Hoàn [Ly Ly Nguyên Thượng Thảo 2021][Lý Diệc Huy] Diệc Huy

Cú mèo

Bộ trưởng bán chổi, 4k một cặp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
224
Số lượt thích
2,245
Location
Thảo Nguyên Xanh Bao La
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Màu xanh lá và những thứ đáng yêu cute phô mai que
#1

Tác giả: 哟西
CV: @Cú mèo
Edit: Cú mèo​

*****

Lý Diệc Huy vẫn luôn cảm thấy tên của mình không hợp với hoàn cảnh cho lắm.​

Khi Vi Thảo đạt được thỏa thuận với Hứa Bân, thì người không quá quan trọng ở trong chiến đội như anh sẽ phải trao đổi đi. Thân là một người thuộc thế hệ hoàng kim, anh vẫn có chút buồn.​

Ba Lẻ Một... Tuy con người của Dương Thông rất tốt, nhưng từ chiến đội quán quân chuyển tới một chiến đổi không quá nổi bật, cảm giác đó chỉ sợ không thể nào dễ chịu được, huống chi khi bản thân anh biết được tin tài khoản nhu đạo Áo Ướt Bay Loạn của mình từng cầm bị Luân Hồi thu mua, Lý Diệc Huy suýt nữa đã làm rơi vỡ chiếc ly ngay tại chỗ.​

Thật xui xẻo, Lý Diệc Huy chụp lại được chiếc ly, ít ra thì ly này cũng không nên giống như mình.​

Tài khoản tên là Bàn Sơn, Lý Diệc Huy không hiểu vì sao thẻ tài khoản của Ba Lẻ Một đều có quan hệ tới phong cảnh, Triều Tịch (thủy triều), Bàn Sơn (dời núi), Tinh Trần Kiếm (kiếm sao trời), chẳng lẽ là bởi vì thẻ tài khoản của đội trưởng tên Phong Cảnh Sát sao, cho nên những người khác phải đi theo hắn giết chết phong cảnh sao?​

Anh đã từng đem vấn đề này nói đùa với Dương Thông và Bạch Thứ, Dương Thông ngược lại cười rất vui vẻ, Bạch Thứ cũng vô cùng khó hiểu hỏi anh Bàn Sơn và Tinh Thần kiếm sao lại gọi là phong cảnh được chứ? Núi và sao trời mới là phong cảnh, dời là động từ, kiếm là…​

Được rồi, Lý Diệc Huy lấy tay che miệng Bạch Thứ lại, cậu đừng có đem những kiến thức ngữ văn áp dụng vào trong cuộc nói chuyện phiếm như vậy chứ.​

Đừng bắt nạt đội trưởng đại nhân tương lai của chúng ta mới đúng á, Cao Kiệt đi ngang qua chen miệng nói, cẩn thận đến lúc đó cậu ta cho anh quả ngon đó!​

Tôi không ăn có được không? Lý Diệc Huy hỏi ngược lại, buông Bạch Thứ đang giãy dụa làm ầm làm ĩ với anh ra.​

Khoảng thời gian ở Ba Lẻ Một rất vui vẻ, không có gì khác với khi ở Vi Thảo, chỉ khác là nó dễ dàng hơn rất nhiều. Bởi vì không phải chiến đội quân đội, Dương Thông và Vương Kiệt Hi ra mắt cùng năm nhưng lại không nghiêm khắc bằng Vương Kiệt Hi, cho nên áp lực trong đội không quá lớn, không cần phải lo lắng mình bị mắng vì những lần phạm phải sai lầm hoặc là có nguy cơ bị chuyển đội.​

Chuyển đội, Lý Diệc Huy bất lực nghĩ, mình còn có thể chuyển đến đâu được nữa?​

Không còn nghi ngờ gì về việc anh yêu Vi Thảo, dù cho chuyển nhượng có cứng nhắc thế nào đi nữa thì vẫn cần phải hỏi ý kiến tuyển thủ, nhất là ông chủ Dư nhiều chuyện kia của Vi Thảo. Thời điểm ông hỏi Lý Diệc Huy, anh đương nhiên không muốn rời đi, nhưng vừa nghe nói là vì để cho kỵ sĩ Hứa Bân thích hợp với Vi Thảo hơn chuyển đến, Lý Diệc Huy không thể kiên trì được nữa —— ý của câu lạc bộ chính là anh có thực lực nhưng lại không quan trọng lắm, trao đổi đi bọn họ ở bên kia hài lòng chúng tôi ở bên này cũng không đau lòng, ý tứ đã rõ ràng như vậy nếu như anh còn không hiểu thì thật uổng phí năm năm lăn lộn trong giới chuyên nghiệp rồi, huống chi nếu Hứa Bân hữu dụng hơn mình, đối với Vi Thảo - chiến đội mà anh yêu sâu đậm và đã cống hiến hết mình trong suốt nhiều năm qua cũng là lựa chọn tốt.​

Nhưng anh không nghĩ tới mình sẽ hoàn toàn mất đi Áo Ướt Bay Loạn, mất đi danh hiệu Đệ Nhất Nhu Đạo.​

Lý Diệc Huy vốn cho rằng người xuất thân từ chiến đội quán quân làm sao không có được chỗ đứng ở Ba Lẻ Một, kết quả nhân tố trung tâm mới Bạch Thứ thì không nói, thế nhưng ngay cả Cao Kiệt cũng thường xếp phía trên anh. Thời điểm tranh tài mặc dù có thể có vị trí chủ lực ổn định, vẫn có chút xấu hổ với địa vị của mình trong đội.​

Chiến đội quán quân, đệ nhất nhu đạo, thế hệ hoàng kim, những danh xưng huy hoàng này đều đang dần dần rời xa anh. Có thể trách ai chứ, Lý Diệc Huy tự giễu nghĩ, cũng chỉ có thể tự trách bản thân thực lực không đủ, không gánh nổi Áo Ướt Bay Loạn cũng không giữ được huy hoàng của mình. Hoàn toàn khác xa với ý nghĩa tên của mình, anh không cách nào tìm lại ánh hào quang năm xưa, không phải Ba Lẻ Một không cho anh không gian, mà chính là bản thân anh không làm được.​

Dương Thông đã từng lo lắng Lý Diệc Huy mới chuyển đến địa phương nhỏ này nên chưa kịp thích nghi, vì vậy thường xuyên lôi kéo anh cùng đến quán ăn để gia tăng tình cảm, lần một lần hai dần dà hai người cũng quen thân, tuy Lý Diệc Huy không muốn nói ra chuyện khó xử của mình, Dương Thông cũng có thể đoán ra được bảy tám phần, nhưng hắn không giúp được anh, cuối cùng cũng chỉ nói một câu, hãy cùng Ba Lẻ Một cùng nhau cố lên.​

Lý Diệc Huy ngẩng đầu nhìn trần nhà, anh biết nên góp chút sức lực vì chiến đội này, bởi vì anh là một thành viên của Ba Lẻ Một.​

Chuyện này không liên quan tới vinh quang của bản thân.​

Lý Diệc Huy cúi đầu, mỉm cười bất lực.​

Có lẽ anh không có cách nào tìm lại đạt được hào quang thuộc về anh, nhưng anh lại có thể dốc hết hết mình vì Ba Lẻ Một đoạt lấy một phần nào đó.​

Đây cũng là... ánh hào quang a.​

Cho dù bị dập tắt thì ánh hào quang vẫn sẽ bùng cháy một lần nữa.​

[Hoàn]
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook