Hoàn [Hoàng Dụ] Sau khi đoạt quán quân

Thư HyHy

Gà con tiến hóa
Bình luận
16
Số lượt thích
17
Location
Hà Nội
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ tim đen , Tiểu An ,
#1
Nhắc nhở ấm áp Truyện có cảnh H+ nếu có thím nào muốn giữ sự trong sáng thì xem xét nhé
Link Truyện : Qihan_xi
Link Convert : Đã dịch - [Hoàng Dụ] Sau khi đoạt quán quân
==================================================================
Để ăn mừng đội trưởng và át chủ bài của họ đều giành chức vô địch với tư cách là thành viên của đội tuyển quốc gia Trung Quốc trong Giải vô địch quốc gia , Lam Vũ đã đặc biệt đặt một phòng riêng tại một nhà hàng năm sao gần câu lạc bộ để tổ chức tiệc ăn mừng .
Tất nhiên trong bữa tiệc phải có đồ uống , tuy các tuyển thủ chuyên nghiệp bị cấm uống rượu nhưng để ăn mừng , quản lý của Lam Vũ cuối cùng cũng gọi vài chai rượu vang đỏ , nhưng mà cũng cảnh cáo mọi người không nên thử
Tuy vậy Lam Vũ chỉ gây rắc rối là giỏi , ngay cả Lư Hãn Văn trẻ nhất và ngoan nhất cũng ầm ĩ hết cả lên , và mục tiêu của họ luôn hướng về đội trưởng và đội phó đáng kính của bọn họ . Lý do vì sao á ? Họ sẽ không nói rằng họ tò mò khi Dụ Văn Châu và Hoàng Thiếu Thiến trông như thế nào khi họ say rượu đâu , đúng là đám đồng đội quý hóa.
Vì vậy , dưới biểu ngữ ăn mừng đội trưởng và đội phó yêu quý của họ giành chức vô địch , họ thực sự nâng cốc chúc mừng hai người họ hết ly này đến ly khác với mục đích không để Hoàng Thiếu Thiên khó chịu và Dụ Văn Châu phản công nhằm đặt được mục tiêu như những gì đã nói ở trên .
Dụ Văn Châu dù có tỉnh táo thế nào cũng không nhịn được mọi người cùng nhau uống rượu , không nói đến lý do cũng tốt , hắn chính là không có cách nào từ chối , cuối cùng cả người dựa vào ghế , hai mắt mờ mịt .
Vì tuyển thủ chuyên nghiệp thường không uống rượu , tửu lượng cũng không tốt , lại có nhiều người cùng hắn uống rượu , cho nên Dụ Văn Châu không có để ý đến những viên thuốc không màu không vị lẫn vào ly ở giữa của hắn , nhanh chóng hòa tan trong rượu .
Sau bữa tối , đề nghị ăn khuya của Từ Cảnh Hy được mọi người nhất trí tán thành , nhưng bị chuốc đến say kiến Hoàng Thiếu Thiên và Dụ Văn Châu không thể đi được , Hoàng Thiếu Thiên vẫn còn tỉnh táo đôi chút vươn tay đỡ lấy một Dụ Văn Châu mơ hồ về câu lạc bộ , trước khi đi còn không quên đặc biệt “ Căn dặn “ mọi người chú ý an toàn , chơi vui nhưng phải về trước sáng sớm , đồng thời không cần mang đồ về cho họ.
Các thành viên khác trong nhóm được Hoàng Thiếu Thiên cho phép về muộn đều rất hào hứng , họ đều nói nói sẽ ngủ qua đêm và không về sớm . Bọn họ chưa tài nào quên được trải nghiệm đau lòng trước kia , bởi vì Lam Vũ chiến đội phân chia mỗi người một phòng , nhưng hầu như hôm nào Hoàng Thiếu Thiên cũng phải đến phòng của Dụ Văn Châu ở một lúc , và rồi anh ta ngủ luôn ở đó , Hoàng Thiếu Thiên liền định cư trong phòng của Dụ Văn Châu , thỉnh thoảng mới về phòng mình .
Tất cả những người không biết chuyện tình bên trong , nửa đêm mỗi lần muốn gõ cửa phòng Hoàng Thiếu Thiên để mời anh ta cùng chơi game đều chỉ thấy Hoàng Thiếu Thiên bước ra khỏi phòng của Dụ Văn Châu với vẻ mặt khó chịu , nhìn bọn họ như muốn ăn tươi nuốt sống vậy .
Đêm đó , họ hiểu rằng nửa đêm đến phòng của Dụ Văn Châu và Hoàng Thiếu Thiên ồn ào một chút là không thể , nếu không bị thiến mất xác mất .
Quay trở lại nào , sau khi mở cửa tành công , Hoàng Thiếu Thiên đỡ Dụ Văn Châu lên cái ghế só mà mới mua cách đây không lâu , sau đó trở về phòng tìm đồ đạc .
Dụ Văn Châu phải rất cố gắng lắm mới thanh tỉnh được , liền đứng dậy muốn đi rót một ly nước . Nhưng dù đã uống nhiều cốc nước đá vẫn không kìm nén được cơn nóng trên người , chỉ đơn giản là bước vào phòng tắm , vặn nước lạnh rồi trực tiếp đứng dưới vòi hoa sen để nước xối lên đầu .
Hoàng Thiếu Thiên vừa vào cửa liền nhìn thấy cảnh tượng trong phòng tắm , tim hắn đập loạn xạ , áo sơ mi tắng bó sát vào người Dụ Văn Châu , vạch ra vòng eo thon thả , hai điểm trên ngực thấp thoáng khiến người ta muốn cắn một cái . Sau khi thấy chiếc quần tây vốn đã không rộng rãi bị thấm nước , thậm chí còn lộ ra đôi chân dài miên man của Dụ Văn Châu , khiến Hoàng Thiếu Thiên tưởng tượng ra đôi chân ấy sẽ quấn lấy eo mình như thế nào .
Thấy xối nước một hồi vẫn vô ích , Dụ Văn Châu tắt nước , chậm rãi đi ra , dựa vào tường , đột nhiên hai chân trở nên yếu ớt , trực tiếp ngã xuống đất .
Nhìn thấy tình cảnh này , Hoàng Thiếu Thiên biết tác dụng của thuốc đã bắt đầu phát huy tác dụng , anh bước tới đỡ Dụ Văn Châu đứng dậy , ôm vào lòng , sau đó hôn lên , mặc cho Dụ Văn Châu muốn đẩy ra , nhưng lại bị anh cạy môi ra , móc lưỡi vào quấn quýt cả người .
Khi Hoàng Thiếu buông Dụ Văn Châu ra , Dụ Văn Châu chỉ còn chiếc áo sơm mi trắng hờ hững trên người , trông rất khiêu gợi .Cảm thấy làn da mát lạnh của Hoàng Thiếu Thiên kiến Dụ Văn Châu không muốn buông tay , vòng tay ôm lấy Hoàng Thiếu Thiên , vùi đầu vào cổ Hoàng Thiếu Thiên , cả người ngồi trực tiếp ngồi lên người Hoàng Thiếu Thiên , còn vô ý thức sượt qua sượt lại cái đó của hắn
Bị Dụ Văn Châu trêu chọc như vậy , Hoàng Thiếu Thiên hết chịu nổi rồi .
Hoàng Thiếu Thiên vứt đi quần áo vướng vứu , sau đó để Dụ Văn Châu dựa vào bồn rửa tay , vươn tay cầm lấy chất bôi trơn , trên tay bóp thật nhiều.
Đá cẩm thạch lạnh lẽo xúc cảm cùng thuốc bôi trơn man mát , khiến cho Dụ Văn Châu không khỏi rùng mình , Hoàng Thiếu Thiên đầu tiên là thăm dò vào một đốt ngón tay, chờ Dụ Văn Châu thích ứng sau khi mới từ từ bắt đầu mở rộng lên. Số ngón tay dần dần tăng lên, Hoàng Thiếu Thiên không ngừng vuốt ve ngón tay mô phỏng quá trình giao hợp, mỗi lần đều đánh vào điểm mẫn cảm một cách chính xác .
“Đội trưởng , vang đỏ hôm nay ngon chứ ? Uống xong có cảm thấy chóng mặt không, rất nóng, rất muốn. Anh bất cẩn quá, anh để tôi lấy dễ dàng như vậy, đề phòng là người khác thì phải làm thế nào?"
Làm sao một người thông minh như Dụ Văn Châu lại không hiểu được những gì Hoàng Thiếu Thiên nói? Anh tức giận và khó chịu, tức giận vì Hoàng Thiếu Thiên làm chuyện như vậy sau lưng anh, khó chịu vì Hoàng Thiếu Thiên muốn nhưng không trực tiếp nói cho anh biết.
Nhưng cuối cùng, anh chỉ biết cười bất lực, rốt cuộc anh cũng không thể ngăn cản người yêu mình làm việc này một cách bất chợt, chưa kể anh cũng phải có trách nhiệm nhất định ở giữa, vì anh là người giữ gìn cho mọi người, trong khoảng một tháng .
Nhìn thấy Dụ Văn Châu mất tập trung, Hoàng Thiếu Thiên đột nhiên có chút tức giận. Hắn rút ngón tay ra, sau đó chỉ lẳng lặng nhìn Dụ Văn Châu , cố ý không để ý tới Dụ Văn Châu như muốn trút giận.
Lỗ hậu trống rỗng khiến Dư Văn Châu càng thêm khó chịu, hắn vươn tay muốn tự mình làm, nhưng lại bị Hoàng Thiếu Thiên bắt lấy.
“Đội trưởng, ngươi không thể cứ tự nhiên hưởng thụ, thật không công bằng.”
“Thiếu Thiên , để em xuất tinh đi, khó chịu.. Anh, mau vào đi, đã đủ rồi.” Dụ Văn Châu lên tiếng chống lại sự xấu hổ của mình, ngẩng đầu nhìn Hoàng Thiếu Thiên, chớp chớp đôi mắt ướt át vài cái, giả bộ nhìn thật đáng thương, sau đó anh trực tiếp hôn lên môi của Hoàng Thiếu Thiên, cố gắng dụ dỗ anh ta tiếp tục.
Em bé khổng lồ Hoàng Thiếu Thiên đè lên hoa huyệt của Dụ Văn Châu ,dâm đãng một hồi, hắn cũng không vội vàng tiến vào, đợi đến khi Dụ Văn Châu bắt đầu thả lỏng thì từ từ chen vào cho đến khi toàn bộ gốc rễ tiến vào.
Sau khi Dụ Văn Châu đã quen, anh bắt đầu đưa đẩy từ từ, tìm kiếm điểm mẫn cảm của Dụ Văn Châu .
“Thôi Thiếu Thiên đừng làm như vậy khó chịu, nhanh lên!”
Giọng của Dụ Văn Châu đột nhiên cất lên, rồi anh yếu ớt ngã vào vòng tay của Hoàng Thiếu Thiên. Thấy vậy, Hoàng Thiếu Thiên lập tức hiểu ra vừa rồi chính là vị trí mà mình đang tìm kiếm, cho nên hắn thay đổi phương thức, bắt đầu động tác nhanh chóng, mỗi lần đều chạm sâu vào điểm mẫn cảm. Bọn họ từ nhà vệ sinh đi đến trên giường, trong đó Dụ Văn Châu đã hai lần đạt cực khoái, nhưng bởi vì Hoàng Thiếu Thiên có mấu chốt nên hắn hoàn toàn không xuất tinh, hắn chỉ đạt đến cực điểm dựa vào lỗ hậu, cho nên Hoàng Thiếu Thiên không có ý định dừng lạị .
“Thiếu Thiên, đừng! Hết rồi! Dừng lại, dừng lại, hự , để cho em bắn, khó chịu, em cầu xin anh .” Dụ Văn Châu yếu ớt dựa vào Hoàng Thiếu Thiên, không còn chút sức lực nào phản kháng, ngăn cản không thể được , chỉ có tiếp tục .
Hoàng Thiếu Thiên vẫn nhìn Dụ Văn Châu rất đắc ý, an ủi anh khi anh đang làm việc đó, "Đội trưởng,Văn Châu, tôi hứa sẽ là lần cuối cùng, nếu không, Văn Châu , nếu anh tự mình ngồi dậy và di chuyển, tôi sẽ hoàn thành.Nó nhanh chóng và cho phép em tự do, còn điều đó thì sao? Thật không công bằng “
"Thiếu Thiên , em thật sự không còn sức, mau buông tha cho em, cứ tiếp tục như thế này thì hỏng mất!"
Dụ Văn Châu bị kích thích đến rơi lệ, giọng nói cũng mang theo chút ý tứ như muốn khóc, nhìn thấy Dụ Văn Châu như vậy, Hoàng Thiếu Thiên không chịu nổi nữa, càng dùng sức đâm vào. còn nói những lời khó nghe để trêu tức vị đội trưởng hiền lành của mình.
Nhìn vẻ mặt mong manh nhưng có phần xấu hổ của Dụ Văn Châu, Hoàng Thiếu Thiên vừa vui mừng vừa có chút đau khổ, anh ta tháo chiếc cà vạt buộc vào gốc bộ phận sinh dục của Dụ Văn Châu, sau đó nhéo eo người yêu và tát bản thân vài cái trước khi phóng thích hết tất thảy vào người Dụ Văn Châu. Cùng lúc đó, Dụ Văn Châu cũng bắn ra.
Mặc dù không muốn nhúc nhích nhưng Dụ Văn Châu vẫn định thu dọn trước, đẩy Hoàng Thiếu Thiên đang ôm chặt eo mình ra, nhưng ngược lại Hoàng Thiếu Thiên lại kéo anh vào lòng, ôm chặt lấy anh.
“Đội trưởng, chúng ta là nhà vô địch, chúng ta đã cùng nhau vô địch thế giới!”
Dụ Văn Châu quay mặt về phía Hoàng Thiếu Thiên , và mỉm cười khi nhìn thấy vẻ mặt hạnh phúc của anh, "Chà, chúng ta là nhà vô địch. Không ngờ lời hứa lúc đó lại thành hiện thực nhanh như vậy."
"Vậy còn phần thưởng mà em đã hứa thì sao, Đội trưởng, em không thể vi phạm lời hứa của mình."
"Em sẽ đi cùng anh, kỳ nghỉ toàn bộ đều thuộc về anh, anh hài lòng chưa, ngày nhỏ của em?"
"Hài lòng, đương nhiên là hài lòng, đội trưởng của anh."
 
Last edited:

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#2
Hự-
 

Bình luận bằng Facebook