Hoàn [CMSN Hoàng Thiếu Thiên 2020] [Hoàng Thiếu Thiên trung tâm] Nắng Hạn Gặp Mưa Rào

Cửu Cửu

Nhật Củ sinh tình
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
127
Số lượt thích
989
Team
Khác
#1
[Hoàng Thiếu Thiên trung tâm] Nắng Hạn Gặp Mưa Rào
Edit + beta: Cửu Cửu

Sản phẩm thuộc project mừng sinh nhật Hoàng Thiếu Thiên
Kiếm Tại Vũ Hạ
01.

Thời điểm Hoàng Thiếu Thiên mới chuyển đến Lam Vũ hoàn toàn không có chút khái niệm gì về chiến đội, chỉ cho là mình chuyển địa điểm khác để chơi game thôi.

Hơn nữa còn được cha mẹ đồng ý, đường đường chính chính mà chơi game, cũng lấy đó làm công việc chính.

Cậu còn tưởng Ngụy lão đại nhìn qua cẩu thả nhưng thực chất là người miệng lưỡi trơn tru.

Sau này mới biết, hôm đó người mặc âu phục giày da đến nhà cậu nói chuyện vốn là Phương Thế Kính.

Ngụy Sâm đâu?

Miệng ngậm thuốc lá ngồi ở quán net cạnh nhà cậu chơi game liền hai tiếng đồng hồ.

02.

Ngụy Sâm dĩ nhiên sẽ không thừa nhận.

Làm sao có thể để mình mất mặt trước thằng nhóc mười mấy tuổi được chứ.

Miệng Hoàng Thiếu Thiên nhét đầy xoài ướp lạnh, không thể vặn lại.

Hừ một tiếng.

Đù, nhóc con không phục chứ gì, xoài lạnh cũng không lấp nổi cái miệng của chú mày.

Hoàng Thiếu Thiên quay đầu lại.

Phía sau là tài khoản nhân vật của cậu, vừa mới hừ lạnh xong.

03.

Hoàng Thiếu Thiên vô cùng hoài nghi liệu có phải chỉ mình cậu đau thương như vậy, cậu ngứa mắt nhân vật của mình, nhân vật của cậu cũng nhìn cậu không vừa mắt.

Nhân vật này tên Dạ Vũ Thanh Phiền.

Giáp da kiếm quang, một thân phục trang mang phong cách của phim trường Hoành Điếm đứng ở bãi quay chụp cũng không ai nghi ngờ hắn là người ngoài không được phép xuất hiện.

Vênh vênh váo váo còn đặc biệt phóng túng, không phải chỉ có hơn 1m8 à, có gì ghê gớm!

Hoàng Thiếu Thiên tuổi vị thành niên cao 1m75 thầm nghĩ.

1m8 thì sao chứ, anh đây vẫn còn có thể cao thêm hai mươi ba mươi phân, đợi đến lúc đó anh đây sẽ miểu sát* cái tên này.*miểu sát: giết trong chớp mắt

04.

Về sau thì mọi người đều biết, chiều cao của Kiếm Thánh Hoàng Thiếu Thiên ổn định ở 1m76.

05.

Mấy nhóc lính mới ở trại huấn luyện của Lam Vũ cũng biết được một vài chuyện:

Hoàng Thiếu Thiên rất nhiều lời, vô cùng nhiều, cực kỳ cực kỳ nhiều.

Nhưng cậu có một tài khoản vô cùng lạnh lùng cao ngạo.

Đội trưởng Ngụy Sâm là người thô lỗ, có chút zâm.

Tài khoản của hắn cũng rất zâm.

06.

Hôm nay Hoàng Thiếu Thiên ăn cơm muộn, dĩ nhiên cậu sẽ không thừa nhận là do bị Dạ Vũ chọc tức no rồi.
Trong phòng ăn chỉ còn một người đang ăn cơm.

Giữa việc một mình ăn và có người nói chuyện cùng cậu tất nhiên sẽ chọn vế sau.

Người kia bỏ lại phần bánh bao xá xíu cuối cùng của căng tin.

Hoàng Thiếu Thiên phẫn nộ, trong lòng điên cuồng quở trách đối phương lãng phí lương thực, đồ ăn trên bàn đều là mồ hôi công sức đó có biết không, hơn nữa món bánh bao xá xíu ở căng tin thật sự rất ngon, không muốn thử chút sao?

Dáng vẻ ăn cơm của thiếu niên kia rất nhã nhặn, rất dễ nhìn.

07.
Cậu gặp lại thiếu niên kia là lúc trại huấn luyện phát bảng xếp hạng thành tích.

Hoàng Thiếu Thiên nhíu mày hỏi:

"Anh tên gì vậy, xếp hạng thứ mấy, nói không chừng sau này có thể cùng gia nhập chiến đội giúp Ngụy lão đại đoạt quán quân."

Thiếu niên nở nụ cười ôn hòa, chỉ vào vị trí thứ nhất đếm ngược từ dưới lên trên bảng xếp hạng.

"Dụ Văn Châu."

08.

Hoàng Thiếu Thiên cảm thấy sau khi gia nhập Lam Vũ luôn bị mất mặt.

Cậu cho rằng Dạ Vũ sẽ bị mình thuần phục, trở nên nhiều lời hơn một chút, đáng yêu hơn một chút chứ đừng cả ngày cầm Băng Vũ xanh nhạt chém qua chém lại.

Nhưng mỗi ngày Dạ Vũ xuất hiện, câu đầu tiên đều là:

"Cậu thật lắm lời."

Cậu tưởng với thành tích nát bét của Dụ Văn Châu như vậy chắc chắn một lúc nào đó sẽ bị loại, sau đó sẽ phải cuốn gói về nhà làm con ngoan trò giỏi.

Cho đến khi tên kia ba lần đánh bại đội trưởng Lam Vũ.

Cậu còn tưởng rằng có một ngày cậu sẽ giúp Ngụy lão đại dẹp phẳng con đường trước mặt, lật đổ Diệp Thu, đánh ra Phồn Hoa Huyết Cảnh tiến về phía trước nắm chắc cúp quán quân trong tay.

Thế nhưng Ngụy lão đại giải nghệ.

Ngày đó Hoàng Thiếu Thiên lần đầu tiên cảm thấy có phải mình trưởng thành quá chậm hay không, có phải mình mạnh hơn chút nữa thì có thể thay đổi tình trạng này không.

Cố lên, Dạ Vũ Thanh Phiền nói với cậu như vậy.

09.

Hoàng Thiếu Thiên chưa từng nói thực ra cậu khá thích tên đội sổ này.

Hắn thực sự không định ăn thử bánh bao xá xíu của căng tin à?

Ăn rất rất rất rất ngon.

Hoàng Thiếu Thiên nhớ kỹ việc này, lần sau gặp hắn ở nhà ăn nhất định đề cử cho hắn.

10.

Hoàng Thiếu Thiên càng yêu thích Dụ Văn Châu cùng đội hơn.

Đặc biệt là sau khi thấy đóa Thiên Sơn Tuyết Liên cao ngạo lạnh lùng mắt to mắt nhỏ của Vi Thảo.

Xì, cao như vậy làm gì, có cơ hội sẽ đánh cho hắn nằm bò.

Ra mắt gặp lại.

11.

Hoàng Thiếu Thiên rất u sầu, cậu phải sửa miệng rồi.

Không thể gọi Dụ Văn Châu, không thể gọi tên đội sổ, cũng không thể gọi là Văn Châu mà phải gọi là đội trưởng nha.

Được rồi, cậu không phục vẫn phải phục.

Là vô cùng phục chứ?

Dạ Vũ bên cạnh bổ sung.

12.

Trịnh Hiên đổi giọng cực nhanh.

Hoàng Thiếu Thiên hoài nghi hắn có phải cảm thấy với bộ dạng lười biếng của mình nếu không dẻo miệng một chút thì sẽ bị Dụ Văn Châu khai trừ khỏi khỏi đội không?

Cậu bước tới vỗ vai Trịnh Hiên:

"Anh yên tâm đi Trịnh Hiên, Dụ Văn Châu rất công bằng, chỉ cần anh phát huy tốt thì không có vấn đề gì đâu.

Cậu ngầm ám chỉ anh xem tôi ban đầu ngày nào cũng gọi anh ta là tên đội sổ anh ta cũng đâu có làm gì, hôm qua còn để lại bánh bao xá xíu cho tôi, quả thật là đồng đội tốt tiêu biểu của Trung Quốc -- À không, là đội trưởng tốt.

Trịnh Hiên nuốt xuống được một ngụm áp lực:

"Hoàng Thiếu, cậu cũng phải sửa miệng gọi đội trưởng rồi."

13.

Hôm đó Hoàng Thiếu Thiên quay về phòng ôm lấy con gấu bông lớn lăn qua lăn lại trên giường ước chừng phải ba mươi vòng.

Cậu cảm thấy anh xưng "Hoàng Thiếu" này thật cmn ngầu lòi êm tai.

Dạ Vũ Thanh Phiền không lên tiếng.

Quay về trong thẻ vậy.

14.

Theo như Trịnh Hiên nói, hắn nghe được Dạ Vũ hát.

Hoàng Thiếu Thiên như gặp phải quỷ, ngây ra mất ba giây.

Dụ Văn Châu cười nói: "Tôi cũng từng nghe thấy, có lẽ hắn chỉ tránh mỗi cậu thôi hả Thiếu Thiên?"

Hoàng Thiếu Thiên bùng nổ, về phòng dựng Dạ Vũ Thanh Phiền đang nghỉ ngơi dậy, xách kiếm quang của hắn tra hỏi: "Này này này, cậu biết hát tại sao không nói cho chủ nhân biết, giả vờ lạnh lùng lừa tôi làm gì, tôi thật khổ mà."

Dạ Vũ nghĩ hắn đã làm gì mà gặp phải chủ nhân thế này, diễn thật nhập tâm.

Khóc thút thít như vậy mà không nhỏ thêm hai giọt thuốc nhỏ mắt.

Vì vậy hắn thừa dịp Hoàng Thiếu Thiên diễn hăng hái, quay về trong thẻ.

15.

Nghe nói Dạ Vũ Thanh Phiền hát là "Băng Vũ lạnh lẽo loạn xạ đánh lên mặt."

Vẫn luôn chỉ hát một câu này.

Đây là Sách Khắc Tát Nhĩ nói.

16.

Vì trả thù Sách Khắc Tát Nhĩ bán đứng mình, Dạ Vũ châm chọc hắn một chút.

Nghe nói gần đây hắn đang cố bắt chước Dụ Văn Châu, bắt chước cách nói chuyện, cách cười, ngay cả cách ăn cơm cũng học theo.

Dạ Vũ nói anh chỉ là một tấm thẻ không cần ăn cơm thì học cái đó làm gì.

Dạ Vũ nói ngươi một trương kẹp không cần ăn cơm học cái gì ăn cơm đích hình dáng.

Tắc Nhĩ liếc hắn một cái, cười lạnh:

"Đây gọi là quý ông, cậu thì biết cái gì."

17.

Dạ Vũ Thanh Phiền cùng Sách Khắc Tát Nhĩ ngày nào cũng 'cấu véo' nhau.

Thương Lâm Đạn Vũ cảm giác áp lực như núi.

18.

Trịnh Hiên mãi vẫn không hiểu, vì sao thẻ tài khoản của mình lại là Thương Lâm Đạn Vũ mà không phải là Thương Lâm Đạn Vũ*.
*Thẻ tài khoản của Trịnh Hiên là ' 枪淋弹雨 ' còn cái Trịnh Hiên thắc mắc là ' 枪林弹雨 '. Hơn kém nhau một bộ 'thủy' ở chữ Lâm.

Hắn cũng lười suy nghĩ.

Hoàng Thiếu Thiên nói cái này gọi là nghệ thuật, anh não bổ thử xem cảnh súng đạn rơi xuống có phải đặc biệt ngầu không*.
*Mọi người nghía thử xem ba dấu chấm 'thủy' ở bên cạnh chữ '' có giống bom rơi xuống không.

Trịnh Hiên nói: "Hoàng Thiếu, cậu não động thật ghê."

Thực ra trong lòng hắn rất muốn ném cho Hoàng Thiếu Thiên một chiêu Bom Xung Chấn.

Hơn nữa hắn tự cảm thấy Thương Lâm Đạn Vũ* nhìn có vẻ có văn hóa hơn.
*枪淋弹雨

19.

Hoàng Thiếu Thiên nhìn trúng một người mới trong trại huấn luyện, theo lời cậu nói chính là có đầu óc biết nắm bắt cơ hội.

Trịnh Hiên hỏi: "Zâm?"

Hoàng Thiếu Thiên sổ ra mổ chuỗi: "Đù, anh nhìn tôi có zâm không, tại sao lại có zâm ở đây!"

Hôm sau Dụ Văn Châu đến xem người mới kia đánh mấy trận solo.

20.

Về sau người mới này không gia nhập Lam Vũ.

Hoàng Thiếu Thiên vì chuyện này mà giận rất lâu, chọn người thì cứ chọn sao cứ phải chọn đúng người mà cậu xem trọng.

Dụ Văn Châu an ủi cậu:

"Bởi vì ánh mắt của Thiếu Thiên tốt vậy nên mới được chọn."

Lính mới Tống Hiểu vừa mới vào đội nghĩ, đội trưởng thực sự rất giỏi nói chuyện.

Muốn học.

21.

Hoàng Thiếu Thiên mấy ngày nay rất xấu hổ, tâm tình không tốt.

Sắc mặt cậu xấu đến nỗi Dạ Vũ không tiện xuất hiện, như Tát Nhĩ nói thì hắn sợ không cẩn thận đạp trúng ngòi nổ của đống bom trong lòng Hoàng Thiếu Thiên.

Thực ra là vì quy tắc mới của Liên minh --

Nhân vật đã chết không được nói chuyện.

Người khác gọi cậu là 'người khiến Liên minh thay đổi quy tắc', nghe qua thật trâu bò.

Thế nhưng cậu cảm thấy cậu đã gây ra phiền phức cho đội.

Vô cùng không thoải mái.

22.

"Hoàng Thiếu có tâm trạng."

Cả Tống Hiểu cũng nhìn ra được.

Hắn cảm thấy mình là người mới thì nên đến nói chuyện chọc cho tiền bối cười.

Thế nhưng cậu lại đang sinh hoạt ở một cái miếu hòa thượng không có việc gì làm liền túm năm tụm ba chém gió.

Cuối cùng vẫn là Dụ Văn Châu giải quyết chuyện này, nhân sĩ biết chuyện kể lại hắn chỉ nhân hôm trăng thanh gió mát gọi Hoàng Thiếu Thiên lên tâm sự.

23.

Nhân sĩ biết chuyện là Sách Khắc Tát Nhĩ.

Nghe nói hắn chỉ nghe được một câu "Chúng ta sở dĩ là đồng đội, chính là để bù đắp khuyết điểm của nhau, bằng không sao có thể gọi là song hạch? Cạu nói xem có đúng không Thiếu Thiên?"

Dạ Vũ hỏi hắn: "Sao anh không bị phát bị phát hiện?"

Sách Khắc Tát Nhĩ không muốn nói, đội mũ trùm che khuất mặt, còn dùng kỹ năng làm nhiễu lên người, ai nhìn được?

Dù sao thì kỹ năng đều có màu tím sẫm.

24.

Kỳ thực Dụ Văn Châu đã sớm biết Hoàng Thiếu Thiên đang nghĩ gì.

Bạn nhỏ Kiếm Thánh của Lam Vũ chắc chắn chắn là vì việc Liên minh thay đổi quy tắc làm ảnh hưởng đến cả Dụ Văn Châu mà tự trách.

Chung quy thì việc Dụ Văn Châu luôn lấy bản thân làm mồi nhử thiết lập cạm bẫy sau khi hi sinh thì chỉ huy đội ngũ đã là hình ảnh quen thuộc.

Tốc độ tay của hắn chỉ vừa đạt tiêu chuẩn.

Nhưng nếu như giải đấu chuyên nghiệp chỉ vào dựa vào tốc độ tay thì sao không dùng APM để xếp hạng.

25.

Đồng đội là chia sẻ tương trợ lẫn nhau, một cộng một lớn hơn hai.

Dụ Văn Châu rất tin tưởng Lam Vũ.

Nhân tiện hắn thật sự thành tâm đề nghị Sách Khắc Tát Nhĩ làm gián điệp trong đó có lẽ càng thích hợp hơn.

26.

Năm đó thành tích vòng đấu bảng của Lam Vũ không tệ.

Thế nhưng bọn họ không giành được quán quân.

Hoàng Thiếu Thiên nhoài người trên lan can nhà thi đấu, cậu đột nhiên nhớ lại mấy năm trước có một lần có chút tính trẻ con cố tình gây sự.

Trước công chúng lại vì thua mà khóc nhè, ngẫm lại thật mất mặt.

Huống hồ khi đó cậu cũng chưa tham gia thi đấu.

Vô cùng bất lực.

Muốn thắng.

Dụ Văn Châu lặng lẽ đến cạnh cậu, nói với cậu:

"Vẫn chưa tới lúc, nhất định sẽ có quán quân."

Hoàng Thiếu Thiên ngây ngẩn một lúc, xoay người tựa vào lan can ngước nhìn khán đài tối om om đang cổ động nhiệt tình.

"Cái gì mà sẽ có, quán quân thì khẳng định năm nào cũng đều có, năm trước là Bá Đồ, năm nay là Vi Thảo, năm sau chắc chắn vẫn có, quan trọng là quán quân nhất định phải thuộc về chúng ta."

27.

Tâm tình bi thương của Hoàng Thiếu Thiên phải mấy ngày mới hết.

Lúc này cậu mới ngớ ra, thì ra Vương Kiệt Hi mắt to mắt nhỏ đã cầm chức quán quân rồi!

Không phục không phục không phục không phục!

Vì vậy cậu bạo tốc độ tay spam cả chục cái tin nhắn quấy rầy Vương Kiệt Hi.

Gửi xong thì yên tâm thoải mái mà ngủ.

28.

Thực ra khi Vương Kiệt Hi nhận được tin nhắn đầu tiên đã nhanh chóng block Hoàng Thiếu Thiên rồi.

29.

Vương Bất Lưu Hành: Dụ đội trưởng, đội viên của anh có thời gian nói lời rác rưởi không bằng kéo ra ngoài huấn luyện thêm thời gian đi.

Sách Khắc Tát Nhĩ: Giờ đang là kỳ nghỉ, Vương đội trưởng.

Vương Bất Lưu Hành: Đặc biệt là đội phó, kỳ nghỉ cũng không thể thư giãn.

Sách Khắc Tát Nhĩ: Thiếu Thiên? Ồ, tôi sẽ nhắc nhở cậu ấy, cảm ơn đã quan tâm.

30.

Chỉ chốc lát sau Vương Kiệt Hi nghe thấy tiếng chuông diện thoại, là Dụ Văn Châu gọi tới.

Vừa mới bắt máy thì một đống bong bóng thoại ập đến khiến Vương Kiệt Hi đau hết cả đầu.

Vì vậy Dụ Văn Châu cũng bị block.

Đến tận khi mùa giải tiếp theo bắt đầu Vương Kiệt Hi mới bỏ hai người này khỏi danh sách chặn.

31.

Không ai biết Hoàng Thiếu Thiên từng thử liên hệ với Ngụy Sâm.

Thế nhưng không liên lạc được.

Thực ra cậu nghĩ rất thoáng, cho rằng Ngụy lão đại tuy không còn liên lạc với bọn cậu, cũng không quan tâm đến Lam Vũ, nhưng chắc chắn không thể bỏ cả Vinh Quang.

Chờ khi Lam Vũ đoạt quán quân hắn nhất định sẽ biết.

32.

Hoàng Thiếu Thiên rất thích người mới trong trại huấn luyện của mùa giải này.

Phong cách đánh dám liều dám bán máu, xông pha chiến đấu không hề ngập ngừng.

Người này tên Vu Phong.

Là vị trí gánh trách nhiệm công thành trực diện mà Dụ Văn Châu đang tìm kiếm.

33.

Mùa giải thứ sáu là lúc mọi người đang tò mò lựa chọn của Tôn Triết Bình.

Phồn Hoa Huyết Cảnh chỉ còn lại một mình Trương Giai Lạc.

Tống Hiểu đột nhiên nghĩ, trong đội của mình cũng có Cuồng Kiếm Sĩ và Chuyên Gia Đạn Dược mà?

Phong Mang Tuệ Kiếm, Thương Lâm Đạn Vũ?

Hai cái tên, một cái là vũ khí lạnh một cái là vũ khí nóng căn bản không cùng một thế giưới có hiểu không?

Không hợp không hợp, dẫn sói thất bại.

34.

Thực ra sau khi Tôn Triết Bình giải nghệ do chấn thương, Hoàng Thiếu Thiên đã gọi điện cho Trương Giai Lạc.

Dầu dây bên kia im lặng rất lâu.

Trương Giai Lạc nói: "Loại chuyện này ai dám nói, song hạch là phương hướng cũng không phải là không thể đơn đả độc đấu, đừng lo lắng cho tôi, cẩn thận đụng mặt ở trận chung kết bị tôi đánh cho thê thảm, còn nữa, cũng phải bảo vệ tay thật tốt đó Thiếu Thiên."

Hoàng Thiếu Thiên đột nhiên không biết nên nói gì để an ủi hắn.

35.

Trong vòng một tuần Vu Phong đã nhiều lần nhắc Trịnh Hiên, tên của hắn là "Vu Phong*".
*于锋

Thật sự không phải "Vu Phong" không phải "Vu Phong" không phải "Vu Phong"*.
*于峰: đồng âm nhưng viết khác

Trên lịch ghi chép huấn luyện Tống Hiểu cũng run tay viết "Vu Phong" thành "Vu Phong".

36.

Có phóng viên hỏi Vương Kiệt Hi đánh giá thế nào về Hoàng Thiếu Thiên.

Hắn nói:

"Đạt đến đỉnh cao, có chất có lượng;

Trước không có người, sau không có kẻ*."
*Câu gốc là: Tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả.

Phản ứng đầu tiên của phóng viên là đánh giá cao như vậy, có thể xào xáo một lượt, mặc dù cảm giác có chỗ không đúng, ví dụ như cái gì gọi là 'có chất có lượng'?

Vương Kiệt Hi thêm một câu:

"Tôi nói lời rác rưởi của cậu ta."

37.

Đoạn phỏng vấn này về sau vô cùng có giá trị.

Bởi vì mùa giả này Vi Thảo hầu như là bị lời rác rưởi của Hoàng Thiếu Thiên quét khỏi trận chung kết.

Vương Kiệt Hi quả thật là chém đinh chặt sắt, một lời thành sấm.

38.

Hoàng Thiếu Thiên len lén -- như Dụ Văn Châu lén hun tào.

Có lúc còn kêu Vương Kiệt Hi là 'Vương bán tiên'.

Hơn nữa Dụ Văn Châu còn tán đồng.

39.

Giành được quán quân vô cùng vô cùng cô cùng vô cùng hài lòng.

Hoàng Thiếu Thiên không muốn trả lời truyền thông những vẫn rất đắc ý, hận không thể khiến toàn bộ thế giới biết được Lam Vũ giành quán quân.

Truyền thông nào cũng có Dụ Văn Châu hành xử chu toàn đứng ra ứng phó.

Cậu rất vui vẻ, nhìn thấy người quen liền ôm chầm lấy.

40.

Hoàng Thiếu Thiên nghe thấy Trịnh Hiên hát.

Hắn hát:

"Người Lam Vũ chúng ta, hôm nay thật vui vẻ♪ ~ "

Vẫn còn mang chút giọng trẻ con, khiến cho Vương Kiệt Hi giọng chuẩn Bắc Kinh nghe giận đến mắt to nhỏ càng lệch.

41.

Vu Phong nhìn thấy Tống Hiểu cười đến suýt khóc.

Chắc chắn vành mắt hắn đỏ.

Được rồi, kỳ thực tự hắn cũng muốn khóc,

Thật là vui.

42.

Hôm đó Hoàng Thiếu Thiên trằn trọc thế nào cũng không ngủ được.

Trịnh Hiên nói Hoàng Thiếu uống sữa tươi đi.

Không có tác dụng.

Dụ Văn Châu nói Thiếu Thiên cậu thử ngâm chân đi.

Không có tác dụng.

Tống Hiểu bất đắc dĩ nói Hoàng Thiếu, hay là tôi hát ru cho anh?

Hoàng Thiếu Thiên nhanh chóng chạy trốn lên giường.

Tống Hiểu vẫn khó hiểu, vì sao Hoàng Thiếu Thiên biết hắn định hát mà chạy?

43.

Thực ra, hiệu quả cách âm của ký túc xã Lam Vũ rất tệ, đặc biệt là phòng tắm.

44.

Hoàng Thiếu Thiên làm cách nào cũng không ngủ được.

Vì vậy cậu thừa dịp trăng thanh gió mát dùng clone gia nhập vào đoàn hỗn chiến của Lam Khê Các và Trung Thảo Đường.

45.

Lam Hà biết Kiếm Khách kia là clone của Hoàng Thiếu Thiên thì vui đến suýt nữa không giữ được ghế.

Thực ra trước khi Hoàng Thiếu Thiên nói với hắn hắn đã biết rồi.

Dù sao thì Kiếm Thánh cũng là thần tượng của hắn, dù cho không có bong bóng thoại, dù thẻ tài khoản không phải Dạ Vũ Thanh Phiền hắn cũng có thể nhận ra ngay.

46.

Có fan dùng hết những từ tốt đẹp để khen Hoàng Thiếu Thiên.

Ví dụ như:

Yêu Đao.

Một nhát kiếm phong hoa.

Kiếm dừng kinh mưa gió, kiếm chém khiếp quỷ thần.

Lại có cái trực tiếp bộc lộ:

Kiếm Thánh thật đẹp trai đẹp trai đẹp trai đẹp trai đẹp trai đẹp trai đẹp trai đến sắp bay lên rồi!!

Trịnh Hiên thổn thức, Hoàng Thiếu, cái khác thì không biết, những cái cuối cùng chắc chắn là fan của cậu, áp lực như núi.

47.

Một nhát kiếm phong hoa cái gì, nghe thật ngầu.

Hoàng Thiếu Thiên nghĩ.

48.

Ngày đó thực ra là Dụ Văn Châu không nói, một nhát kiếm phong hoa à.

Mấy người thấy Hoàng Thiếu Thiên xuất hiện chỉ chém một nhát kiếm khi nào?

Vì sao không nói?

Khụ, đội trưởng, giữ hình tượng, đừng phun tào.

Tém tém lại, khiêm tốn chút.

49.

Tấm ảnh chụp ngày Lam Vũ đoạt quán quân vẫn luôn nằm trong ví của Hoàng Thiếu Thiên.

Rất nhiều rất nhiều năm.

50.

Tấm hình kia chụp cũng không phải là đẹp.

Mọi người khi đó đều rất kích động.

Tống Hiểu và Vu Phong đỏ vành mắt, Trịnh Hiên cười đến nỗi hai mắt híp lại thành khe.

Hoàng Thiếu Thiên cười lộ ra răng nanh nhỏ.

Dụ Văn Châu tâm bẩn lúc này cũng khẽ cười, dáng vẻ ôn hòa dễ gần.

51.

Chụp ảnh xong, Hoàng Thiếu Thiên đấm nhẹ lên ngực Dụ văn Châu.

"Đội trưởng, anh giả vờ cái gì chứ, không phải đã sớm vui đến điên rồi sao!"

"Ừ, sớm vui đến điên rồi."

52.

"Vương Bất Lưu Hành trị đau bụng kinh" cái này quả thật không phải do fan phát hiện.

Lời này truyền đi từ kì nghỉ của mùa giải thứ sáu, diễn đàn Vinh Quang tràn ngập toàn là 'Vương Bất Lưu Hành trị đau bụng kinh'.

Là do Hoàng Thiếu Thiên rảnh rỗi phát chán, lên Baidu tra hết tên tài khoản của Vi Thảo.

Không thể không nói, khó trách đội trưởng lại là Vương Kiệt Hi, đến tên của hắn cũng có điểm sáng - trị đau bụng kinh, bạn của nữ giới, hình tượng của Vương bán tiên cũng lập tức trở nên cao lớn.

Dụ Văn Châu nói tính cậu hơi trẻ con.

Hoàng Thiếu Thiên phản bác: "Đội trưởng không thể nghĩ như vậy, cái này gọi là, cách 2000km lấy đầu địch, muốn phá trận thì trước tiên phải đánh vào tâm lý, chiến thuật tâm lý thì anh am hiểu nhất rồi còn gì, hê hê."

Vương Kiệt Hi hắt hơi một cái.

53.

Hoàng Thiếu Thiên phát hiện, kỳ thực tên thẻ tài khoản nhà mình cũng rất đặc biệt.

Dạ Vũ Thanh Phiền, có Vũ, hắn đúng là rất phiền, không phải là nói nhiều, mà là cao lãnh đến phiền!

Thương Lâm Đạn Vũ, vốn không có nước lại cứng rắn thêm vào ba dấu thủy.

Đào Lạc Sa Minh, dưới đáy thì có bao nhiêu nước?

Sách Khắc Tát Nhĩ? Đội trưởng không tính, Anh ta là đội trưởng, có đặc quyền.

Phong Mang Tuệ Kiếm à...

54.

Hoàng Thiếu Thiên nghĩ khi đó nếu như mình nghĩ ra được cái lí do nghe tàm tạm là được rồi.

Bởi vì sau này Vu phong chuyển nhượng.

Phong Mang Tuệ Kiếm thì vẫn ở đây.

Sau đó không lâu cũng không còn nữa.

55.

Hoàng Thiếu nói: "Chuyện không vui chúng ta đừng nói nữa, đời người phải sống thoải mái một chút, câu dó nói thế nào?"

Từ Cảnh Hi nói: "Đời người vui vẻ thì cần tích cực?*"
*Nhân sinh đắc ý cần tận hoan

Hoàng Thiếu Thiên mãnh liệt gật đầu.

Thực ra lời cậu muốn nói là câu trong TVB:

"Ngươi có đói không, ta nấu bát mì cho người ăn nhé?"

56.

Thẻ tài khoản của Từ Cảnh Hi cũng không có nước.

Nhưng hắn là vú em.

Từ Cảnh Hi vẫn luôn cố gắng biến mình thành trị liệu kiêm khiên thịt.

Cái hắn nói chính là vóc người ngoài đời.

Đáng tiếc hắn ăn thế nào cũng không mập được.

57.

Người ghen tị Từ Cảnh Hi ăn không mập nhất là trịnh Hiên.

Hắn biết từ khi Từ Cảnh Hi tích trữ một đống đồ ăn vặt trong kí túc xá, mỗi lần hỏi, vú em này lại rêu rao nói mình là hamster không thích tích đồ, vô tội 100%.

Từ Cảnh Hi thích nhất là ăn đồ ngâm cay và cánh gà, không thích ăn cá và đậu hũ.

Nhưng mỗi lần ra ngoài hắn đều mua một đống cá đậu hũ về phòng.

58.

Cá đậu hũ chưa từng còn thừa.

Bởi vì Trịnh Hiên cùng Hoàng Thiếu Thiên đều rất thích ăn.

59.

Nói tới ăn, người ăn được nhiều nhất là Dụ Văn Châu.

Dụ Văn Châu tham ăn đến mức nào?

Có một lần, Sách Khắc Tát Nhĩ mỗi ngày đều quấn lấy Dạ Vũ Thanh Phiền hỏi thịt gà luộc có mùi vị thế nào?

60.

Dạ Vũ nói anh tự thử xem?

Tát Nhĩ lắc đầu, tôi chỉ là một tấm thẻ thôi.

Dạ Vũ thầm oán giận, anh cũng biết mình chỉ là tấm thẻ thôi à.

61.

Sau đó Sách Khắc Tát Nhĩ thự sự lén lút giấu một phần thịt gà luộc ăn thử.

Kết quả ra sao thì hắn không chịu nói.

Dù sao thì từ lúc đó hắn cũng không còn luôn miệng hỏi thịt gà luộc có vị gì.

62.

Quỷ Mê Thần Nghi: Tôi phát hiện một việc lớn! Có phải Từ Cảnh Hi thầm mến đội trưởng không?

Bát Âm Phù: #sợ hãi #sợ hãi #sợ hãi #sợ hãi #sợ hãi chết rồi!

Dạ Vũ Thanh Phiền: Đù đù đù đù, cái quái gì cơ!! Nhanh nói nhanh nói, đừng thừa nước đục thả câu!

. . .

Quỷ Mê Thần Nghi: Các ngươi có thể nhắn chậm một chút không! Hôm nay tôi nhìn thấy trên máy tính đồng trí trị liệu của chúng ta ghi 'Thánh Thuẫn Thuật = thuốc dự phòng của đội trưởng', có bao nhiều ý nghĩa!

Linh Hồn Ngữ Giả: Thân người miệng cá.

Linh Hồn Ngữ Giả: Để cho các người mở mang.

Sách Khắc Tát Nhĩ: Ngồi hóng. Kéo ghế.gif

Linh Hồn Ngữ Giả ném ra một chiếc notebook, Hoàng Thiếu Thiên lắc đầu, chọc chọc Dụ Văn Châu, thở dài nói, chúng ta phải quan tâm đến tâm tình của đội viên trong đội, bằng không trong đội toàn bệnh xà tinh*.
*bệnh xà tinh: thần kinh.

Dụ Văn Châu cười:

"Nhiệm vụ này giao cho Thiếu Thiên."

63.

Cái notebook kia cũng không có gì nhiều, chỉ liệt kê ra vài thứ.

Thánh Thuẫn Thuật = thuốc dự phòng của đội trưởng.

Kích Hoạt Sinh Mệnh = đội trưởng cố chịu đựng, tôi tới rồi!

Tịnh Hóa = đội trưởng thích, mọi người đều thích

Ý Chí Kiên Định = bảo vệ mình mới có thể làm khiên thịt cho đội trưởng

. . .

Ánh Sáng Thiên Sứ = mấy người có tin vú em cũng có thể đánh người không!!

Linh Hồn Ngữ Giả: Trị liệu có vẻ ngoài khiên thịt, trị liệu mới trị liệu tốt, đáng giá để anh nắm giữ nha kira~ #đắc ý

Quần chúng: . . .

Sách Khắc Tát Nhĩ: Đa tạ Cảnh Hi #châm chọc

64.

Nói tới Bát Âm Phù, người thao tác Lỹ Viễn là một anh đẹp trai vô cùng lạc quan.

Ngoại trừ vóc người hơi nhỏ.

Lý Viễn nói, nhất định là do trong miếu ăn chay, hại hắn không cao nổi, phương trượng có thể cho thêm món hay không.

Dụ Văn Châu không buồn phản ứng.

65.

Lý Viễn có một lý tưởng luôn treo trên miệng --

Mùa giải thứ sáu không đến kịp, rồi cũng sẽ có lúc kịp.

Muốn cùng mọi người ở Lam Vũ giành quán quân.

Hắn còn có một lý tưởng không nói ra --

Trở thành Pháp Sư Triệu Hồi xuất sắc nhất Liên minh.

66.

Lý Viễn cũng không sợ người khác nói hắn mơ mộng viển vông.

Hơ hơ, không thể mơ tưởng chút à?

67.

Lý Viễn rất thích nghịch bụng Trịnh Hiên.

Thực ra Trịnh Hiên không mập, nhưng mà trên bụng có chút thịt.

Giá trị thù hận cũng không tích lên đầu hắn, bởi vì chung quy đã có một Từ Cảnh Hi ăn thế nào cũng không mập liên tục ổn định kéo giá trị thù hận.

Trịnh Hiên bất đắc dĩ, áp lực như núi nha.

68.

Hoàng Thiếu Thiên rất đắc ý, đứa nhỏ mười bốn tuổi trong trại huấn luyện thật giống cậu.

Cậu chém gió với Dụ Văn Châu, sớm như vậy đã tìm người kế tục có phải là lo xa quá không, thế nhưng cậu rất thích Hãn Văn, người trẻ tuổi thật tốt.

Dụ Văn Châu chỉ cười, nói có thể từ từ bồi dưỡng.

Sau đó Lư Hãn Văn gia nhập Lam Vũ, đi theo con đường công kích chính diện.

Thẻ tài khoản của cậu là Lưu Vân, cực kì hợp với Dạ Vũ.

Hoàng thiếu Thiên nghĩ, ừ, cũng có nước.

69.

Trong đội có một thói quen, cứ đến tối ngày nghỉ sẽ chơi boardgame, thường sẽ là Ma Sói.

Loại game rụng noron này, mọi người bằng mọi giá đều muốn giết Dụ Văn Châu trước.

Đầu có thể rơi, máu có thể chảy, nhưng tâm bẩn không thể giữ.

Nếu không thì chơi không nổi.

Thế nhưng đến khi thực hành thì rất khó.

Có một loại người, gọi là -- chết bởi nói nhiều.

70.

Hoàng Thiếu Thiên phản đối, chết bơi nói nhiều đâu chỉ có minh cậu, còn cả Tiểu Lư nữa, không phải là chỉ nói hơi nhiều thôi à, tại sao thù hận của mấy người lại cao như thế, hệ thống của mấy người nhất định là cần cập nhật lại rồi.

Trịnh Hiên lười biếng kéo Tiêu Lư đến bên cạnh nói nhảm:

"Hoàng Thiếu cậu kéo một đứa nhóc xuống nước làm gì."

Tiểu Lư: "Đúng đúng, Hoàng Thiếu, anh cần phải học 'luật bảo vệ trẻ vị thành niên' rồi!"

71.

Tiểu Lư tuyệt đối đã bị đội trưởng dạy hư.

Hoàng Thiếu Thiên vô cùng đau đớn, tương lai Lam Vũ đó, lắc đầu lắc đầu.

72.

Từ khi "Lam Vũ*" hot lên, Weibo của Hoàng Thiếu Thiên hàng ngày đều nhận được một đống @.
*蓝宇

@ của người cậu không follow thì đã tắt rồi, những @ này đều đến từ tuyển thủ chuyên nghiệp, ví dụ như Diệp Tu.

Từ Cảnh Hi kì công gặm cánh gà ngâm, từ phía sau nhoài ra ló đầu nhìn màn hình.

"Mọi người nói Ngụy đội năm đó nghĩ gì vậy? Hỏng bét, Ngụy đội không phải là --"

"Nói thẳng đi." Dụ Văn Châu cười.

"Ngụy lão đại chắc là muốn xem phim cấm? Nhưng mà tôi vẫn thấy kì quái, anh nói xem, cái tên Sách Khắc Tát Nhĩ xịn xò như vậy làm sao hắn nghĩ ra được, hắn nói với tôi hắn còn chưa tốt nghiệp THCS mà? Còn cả Nghênh Phong Bố Trận nữa, chậc chậc chậc, nhất định là có vấn đề."

Từ Cảnh Hi nghe xong một chuỗi dài, run rẩy gặm chân gà, tiện tay đưa cá đậu hũ chia cho Hoàng Thiếu Thiên và Trịnh Hiên.

"Ầy, Hoàng Thiếu, ăn chân gà đi."

73.

Hoàng Thiếu Thiên biết thực ra mỗi lần Từ Cảnh Hi đưa đồ ăn vặt cho cậu là vì cảm thấy cậu nói nhiều quá.

Nhưng cậu vẫn rất vui.

Cậu thích Lam Vũ, thích mọi người ở Lam Vũ.

Còn cả Ngụy lão đại, hắn quay về sàn đấu chuyên nghiệp, cho dù là đối thủ cũng vẫn rất vui.

74.

Hoàng Thiếu Thiên cảm thấy nếu khi trước chưa tham gia giải đấu chuyên nghiệp mà gặp được người mình thích thì đến bây giờ chắc chắn vẫn không chia tay.

Dù sao thì cậu là một người chung tình mà, thích Lam Vũ đã bao nhiêu năm.

Cho dù cậu ở đâu cũng vẫn sẽ yêu quý nơi này.

75.

Lại nói, thái độ của Dạ Vũ Thanh Phiền đối với Hoàng Thiếu Thiên càng ngày càng tốt.

Hoàng Thiếu Thiên luôn cảm thấy thái độ của Dạ Vũ đối với cậu tỉ lệ nghịch với cái gì đó --

Ví dụ như tốc độ tay, hay là thao tác chẳng hạn.

76.

Sau này Hoàng Thiếu Thiên kéo Dạ Vũ nói chuyện: "Hết trận này cậu phải đổi sang trọng kiếm rồi, có không quen hay không? Đến lúc đó đừng có làm mất mặt quá đấy, fan nhìn thấy sẽ nói Dạ Vũ Thanh phiền không ổn, đổi vũ khí liền gà rồi, tôi nghe được chắc chắn sẽ thấy mát mặc thay cậu, cũng đừng để cho Hãn Văn mất mặt."

Dạ Vũ lắc đầu: "Ai nói người lớn tuổi sẽ thận trọng?"

Hoàng Thiếu Thiên quay đầu, rút một tờ giấy viết viết vẽ vẽ, vẽ Dạ Vũ Thanh Phiền cùng với một thanh trọng kiếm xấu xấu.

Cậu đưa tờ giấy cho Dạ Vũ, nói: "Cầm lấy làm kỉ niệm. Đừng nhớ tôi quá đó."

77.

Làm sao có thể không nhớ?

Lam Vũ, Kiếm Thánh.

Hoàng Thiếu Thiên.

FIN.
 
Last edited:

An Dĩ Duyệt

Kết cỏ ngậm hành, bán manh mua chổi
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
293
Số lượt thích
1,614
Location
Bắc Kinh
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Phương Vương - chính phó Vi Thảo một vạn năm~
#2
Lam Vũ đáng yêu quá sao giờ, Hoàng Thiếu đáng yêu quá làm saoooooo T^T

Fic của Lam Vũ làm sao thiếu Vi Thảo cameo, lại còn "đóa Thiên Sơn Tuyết Liên cao ngạo lạnh lùng mắt to mắt nhỏ của Vi Thảo"... Tiểu đội trưởng, chúng ta về, em block nó thêm vài mùa đi. :)
 

Bình luận bằng Facebook