Hoàn [All Diệp] Clone khiêu chiến, tột cùng trí mạng

Ka_

Gà con tiến hóa
Bình luận
18
Số lượt thích
10
#1
[All Diệp] Clone khiêu chiến, tột cùng trí mạng

Tác giả: Bán Sinh Linh Ngữ

Dịch: Google đại đại, Quicktrans

Editor: Ka.

Lời tác giả: Diệp Tu: Tui có nhiều clone và thích nhiều người

*Lấy cảm hứng từ ngăn kéo thẻ tài khoản của Diệp Diệp

*Thuận tiện thỏa mãn bản thân vì chưa bao giờ thấy Tiểu Chu và Diệp Diệp trực tiếp giành BOSS.

*OOC thuộc về tôi như thường lệ

.

01.

"BOSS dã đồ cấp 75 đã được làm mới!! Hãy đến Thần Chi Lĩnh Vực toạ độ (XXX, XXX)!"

Khi tiếng gầm giận dữ của Ngụy Sâm xuyên qua tường và đâm thẳng vào tai Diệp Tu, hắn đang bưng tô mỳ gói trở lại bàn, vừa ăn vừa chậm rãi săm soi con chuột máy tính: “Chờ chút ăn nốt đã. Lão Ngụy, mì gói vị thịt bò với nước lèo vàng ngon lắm, có muốn một bát không nè?"

“Đại gia à, còn không mau tới giúp!" Ngụy Sâm gõ bàn phím.

"Công hội nào phát hiện? Hiện tại có bao nhiêu người đi cướp?" Diệp Tu vội vội vàng vàng ăn nốt miếng cuối cùng.

"Bách Hoa Cốc phát hiện, có bảy hoặc tám nhà ở đây rồi. Trước mắt là Luân Hồi đang chiếm thù hận."

"Luân Hồi..." Diệp Tu tùy ý đăng nhập vào một tài khoản linh mục, lao đến tọa độ của BOSS, "Là BOSS cận chiến, Luân Hồi chiếm thế thượng phong cũng không đáng ngạc nhiên."

“Ồ, không phải vì điều đó.” Ngụy Sâm nhìn chằm chằm vào màn hình, “Là bởi bên Luân Hồi có tuyển thủ chuyên nghiệp.”

Diệp Tu dừng một chút: "Ai?"

"Còn có thể là ai?" Ngụy Sâm ngả người ra sau để Diệp Tu nhìn với sang, trên màn hình là một thiện xạ tay cầm hai khẩu súng đồng loạt xả đạn, áo gió tung bay. Trong bữa tiệc BBQ, BOSS bị lật ngang lật dọc đến không quẫy mình nổi.

Diệp Tu im lặng nhìn vị linh mục rách nát mình đang điểu khiển, rồi dứt khoát rút thẻ tài khoản ra.

"Chị chủ có thẻ nghề xạ thủ không! Không cần phân biệt chức nghiệp, nhanh đưa cho tôi!"


02.

"Tui sẽ dời sự chú ý của họ, ông dẫn hội mình đến điểm này để giành thù hận của BOSS." Diệp Tu vội vàng ra lệnh cho Ngụy Sâm rồi lao lên phía trước với tay thiện xạ của mình. Trang bị của thiện xạ này được xếp hàng cao trong đám clone, xài đến là thuận tay, tuy nhiên chủ nhân ban đầu có vẻ là một thiếu nữ trong ngoài như một, tóc buộc đuôi ngựa ngây thơ, váy công chúa tay phồng, đến cặp súng cũng hồng có gắn đôi cánh nhỏ.

Thiện xạ nhảy lên cao, tung ba đòn bạo lực lên BOSS, thao tác tinh chuẩn ở trình độ chuyên nghiệp đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của phe Luân Hồi. "Bên kia có cao thủ!" Hội trưởng Luân Hồi Tam Giới Lục Đạo tinh tường nhận ra sự hiện diện của Diệp Tu, hét lớn: "Người của đoàn hai dừng tay, tới làm thịt tên kia trước đã! Cái ID là…”

Hắn mới nói được một nửa thì ngưng bặt, mắt nhìn chòng chọc vào hàng chữ như thể gặp ma.

Nhất Thương Xuyên Vân đổi súng, chuyển góc nhìn chuẩn bị tặng vì khách không mời này một đòn Barrett Bắn Tỉa. Cậu liếc nhìn ID phía trên đầu nhân vật, họng súng nhất thời run lên khiến viên đạn trật mục tiêu tận hai ô..

"Hả?" Diệp Tu có chút kinh ngạc trước sai sót hiếm thấy của Chu Trạch Khải. Hắn xem trạng thái nhân vật của mình không có vấn đề gì, trang bị của nhân vật cũng không có vấn đề gì, vẻ ngoài của nhân vật không có vấn đề gì, nhìn ID...

Hắn nghẹn ngào.

Trên chiến trường tràn ngập khói thuốc súng, [ Nhất Thương Xuyên Vân ] và [ Tiểu Kiều Thê của Nhất Thương Xuyên Vân ] đứng đối diện nhau, khung cảnh hiếm có mà thập phần xấu hổ.


03.

"Ngươi là ai?" Tam Giới Lục Đạo run rẩy.

Diệp Tu trầm mặc kỳ quái một lát, sau đó cao giọng lanh lảnh nói: "Đoán xem."

Người Luân Hồi đồng loạt đau tim.

Tam Giới Lục Đạo nhìn nữ thần xạ thủ có sắc vóc rực rỡ như Balala Tiểu Yêu Tinh ở phía đối diện, lẩm bẩm: "Thì ra Chu đội thích thể loại này."

Chu Trạch Khải đang cầm súng: "..."

Dù chỉ mới giao thủ, nhưng sau khi chứng kiến kỹ xảo áp súng siêu phàm của đối phương, cậu đã tám phần đoán được thân phận của người này. Cậu bèn thấp giọng giải thích: “Không, đây là Diệp.. ."

Diệp Tu vội vàng trả lời: “Đêm nào cũng vì thương nhớ Thương Vương mà cô vợ nhỏ này không ngủ được.”

Chu Trạch Khải: "?"


04.

Diệp Tu giả vờ tức giận: "Thế nào? Anh dám làm không dám nhận?"

Chu Trạch Khải: "Tôi..."

Diệp Tu nhéo nhẹ giọng để tiếng nói nghe thanh tú hơn, xúc động: “Năm đó bên hồ Đại Minh, mưa hoa mai nhẹ nhàng, chúng ta tình đầu ý hợp triền triền miên miên như keo như sơn, chỉ ước bên nhau cả đời, anh không nhớ gì sao??”

Chu Trạch Khải: “Tôi không có…”

"Còn dám xen mồm!" Diệp Tu ngày càng diễn sâu, trong nháy mắt đổi từ tình tứ sang nước mắt lưng tròng — chực khóc: "Mặc quần vào liền không nhận người! Anh thật không có lương tâm!"

Người Luân hồi nghe được trong lòng đều sợ hãi, Chu Trạch Khải cảm thấy ủy khuất không thôi.

Vô lý! Bọn họ rõ ràng đến tay còn chưa nắm!!

Một em gái Luân Hồi thuộc nhóm fan liều chết của Thương Vương bất mãn hét lên: "Đừng nghe người này ăn nói lung tung! Chu Trạch Khải ca ca của chúng ta không phải người như thế! Loại con gái quấy nhiễu hay khóc nhè với chỉ số IQ thấp này chỉ làm chướng mắt anh ấy!”

“Em gái, có muốn đấu tay đôi không?” Tiểu Kiều Thê hung dữ cười lạnh, “Khi tôi ngủ với ca ca em, em còn không biết mình đang nghịch bùn ở chỗ nào đâu.”

Người Luân Hồi nghe thấy đều sốc đến mức không dám thở mạnh.

Em gái kia lắp bắp “Ngươi, ngươi, ngươi” nửa ngày, cuối cùng bật khóc đi ra.


05.

"Cái gì?" Tam Giới Lục Đạo nói với cảm xúc phức tạp, "Cô thật sự có mối quan hệ như vậy với đội trưởng của chúng tôi? Bằng chứng đâu?"

Tiểu Kiểu Thê sửng sốt một chút, sau đó quay sang Chu Trạch Khải: "...Chứng minh thế nào?"

Chu Trạch Khải: ? ? ? Anh lại còn hỏi em?

"Tôi có thông tin liên lạc của anh ấy có được tính không?"

