- Bình luận
- 214
- Số lượt thích
- 1,219
- Location
- TP.HCM
- Team
- Hưng Hân
- Fan não tàn của
- Tất cả đội trưởng (◕‿◕) Đặc biệt là Dụ đội (⌒‿⌒)
(Phần hai mươi) Cợt nhả đùa lửa không
1.
Tống Kỳ Anh nhìn Đới Nghiên Kỳ trái một Liệt Diễm Chấn Động, phải một Bão Lửa.
"Tôi là ai, tôi đang ở đâu?"
Cao Anh suy tư một chút, hơi lo lắng nhìn cậu bạn tốt trước mắt: "Oa cậu lại lén sắp xếp sau lưng anh cậu đúng không?"
"Cậu không cảm thấy rất giống sao?" Tống Kỳ Anh đờ đẫn hỏi.
Cái Tài Tiệp vô cùng ghét bỏ liếc nhìn cậu một cái: "Cùng nhau làm xạ thủ đã nói đâu, cậu là cái tên phản bội!"
Khưu Phi chuyên chú nhìn hai thân ảnh bất phân cao thấp trong sân, càng nhìn càng cảm thấy quen thuộc.
"Không chỉ là quen thuộc." Kiều Nhất Phàm ôm mặt: "Tớ cảm thấy ngay một giây sau chị Đới sẽ nói câu kia liền."
Quách Thiếu bị kích động nhìn Triệu Vũ Triết ra chiêu: "Tớ biết tớ biết! Chính là nó!"
Lư Hãn Văn thoáng ngây ra.
Cái Tài Tiệp cực kỳ hiền lành sờ đầu cậu nhóc: "Không trách em, em là bé ngoan không chơi game nhiều."
Tằng Tín Nhiên phối hợp với biến hóa trong sân, thừa dịp Đới Nghiên Kỳ cho nổ tung một phát Hỏa Diễm Bạo Đạn cách đó không xa, cậu lập tức tranh thủ từng giây từng phút bóp cuống họng: "Mấy tên bám càng tàu, tu tu tu ~"
Trừ bé ngoan Lư Hãn Văn ra, đám đồng bạn nhỏ khác đều dồn dập dành tặng tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Mà lúc này, cách nửa cái sân thi đấu, Tô Mộc Tranh hơi kinh ngạc nhìn cô bạn thân nhà mình: "Tú Tú cậu nói, hôm nay Tiểu Đới chủ yếu lấy pháp thuật hệ hỏa làm chủ, là có mục đích sao?"
Tiêu Thời Khâm nâng móng tỏ vẻ nghi hoặc: "Đa số đòn tấn công hệ lửa đều rất bùng nổ, có vẻ rất thích hợp với em ấy, không có vấn đề gì mà?"
Sở Vân Tú bẹp miệng: "Chuyện Nhỏ cậu không cần giả đơn thuần hén cảm ơn! Đúng là không hổ nhà mấy người, còn nhỏ đã biết chơi tâm bẩn…"
Tiêu Thời Khâm cực kỳ vô tội nhìn cô: "Sao chuyện này mà cũng trách tôi?"
Tô Mộc Tranh che miệng cười, có chút thông cảm vỗ vai Tiêu Thời Khâm: "Nhà mấy cậu sẽ không trở thành nơi tâm bẩn tụ tập rồi chứ hả?"
"Không không không em gái Tô này so với nhà các cô tôi đúng là như tiểu vu gặp đại vu mà…"
2.
Triệu Vũ Triết dùng Tường Băng chống một đợt Liệt Diễm Chấn Động xong thì lại dùng Ma Pháp Trói Buộc giam Đới Nghiên Kỳ lại, bấy giờ khó khăn lắm mới tránh khỏi viên Hỏa Diễm Bạo Đạn sắp sửa bay về sau lưng kia.
Hầy… Đúng là quá hiểm mà.
Triệu Vũ Triết thầm nghĩ, góc viên Hỏa Diễm Bạo Đạn này bay tới vô cùng xảo quyệt, hẳn là một hậu thủ đối phương Blink xong để lại.
Triệu Vũ Triết cắn răng, trực tiếp gọi một Địa Ngục Sấm Sét giáng xuống Đới Nghiên Kỳ, Đới Nghiên Kỳ giãy dụa mà không thoát được Ma Pháp Trói Buộc, chỉ đành cứng rắn ăn đại chiêu này.
"Á đù máu chị Đới tụt phóng khoáng ghê…" Quách Thiếu nhìn thanh máu nháy mắt tụt xuống một đoạn dài, che cổ mình.
"Anh Tiểu Triệu thêm mấy đại chiêu đi, em cảm thấy cơ bản đã nằm thắng rồi —— á chị Đới sắp giãy thoát!" Lư Hãn Văn hưng phấn hô to.
Trong lòng Đới Nghiên Kỳ cũng sáng như gương, vậy nên vừa giãy thoát Ma Pháp Trói Buộc, cô đã lập tức dùng Tường Lửa vây mình lại, thừa dịp Triệu Vũ Triết ngưng tụ pháp lực mất vài giây, cô lại cứng rắn tặng một đòn Bão Lửa ra ngoài.
"Đệt sao hôm nay cậu cứ chơi hỏa công bộc phát không thế!"
Triệu Vũ Triết bị ngắt quá trình ngưng tụ pháp lực, tức giận đến mức nghiến nát răng: "Đới Nghiên Kỳ, cậu coi mình là Angela à!"
Đới Nghiên Kỳ chớp chớp mắt với cậu ta: "Ai u, cậu còn rất kiêu ngạo nhỉ!"
Triệu Vũ Triết nghẹn ngụm máu trong khí quản cảm thấy mình đã bị vũ nhục nặng nề!
"Đệt bà cậu tôi liều mạng với cậu ——"
Bão Lửa ở giữa không trung bị đông lại!
Lư Hãn Văn hắt hơi một cái.
"0 Độ Tuyệt Đối! Lão Triệu bắt đầu 0 Độ Tuyệt Đối!" Khưu Phi hưng phấn lấy ra khăn giấy ra lau mũi.
"A chỉ là có chút quá lạnh…" Khưu Phi khẽ run rẩy.
Một giây sau, cơn Bão Tuyết vừa bị gián đoạn đã lấy thế tấn công dữ dội bay thẳng về phía Đới Nghiên Kỳ, Tường Lửa Đới Nghiên Kỳ dùng để phòng ngự cũng bị dập tắt ngay lập tức.
Hoàng Thiếu Thiên ôm khăn quàng cổ xách băng ghế nhỏ tham dự thảo luận: "Chờ chút, vừa rồi em gái Sở nói là em gái Tiểu Đới cố ý à… Sao tôi còn chưa nhìn ra được?"
Sở Vân Tú khoanh tay, có chút mong đợi nhìn động tác của Triệu Vũ Triết và Đới Nghiên Kỳ động tác: "Thành bại đều nằm ở ngay đây."
Tô Mộc Tranh vây xem tỏ vẻ không thể hiểu được trước hành vi trời thu mà còn mang khăn quàng cổ ra ngoài của Hoàng Thiếu Thiên.
3.
Ầy.
Chờ chính cơn Bão Tuyết này nè.
Đới Nghiên Kỳ chú ý đến bóng Triệu Vũ Triết, cấp tốc nhảy lên trong mắt bão của cơn Bão Tuyết dày đặc.
Muốn giật lại khoảng cách nửa trận, thế này… Mới có thể đánh ra hiệu quả tối đa của chiêu kia nha!
Đới Nghiên Kỳ thoáng vui mừng, cơn gió này có thể giúp tốc độ lui lại của cô nhanh hơn, trái lại còn giúp cô tiết kiệm một lần Blink.
"Mấy cậu nhìn pháp trượng của lão Triệu kìa!" Tống Kỳ Anh đột nhiên vỗ băng ghế.
Bảo thạch ban đầu tản ra ánh lam lạnh lẽo dần trở nên thâm u, càng phát ra ánh sáng màu tím mơ hồ.
"Cái này là…" Kiều Nhất Phàm hé mắt: "Ám Dạ Phi Ảnh!"
Mắt Đới Nghiên Kỳ tối sầm lại.
"Hình như chị Đới bị can nhiễu rồi à." Tằng Tín Nhiên nhìn đòn Hỏa Diễm Bạo Đạn bay ra có hơi xốc xếch, chọc chọc Khưu Phi.
Khưu Phi nhìn bảo thạch trên pháp trượng Triệu Vũ Triết: "Bây giờ thì xem lão Triệu có thể nắm chắc cơ hội hay không…"
Đới Nghiên Kỳ ở trong hỗn độn cho mình một phát Chuyên Tâm Toàn Phần.
"Hừ, Triệu Vũ Triết cậu xem cho kỹ!"
Mà pháp trượng vốn lưu chuyển hồng quang, lúc này lại càng dâng lên pháp lực mạnh mẽ, toàn bộ pháp trượng như là bàn ủi bị nung đỏ.
Sau lưng Triệu Vũ Triết, tiếng kêu bén nhọn cũng vang lên theo ——
Chim Lửa!
Đới Nghiên Kỳ cười nhìn cậu ta: "Thế này cậu khỏi chạy rồi nhỉ."
Triệu Vũ Triết cũng cười: "Vậy cậu cũng xem lại sau lưng mình đi!"
Hào quang màu tím đã biến thành đỏ, chói mắt đến mức có thể liều một trận với pháp trượng của Đới Nghiên Kỳ ——
Kia cũng là một con Chim Lửa!