Hoàn [Lam Vũ Chi Quang 2022][Duệ - Dụ - Hoàng] Một Con Cá Xanh Lam

Cố Tiểu Hoành

VIC-tim of naming
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
196
Số lượt thích
1,526
Location
AVAK's home
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Hoàng Thiếu Thiên
#1
Sản phẩm thuộc project [Project][CMSN Hoàng Thiếu Thiên 2022] Lam Vũ Chi Quang

[Duệ - Dụ - Hoàng] Một Con Cá Xanh Lam

Edit: Vic
Phương Duệ và Hoàng Thiếu Thiên vừa vào chợ hoa đã chạy đi mất dạng. Người mua hoa Tết đông như mắc cửi. Hắn quấn khăn quàng cổ đi từ từ phía sau, chưa được mấy bước đã nghe thấy một tiếng hét kinh thiên động địa từ đám người phía trước, "Thiếu Thiên!!!!!!!!!"

Dụ Văn Châu liếc nhìn cái đèn lồng giả treo trên đầu, cảm thấy cái bóng đèn này còn chưa vỡ đúng là kỳ tích.

Hắn bước hai bước, tìm chỗ cao để dễ quan sát tình hình, liền trông thấy Phương Duệ catwalk, thoăn thoắt Lay Động Ziczac đến nắm tay Hoàng Thiếu Thiên, "Ê! Tui thấy hoa này đẹp lắm nè, qua đây qua đây."

"Đẹp lắm hả?" Hoàng Thiếu Thiên cũng đi theo hắn, "Tui nói cho cậu biết nếu không có muôn tía nghìn hồng bảy sắc cầu vồng lòe loẹt rực rỡ thì tui chả hứng thú gì đâu."

"Đẹp như Bách Hoa Liễu Loạn luôn." Phương Duệ bảo đảm, "Anh lay một chút thì sẽ thành Phồn Hoa Huyết Cảnh, lay thêm phát nữa thì rụng mất luôn..."

Dụ Văn Châu thấy hắn kéo Hoàng Thiếu Thiên qua bên kia, sợ chen chúc nhiều người sẽ lạc mất nên cũng theo sau. Phương Duệ ngắm được một chậu hải đường rất đẹp, mùa này còn là lúc hoa đương nở rộ nhất.

"Cậu đúng là cái tên nông cạn tui nói mà nghe này đúng là đẹp thì đẹp thật nhưng vẫn chưa thể hiện được đặc sắc của Lam Vũ chúng ta." Hoàng Thiếu Thiên nói, "Phải chọn làm sao để đặt ở cửa trại huấn luyện mà mọi người nhìn vào cái là biết ngay Lam Vũ cậu hiểu không?"

"Hiểu rồi!" Phương Duệ búng tay cái tách, "Vậy chọn lam sắc yêu cơ được đi."

Hoàng Thiếu Thiên ghét bỏ lườm cho cái, "Đúng là chả hiểu gì, Văn Châu cậu thấy sao?"

"Tôi thấy..." Dụ Văn Châu cười một tiếng, "Mua mấy chậu thủy tiên là được."

"Biến biến biến biến." Hoàng Thiếu Thiên xua tay liên tục, "Cái tên này sao cậu chẳng ngấm tí tư tưởng nào vậy hả tui nói cho cậu biết chúng ta phải mua thứ khác hẳn với mọi người từ trước tới giờ bỏ cũ tạo mới vừa đẹp vừa độc..."

"Anh mà cũng biết mấy câu này hả." Phương Duệ chịu thua, "Thế thì mua chậu hải đường kia kìa, đẹp biết bao."

"Không bê về nổi đâu." Dụ Văn Châu bó tay nói.

Phương Duệ còn đang hỏi xem một chậu giá bao nhiêu, tưởng đắt nhưng hóa ra cũng không đến mức, có hết các loại từ bốn trăm đến sáu trăm, chỉ là không có dịch vụ ship về tận nơi thôi.

"A tui thấy bên kia có người giao nước kìa." Hoàng Thiếu Thiên nói, "Hay là chúng ta hỏi mua mộ thùng nước xem có thể nhờ người ta tiện thể đưa hoa đi luôn không nhỉ."

Đương nhiên cũng chỉ là nói mồm, Phương Duệ cũng cả thèm chóng chán, được một lát đã quay đi nghiên cứu hoa sơn trà. Năm nay chợ hoa có vô cùng nhiều loài, lại có mùa đông ấm nên việc buôn bán rất tốt.

"Hay là chúng ta mua hoa cẩm chướng rồi viết mấy câu kiểu 'Tôn sư trọng đạo' rồi tặng cho Phương đội đi." Hoàng Thiếu Thiên lải nhải liên miên không dứt, "Ổng nhất định sẽ thích tui cảm thấy ổng sẽ thích cái màu trắng hồng hồng đỏ với hồng vàng kia..."

Dụ Văn Châu không tiếp lời hắn, bên kia có bán hoa dạ lan hương, trên cây là từng đóa hoa nhỏ xếp san sát mới nở. Từng đóa nở to nhỏ không đều trông như mấy củ cà rốt.

"Mua cái này hả?" Hoàng Thiếu Thiên hỏi, "Bao nhiêu tiền một cây thế? Có giảm giá khi mua nhiều hơn một cây không tui mua mười cây thì có đảm bảo rằng tất cả nở ra sẽ có màu xanh không đến khi nở hoa ra màu đỏ thì có được bồi thường không?"

"Có tặng chậu hoa không?" Phương Duệ ôm cổ Hoàng Thiếu Thiên từ phía sau, "Bọn tui mua mười mấy cây cũng chỉ cần tặng năm cái chậu thôi."

"Mười đồng ba cái." Ông chủ liếc bọn họ, "Cái chậu cậu đang chỉ là ba mươi."

"Mua về ai chăm?" Dụ Văn Châu hỏi.

"Cậu."

Phương Duệ chỉ vào Dụ Văn Châu Hoàng Thiếu Thiên chỉ vào Dụ Văn Châu.

"Tốc độ tay của bọn tui quá nhanh đành phải để cậu chết một mình rồi." Phương Duệ nói, "Haha, cứ từ từ làm cẩn thận vào nhé."

"Chắc chắn sẽ nở ra hoa màu lam ạ?" Dụ Văn Châu hỏi thêm lần nữa.

"Hoàn toàn chắc chắn." Ông chủ bảo đảm, "Cho cậu tự chọn đấy."

"Nhiều thế này ông biết cây nào đúng không đừng thấy trẻ con là bắt nạt nhé tui nói cho ông biết bọn tui ghi âm rồi đấy." Hoàng Thiếu Thiên nói, "Đến lúc một đống cây xanh lá mọc lên mọi người lại tưởng nhà chúng ta là do Trung Thảo Đường mở đấy."

Nói thì nói vậy nhưng bọn họ vẫn mua mấy cây. Ông chủ còn hỏi xem có mua chậu không, Phương Duệ đáp lúc về bọn họ cho vào mấy cái lon là được.

Dụ Văn Châu nhịn một lúc cuối cùng vẫn quay lại mua chậu hoa rồi quay ra ném lại hai cái túi, "Xách đi."

Lãnh đạo tay không đi đầu đoàn, hai người theo sau tay xách nách mang đi công tác thăm thú chợ hoa.

"Có vớt cá vàng ha." Hoàng Thiếu Thiên nhét túi cho Phương Duệ, "Tui đi đã cậu chăm sóc tốt Đại Lam Nhị Lam Tam Lam Nhị Thập Lam thay tui nhé."

"Tui cũng muốn đi." Phương Duệ nhét túi cho Dụ Văn Châu, "Thiếu Thiên anh chờ tui một chút."

Hoàng Thiếu Thiên đã xin được cái lưới nhỏ để vớt cá vàng, Phương Duệ sáp tới, "Con kia đẹp kìa, trông giống anh đấy, rất Hoàng."

Hoàng Thiếu Thiên nhìn con cá vàng xấu hoắc đang trợn mắt kia, "Thôi đi chả biết giống ai đâu tránh ra tránh ra chút đi cậu dọa cá đi hết bây giờ sao cậu ồn thế nhở."

Nói xong vớt một phát lên hai con cá, "Thấy chưa thấy chưa thấy cái gì là một hòn đá hạ hai con chim chưa độ chính xác cao như này ta không ra tay tay các ngươi làm sao biết sợ."

"Tui cũng chơi tui cũng chơi." Phương Duệ mua một cái lưới chỗ ông chủ rồi nhổ vào tay phải mình một cái.

"Tay trái cậu chưa biến hình kìa." Dụ Văn Châu uyển chuyển diễn đạt.

"Hahahahahaha." Hoàng Thiếu Thiên cười lớn, "Chắc là hắn sợ tay trái hắn chậm quá dọa cá bơi mất."

"Anh đùa nhạt thật." Phương Duệ làm bộ run bắn lên, "Các anh đã nghe cái câu đùa tôi... thích... ăn... những... con... cá... nhỏ... nói... rất... chậm hahahahaha."

Hoàng Thiếu Thiên vừa vớt cá vàng vừa nói, "Cậu ta điên rồi hả? Cậu xem có phải cậu ta điên rồi không? Kể chuyện cười mà bản thân cười đến không ngừng được thì đúng là điên rồi nhỉ."

Phương Duệ ôm bụng ngồi chồm hổm xuống, "Anh đừng nói nữa để tui cười xong đã."

Hoàng Thiếu Thiên mặc kệ hắn, quay ra hỏi Dụ Văn Châu, "Cậu thấy con nào được hơn?"

"Hướng chín giờ, mười một giờ." Dụ Văn Châu đọc tọa độ ra, "Trông có vẻ sẽ sống được lâu đấy."

"Ờ ờ ờ." Hoàng Thiếu Thiên nhanh chóng vớt một phát, "Tui mới thấy bên kia có bán cá trường thọ, có đúng là tên này không nhỉ? Ây da tui muốn ăn mì Trường Thọ."

"Trông nó bơi hơi chậm một chút." Dụ Văn Châu nghiêm túc nhận xét.

"Không ngờ là anh cũng đi bôi đen mình đấy, đúng là tai họa truyền ngàn năm." Phương Duệ vớt một con cá trắng đốm cam lên, "Con này đẹp không?"

Con cá mắt sắp mọc lên giời
Mà hốc mắt con cá to hơn tí thì liệu có khóc ?" Hoàng Thiếu Thiên xúc động nói.

"Anh có tí học thức nào không vậy cá làm gì có mí mắt..." Phương Duệ đã vớt được cá, "Sao chẳng thấy con nào màu lam vậy? con này lại vừa trắng vừa vàng rồi."

Nói xong giơ con cá lên xoay một vòng: "Share con cá Koi này..."

"Thì sẽ thế nào?" Dụ Văn Châu hỏi.

"Uhm, QQ của anh sẽ biến thành mặt trời?" Duệ nói, "Tôi trả tiền rồi đó."

"Avatar sẽ biến thành Phùng Hiến Quân biến thành Diệp Thu biết đâu được cha nội đó thường ngày không dám để lộ mặt có phải là vì xấu á?" Hoàng đang muốn trả tiền, đột nhiên nói, "Ê đợi chút con cá đó có mắt to mắt nhỏ!"

Phương Duệ sững sờ, ngắm con cá kia một hồi, quay qua hỏi Dụ Văn Châu, "Sao anh ta nhìn được hay vậy?"

Con cá vàng mắt to mắt nhỏ kia còn khó vớt, phải vớt cả nửa buổi đến khi cả hai mồ hôi đầy đầu mới được, đến lúc này mới tháy thỏa mãn.

"Cây quýt vang kia trông đẹp đấy." Phương Duệ trả xong tiền thì lén lút nói, "Tui đi trộm hai quả nếm thử chút nhé."

"Cậu có miếng liêm sỉ nào không có miếng liêm sỉ nào không hả?" Hoàng Thiếu Thiên phỉ nhổ hắn, "Nếm thử xem có ngọt hay không rồi gọi tui với."

"Chúng ta mua chậu này về được không?" Phương Duệ lại bắt đầu thích thú, "Để cạnh máy tính, lúc huấn luyện mệt thì ngắt hai quả mà ăn."

Dụ Văn Châu lại đi mua chậu thủy tiên, còn ôm thêm một đống hành tỏi.

"Còn chưa mua hoa cẩm chướng nữa." Phương Duệ sờ túi, "Úi da hết tiền rồi."

"Tự dưng nghĩ ra có phải chúng ta cần mua thêm cái bể cá nữa nhỉ?" Hoàng Thiếu Thiên quay đầu trở về, "Lần này đi chọn một cái màu lam nhá."

"Chúng ta không phải có chậu hoa rồi sao." Phương Duệ nói, "Sao phải mua thêm? Đằng nào cũng chả còn tay mà cầm."

"Dưới đáy chậu hoa có lỗ cha nội ạ cậu có phải bị ngốc không thế?" Hoàng Thiếu Thiên dừng lại, hỏi Dụ Văn Châu, "Văn Châu cậu nói xem cậu ta có ngốc không cơ chứ?"

"Tôi cũng thấy vậy." Dụ Văn Châu thành thật đánh giá khách quan.

Phương Duệ im bặt nửa buổi mới phun ra được một câu đm.

"Các cậu cứ mua cái bể cá." Dụ Văn Châu nói, "Chờ đến lúc cá chết chắc thủy tiên của tôi cũng đến lúc phân chậu."

"Thiếu Thiên, anh ta trù cá của chúng ta chết." Phương Duệ lập tức tố cáo, "Hắn có lẽ nào định chờ đêm hôm khuya khoắt phóng cho chúng nó mấy chiêu Mưa Hỗn Loạn để chúng tự giết lẫn nhau không."

"Nói là hắt loạn nước bẩn cho nghe còn hợp lí hơn đấy, ai mà biết được?" Hoàng Thiếu Thiên xì xà xì xào, "Nhất định phải cẩn thận đấy tui nói cho mà biết nhé nếu..."

Cuối cùng cũng mua thêm một cái bể cá, mà cũng chẳng còn tay bê thật.

"Sắm vậy là đủ để đón Tết rồi nhỉ." Phương Duệ vui mừng nói, "À đấy, Phương đội có nhắc chúng ta mua cái gì ấy nhỉ..."

"Đm đm đm có phải là mua giấy cắt hoa câu đối tết bao lì xì không." Hoàng Thiếu Thiên đột nhiên nhớ ra, "Mau quay lại mua đi vẫn còn kịp đấy."

"Nhất định phải mua bao lì xì đấy, nếu không đến lúc ổng muốn lì xì cho chúng ta mà không có phong bao thì phải làm sao?" Phương Duệ bắt đầu mơ mộng.

"Mấy người nói xem câu đối tết có màu lam không nhỉ? Tui thấy thế là đẹp, hợp với khí chất và phong cách trang trí chiến đội ta."

"Cmn loại đấy là câu đối phúng điếu mà!"

"Tui đang nói viết chữ trên vải lam mà cậu đang nghĩ cái gì đấy?"

"Sang năm là năm gì ấy nhỉ? Năm Khỉ? Kim hầu xướng hiểu..."

"Trại huấn luyện chúng ta dân trí cao đạo đức tốt sao lại có tên mù chữ như cậu cơ chứ?!"

"Vậy anh cũng nói một câu xem nào!"

"Khỏi nói, vế trên đề 'Liên hầu hải sâm', dưới viết 'Liên hầu tắc lôi'. Hoành phi thì 'Lam Vũ hầu lợi hại'."

Dụ Văn Châu đứng sau thầm nghĩ, thật ra tui có học thư pháp nè tui nói được không?

Cuối cùng cũng chẳng nói, tém lại.

Đón năm mới náo nhiệt thế này đấy.
 

Bình luận bằng Facebook