"Cái này vô nghĩa! Bạn bè bình thường cũng có!"

"Ủa chứ ông có trao đổi QQ với bạn bè bình thường xong nhân cơ hội trò chuyện mà xát ra lửa không?”

Người Luân Hồi: "..."

"A, tôi vẫn còn giữ ảnh của anh ấy."

"Nhiều người cũng có. Ai biết được liệu cô có tình cờ chụp được không?"

Bức hình cận cảnh đội trưởng Luân Hồi đang ngủ được đăng tải với một tiếng “ping”.

Người Luân Hồi: "..."

Nữ tuyển thủ đang khóc lóc vẫn chống cự: "Giả! Đây nhất định là photoshop!"

"Em gái, em thật sự muốn ăn đòn hả?" Tiểu Kiều Thê ngượng ngùng nói: "Vậy để tôi nói cho em một bí mật — ca ca nhà em có một nốt ruồi ở đùi trong, cực kỳ gợi cảm."

Đồng tử của Chu Trạch Khải run rẩy.


06.

"……Đợi một chút."

Khi mọi người trong Luân Hồi đã no dưa, đột nhiên có người mê man hỏi: "Chúng ta tới đây làm gì thế?"

"...Cướp BOSS."

“Thế BOSS đâu?”

Một sự im lặng chết chóc.

【 Hệ thống thông báo: BOSS dã đồ cấp 75 đã bị Công hội Hưng Hân tiêu diệt. 】

"Chết tiệt!" Tam Giới Lục Đạo giận dữ rút súng chỉ vào [ Tiểu Kiều Thê của Nhất Thương Xuyên Vân ] : "Ngươi tới gây sự!"

Tiểu Kiều Thê làm vẻ mặt thanh thuần vô tội: “Cứ cho vậy đi.”

"Ngươi rốt cục là ai?!"

“Đêm nào cũng vì thương nhớ Thương Vương mà không ngủ được, nhưng gần đây tiểu kiều thê này lại phải lòng đội trưởng Hưng Hân đẹp trai.” Bím tóc hồng để lại những lời này rồi nhanh chóng bỏ chạy.


07.

Nhất Thương Xuyên Vân: Tiền bối.

Nhất Thương Xuyên Vân: Không cần giả chết, em biết đó là anh.

Nhất Thương Xuyên Vân: Bức ảnh kia...

Quân Mạc Tiếu: Ồ, cái đó là do Tôn Tường chụp. Cậu ta nói khi ngủ cánh mũi của em phập phồng, anh nói anh không tin nên cậu ta đã gửi hình làm bằng chứng.

Quân Mạc Tiếu: Em nghĩ đến khi nào thì đứa nhỏ ngốc nghếch này mới hiểu rằng gửi ảnh tĩnh thì làm sao mà thấy được?

Nhất Thương Xuyên Vân:...

Nhất Thương Xuyên Vân: Nốt ruồi trên đùi em.

Quân Mạc Tiếu: À, anh chém gió đấy.

Quân Mạc Tiếu: Cười chết mất, cơ mà vạn nhất…?

Nhất Thương Xuyên Vân:.

Nhất Thương Xuyên Vân: Vậy anh thừa nhận anh là bạn gái em phải không?

Quân Mạc Tiếu: Ủa bạn là ai thế?

Nhất Thương Xuyên Vân:...

Đội trưởng Luân Hồi Chu Trạch Khải hôm nay không những đã vuột mất BOSS dã đồ, mất hết mặt mũi, thuận tay còn đánh mất một tiểu kiều thê mềm mại.


08.

Quán cà phê Internet Hưng Hân.

Diệp Tu giơ thẻ tài khoản là ngọn nguồn tội lỗi kia lên, Ngụy Sâm cười đến phát rồ nhìn về phía Trần Quả: “Nói nói, sao lại thế này?”

Trần Quả cũng thực oan uổng: “Lô thẻ tài khoản đó được thu mua từ một nhóm học sinh tiểu học. Chắc họ là fangirl của mấy tuyển thủ chuyên nghiệp nên mới đặt tên kỳ cục như thế. Lúc ấy cậu vội vàng xoát thẻ mà không nhìn kĩ, nên không thể trách tôi được. Tôi khi đó cũng tùy tay bốc một cái mà thôi.”

Ngụy Sâm cười gần chết: "Cao, chiêu này quả là cao tay, hahahaha! Mi không thấy đám người Luân Hồi bu lại xem kịch như môt đám ngốc tử đâu? Đây là lần đầu tiên cướp BOSS nhẹ nhàng đến vậy. Lão Diệp, mi không đổi nghề làm diễn viên thì thật có lỗi với tài năng đóng kịch bẩm sinh của mi, hahahaha..."

Diệp Tu nhìn nhà kho công hội của Hưng Hân, trầm ngâm một lát, rồi tựa như có một công tắc kỳ lạ nào đó được bật lên: "Chị chủ, chị còn thẻ tài khoản như thế này không?"

“Còn.” Trần Quả theo bản năng gật đầu, sau đó kinh ngạc nhìn người đặt câu hỏi: “…Cậu muốn làm gì?”

Diệp Tu ngẩng đầu, vẻ mặt hiên ngang lẫm liệt.

"Thành thật mà nói, tôi có một ý tưởng táo bạo."


09.

Khi Tương Du nghe tin Bá Khí Hùng Đồ đã thất bại trong cuộc chiến giành BOSS, hắn không dám tin vào tai mình.

"Không thể nào!" Hắn kinh ngạc nói: "Việc này là Trương phó và mấy trung đoàn tinh nhuệ tiến hành. Trung Thảo Đường, Lam Khê Các lúc ấy còn không nhận được tin tức, làm sao có thể thất bại?!"

Đối diện, Dạ Độ Hàn Đàm do dự: “Nguyên nhân chủ yếu là xảy ra chuyện ngoài ý muốn… Diệp Tu và đám người Hưng Hân lại tới gây chuyện.”

"Lại là hắn!" Tương Du nghiến răng nghiến lợi nói: "Nhưng tới thì đã sao? Chúng ta đông người hơn Hưng Hân, cũng mạnh hơn bọn họ. Hay là bọn họ liên thủ với công hội khác?"

“Không, phía Hưng Hân…có một vũ khí bí mật.”

"Vũ khí gì?"

"Thẻ tài khoản."

“Chẳng lẽ điểm kỹ năng của Hưng Hân lại tăng lên?” Tương Du kinh hãi, “Thẻ tài khoản của Diệp Tu tên là gì?”

Môi Dạ Độ Hàn Đàm run run: "[ Hung hăng liếm cơ ngực của Hàn Văn Thanh ] ."

Tương Du: “…………”

Dạ Độ Hàn Đàm máy máy mắt tĩnh tâm nghe điện thoại, tâm nói cậu là không hiểu được cái cảnh tượng kinh tâm động phách suốt đời khó quên đó.

Thử nghĩ, kẻ Bá Đồ nào còn tâm tư chém giết BOSS sau khi nhìn thấy Trương Tân Kiệt — đội phó Bá Đồ — giả vờ bình tĩnh, cầm kính mắt chà chà lau lau đến mức "rắc" một tiếng kính mắt gãy đôi??


10.

Trong khi Bá Đồ vẫn còn nghẹn ngào không nói nên lời thì cuộc chiến ở phía bên kia vẫn tiếp tục.

Một kiếm sĩ nhảy ra từ đoàn Lam Khê Các, tay giương kiếm hoa sắc bén, bong bóng thoại bay dày đặc khắp màn hình, mũi kiếm chỉ thẳng vào một thuật sĩ nom cao quý xinh đẹp phe Hưng Hân, người đang mặc một chiếc váy nạm kim cương.

"Lão Diệp, anh thật không biết xấu hổ, không biết xấu hổ!" Hoàng Thiếu Thiên tức giận hét: "Clone anh dùng ngày hôm qua rõ ràng là [ Bạn gái chính thức của Hoàng Thiếu Thiên ]! Anh còn dùng tài khoản đó để lừa Tiểu Lư chia đôi vật liệu! Từ đó tới nay mới qua mấy canh giờ mà anh đã đổi tài khoản? Anh đúng là một tên vô liêm sỉ có mới nới cũ!”

"Ồ, hình như đúng là có chuyện như vậy." Đối diện với kiếm khách cáu kỉnh, [ Điểm tâm nhỏ của Văn Châu bảo bối ] bình tĩnh trả lời, "Nhưng hôm nay trẫm đã quyết định sủng ái Dụ quý phi, cậu có ý kiến gì?"

"Ừ, tóm lại thì tôi cũng có được xơ múi gì đâu." Dụ Văn Châu mỉm cười.

Hoàng Thiếu Thiên chịu một kích vào lưng, cột HP giảm mạnh.

"Như vậy đi, nếu anh đổi về tài khoản trước, tôi sẽ miễn cưỡng cho anh lấy một ít vật liệu hiếm." Cậu ta thương lượng với Diệp Tu.

“Anh không có ý kiến,” Diệp Tu cười nửa miệng, “Nhưng cậu không cần sự cho phép của đội trưởng nhà cậu sao?”

"Anh là muốn chúng tôi tự đấu đá nhau phải không? Đội trưởng, đừng mắc bẫy của kẻ xảo quyệt này!" Sau khi mắng Diệp Tu, Hoàng Thiếu Thiên chân thành quay sang Dụ Văn Châu: "Cho nên đội trưởng, cậu sẽ chấp nhận lời đề nghị của tui phải không?”

Dụ Văn Châu hiểu biết gật đầu: “Vậy là nội bộ lục đục đã thành nội chiến.”

Hoàng Thiếu Thiên: "???"

Kiếm và Lời Nguyền tranh chấp, Diệp Tu đắc lợi. [ Điểm tâm nhỏ của Văn Châu bảo bối ] nhân cơ hội ném Mưa Hỗn Loạn về phía BOSS, Hoàng Thiếu Thiên cầm Băng Vũ chém ra Tam Đoạn Trảm mở đường, trong nháy mắt đã có thể ngắt ngâm xướng thì lại xuất hiện một chiêu Sao Khúc Xạ ngăn cản.

Cậu ta kinh ngạc ngẩng lên, thấy Vương Bất Lưu Hành cưỡi chổi từ trên cao nhìn xuống như thể anh ta đang đánh giá phạm vi săn mồi của mình.

"Bà nội anh, Vương Kiệt Hi?!" Hoàng Thiếu Thiên bất ngờ, "Anh cùng đám nhà thuốc tới xem náo nhiệt à?"

"Bọn này đã hẹn trước rồi." Diệp Tu cười ranh mãnh, "Lần này cậu ta sẽ giúp anh cướp BOSS. Nguyên liệu và trang bị Hưng Hân - Trung Thảo Đường chia 30:70."

"Ngoài ra, trong tuần tới, anh ấy chỉ có thể sử dụng thẻ tài khoản do tôi chỉ định." Vương Kiệt Hi nhàn nhã bổ sung khi bay vòng vòng trên bầu trời.

Hoàng Thiếu Thiên cảnh giác: "Thẻ tài khoản gì?!"

Diệt Tuyệt Tinh Trần của Vương Bất Lưu Hành quét tới, ma pháp cùng bột phấn bay tán loạn: “Đoán xem.”


11.

Một tuần sau.

Các ma đạo học giả lòe loẹt bay theo những quỹ tích hoa mắt trong không trung, tay vẫy ra dung nham và băng, những chiếc mũ ma thuật lả lướt, những cây chổi gắn nơ con bướm phần phật bay múa..

Một dòng chữ xuất hiện trên Kênh Thế giới.

[ Kiệt Hi lão công ôm ta ] : Mặc dù sử dụng ID này hơi xấu hổ, nhưng cướp một vòng rồi, cũng nên đến phiên Trung Thảo Đường.

[ Kiệt Hi lão công ôm ta ] : @xatientu hello, BOSS dã đồ đã bị tiêu diệt.

[ Xa Tiền Tử ] : Cút đi! !

[ Xa Tiền Tử ] : Đừng tới đây! ! !




--HẾT.




Trứng Màu: Ghi chép chiến tích cầm clone của đội trưởng Hưng Hân.
 
Last edited:

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,159
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#2
Chiêu này quả thực là sát thủ mà!!!!!!!! (。^▽^)*★,°*:.☆( ̄▽ ̄)/$:*.°★* 。
Ầy sao k thêm mấy cái nữa nhỉ, chừng này chưa đủ đã :)))))
 
Số lượt thích: Ka_

Bình luận bằng Facebook