- Bình luận
- 291
- Số lượt thích
- 2,293
- Fan não tàn của
- Diệp thần Tán ca
Tác giả: 黎九
Edit: Mèo
1.
Dụ Văn Châu bị tiếng chuông báo đánh thức.
“Bấy bì à, chúng ta đều yêu cái gì thơm thơm giòn giòn ấy nhỉ ~”
“Lam Vũ Dụ đội Văn Châu ↑”
“Là cái gì mang đến tâm lí chèn ép ~”
“Lam Vũ Dụ đội Văn Châu ↗”
“Là cái gì đi theo chúng ta vui sướng trưởng thành ~”
“Lam Vũ Dụ đội Văn Châu ↖”
“Nhiều dinh dưỡng còn thơm giòn”
“Văn Châu phải về Vi Thảo”
Chỉ có đứa nào nhàm chán ấu trĩ lại còn ế mới cài bài này.
Dụ Văn Châu tỉnh dậy tắt chuông báo thức, trong một giây tắt màn hình, anh nhìn thấy cặp mắt lớn nhỏ.
? ? ?
Vương Kiệt Hi à tui sai rồi
Tui sẽ không cười nhạo cậu nữa
Cầu xin cậu hiển linh để tui trở về bình thường đi
2.
Dụ Văn Châu đột nhiên có một ý tưởng rất lớn mật.
Để kiểm chứng ý tưởng này, anh xoay người xuống giường, sau đó phát hiện mình không mặc quần áo.
? ? ? Ngủ khỏa thân, cao cấp nhỉ
Không kịp nghĩ nhiều, Dụ Văn Châu đi vào WC, nhìn mình trong gương, Dụ Văn Châu đã hiểu ra vấn đề.
Hiện tại anh là Vương Kiệt Hi, nói cách khác cái tên nhàm chán ấu trĩ độc thân còn ngủ khỏa thân chính là Vương Kiệt Hi.
Dụ Văn Châu đứng trước gương nháy mắt, Vương Kiệt Hi trong gương cũng nháy mắt, Dụ Văn Châu nói với cái gương “Dụ Văn Châu! Vương Kiệt Hi tui là fan của cậu, fan trung thành! Trung thành trung thành nha”
Dáng người Vương Kiệt Hi khá tốt, cảm xúc rất ok, ái chà, hệ hệ hệ hệ hệ
Vừa sờ Dụ Văn Châu vừa nở nụ cười
Hình tượng?
Hình tượng là cái gì?
Hiện tại trong gương chính là mặt Vương Kiệt Hi
A~ a~ a~ a~
Đúng thời điểm đẹp đẽ Dụ Văn Châu ngửa mặt lên trời một mình thét dài
Cao Anh Kiệt đột nhiên đi vào
Cao Anh Kiệt run rẩy đi ra
Cao Anh Kiệt bật khóc oe oe
3.
Chào mọi người, em là Cao Anh Kiệt
Hôm ấy em tìm đội trưởng có việc, bình thường vào thời điểm này đội trưởng hẳn là đã mặc đồ xong ngồi trên ghế đọc báo esport.
Cho nên, em trực tiếp đi vào
Cơ thể trần truồng của đội trưởng vọt thẳng vào cặp mắt trong sáng của em, điệu cười phóng khoáng của đội trưởng vọt thẳng vào tâm hồn yếu đuối của em
Anh ấy còn hỏi em có muốn cùng nhau không
Cùng nhau sờ cơ bụng anh ấy? Hay là cùng nhau trần truồng?
Chắc đây đang là hot trend?
Chẳng lẽ là do em không theo kịp thời đại?
Em đã mất đi tính trẻ con của mình?
Không được! Đội trưởng!
Em nhất định sẽ không làm anh thất vọng!
Thế là Cao Anh Kiệt cắn răng, cởi đồng phục của đội, sảng khoái ném lên giường, chỉ mặc một cái quần, sải bước đi vào phòng huấn luyện
4.
Lúc Dụ Văn Châu đi vào phòng huấn luyện, phát hiện cả đội đang vây quanh Cao Anh Kiệt cởi trần.
Cao Anh Kiệt ngồi trong xó xỉnh, cuộn người như quả cầu, run lẩy bẩy
Rất tốt, muốn phá đổ Vi Thảo phải bắt đầu từ Thái tử.
Dụ Văn Châu giải tán mọi người, gọi Cao Anh Kiệt ra PK.
Hồi còn ở trại huấn luyện Dụ Văn Châu từng chơi đủ nghề, lần này anh chơi clone ma đạo, không dùng Vương Bất Lưu Hành, dù sao thì Vương Bất Lưu Hành cũng liên quan đến cơ mật của Vi Thảo.
Dụ Văn Châu tỏ vẻ
Sướng, quá sướng
Hóa ra có tốc độ tay sướng như vậy
Phần cứng của Vương Kiệt Hi quả thực khá tốt
Đột nhiên không muốn đổi lại
Tui rất thích vẻ đẹp không đối xứng này
Dứt khoát dùng cơ thể Vương Kiệt Hi chuyển nhượng về Lam Vũ rồi tiếp tục phấn đấu
A ha ha ha ha ha ha ha
Hôm ấy đám người Vi Thảo không rõ bọn họ làm sai cái gì, vì sao đội trưởng lại nghiện tốc độ tay? Vì sao đội trưởng vẻ mặt vui sướng nhanh chóng khen tui? Vì sao đội trưởng lại muốn lần lượt chèn ép những mầm non Vi Thảo là bọn họ?
5.
“Khụ khụ, mấy đứa đến rồi.” Dụ Văn Châu hắng giọng một cái, bày ra bộ dáng uy nghiêm.
Các đội viên tụ tập lại chuẩn bị nghe Kiệt Hi tẩy não mỗi ngày
“Mấy đứa đừng gọi tôi là đội trưởng, gọi phụ vương.” Dụ Văn Châu nghĩ, dù sao danh tiếng papa tốt của Vương Kiệt Hi đã lan xa, khẳng định do cậu ta xấu hổ không dám nói, vậy thì hãy để tui thỏa mãn nhu cầu của Vương Kiệt Hi đi, tui đúng là người tốt mà
“Đội trưởng anh đang mộng du à?” Liễu Phi hỏi an ân cần.
“To gan! Ngươi thân là trưởng nữ, vậy mà không tuân thủ quy định của bổn vương, gọi phụ vương.” Dụ Văn Châu ngẩng đầu đầy kiêu căng, mắt to mắt nhỏ nhìn đám người Vi Thảo.
“Bái kiến. . . Phụ vương?” Liễu Phi cẩn thận hỏi
Dụ Văn Châu chỉ ừ một tiếng
“Đội. . . Phụ vương, vậy nhiệm vụ huấn luyện hôm nay là gì?” Cao Anh Kiệt cảm thấy thế giới của cậu sắp sụp đổ.
“Thái tử đi với ta, Liễu trưởng công chúa lên Weibo viết một cái post khen Lam Vũ, yêu cầu 5000+ từ, hành văn mạch lạc chân thành tha thiết.”
?
Sao phải khen Lam Vũ, chẳng lẽ Vi Thảo sắp kết thông gia? Xưa có công chúa Văn Thành nhập Tạng, nay có công chúa Văn Châu vào kinh?
“Đội trưởng! Vì sao!” Liễu Phi nuốt nước miếng, nhìn Vương Kiệt Hi.
“Gọi phụ vương. Khen Lam Vũ một cách chân thành tha thiết cho thấy ngươi có tiềm năng chống lại lời rác rưởi, có thể tôi luyện tâm tính, nhìn nhận vấn đề toàn diện, rất có ích trong lúc phân tích replay.” Dụ Văn Châu nghiêm trang nói hươu nói vượn.
“A! Phụ vương quá lợi hại! Sao con không nghĩ đến nhỉ, con lập tức viết bài!”
Ha ha, nếu mi thật sự post lên, ngày Vi Thảo đóng cửa không còn xa.
“Những người khác làm búp bê mắt to mắt nhỏ bằng tay, trên thân viết tên một loại thuốc Đông Y, đương quy, bạch thược, lục vị địa hoàng hoàn này, về sau có tân binh thì phát mỗi đứa một cái, không cần làm báo cáo.”
“Thế sao chúng con phải làm hả phụ vương?”
“Khụ khụ, cái này, đương nhiên là để giúp mấy đứa bảo trì tâm thái ổn định trên đấu trường, làm đồ thủ công giúp ta giữ được sự bình thản, cũng có thể rèn luyện được tính cẩn thận cùng độ ổn định của tay. Viết tên thuốc Đông Y là để tuyên truyền về Vi Thảo, mau đi đi.”
“Đội trưởng quá lợi hại! Kiểu huấn luyện như thế này Liên Minh chưa nhà nào có!” Lưu Tiểu Biệt khen ngợi.
Chả thế thì sao, nếu Liên Minh ai cũng làm vậy thì cũng nên giải tán sớm.
Dụ Văn Châu thật lòng cảm thấy
Vi Thảo là một nơi tốt
Một giây được sùng bái
Thích nói gì thì nói
Cũng được đám nhỏ khen
6.
“Đội... Phụ vương, người dẫn con đến phòng vệ sinh làm gì vậy?” Cao Anh Kiệt giữ chặt cạp quần, sợ Vương Kiệt Hi cảm thấy cởi áo là chưa đủ.
“Thái tử à, hôm nay phụ vương sẽ chăm sóc con thật tốt.” Dụ Văn Châu dịu dàng nói.
Vung tay cầm kem đánh răng và bàn chải của Cao Anh Kiệt, “Nào bé ngoan, cho kem đánh răng lên bàn chải trước.” Mi mắt cong cong, Dụ Văn Châu lộ ra aura của mình.
“Phụ. . . Đội trưởng” Cao Anh Kiệt run rẩy cầm bàn chải đánh răng.
“Rất tốt, bé ngoan, xem phụ vương làm mẫu này.”
Nói xong Dụ Văn Châu duỗi ngón trỏ ra, vuốt lên tay kia “Chải lên chải xuống~ Chải trái chải phải~ Xoàn xoạt xoàn xoạt, răng bé trắng bóng~ Sau này ở bên cạnh bổn vương vừa đánh vừa hát, biết chưa”
Cao Anh Kiệt da gà nổi khắp người.
Đội trưởng làm sao vậy, khẳng định là quá vất vả, áp lực quá lớn, tui nhất định phải dỗ cho đội trưởng vui vẻ!
Thế là, hôm ấy bạn nhỏ Cao Anh Kiệt, học đánh răng, học rửa mặt, học rửa tay, học bôi dầu, gọi papa. . .
7.
Đến khi Dụ Văn Châu cùng Cao Anh Kiệt đi ra, Cao Anh Kiệt ở phía sau vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, cậu cảm thấy mình sắp thăng thiên đến nơi.
“Mấy đứa lại đây, bổn vương dạy mấy đứa hát đội ca.” Dụ Văn Châu vừa cười vừa nói, biểu cảm này đặt trên mặt Dụ Văn Châu còn được
Hiện tại muốn kinh dị bao nhiêu thì kinh dị bấy nhiêu. . .
Chúng đội viên không dám chống lại mệnh lệnh của đội trưởng, đi tới, Dụ Văn Châu tay trái ôm Cao Anh Kiệt tay phải ôm Lưu Tiểu Biệt, đợi Liễu Phi đặt camera phát sóng trực tiếp.
Tất cả xếp thành vòng tròn, tình cha con bao trùm cả căn phòng, một loạt búp bê mắt to mắt nhỏ đặt đằng sau, các bạn nhỏ đồng loạt nhìn ống kính mỉm cười.
Dụ Văn Châu sửa sang lại cổ áo, hắng giọng một cái, tay nhè nhẹ vỗ Lưu Tiểu Biệt như là động viên.
Khán giả như mưa bom bão đạt spam Vương Kiệt Hi sue quá.
Sau đó anh mở miệng, thanh âm uyển chuyển dễ nghe vô cùng câu dẫn
“Kiệt Hi ăn no mây mẩy, Hứa Bân mau mau đi ngủ”
“Tiểu Anh Kiệt đang run run, tiểu Tiểu Biệt đang lắc lắc”
“La la la la la, Chu Diệp Diệp Diệp Bách”
“Tiêu Vân Lương Phương, Liễu Phi Lý Tế”
“Viên Bách Thanh đang lắc lắc”
“Mọi người hát đi, mau hát đi”
Theo một vị họ Phương không muốn tiết lộ danh tính về quê thăm người thân:
Đứng trước cửa phòng, nghe giọng đội viên, tui lần nữa cho rằng Vương Kiệt Hi hi sinh cống hiến cho Vi Thảo đến chết mới thôi.
8.
Nghe nói hôm ấy, Weibo bùng nổ, nhà trẻ Vi Thảo hàng thật giá thật
Nghe nói hôm ấy, lại là một ngày tươi đẹp hài hòa tại Vi Thảo
Nghe nói sau đó, chiến thuật của Vi Thảo có thể nhằm vào Dụ Văn Châu thì nhất định không nhằm vào Hoàng Thiếu Thiên.
Edit: Mèo
Mau Bắt Dụ Đội Lại
1.
Dụ Văn Châu bị tiếng chuông báo đánh thức.
“Bấy bì à, chúng ta đều yêu cái gì thơm thơm giòn giòn ấy nhỉ ~”
“Lam Vũ Dụ đội Văn Châu ↑”
“Là cái gì mang đến tâm lí chèn ép ~”
“Lam Vũ Dụ đội Văn Châu ↗”
“Là cái gì đi theo chúng ta vui sướng trưởng thành ~”
“Lam Vũ Dụ đội Văn Châu ↖”
“Nhiều dinh dưỡng còn thơm giòn”
“Văn Châu phải về Vi Thảo”
Chỉ có đứa nào nhàm chán ấu trĩ lại còn ế mới cài bài này.
Dụ Văn Châu tỉnh dậy tắt chuông báo thức, trong một giây tắt màn hình, anh nhìn thấy cặp mắt lớn nhỏ.
? ? ?
Vương Kiệt Hi à tui sai rồi
Tui sẽ không cười nhạo cậu nữa
Cầu xin cậu hiển linh để tui trở về bình thường đi
2.
Dụ Văn Châu đột nhiên có một ý tưởng rất lớn mật.
Để kiểm chứng ý tưởng này, anh xoay người xuống giường, sau đó phát hiện mình không mặc quần áo.
? ? ? Ngủ khỏa thân, cao cấp nhỉ
Không kịp nghĩ nhiều, Dụ Văn Châu đi vào WC, nhìn mình trong gương, Dụ Văn Châu đã hiểu ra vấn đề.
Hiện tại anh là Vương Kiệt Hi, nói cách khác cái tên nhàm chán ấu trĩ độc thân còn ngủ khỏa thân chính là Vương Kiệt Hi.
Dụ Văn Châu đứng trước gương nháy mắt, Vương Kiệt Hi trong gương cũng nháy mắt, Dụ Văn Châu nói với cái gương “Dụ Văn Châu! Vương Kiệt Hi tui là fan của cậu, fan trung thành! Trung thành trung thành nha”
Dáng người Vương Kiệt Hi khá tốt, cảm xúc rất ok, ái chà, hệ hệ hệ hệ hệ
Vừa sờ Dụ Văn Châu vừa nở nụ cười
Hình tượng?
Hình tượng là cái gì?
Hiện tại trong gương chính là mặt Vương Kiệt Hi
A~ a~ a~ a~
Đúng thời điểm đẹp đẽ Dụ Văn Châu ngửa mặt lên trời một mình thét dài
Cao Anh Kiệt đột nhiên đi vào
Cao Anh Kiệt run rẩy đi ra
Cao Anh Kiệt bật khóc oe oe
3.
Chào mọi người, em là Cao Anh Kiệt
Hôm ấy em tìm đội trưởng có việc, bình thường vào thời điểm này đội trưởng hẳn là đã mặc đồ xong ngồi trên ghế đọc báo esport.
Cho nên, em trực tiếp đi vào
Cơ thể trần truồng của đội trưởng vọt thẳng vào cặp mắt trong sáng của em, điệu cười phóng khoáng của đội trưởng vọt thẳng vào tâm hồn yếu đuối của em
Anh ấy còn hỏi em có muốn cùng nhau không
Cùng nhau sờ cơ bụng anh ấy? Hay là cùng nhau trần truồng?
Chắc đây đang là hot trend?
Chẳng lẽ là do em không theo kịp thời đại?
Em đã mất đi tính trẻ con của mình?
Không được! Đội trưởng!
Em nhất định sẽ không làm anh thất vọng!
Thế là Cao Anh Kiệt cắn răng, cởi đồng phục của đội, sảng khoái ném lên giường, chỉ mặc một cái quần, sải bước đi vào phòng huấn luyện
4.
Lúc Dụ Văn Châu đi vào phòng huấn luyện, phát hiện cả đội đang vây quanh Cao Anh Kiệt cởi trần.
Cao Anh Kiệt ngồi trong xó xỉnh, cuộn người như quả cầu, run lẩy bẩy
Rất tốt, muốn phá đổ Vi Thảo phải bắt đầu từ Thái tử.
Dụ Văn Châu giải tán mọi người, gọi Cao Anh Kiệt ra PK.
Hồi còn ở trại huấn luyện Dụ Văn Châu từng chơi đủ nghề, lần này anh chơi clone ma đạo, không dùng Vương Bất Lưu Hành, dù sao thì Vương Bất Lưu Hành cũng liên quan đến cơ mật của Vi Thảo.
Dụ Văn Châu tỏ vẻ
Sướng, quá sướng
Hóa ra có tốc độ tay sướng như vậy
Phần cứng của Vương Kiệt Hi quả thực khá tốt
Đột nhiên không muốn đổi lại
Tui rất thích vẻ đẹp không đối xứng này
Dứt khoát dùng cơ thể Vương Kiệt Hi chuyển nhượng về Lam Vũ rồi tiếp tục phấn đấu
A ha ha ha ha ha ha ha
Hôm ấy đám người Vi Thảo không rõ bọn họ làm sai cái gì, vì sao đội trưởng lại nghiện tốc độ tay? Vì sao đội trưởng vẻ mặt vui sướng nhanh chóng khen tui? Vì sao đội trưởng lại muốn lần lượt chèn ép những mầm non Vi Thảo là bọn họ?
5.
“Khụ khụ, mấy đứa đến rồi.” Dụ Văn Châu hắng giọng một cái, bày ra bộ dáng uy nghiêm.
Các đội viên tụ tập lại chuẩn bị nghe Kiệt Hi tẩy não mỗi ngày
“Mấy đứa đừng gọi tôi là đội trưởng, gọi phụ vương.” Dụ Văn Châu nghĩ, dù sao danh tiếng papa tốt của Vương Kiệt Hi đã lan xa, khẳng định do cậu ta xấu hổ không dám nói, vậy thì hãy để tui thỏa mãn nhu cầu của Vương Kiệt Hi đi, tui đúng là người tốt mà
“Đội trưởng anh đang mộng du à?” Liễu Phi hỏi an ân cần.
“To gan! Ngươi thân là trưởng nữ, vậy mà không tuân thủ quy định của bổn vương, gọi phụ vương.” Dụ Văn Châu ngẩng đầu đầy kiêu căng, mắt to mắt nhỏ nhìn đám người Vi Thảo.
“Bái kiến. . . Phụ vương?” Liễu Phi cẩn thận hỏi
Dụ Văn Châu chỉ ừ một tiếng
“Đội. . . Phụ vương, vậy nhiệm vụ huấn luyện hôm nay là gì?” Cao Anh Kiệt cảm thấy thế giới của cậu sắp sụp đổ.
“Thái tử đi với ta, Liễu trưởng công chúa lên Weibo viết một cái post khen Lam Vũ, yêu cầu 5000+ từ, hành văn mạch lạc chân thành tha thiết.”
?
Sao phải khen Lam Vũ, chẳng lẽ Vi Thảo sắp kết thông gia? Xưa có công chúa Văn Thành nhập Tạng, nay có công chúa Văn Châu vào kinh?
“Đội trưởng! Vì sao!” Liễu Phi nuốt nước miếng, nhìn Vương Kiệt Hi.
“Gọi phụ vương. Khen Lam Vũ một cách chân thành tha thiết cho thấy ngươi có tiềm năng chống lại lời rác rưởi, có thể tôi luyện tâm tính, nhìn nhận vấn đề toàn diện, rất có ích trong lúc phân tích replay.” Dụ Văn Châu nghiêm trang nói hươu nói vượn.
“A! Phụ vương quá lợi hại! Sao con không nghĩ đến nhỉ, con lập tức viết bài!”
Ha ha, nếu mi thật sự post lên, ngày Vi Thảo đóng cửa không còn xa.
“Những người khác làm búp bê mắt to mắt nhỏ bằng tay, trên thân viết tên một loại thuốc Đông Y, đương quy, bạch thược, lục vị địa hoàng hoàn này, về sau có tân binh thì phát mỗi đứa một cái, không cần làm báo cáo.”
“Thế sao chúng con phải làm hả phụ vương?”
“Khụ khụ, cái này, đương nhiên là để giúp mấy đứa bảo trì tâm thái ổn định trên đấu trường, làm đồ thủ công giúp ta giữ được sự bình thản, cũng có thể rèn luyện được tính cẩn thận cùng độ ổn định của tay. Viết tên thuốc Đông Y là để tuyên truyền về Vi Thảo, mau đi đi.”
“Đội trưởng quá lợi hại! Kiểu huấn luyện như thế này Liên Minh chưa nhà nào có!” Lưu Tiểu Biệt khen ngợi.
Chả thế thì sao, nếu Liên Minh ai cũng làm vậy thì cũng nên giải tán sớm.
Dụ Văn Châu thật lòng cảm thấy
Vi Thảo là một nơi tốt
Một giây được sùng bái
Thích nói gì thì nói
Cũng được đám nhỏ khen
6.
“Đội... Phụ vương, người dẫn con đến phòng vệ sinh làm gì vậy?” Cao Anh Kiệt giữ chặt cạp quần, sợ Vương Kiệt Hi cảm thấy cởi áo là chưa đủ.
“Thái tử à, hôm nay phụ vương sẽ chăm sóc con thật tốt.” Dụ Văn Châu dịu dàng nói.
Vung tay cầm kem đánh răng và bàn chải của Cao Anh Kiệt, “Nào bé ngoan, cho kem đánh răng lên bàn chải trước.” Mi mắt cong cong, Dụ Văn Châu lộ ra aura của mình.
“Phụ. . . Đội trưởng” Cao Anh Kiệt run rẩy cầm bàn chải đánh răng.
“Rất tốt, bé ngoan, xem phụ vương làm mẫu này.”
Nói xong Dụ Văn Châu duỗi ngón trỏ ra, vuốt lên tay kia “Chải lên chải xuống~ Chải trái chải phải~ Xoàn xoạt xoàn xoạt, răng bé trắng bóng~ Sau này ở bên cạnh bổn vương vừa đánh vừa hát, biết chưa”
Cao Anh Kiệt da gà nổi khắp người.
Đội trưởng làm sao vậy, khẳng định là quá vất vả, áp lực quá lớn, tui nhất định phải dỗ cho đội trưởng vui vẻ!
Thế là, hôm ấy bạn nhỏ Cao Anh Kiệt, học đánh răng, học rửa mặt, học rửa tay, học bôi dầu, gọi papa. . .
7.
Đến khi Dụ Văn Châu cùng Cao Anh Kiệt đi ra, Cao Anh Kiệt ở phía sau vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, cậu cảm thấy mình sắp thăng thiên đến nơi.
“Mấy đứa lại đây, bổn vương dạy mấy đứa hát đội ca.” Dụ Văn Châu vừa cười vừa nói, biểu cảm này đặt trên mặt Dụ Văn Châu còn được
Hiện tại muốn kinh dị bao nhiêu thì kinh dị bấy nhiêu. . .
Chúng đội viên không dám chống lại mệnh lệnh của đội trưởng, đi tới, Dụ Văn Châu tay trái ôm Cao Anh Kiệt tay phải ôm Lưu Tiểu Biệt, đợi Liễu Phi đặt camera phát sóng trực tiếp.
Tất cả xếp thành vòng tròn, tình cha con bao trùm cả căn phòng, một loạt búp bê mắt to mắt nhỏ đặt đằng sau, các bạn nhỏ đồng loạt nhìn ống kính mỉm cười.
Dụ Văn Châu sửa sang lại cổ áo, hắng giọng một cái, tay nhè nhẹ vỗ Lưu Tiểu Biệt như là động viên.
Khán giả như mưa bom bão đạt spam Vương Kiệt Hi sue quá.
Sau đó anh mở miệng, thanh âm uyển chuyển dễ nghe vô cùng câu dẫn
“Kiệt Hi ăn no mây mẩy, Hứa Bân mau mau đi ngủ”
“Tiểu Anh Kiệt đang run run, tiểu Tiểu Biệt đang lắc lắc”
“La la la la la, Chu Diệp Diệp Diệp Bách”
“Tiêu Vân Lương Phương, Liễu Phi Lý Tế”
“Viên Bách Thanh đang lắc lắc”
“Mọi người hát đi, mau hát đi”
Theo một vị họ Phương không muốn tiết lộ danh tính về quê thăm người thân:
Đứng trước cửa phòng, nghe giọng đội viên, tui lần nữa cho rằng Vương Kiệt Hi hi sinh cống hiến cho Vi Thảo đến chết mới thôi.
8.
Nghe nói hôm ấy, Weibo bùng nổ, nhà trẻ Vi Thảo hàng thật giá thật
Nghe nói hôm ấy, lại là một ngày tươi đẹp hài hòa tại Vi Thảo
Nghe nói sau đó, chiến thuật của Vi Thảo có thể nhằm vào Dụ Văn Châu thì nhất định không nhằm vào Hoàng Thiếu Thiên.
Last edited: