Hoàn [Lam Vũ mùa 6] [Vu Phong] Gõ

Nhan Uyển Đình

Nông dân công nghiệp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
202
Số lượt thích
804
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Lâm Kính Ngôn, Ngô Tuyết Phong
#1
Fanfic TCCT

(Vu Phong trung tâm) Gõ

Tác giả: Cygness

Editor: Chou

Lời tác giả: Hướng nguyên, thời gian là vào mùa giải thứ sáu, có thiết lập riêng.​

Vu Phong đến Lam Vũ vào mùa giải thứ tư.​

Năm ấy hắn chỉ mới mười sáu tuổi.​

Lúc đó Dụ Văn Châu và Hoàng Thiếu Thiên vẫn chưa là đại thần tiếng tăm lừng lẫy Liên minh, song hạch Lam Vũ chưa hình thành, toàn bộ chiến đội lại như một chiếc thuyền nhỏ đầy lỗ thủng, bị gió tấn công dữ dội lao đao lảo đảo.​

Vu Phong tiến vào trại huấn luyện trong tình huống như vậy.​

Cuối mùa giải thứ ba, thành tích chiến đội trượt, nhà đầu tư dồn dập thoái vốn, toàn bộ tiền của câu lạc bộ đều tiêu hết vào trang bị cho hai tấm thẻ tài khoản, suýt chút nữa không trả nổi tiền lương đội viên, điều kiện của trại huấn luyện cũng phải hạ xuống hết lần này đến lần khác. Phòng đôi đã biến thành phòng bốn, trà lạnh miễn phí được căng tin cung cấp mỗi tuần cũng không còn, ngay cả sữa đông hai tầng cùng với đậu mật ong đều ít đi một thìa.​
双皮奶 - Song bì nãi hay Double skin milk là một món tráng miệng Quảng Châu.
蜜豆 - mật đậu.
Mấy người bạn cùng phòng trước kia của Tống Hiểu đều bị đào thải, thời điểm ký túc xá tổ chức lại y vừa đúng lúc được xếp cùng phòng với Vu Phong. Ở trong mắt Tống Hiểu, cậu hậu bối này là người rất thú vị, bất kể là đấu pháp hay là trong cuộc sống, đều vô cùng có cá tính. Chương trình ở trại huấn luyện cũng không nhàn nhã hơn nội dung huấn luyện chính thức cho đội viên là bao. Dụ Văn Châu và Hoàng Thiếu Thiên mới ra mắt đã làm chủ lực, áp lực vô cùng lớn. Khi họ không thể bộc phát ra ngoài thì thường chạy đến bên trong trại huấn luyện tìm Phương Duệ cùng Tống Hiểu chơi, có lúc cũng sẽ đánh chỉ đạo với các học viên.​

"Đánh tốt đấy nhóc." Hoàng Thiếu Thiên vỗ vai Vu Phong, "Không ngừng cố gắng không ngừng cố gắng!"​

Vu Phong nở nụ cười, "Cảm ơn tiền bối."​

Chuyện hắn ra mắt đã sớm được quyết định. Vị tiền bối chơi Cuồng kiếm sĩ có ý định rời đi từ lâu, chỉ là vì chiến đội vẫn còn quá non trẻ nên mới quyết định ở lại thêm một năm. Tốc độ tay của Dụ Văn Châu và phong cách của Hoàng Thiếu Thiên khiến Lam Vũ thiếu một tay đấm chính diện, mà Vu Phong với tư cách là hạt giống cận chiến phát triển nhất ở trại huấn luyện không nghi ngờ gì nữa được giữ lại đội.​

Rất nhiều người đều ước ao được như Vu Phong: trưởng thành từ môi trường tốt nhất Liên minh là Lam Vũ, thiên phú tốt, bản thân có nỗ lực, đã sớm được định làm đội viên dự bị, thêm song hạch vừa trẻ tuổi vừa hăng hái dẫn dắt đội, không chừng có thể giống như Trương Tân Kiệt vừa ra mắt đã giành quán quân với tư cách chủ lực của đội. Có lẽ phần lớn người đạt được thành tựu như vậy sẽ thỏa mãn. Nhưng nếu chỉ như thế thì đó không phải là Vu Phong.​

Những người xuất thân từ Lam Vũ đều sẽ có vài nét riêng. Phàm là một con dân Lam Vũ, nhất định sẽ có chỗ không giống người ngoài. Người khác không có cách nào phá vỡ được, nói dễ nghe là phong cách của kẻ phiêu bạt giang hồ, cũng có thể nói là một loại cá tính.​

"Cuồng kiếm sĩ không bán HP", bạn cùng phòng của Vu Phong - Từ Cảnh Hi bình luận, "Quả thật bơm HP cho cậu ta là một loại tội lỗi."​

Lượt thi đấu thứ nhất của mùa giải thứ sáu là trận đầu tiên Vu Phong ra sân. Nhiều đội sẽ không đưa tân binh vào trận đầu tiên của mùa giải mới, nhưng Dụ Văn Châu vẫn quyết định làm như vậy. Anh tin tưởng Vu Phong, cũng như tin tưởng cái nhìn của chính mình, càng tin tưởng mỗi tuyển thủ xuất thân từ Lam Vũ đều có một tinh thần bất khuất. "Mặc dù Vu Phong là người mới, nhưng cậu ấy sở hữu một phẩm chất mà rất nhiều tuyển thủ dày dạn kinh nghiệm hơn chưa chắc lúc nào cũng có – bình tĩnh." Dụ Văn Châu trả lời các phóng viên trong buổi phỏng vấn sau trận đấu, "Cậu ấy xuất thân từ trại huấn luyện của Lam Vũ, tôi đã chứng kiến từng bước trưởng thành của cậu ấy. Vì vậy ngày hôm nay tôi tự tin và có niềm tin để đứng ở đây nói ra một câu như thế này"​

"Vu Phong sẽ trở thành một tuyển thủ cực kỳ ưu tú."​

"Có hi vọng trong tương lai."​

Có rất nhiều người so sánh Vu Phong với Tôn Triết Bình, thật ra chuyện này nằm trong dự đoán. Kể từ khi Tôn Triết Bình giải nghệ vì chấn thương tay vào mùa giải thứ năm, hiếm thấy tuyển thủ chơi Cuồng kiếm sĩ xuất sắc trong Liên minh, mà vào lúc này Vu Phong ra mắt với tư cách người mới cực kỳ sáng giá, dĩ nhiên sẽ có những người cảm thấy hứng thú với chức nghiệp này đi so sánh lối chơi của hai tuyển thủ. Cũng có fans đùa giỡn nói Vu Phong có thể cùng Trịnh Hiên tạo thành một Phồn Hoa Huyết Cảnh phiên bản Lam Vũ. Lúc đó Trịnh Hiên nhìn thấy câu nói này, bị dọa đến nỗi làm rơi điện thoại di động.​

"Có lẽ cũng chỉ có fans mới có thể nói ra những lời này." Trịnh Hiên nhún vai, "Cơ bản là đấu pháp của hai chúng ta không thích hợp. Trương Giai Lạc và Tôn Triết Bình là độc nhất vô nhị, không có cách nào để tái hiện Phồn Hoa Huyết Cảnh."​

Sau đó, trong một buổi phỏng vấn có phóng viên đã đề cập đến vấn đề này với Dụ Văn Châu. Dụ Văn Châu tỏ thái độ rất nghiêm túc về vấn đề này. Anh nói, "Vu Phong là Vu Phong, Trịnh Hiên là Trịnh Hiên, Phồn Hoa Huyết Cảnh là Phồn Hoa Huyết Cảnh. Mỗi người đều là độc nhất vô nhị. Mỗi loại đấu pháp đều là sự thể hiện tổng hợp cá tính và thói quen của tuyển thủ. Điều mà Lam Vũ giỏi nhất chính là dung nạp tất cả tính cách này, đồng thời tận dụng chúng đến mức tối đa. Phồn Hoa Huyết Cảnh thật sự là một trong những đấu pháp tốt nhất Liên minh, nhưng không có nghĩa là nó cũng sẽ thích hợp với Lam Vũ, thích hợp với tình hình trong đội chúng tôi. Vu Phong và Trịnh Hiên đều là những tuyển thủ rất ưu tú, mặc dù không hợp tác, vẫn sẽ tỏa sáng tại vị trí của họ. Với tư cách đội trưởng, tôi nghĩ tôi có trách nhiệm làm rõ chuyện này."​

Hầu như Vu Phong đã tham gia toàn bộ các trận solo trong vòng bảng mùa giải thứ sáu. Đội trưởng dám buông tay, đương nhiên đội viên cũng không kém cạnh, tạo ra vô số đoạn highlight trong toàn bộ hành trình thi đấu. Buổi tối hôm kết thúc vòng bảng trùng với buổi xây dựng đội ngũ của Lam Vũ. Hoàng Thiếu Thiên uống một chút rượu trái cây, có hơi say, ôm cổ Vu Phong rồi nhắm ngay lỗ tai của hắn mà hét: "Có tự tin mang về cho Lam Vũ chúng ta một giải Tân binh Tốt nhất không!" Vu Phong đáp: "Đương nhiên là có!" Hoàng Thiếu Thiên vẫn không ngừng luyên thuyên lải nhải mấy câu mà chẳng ai nghe hiểu được, còn thỉnh thoảng vỗ vai Vu Phong một cái, đến cả Trịnh Hiên ở bên cạnh đều không kiềm được. Dụ Văn Châu cũng đi tới tham gia trò vui, sắc mặt của anh vẫn như thường, chỉ có lỗ tai đỏ bừng, không nhìn kỹ còn không biết người này đã sớm say.​

"Vòng chung kết, mục tiêu, quán quân!"​

Tứ kết đối đầu với Lôi Đình, thắng.​

Bán kết đối đầu với Bá Đồ, thắng.​

Trận chung kết đối đầu với Vi Thảo, một thắng một thua, trận thứ ba – play off – được bố trí tổ chức tại sân nhà Lam Vũ – nhà thi đấu Hiểu Xuyên (được nhắc đến ở chương 1478).

“Trận đoàn đội hôm nay cậu lên đầu", Dụ Văn Châu vội vã đi tới nói với Vu Phong, "Vừa rồi xảy ra tình huống bất ngờ. Tiền bối chơi Pháp sư triệu hồi không thể lên sân đấu, chiến thuật cũng đã được điều chỉnh khá nhiều. Còn nửa tiếng nữa, để tôi giảng qua quy trình cụ thể một lần nữa cho cậu."​

Vu Phong cảm thấy tay chân mình lạnh ngắt. Sai lầm trong trận lôi đài trên sân khách Vi Thảo khiến hắn nảy sinh nghi ngờ khả năng gánh vác nhiệm vụ này của bản thân, thế nhưng thời gian cấp bách không cho phép hắn phân tâm đi suy nghĩ những chuyện này. Hắn theo sát Dụ Văn Châu bước vào phòng chuẩn bị.​

"Tôi sẽ không nói nhiều mấy câu cổ vũ", Dụ Văn Châu nhìn lướt các đội viên qua đang đứng hoặc ngồi trong phòng chuẩn bị, "Cách quán quân còn một bước, cố lên."​

Lam Vũ, quán quân!​

Câu nói "Không chừng có thể giống như Trương Tân Kiệt vừa ra mắt đã giành quán quân với tư cách chủ lực của đội." lúc trước đã biến thành sự thật.​

Đây là lễ trưởng thành tốt nhất.​

Khi tất cả mọi người đều hướng ánh mắt về phía Thuật sĩ được mây đen bao phủ và Kiếm khách với thanh kiếm quang lạnh lẽo, sấm chớp của Phong Mang Tuệ Kiếm cũng phát ra ánh sáng lập loè trong bóng tối. Tân binh Tốt nhất mùa giải thứ sáu, thành viên đội quán quân mùa giải thứ sáu, càng ngày càng nhiều người hướng sự chú ý đến cậu thanh niên mười tám tuổi này, một Cuồng kiếm sĩ khắc chế mới mười tám tuổi. Đấu pháp của hắn hoàn toàn không giống những Cuồng kiếm sĩ mà mọi người biết. Hắn khắc chế, hắn tính toán từng giọt HP, hắn không có lối chơi phóng khoáng thoải mái, không có khí chất "Đàn ông chuẩn men". Hắn khác với tất cả các Cuồng kiếm sĩ, hắn là tuyển thủ xuất thân từ Lam Vũ, hắn là người điều khiển Phong Mang Tuệ Kiếm, hắn là Vu Phong.​

Hắn là Vu Phong.​

Bởi vì hắn là Vu Phong, bởi vì hắn có thể làm được.​

Tổng biên tập của tờ “Tạp chí E-sports” đã chỉ đích danh yêu cầu phỏng vấn tân binh đặc biệt này. Khi được hỏi vì sao lại chọn trở thành một tuyển thủ chuyên nghiệp, Vu Phong bất ngờ do dự.​

"Nói ra rất xấu hổ, thật ra thành tích của tôi không tốt lắm, lúc trước lựa chọn đến trại huấn luyện cũng chỉ là một sự trùng hợp. Cha mẹ tôi nhìn thấy quảng cáo trại hè của câu lạc bộ Lam Vũ; khi đó tôi chơi game khá giỏi, bọn họ lo lắng trong kỳ nghỉ mỗi ngày tôi đều ở nhà cắm mặt vào màn hình làm hai mắt vừa đau vừa mỏi, không bằng trực tiếp cho tiền đưa tôi đi trại hè; có người lo cơm, chăm sóc, cũng có thể trông coi tôi làm việc và nghỉ ngơi lành mạnh. Tôi cũng đi với thái độ “thử một chút xem sao”, không ngờ kết thúc kỳ nghỉ được đề bạt ký kết làm học viên chính thức —— học viên toàn thời gian của trại huấn luyện bắt buộc phải ký hợp đồng. Mới bắt đầu chỉ là bao ăn ở, sau đó tình hình dần dần được cải thiện sẽ có thể nhận được một ít trợ cấp định kỳ." Nói tới chỗ này, hắn có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, "So với rất nhiều học viên cùng thời tôi cũng xem như là vô cùng may mắn, một đường thẳng tiến không có quá nhiều trắc trở. Vì vậy thật sự rất cảm ơn các tiền bối đã trợ giúp, đặc biệt là đội trưởng của chúng tôi – người dạy dỗ tôi rất nhiều."​

"Ừm, tôi sẽ tiếp tục cố gắng."​

Vu Phong của mùa giải thứ sáu có thể không biết Vu Phong của mùa giải thứ tám sẽ nghĩ gì làm gì, cũng có thể không biết Phong Mang Tuệ Kiếm đã đồng hành cùng hắn trong phần đầu của cuộc hành trình cuối cùng sẽ trở thành một tấm thẻ bỏ không. Nhưng phần đầu của cuộc hành trình đã mang lại cho hắn, dạy hắn rất nhiều giá trị không thể đo đếm bằng vật liệu hiếm. Vu Phong của Lam Vũ đồng hành với Phong Mang Tuệ Kiếm vượt qua một mùa hè rực rỡ, hy vọng trong tương lai sẽ có thật nhiều mùa hè thuộc về Lam Vũ. Vu Phong của Bách Hoa cùng Lạc Hoa Lang Tạ tập tễnh đi qua ngày mai mù mịt. Hắn là Vu Phong, là hạt nhân của Song Hoa mới, hắn không phải vật thay thế của bất kỳ ai. Hắn là chính hắn.​

Hắn gõ một cánh cửa, lại gõ một cánh cửa khác.​

Người phía sau cửa không nhìn thấy hắn, nhưng hắn có thể nhìn thấy người sau cánh cửa.​
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook