Hoàn [Thủy Viễn Liên Thiên 2020] [Luân Hồi] Ký Sự Mua Nhà Của Luân Hồi

Thobeo

Trộm nửa ngày nhàn, về làng bắn bún
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,389
Số lượt thích
9,122
Fan não tàn của
Chu Diệp một vạn năm ❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️
#1
Ký Sự Mua Nhà Của Luân Hồi
Tác giả: Thất lạc
Convert: Lá Lá
Edit: Thobeo
Một sản phẩm thuộc project mừng sinh nhật Giang Ba Đào -
Thuỷ Viễn Liên Thiên 2020


Cùng xem chiến đội mà trai đã đẹp lại còn nhiều tiền tiêu xài như nào nhé :3

Credit trên hình
Thời gian nghỉ giữa giờ huấn luyện buổi sáng, Tôn Tường đứng dậy đi đến phòng nghỉ uống cốc nước.

Vừa đến cửa phòng liền thấy Ngô Khải cầm ipad đang chụm đầu to nhỏ với Giang Ba Đào. Ngô Khải trông có vẻ rất chuyên chú, mồm lẩm bẩm nói, "Đội phó, tôi thấy căn hộ này được phết."

"Căn này tuy hướng Nam, nhưng tỷ lệ phòng khách không tốt lắm. Cậu nhìn xem, lối đi vừa hẹp vừa dài, thiết kế hứng sáng cũng không ổn, hoàn toàn vô dụng, diện tích sử dụng mất đi không ít, không đáng tiền."

Giang Ba Đào chỉ trỏ màn hình ipad, vạch ra vài lỗi quan trọng cho Ngô Khải xem. Vừa liếc thấy Tôn Tường đi tới liền ngẩng đầu cười chào hỏi với hắn, rồi mới quay lại tiếp tục khuyên nhủ Ngô Khải, "Cậu không chỉ cần một căn hộ, không nên gấp, cứ lựa chọn cẩn thận."

"Sao tôi không vội được, hiện tại tôi không có bất động sản nào ở Thượng Hải hết á." Ngô Khải lưu luyến nhìn sơ đồ căn hộ trong ipad, vô cùng tiếc nuối đưa ngón tay ấn vào dấu X tắt đi, "Chọn tới chọn lui thêm nữa có khi phải mua nhà bên khu Hoa kiều."

"Tôi thấy khu Hoa Kiều rất tốt mà," Lữ Bạc Viễn ngồi bên kia sô pha đang chăm chú chơi game Âm Dương Sư bỗng quay đầu cười hì hì, "Căn anh xem là ở Phố Đông, ha ha, đi xa thêm chút là có thể ngắm bình minh trên biển rồi, còn không bằng khu Hoa Kiều đâu."

"Cậu tránh ra . . . chơi với Thảo lực điền nhà cậu đi." Ngô Khải lườm hắn một cái, giọng đượm mùi ghen tị ước ao.

Huỳnh Thảo: Một thức thần trong game Âm Dương Sư, chuyên hồi máu dựa trên chỉ số tấn công, game thủ Việt gọi yêu là Thảo lực điền.
Phố Đông - Pudong là một quận của Thượng Hải, nằm ở phía Đông sông Hoàng Phố.

Mấy năm trước Lữ Bạc Viễn dưới sự đốc thúc của ma ma đại nhân đã không tình nguyện mua căn hộ hai phòng ngủ ở ven khu Phố Đông. Khi ấy hắn chẳng dễ mà tích cóp được ít tiền thưởng, cứ thế bị ma ma đại nhân hào phóng ghi tên số tài khoản vào hợp đồng mua nhà, sau đó cõng trên lưng khoản trả góp trong 20 năm, ngoài miệng thì chẳng dám chối từ, trong lòng thì khóc vạn dòng sông.

Chẳng ngờ hiện tại đường Hoa Mộc ấy lại thành khu trung tâm tài chính mới của khu Phố Đông, rất nhiều người dịch chuyển về khu này, giá phòng cũng lên vùn vụt. Lữ Bạc Viễn lúc này mới sự hiểu ra ma ma đại nhân suy tính sâu xa anh minh thần võ, vì thế cam tâm tình nguyện cúi đầu cúng bái Hoàng hậu nương nương có khả năng nhìn trước tương lai nhà mình.

Mẹ hắn tỏ vẻ con còn non và xanh lắm, thuận tay chuyển cho hắn một vạn qua Alipay, Lữ đại sư vui vẻ nhận tiền đi nuôi thức thần.

Ngô Khải lười bắn pháo với cái tên đã thắng còn to mồm, lần nữa quay qua thỉnh giáo Giang Ba Đào: "Đội phó, anh đáng tin nhất, chỉ điểm cho tôi với?"

"Nếu cậu thật sự muốn mua thì đừng ngại cân nhắc đến việc mua lại nhà đã qua sử dụng, loại dưới năm năm, phí giao dịch sẽ không quá cao. Vị trí thì cậu xem, Từ Hối hay Hồng Khẩu cũng được, muốn khu gần trường học thì phải nới rộng ngân sách ra chút. Có điều phải chú ý tầng trệt và hướng nhà." Giang Ba Đào thuận miệng dặn, "Hiện tại quy định rất chặt, tiền đặt cọc căn hai phòng rất cao. Nếu cậu xoay xở không được thì để tôi giúp cậu tìm cách."

Quận Từ Hối - Xuhui, nằm ở trung tâm phía Tây Nam của Thượng Hải
Quận Hồng Khẩu nằm ở ngoại ô Đông Bắc của Thượng Hải

Tôn Tường bước vào thấy Giang Ba Đào và Ngô Khải xúm đầu nhìn bản đồ, còn tưởng bọn họ đang nghiên cứu bản đồ thi đấu. Hắn còn đang thắc mắc vì sao mọi người bỗng nhiên lại năng nổ thế, nghỉ giữa giờ còn muốn nghiên cứu địa hình, nghe đôi câu mới phát hiện hóa ra là đang bàn chuyện mua nhà.

Hắn không phải người bản địa, cũng thuộc thành phần rúc đầu ở nhà, mọi thường không thích ra ngoài đi dạo. Tóm lại là hiểu biết của Tôn Tường về Thượng Hải chỉ giới hạn quanh khu hắn ở, còn biết một cái sân bay một trạm tàu điện, xa hơn cũng không ra khỏi quận Dương Phố, còn lại thì hắn thực sự không biết đâu với đâu.

Quận Dương Phố - quận trung tâm thành phố Thượng Hải.

Trước mắt nghe ba người này thảo luận tôi một câu anh một câu nghe như vịt nghe sấm, mặt nghệt ra chỉ có thể cứng nhắc chen lời, "Giang Ba Đào, anh khá là tâm đắc với việc mua nhà nhỉ."

"Đúng đó!"

Giang Ba Đào còn đang "đâu có đâu có" khách khí phất tay, Ngô Khải đã cướp lời.

"Về mặt này Tiểu Giang nhà chúng ta lợi hại lắm đó." Phương Minh Hoa dựa cửa uống trà cũng cười ha ha tỏ ý tán đồng, "Trong giới Vinh Quang có cái danh hiệu không biết tiểu Tôn nghe chưa, bốn bậc thầy bất động sản, Tiểu Giang là một trong số đó."

"Bốn bậc thầy bất động sản?"

Tôn Tường cau mày, lẩm bẩm danh hiệu này, cố gắng nuốt lại câu "cái quỷ gì thế" vào trong lòng. Hắn nghĩ một hổi, hỏi, "Ngoài Giang Ba Đào còn có ai?"

"Vương Kiệt Hi, Dụ Văn Châu, Trương Tân Kiệt." Phương Minh Hoa đặt chén trà xuống, đếm ngón tay nói cho hắn nghe.

"Tại sao không có Diệp Tu và Chuyện Nhỏ?"

Danh hiệu bốn bậc thầy chiến thuật của Liên minh, Tôn Tường có nghe qua (tuy không cho là đúng). So ra thì vừa có Dụ Văn Châu và Trương Tân Kiệt, cơ mà không thấy tăm hơi Diệp Tu và Tiêu Thời Khâm.

"Giá phòng Vũ Hán quá ổn định, tiền bối Tiêu Thời Khâm cũng không có nhiều không gian để thao túng. Còn Diệp thần ý mà, anh ấy trước nay đều tém tém," Giang Ba Đào mỉm cười trả lời, giọng nói vô cùng khiêm tốn, "Diệp thần vốn là nguyên lão từ thời giải đấu chuyên nghiệp mới mở ra, sao có thể không thu xếp tài chính của bản thân, chỉ là chúng ta không biết thôi."

"Còn người khác, Vương Kiệt Hi tiền bối ở thành phố B nhiều năm, nghe nói bên đó đầu tư không tệ."

"Trương Tân Kiệt thì không cần nhắc, đến cả ông chủ Bá Đồ thỉnh thoảng cũng sẽ thảo luận về quyền sở hữu tài sản với cậu ta." Phương Minh Hoa bước tới tiếp lời.

Anh vốn xuất đạo cùng mùa lại chung chức nghiệp với Trương Tân Kiệt, quan hệ trước nay rất tốt. Nội bộ mấy tên chơi trị liệu bọn họ thỉnh thoảng sẽ tán gẫu đề tài cuộc sống, đầu tư bất động sản cũng là một trong số đó. Ban đầu Phương Minh Hoa kết hôn định mua nhà, Trương Tân Kiệt còn cất công giúp anh nghiên cứu các phương án khả thi từ xa.

Nghe anh nói chuyện Giang Ba Đào ngồi bên cũng liên tưởng đến chuyện gì, "Căn biệt thự ven biển của Hàn đội có phải do anh ấy giúp chọn mua không nhỉ?"

"Có thể nói vậy," Phương Minh Hoa gật đầu, quay sang nói tiếp với Tôn Tường, "còn về Dụ Văn Châu, đất Quảng Châu có nguồn cung khá cao, giá phòng ổn định không lên không xuống, có điều cậu ta và Hoàng Thiếu Thiên với cả mấy người Lam Vũ có không ít bất động sản ở Thâm Quyến, tính ra thì lãi suất cũng rất đáng kể."

"Ừ, sự tăng giảm giá bất động sản ở Thẩm Quyến tương đối đặc biệt, các nhân tố ảnh hưởng không giống như phía Bắc, hai năm qua đường cong giá nhà biến đổi quá ảo diệu." Giang Ba Đào và Phương Minh Hoa nhìn nhau, "Đừng nói nữa, anh lại thấy nó rất phù hợp với phong cách của Lam Vũ."

Tôn Tường nghe hai người kia nói đâu ra đấy, nhất thời không tiêu hóa kịp. Hắn cũng không biết cái gì biến đổi ảo diện hay không, chỉ là trong lòng thầm cảm thán, vì cái lông nào mà Giang Ba Đào chuyện gì cũng biết thế.

"Đội phó anh đừng thổi phồng người khác, anh thì kém gì!"

Mắt Ngô Khải lấp lánh ngưỡng mộ, ra sức vươn tay kéo góc áo Tôn Tường, "Ấy Tôn Tường tôi bảo ông này, đội phó nhà chúng ta năm trước giúp Đỗ Minh xem một căn nhà, trong vòng nửa năm đã tăng năm giá, choáng luôn."

"Ấy không dám nhận không dám nhận, chỉ là may mắn thôi."

Giang Ba Đào vội lắc đầu, cười khách khí, "Thấy cơ sở hạ tầng quanh khu đó được xây dựng đồng bộ khá ổn, mà nguồn cung nhà ở ngoài quy hoạch lại khan hiếm nên mới khuyên cậu ấy mua một căn hai phòng ngủ. Tôi chỉ tham mưu vậy thôi, chính cậu ấy quyết đoán mới can đảm vung tiền. Năm nay điều chỉnh quy hoạch đô thị, quận Áp Bắc sáp nhập với quận Tĩnh An, căn hộ 4 triệu lập tức tăng lên 6 triệu. Kỳ thực giá nhà cả khu vực đều tăng, chỉ là nhà ngoài quy hoạch tăng nhanh hơn chút thôi."

Ừ, chẳng trách gần đây tâm trạng Đỗ Minh rất tốt, Tôn Tường thầm nghĩ, đêm trước cậu đi qua cửa phòng Đỗ Minh còn có thể nghe thấy tiếng hắn nghêu ngao. Hóa ra là sự cách biệt kinh tế với nữ thần bớt đi 2 triệu so với con số trên trời, thật là đáng mừng.

"Chu Trạch Khải đâu rồi?" Tôn Tường chợt phát hiện át chủ bài đội hắn không có đây, thuận miệng hỏi.

"Cậu hỏi đội trưởng à, hoàn cảnh của anh ấy đâu giống mọi người." Giang Ba Đào nhún vai.

"Hả?" Tôn Tường không biểu, "Khác nhau chỗ nào?"

"Đội trưởng có nhiều tiền."

"Ặc . . ."

"Không chỉ tiền thưởng mỗi giải đấu của tiểu Chu đều cao hơn chúng ta rất nhiều, khỏi nói đến phí đại diện thương hiệu và hoa hồng làm tuyên truyền cho Liên minh."

Không sai, nếu thảo luận việc người số một Liên minh Vinh Quang hiện tại là ai, phỏng chừng mấy fan và anti trên diễn đàn có thể chiến nhau mười mấy trang. Nhưng nói đến người hút tiền số một của Vinh Quang thì Chu Trạch Khải có nói mình đứng thứ hai cũng chẳng ai dám đứng thứ nhất.

" . . . "

"Tiểu Chu thích yên tĩnh. Cậu ấy không thích mua nhà khu vực trung tâm," Phương Minh Hoa gật đầu, "Mẹ cậu ấy hình như thích nhà cổ, Tiểu Chu là đứa trẻ hiếu thuận, đã sớm mua cho bà một căn. Còn cậu ấy thì mua một biệt thự ở Hồng Kiều."

Hồng Kiều ở phía Đông Bắc Thượng Hải, có thu nhập rất cao, là khu người giàu.

". . ."

"Đúng đó, khuyên can đủ đường anh ấy mới không mua nhà trong khu ký túc xá của giáo viên tiểu học, may thế." Giang Ba Đào nói thêm lời Phương Minh Hoa.

". . ."

"À tiểu Tôn," Phương Minh Hoa bỗng nghĩ ra gì, quay sang vỗ vai Tôn Tường, "Sao cậu không lên tiếng, chưa hỏi cậu đâu, cậu có ý định mua nhà hay không?"

"Tôn Tường không mua được."

Tôn Tường còn chưa mở miệng thì Giang Ba Đào đã trả lời thay hắn. Khi nói còn nhìn Tôn Tường cực kỳ tiếc nuối, "Câu lạc bộ chưa làm được hộ khẩu. Cậu ấy cũng chưa kết hôn, có tạm trú năm năm cũng không mua được."

"Ừ thật, đúng là không tiện," Phương Minh Hoa thương xót, "Phải làm hộ khẩu sớm chút. Mua nhà, kết hôn, sinh con, cái gì cũng phải lấy hộ tịch ra khai báo."

"Đúng đúng." Lữ Bạc Viễn vẽ được một con SSR, vỗ đùi nghiêng đầu phụ họa, "Tôn Tường chắc cậu cũng nên nói với câu lạc bộ, đã cầm giải vô địch thế giới rồi, Cục Thể dục thể thao Thượng Hải chắc chắn sẽ giúp cậu giải quyết vấn đề này."

"Chuẩn chuẩn." Ngô Khải cũng gật đầu.

". . ."

Tôn Tường cùi đầu, lặng lẽ che mặt.

Tui chỉ vào lấy lon coca thôi mà, tui đã làm sai điều gì.

Hắn thật sự cảm thấy nhọc lòng.

- END -
 
Last edited:

Nhan Uyển Đình

Nông dân công nghiệp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
202
Số lượt thích
805
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Lâm Kính Ngôn, Ngô Tuyết Phong
#2
Nếu cậu xoay xở ko dc thì để tôi giúp cậu tìm cách.
Em chỉ muốn nói là đang đọc mà bỗng xuất hiện teencode làm em hơi tuột mood ạ. Hi vọng chị có thể sửa lại ạ.
 

Thobeo

Trộm nửa ngày nhàn, về làng bắn bún
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,389
Số lượt thích
9,122
Fan não tàn của
Chu Diệp một vạn năm ❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️
#3
Em chỉ muốn nói là đang đọc mà bỗng xuất hiện teencode làm em hơi tuột mood ạ. Hi vọng chị có thể sửa lại ạ.
Cảm ơn em, quen tay typo hehe
 

Bình luận bằng Facebook