"Tới ngủ có một buổi tối mà huyết áp cao liền."

Tôn Triết Bình tiếp tục nói hươu nói vượn.

17.

Vì thế nên Tôn Triết Bình và Vương Kiệt Hi tuy là đồng hương.

Nhưng ấn tượng về đối phương thì y hệt như từ nơi mà người kia sinh ra vậy.

Một người cảm thấy đối phương làm gì cũng có cảm giác nhà giàu mới nổi.

Một người lại nghĩ đối phương vô cùng tinh tế, giống như từ tiểu thuyết cổ bước ra ấy, nhìn mà thấy mệt.

18.

Còn nhớ đoạn hội thoại sau phát sinh khi phỏng vấn xong.

Mọi người muốn đi ăn cơm.

"Ăn ở đâu?" Tôn Triết Bình hỏi.

Vương Kiệt Hi liền đưa địa chỉ.

Tôn Triết Bình mang theo Trương Giai Lạc và Vương Kiệt Hi xuất phát cùng lúc.

Tôn Triết Bình lái xe.

Vương Kiệt Hi cân nhắc đường xá một chút thì chọn chiếc xe nhỏ Tiểu Hoàng.

Một giờ trôi qua.

Tôn Triết Bình và Trương Giai Lạc vẫn còn đang mắc kẹt trên đường đây.

19.

"Vẫn còn chưa tới?" Vương Kiệt Hi hỏi.

"Đang ở trên đường lớn." Tôn Triết Bình trả lời.

Vương Kiệt Hi nhìn đĩa bã đậu sốt vừa ăn xong, lựa chọn tính tiền.

"Trong hẻm không cho dừng xe đâu, anh một lát nữa thấy chỗ trống liền rẽ trái vào giao lộ đi, bên cạnh có cửa hàng gà ấy. Tôi ăn xong rồi, đi đây, mai thi đấu gặp." Vương Kiệt Hi nói.


20.

Vì lẽ đó ăn ngay nói thật.

Fan Bách Hoa và Vi Thảo quan hệ không tốt lắm?

Nhưng nội bộ Bách Hoa và Vi Thảo đại khái đã ân đoạn nghĩa tuyệt từ 800 năm trước rồi.

- Hết
 
Last edited:

张佳乐头上的小花儿

To sleep the sleep of the just and innocent
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
8,454
Số lượt thích
19,155
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Nhìn hình
#2
Này thì trung nhị =)) Bắc Kinh chúa kẹt xe mà làm màu chở người đẹp cho hít bụi =)) cơm thì lão Vương hàng xóm ăn sạch rồi =))

Thôi kèn cựa gì nhau, một người lưu manh từ trong máu, một người lưu manh giả danh trí thức.

Hai vị đội trưởng nha, hở chút hở nhắc đội phó nhà mình, quả nhiên tình cảm hợp tác giữa các vị chính phó đội rất khắng khít như lời đồn.
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook