- Bình luận
- 238
- Số lượt thích
- 908
- Location
- lò nướng bánh
- Team
- Hô Khiếu
- Fan não tàn của
- Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
[Đường Triệu] Secret love this little thing
Tác giả: raychang
Biên tập: Crying Devil.
Tình trạng bản gốc: hoàn thành
Tình trạng biên tập: hoàn thành
Thể loại: đồng nhân toàn chức cao thủ, BL, CP Đường Triệu, 16+, mastubate, lovesick, ...
Warning: truyện có chi tiết không phù hợp cho trẻ em. Hãy đảm bảo bạn đã trên 16 tuổi hoặc đủ khả năng tiếp nhận.
※ đồng nhân Toàn Chức Cao Thủ. Bản quyền nhân vật thuộc về Hồ Điệp Lam
※ Đường Hạo X Triệu Vũ Triết
※OOC, tư thiết, BUG cái gì cần có đều có
Sản phẩm của một lần não động.
(Do mình không biết tiếng Trung nên bản dịch chỉ đảm bảo được xấp xỉ 80% bản gốc, và cả mình cũng không có quá nhiều kinh nghiệm dịch H văn, nên mong là mọi người sẽ thông cảm)
Mục lục: thượng - hạ
--------------------------------
(Secret love this little thing - thượng)
Đường Hạo xách theo quần áo của mình hùng hùng hổ hổ xông vào phòng tắm, vô tình lại đụng phải Triệu Vũ Triết ôm một chậu quần áo. Triệu Vũ Triết bị hắn đụng phải, toàn thân lảo đảo, không cẩn thận trượt chân làm rơi chậu, quần áo văng tung tóe xuống sàn, người cũng suýt chút nữa té ngã.
"Xin lỗi a." Đường hạo đưa tay đỡ hắn, thất thần mà lẩm bẩm một câu.
"Mẹ thằng ——!!!!... A ... Nga ... Không sao đâu ạ." Triệu Vũ Triết trơ mắt nhìn công sức nửa tiếng của mình cứ như vậy mà tiêu tan liền không kiềm chế được định thét lên, lại không ngờ người nọ chính là đội trưởng. Hắn giả bộ bình tĩnh, trong lòng đã sớm khóc thầm một dòng sông.
Triệu Vũ Triết ngồi xổm xuống, vừa yên lặng nhặt cái chậu cùng đống quần áo mới giặt lên vừa lầm bầm chửi số mình sao có thể đen như vậy. Hắn đang định mang đồ về phòng đợi ngày mai giặt lại vô tình bị cái áo phông Đường Hạo treo trên giá thu hút.
Áo của đội trưởng a ... nhìn có vẻ mềm a, chắc là quần áo mặc nhà ha? Cái áo màu vàng vàng, lại có hai tay màu nâu, vị trí ở giữa vai và cổ có hai cái chấm tròn vo ... Éc ... Tai gấu?
Triệu Vũ Triết chớp chớp mắt, là do tối qua hắn mất ngủ nên giờ bị hoa mắt sao? Hình như ... hình như đây là ... tai gấu?
Nhìn chằm chằm _______
Á đù! Đây còn không phải là hình gấu Grizzly trong We Bare Bears sao? Là fan não tàn của mấy bạn gấu chu choe, bé Triết nhất định không nhận nhầm!
"Ờ, đội trưởng, cái này là ..." Triệu Vũ Triết nhỏ giọng hỏi một câu. Hắn kỳ thực không hy vọng Đường Hạo sẽ trả lời những câu hỏi riêng tư như vậy, nhưng là đội trưởng cũng không khó gần như trong tưởng tượng của hắn. Người kia liếc thoáng qua kiện quần áo, tùy tiện đáp một câu. "Nga, áo ngủ, anh đang định đem giặt."
Áo ngủ? Áo ngủ!
Áo ngủ của Đường Hạo có in hình gấu xám đáng yêu !!!
Triệu Vũ Triết có cảm giác đầu mình vừa trúng gạch của lưu manh mất rồi. Cái chuyện này mà đem nói nhỏ lên với group chat thì kiểu gì ngày mai cũng thành tin hot trên weibo cho xem. Chính là ... làm sao bây giờ a? Hắn cảm thấy đội trưởng thật đáng yêu ... Mọi tế bào trên người hắn đều bị Chỉ Băng đông cứng rồi.
"Mày làm cái vẻ mặt gì đấy?" Đường Hạo nghệch mặt không hiểu. "Không có việc gì thì tránh ra cho anh mày đi giặt quần áo."
Giặt quần áo ... Đội trưởng cũng muốn giặt quần áo ...
Triệu Vũ Triết bước lên vài bước, cầm cái chậu hướng về phía Đường Hạo, hai mắt dính chặt vào con gấu trên áo hắn. Dễ thương ... dễ thương quá ... dễ thương quá ...
"Đội ... đội trưởng ... em cũng muốn giặt quần áo ... Nếu được ... hay để em giúp anh giặt?"
Hắn run run rẩy rẩy mà phát ra âm thanh, càng nói lại càng thấy ngượng, âm thanh cứ nhỏ dần xuống. Hắn đang nói cái gì vậy? Là do hôm qua thiếu ngủ nên giờ bắt đầu ăn nói vớ vẩn sao?
"Gì?" Đường Hạo nhíu mày. Triệu Vũ Triết vừa nói gì thế? Sao hắn nghe không ra a? Chẳng lẽ do đeo tai nghe nhiều quá nên giờ thính lực kém đi à?
"Em nói là ... dù sao em cũng phải giặt lại quần áo ... Hay là anh để mai em giặt hộ luôn cho ...Ớ ..."
Triệu Vũ Triết còn chưa nói hết câu đã thấy đầu bị vật gì đó phủ lên, đồng thời tầm mắt cũng bị che. Đường Hạo quyết đoán mà đem cái áo thả trên đầu Triệu Vũ Triết, sau đó tiêu sái quay đi, còn nói với lại. "Cảm ơn nhá, hôm nào rảnh anh dẫn mày đi ăn đêm."
Éc ...
Một con cừu, hai con cừu, ba con cừu phất phơ...
Một anh Phong Thành Yên Vũ đẹp trai, hai anh Phong Thành Yên Vũ soái ca, ba anh Phong Thành Yên Vũ nam thần
Một cái cúp, hai cai cúp, ba cái cúp ...
Một đội trưởng, hai đội trưởng, ba đội trưởng...
..........
Triệu Vũ Triết nằm trên giường mình, không ngừng lăn qua lộn lại. Đêm nay hắn lại mất ngủ rồi.
Nằm như này không ngủ được đâu! Cứ mỗi lần hắn nhắm mắt lại là lại có cảm giác bị ai đấy nhìn chằm chằm. Cái ánh mắt quen thuộc ấy ... Thật giống như bản thân đang được hắn ôn nhu ngắm nhìn.
Triệu Vũ Triết ở trên giường lăn đủ ba trăm tám mươi vòng rốt cuộc không nhịn được bò dậy. Hắn vặn đèn bàn. Ánh sáng màu cam nhanh chóng bao phủ khắp căn phòng nhỏ.
Cái áo ngủ của Đường Hạo vẫn được vắt trên giường. Con gấu xám được in trên áo mở to đôi mắt thơ ngây nhìn hắn, đáng yêu đến mức trong lòng Triệu Vũ Triết nhịn không nổi, ngao ô một tiếng. Nhìn cái áo lại nhớ đến chủ nhân của nó, Triệu Vũ Triết run run tay, vươn người với lấy chiếc áo.
...
Áo ngủ của đội trưởng, quả nhiên rất mềm mại ...
Triệu Vũ Triết chỉnh lại độ sáng của đèn bàn, vốn là muốn giảm độ sáng, tránh gây sự chú ý. Dù sao cũng ở ký túc mà. Vậy mà lại vô ý tạo ra bầu không khí kỳ lạ trong căn phòng. Triệu Vũ Triết thay lên người cái áo ngủ rộng thùng thình của Đường Hạo, còn nhỏ giọng cười ngây ngô.
Đội trưởng thật cao a, thân hình cũng thật rắn chắc, hồi hè chính hắn cũng đã thấy Đường Hạo cởi trần, so với hắn cơ bắp hơn nhiều.
Triệu Vũ Triết ngượng vô cùng. Hắn cuộn tròn người lại trên giường. Nghĩ đến cái áo đang mặc liền thấy toàn thân đều nóng.
Cái này ... có tính là ôm gián tiếp không?
Triệu Vũ Triết ngại ngùng đem vạt áo đưa lên chà nhẹ vào má. Hắn cảm nhận trên áo còn vương chút hơi ấm của Đường Hạo.
Đội trưởng ...
Hắn nghe thấy giọng mình đang nói ...
Đội trưởng, em thích anh ...
Hắn nhỏ giọng thì thầm, lồng ngực bỗng dưng đau nhói.
Tình cảm thầm kín cùng sự ngưỡng mộ bấy lâu nay, giờ khắc này đã không thể khống chế được nữa. Triệu Vũ Triết biết, đội trưởng của hắn tính tình không tốt, hung hãn khó gần lại thiếu nhạy cảm, thế nhưng đội trưởng đối với hắn vẫn rất tốt, rất quan tâm.
Dù vậy, Triệu Vũ Triết vẫn không dám bày tỏ tình cảm với Đường Hạo.
Từ đó đến giờ, em vẫn luôn thích anh.
Triệu Vũ Triết khó nhịn lăn qua lăn lại hai vòng, khiến cho vạt áo ngủ lỏng lẻo rớt xuống vai. Hắn cứng đờ nằm trên giường cọ cọ. Tuy rằng hắn yêu thầm Đường Hạo từ lâu, nhưng lại rất ít khi nghĩ về Đường Hạo rồi tự thủ.
Đội trưởng...
Triệu Vũ Triết kẹp chặt hai chân. Cảm giác này làm hắn khó chịu quá ...
Hắn cương rồi.
Tác giả: raychang
Biên tập: Crying Devil.
Tình trạng bản gốc: hoàn thành
Tình trạng biên tập: hoàn thành
Thể loại: đồng nhân toàn chức cao thủ, BL, CP Đường Triệu, 16+, mastubate, lovesick, ...
Warning: truyện có chi tiết không phù hợp cho trẻ em. Hãy đảm bảo bạn đã trên 16 tuổi hoặc đủ khả năng tiếp nhận.
※ đồng nhân Toàn Chức Cao Thủ. Bản quyền nhân vật thuộc về Hồ Điệp Lam
※ Đường Hạo X Triệu Vũ Triết
※OOC, tư thiết, BUG cái gì cần có đều có
Sản phẩm của một lần não động.
(Do mình không biết tiếng Trung nên bản dịch chỉ đảm bảo được xấp xỉ 80% bản gốc, và cả mình cũng không có quá nhiều kinh nghiệm dịch H văn, nên mong là mọi người sẽ thông cảm)
Mục lục: thượng - hạ
--------------------------------
(Secret love this little thing - thượng)
Đường Hạo xách theo quần áo của mình hùng hùng hổ hổ xông vào phòng tắm, vô tình lại đụng phải Triệu Vũ Triết ôm một chậu quần áo. Triệu Vũ Triết bị hắn đụng phải, toàn thân lảo đảo, không cẩn thận trượt chân làm rơi chậu, quần áo văng tung tóe xuống sàn, người cũng suýt chút nữa té ngã.
"Xin lỗi a." Đường hạo đưa tay đỡ hắn, thất thần mà lẩm bẩm một câu.
"Mẹ thằng ——!!!!... A ... Nga ... Không sao đâu ạ." Triệu Vũ Triết trơ mắt nhìn công sức nửa tiếng của mình cứ như vậy mà tiêu tan liền không kiềm chế được định thét lên, lại không ngờ người nọ chính là đội trưởng. Hắn giả bộ bình tĩnh, trong lòng đã sớm khóc thầm một dòng sông.
Triệu Vũ Triết ngồi xổm xuống, vừa yên lặng nhặt cái chậu cùng đống quần áo mới giặt lên vừa lầm bầm chửi số mình sao có thể đen như vậy. Hắn đang định mang đồ về phòng đợi ngày mai giặt lại vô tình bị cái áo phông Đường Hạo treo trên giá thu hút.
Áo của đội trưởng a ... nhìn có vẻ mềm a, chắc là quần áo mặc nhà ha? Cái áo màu vàng vàng, lại có hai tay màu nâu, vị trí ở giữa vai và cổ có hai cái chấm tròn vo ... Éc ... Tai gấu?
Triệu Vũ Triết chớp chớp mắt, là do tối qua hắn mất ngủ nên giờ bị hoa mắt sao? Hình như ... hình như đây là ... tai gấu?
Nhìn chằm chằm _______
Á đù! Đây còn không phải là hình gấu Grizzly trong We Bare Bears sao? Là fan não tàn của mấy bạn gấu chu choe, bé Triết nhất định không nhận nhầm!
"Ờ, đội trưởng, cái này là ..." Triệu Vũ Triết nhỏ giọng hỏi một câu. Hắn kỳ thực không hy vọng Đường Hạo sẽ trả lời những câu hỏi riêng tư như vậy, nhưng là đội trưởng cũng không khó gần như trong tưởng tượng của hắn. Người kia liếc thoáng qua kiện quần áo, tùy tiện đáp một câu. "Nga, áo ngủ, anh đang định đem giặt."
Áo ngủ? Áo ngủ!
Áo ngủ của Đường Hạo có in hình gấu xám đáng yêu !!!
Triệu Vũ Triết có cảm giác đầu mình vừa trúng gạch của lưu manh mất rồi. Cái chuyện này mà đem nói nhỏ lên với group chat thì kiểu gì ngày mai cũng thành tin hot trên weibo cho xem. Chính là ... làm sao bây giờ a? Hắn cảm thấy đội trưởng thật đáng yêu ... Mọi tế bào trên người hắn đều bị Chỉ Băng đông cứng rồi.
"Mày làm cái vẻ mặt gì đấy?" Đường Hạo nghệch mặt không hiểu. "Không có việc gì thì tránh ra cho anh mày đi giặt quần áo."
Giặt quần áo ... Đội trưởng cũng muốn giặt quần áo ...
Triệu Vũ Triết bước lên vài bước, cầm cái chậu hướng về phía Đường Hạo, hai mắt dính chặt vào con gấu trên áo hắn. Dễ thương ... dễ thương quá ... dễ thương quá ...
"Đội ... đội trưởng ... em cũng muốn giặt quần áo ... Nếu được ... hay để em giúp anh giặt?"
Hắn run run rẩy rẩy mà phát ra âm thanh, càng nói lại càng thấy ngượng, âm thanh cứ nhỏ dần xuống. Hắn đang nói cái gì vậy? Là do hôm qua thiếu ngủ nên giờ bắt đầu ăn nói vớ vẩn sao?
"Gì?" Đường Hạo nhíu mày. Triệu Vũ Triết vừa nói gì thế? Sao hắn nghe không ra a? Chẳng lẽ do đeo tai nghe nhiều quá nên giờ thính lực kém đi à?
"Em nói là ... dù sao em cũng phải giặt lại quần áo ... Hay là anh để mai em giặt hộ luôn cho ...Ớ ..."
Triệu Vũ Triết còn chưa nói hết câu đã thấy đầu bị vật gì đó phủ lên, đồng thời tầm mắt cũng bị che. Đường Hạo quyết đoán mà đem cái áo thả trên đầu Triệu Vũ Triết, sau đó tiêu sái quay đi, còn nói với lại. "Cảm ơn nhá, hôm nào rảnh anh dẫn mày đi ăn đêm."
Éc ...
Một con cừu, hai con cừu, ba con cừu phất phơ...
Một anh Phong Thành Yên Vũ đẹp trai, hai anh Phong Thành Yên Vũ soái ca, ba anh Phong Thành Yên Vũ nam thần
Một cái cúp, hai cai cúp, ba cái cúp ...
Một đội trưởng, hai đội trưởng, ba đội trưởng...
..........
Triệu Vũ Triết nằm trên giường mình, không ngừng lăn qua lộn lại. Đêm nay hắn lại mất ngủ rồi.
Nằm như này không ngủ được đâu! Cứ mỗi lần hắn nhắm mắt lại là lại có cảm giác bị ai đấy nhìn chằm chằm. Cái ánh mắt quen thuộc ấy ... Thật giống như bản thân đang được hắn ôn nhu ngắm nhìn.
Triệu Vũ Triết ở trên giường lăn đủ ba trăm tám mươi vòng rốt cuộc không nhịn được bò dậy. Hắn vặn đèn bàn. Ánh sáng màu cam nhanh chóng bao phủ khắp căn phòng nhỏ.
Cái áo ngủ của Đường Hạo vẫn được vắt trên giường. Con gấu xám được in trên áo mở to đôi mắt thơ ngây nhìn hắn, đáng yêu đến mức trong lòng Triệu Vũ Triết nhịn không nổi, ngao ô một tiếng. Nhìn cái áo lại nhớ đến chủ nhân của nó, Triệu Vũ Triết run run tay, vươn người với lấy chiếc áo.
...
Áo ngủ của đội trưởng, quả nhiên rất mềm mại ...
Triệu Vũ Triết chỉnh lại độ sáng của đèn bàn, vốn là muốn giảm độ sáng, tránh gây sự chú ý. Dù sao cũng ở ký túc mà. Vậy mà lại vô ý tạo ra bầu không khí kỳ lạ trong căn phòng. Triệu Vũ Triết thay lên người cái áo ngủ rộng thùng thình của Đường Hạo, còn nhỏ giọng cười ngây ngô.
Đội trưởng thật cao a, thân hình cũng thật rắn chắc, hồi hè chính hắn cũng đã thấy Đường Hạo cởi trần, so với hắn cơ bắp hơn nhiều.
Triệu Vũ Triết ngượng vô cùng. Hắn cuộn tròn người lại trên giường. Nghĩ đến cái áo đang mặc liền thấy toàn thân đều nóng.
Cái này ... có tính là ôm gián tiếp không?
Triệu Vũ Triết ngại ngùng đem vạt áo đưa lên chà nhẹ vào má. Hắn cảm nhận trên áo còn vương chút hơi ấm của Đường Hạo.
Đội trưởng ...
Hắn nghe thấy giọng mình đang nói ...
Đội trưởng, em thích anh ...
Hắn nhỏ giọng thì thầm, lồng ngực bỗng dưng đau nhói.
Tình cảm thầm kín cùng sự ngưỡng mộ bấy lâu nay, giờ khắc này đã không thể khống chế được nữa. Triệu Vũ Triết biết, đội trưởng của hắn tính tình không tốt, hung hãn khó gần lại thiếu nhạy cảm, thế nhưng đội trưởng đối với hắn vẫn rất tốt, rất quan tâm.
Dù vậy, Triệu Vũ Triết vẫn không dám bày tỏ tình cảm với Đường Hạo.
Từ đó đến giờ, em vẫn luôn thích anh.
Triệu Vũ Triết khó nhịn lăn qua lăn lại hai vòng, khiến cho vạt áo ngủ lỏng lẻo rớt xuống vai. Hắn cứng đờ nằm trên giường cọ cọ. Tuy rằng hắn yêu thầm Đường Hạo từ lâu, nhưng lại rất ít khi nghĩ về Đường Hạo rồi tự thủ.
Đội trưởng...
Triệu Vũ Triết kẹp chặt hai chân. Cảm giác này làm hắn khó chịu quá ...
Hắn cương rồi.
Lớp vải dệt mỏng dính của quần lót cứ không ngừng ma xát cái thứ đã sớm ngẩng đầu nằm trong, làm cho Triệu Vũ Triết sướng đến tê dại đầu óc. Hắn tưởng tượng nơi đó đang bị Đường Hạo sờ nắn, toàn thân run rẩy, thằng em càng ngẩng cao đầu.
Fuck ...
Triệu Vũ Triết thầm mắng một câu. Hắn ban đầu chỉ định mặc áo Đường Hạo lăn lăn tự sướng tí, không ngờ mới chốc lát đã không chịu nổi. Hắn hiện tại thật sự sợ luôn cả tình cảm mình dành cho đội trưởng.
Cho dù là vậy, thằng em đang nứng như vậy, muốn áp cho nó cúi ngay cũng không thể. Triệu Vũ Triết thấy thèn thẹn, đưa bàn tay đè nó xuống. Vậy nhưng thằng em của hắn lại bởi vì được chạm mà càng ngẩng đầu cao hơn, hắn rốt cuộc đành phải thò tay vào trong quần lót.
Ngón tay sượt nhẹ qua da, lại có lớp vải mềm mại không ngừng chà xát vị trí mẫn cảm. Chóp mũi Triệu Vũ Triết phủ một tầng mồ hôi mỏng. Bàn tay hắn cầm cái thứ đang đứng sừng sững kia lên, vuốt qua vuốt lại vài ba cái đã thấy có chất lỏng dinh dính rớt lên áo ngủ của Đường Hạo. Triệu Vũ Triết lúc này không hiểu vì sao lại nhớ tới cái kỷ niệm đi ăn trộm bánh nhà hàng xóm hồi còn nhỏ. Đều là như thế này khẩn trương cùng hưng phấn. Tuy rằng hắn biết rõ bây giờ nửa đêm rồi, trong phòng chỉ có mình hắn, những người khác trong đội đều đã đi ngủ hết rồi, sẽ không có ai phát hiện những chuyện mình đang làm đâu, thế nhưng Triệu Vũ Triết vẫn cảm thấy thực khẩn trương. Cảm giác này lại càng kích thích dục vọng của hắn. Triệu Vũ Triết không ngừng tự đùa giỡn quy đầu của mình sau lớp vải áo ngủ, không bao lâu sao liền phóng xuất.
"A..."
Đầu hắn hiện tại chỉ toàn một mảnh hỗn loạn. Triệu Vũ Triết vô thức phát ra tiếng rên. Âm thanh không lớn, nhưng trong đêm đen tịch mịch lại vô cùng rõ ràng, len lỏi vào trong tai của Triệu Vũ Triết liền giống như trào phúng tình cảm của hắn. Triệu Vũ Triết máy móc kịch liệt giải quyết dục vọng phía dưới, khuôn mặt thì cố vùi thật sâu xuống gối, phát ra âm thanh rên rỉ, giống như là nức nở kích động, lại lộ ra một cỗ nhàn nhạt khổ sở.
Đội trưởng ...
Đội trưởng ...
Trong đầu hắn không ngừng hiện lên gương mặt năm tính trẻ trung của Đường Hạo, đội trưởng đối xử với hắn lúc dịu dàng lúc lại thô bạo, đội trưởng uy vũ kiêu ngạo cùng đội trưởng dễ thương của hắn ... Triệu Vũ Triết không biết có phải thanh âm hắn phát ra càng lúc càng lớn hay không, tâm lý kích động cùng thân thể vừa đạt được khoái cảm khiến hắn khó nhịn được mà tăng hết tốc độ tay, tiếng thở gấp tràn ngập toàn bộ căn phòng.
Đột nhiên __________
"Cành cạnh."
Triệu Vũ Triết đang bị dục vọng tra tân, đang sắp bắn đến nơi thì nghe thấy tiếng cửa mở đột ngột. Tiếng động không nhỏ làm hắn giật mình, sợ tới mức lập tức ngồi bật dậy, đôi mắt tràn ngập dục vọng lúc này hiện lên vài tia hoảng hốt. Dương vật phía dưới vẫn còn đang chào cờ phía sau lớp vải của chiếc áo ngủ.
"Là ai?" Hai bên hốc mắt hắn đỏ lên, âm thanh phát ra vô cùng nghẹn ngào.
Người đứng phía sau cánh cửa chậm chạp không chịu đáp lại. Triệu Vũ Triết biết người kia còn chưa có rời đi, hắn định mở miệng giải thích nhưng lại không tìm được câu nào nghe có lý để biện minh. Trong lòng hắn đột ngột nổi lên một cỗ chua xót cùng ủy khuất. Hắn chẳng làm gì sai cả a, chỉ là đơn phương đội trưởng thôi mà? Chẳng lẽ hắn chỉ muốn đơn phương đội trưởng cũng không được sao? Tại sao hắn lại xui xẻo như vậy a?
"Ai đấy, mày ở đấy thì gáy lên một tiếng cho bố." Triệu Vũ Triết thanh âm có chút nức nở, không muốn chuyện này bị lan truyền đến tai từng thành viên trong đội đâu."
"Mặc kệ mày đã nhìn thấy cái gì, bố cũng không phải loại người dám làm mà không dám nhận."
Triệu Vũ Triết gào thét xong liền ngậm miệng, lẳng lặng nghe tiếng cửa gỗ bị kéo xuống, lại rất lâu sau không thấy bị kéo ra. Đang lúc hắn cho rằng người kia rời đi rồi liền thấy cánh cửa bị đẩy ra không chút do dự.
Triệu Vũ Triết yên lặng nhìn bóng hình người kia từ từ hiện lên. Thân hình quen thuộc ấy, ... hai mắt hắn trợn trừng lên, tựa như mắt một con vịt vừa bị cắt cổ.
Đường Hạo đang mặc pyjama, trong tay bưng một cái ly, mặt không cảm xúc bước vào.
Fuck.
Fuck fuck fuck fuck fuck fuck fuck fuck fuck !!!
Dù cho hiện tại hắn rất muốn giơ chân đá Đường Hạo ra ngoài, sau đó đóng sầm cửa khóa lại, ngày mai lại mặt dày giả bộ tối nay không có chuyện gì xảy ra, nhưng tình cảnh xấu hổ hiện tại khiến hắn không thể nào cử động được. Hắn rất muốn mở miệng giải thích, thế nhưng lời nói lại đều bị nghẹn ở bên trong, khiến hắn chỉ có thể nghẹn nfafo kêu lên.
"Đội trưởng ..."
Triệu Vũ Triết nhìn Đường Hạo đang nhíu mặt nhăn mặt. Hắn cảm thấy Đường Hạo là một thanh niên quá mức nghiêm túc, đầu óc lúc nào cũng chỉ có chiến thắng, tựa hồ hắn chưa từng quan trọng thứ gì khác hơn chiến thắng cả.
Lúc nằm mơ hắn từng mơ thấy đội trưởng cười với hắn, cười đến thực ôn nhu. Lúc tỉnh giấc hắn còn nghĩ, liệu một ngày nào đó, đội trưởng có thể để ý hắn, cười với hắn hay không?
Nghĩ một hồi liền thấy da mặt tê rân rân. Triệu Vũ Triết duỗi tay sờ, không biết từ khi nào, gương mặt hắn đã ướt đẫm.
Fuck ...
Triệu Vũ Triết thầm mắng một câu. Hắn ban đầu chỉ định mặc áo Đường Hạo lăn lăn tự sướng tí, không ngờ mới chốc lát đã không chịu nổi. Hắn hiện tại thật sự sợ luôn cả tình cảm mình dành cho đội trưởng.
Cho dù là vậy, thằng em đang nứng như vậy, muốn áp cho nó cúi ngay cũng không thể. Triệu Vũ Triết thấy thèn thẹn, đưa bàn tay đè nó xuống. Vậy nhưng thằng em của hắn lại bởi vì được chạm mà càng ngẩng đầu cao hơn, hắn rốt cuộc đành phải thò tay vào trong quần lót.
Ngón tay sượt nhẹ qua da, lại có lớp vải mềm mại không ngừng chà xát vị trí mẫn cảm. Chóp mũi Triệu Vũ Triết phủ một tầng mồ hôi mỏng. Bàn tay hắn cầm cái thứ đang đứng sừng sững kia lên, vuốt qua vuốt lại vài ba cái đã thấy có chất lỏng dinh dính rớt lên áo ngủ của Đường Hạo. Triệu Vũ Triết lúc này không hiểu vì sao lại nhớ tới cái kỷ niệm đi ăn trộm bánh nhà hàng xóm hồi còn nhỏ. Đều là như thế này khẩn trương cùng hưng phấn. Tuy rằng hắn biết rõ bây giờ nửa đêm rồi, trong phòng chỉ có mình hắn, những người khác trong đội đều đã đi ngủ hết rồi, sẽ không có ai phát hiện những chuyện mình đang làm đâu, thế nhưng Triệu Vũ Triết vẫn cảm thấy thực khẩn trương. Cảm giác này lại càng kích thích dục vọng của hắn. Triệu Vũ Triết không ngừng tự đùa giỡn quy đầu của mình sau lớp vải áo ngủ, không bao lâu sao liền phóng xuất.
"A..."
Đầu hắn hiện tại chỉ toàn một mảnh hỗn loạn. Triệu Vũ Triết vô thức phát ra tiếng rên. Âm thanh không lớn, nhưng trong đêm đen tịch mịch lại vô cùng rõ ràng, len lỏi vào trong tai của Triệu Vũ Triết liền giống như trào phúng tình cảm của hắn. Triệu Vũ Triết máy móc kịch liệt giải quyết dục vọng phía dưới, khuôn mặt thì cố vùi thật sâu xuống gối, phát ra âm thanh rên rỉ, giống như là nức nở kích động, lại lộ ra một cỗ nhàn nhạt khổ sở.
Đội trưởng ...
Đội trưởng ...
Trong đầu hắn không ngừng hiện lên gương mặt năm tính trẻ trung của Đường Hạo, đội trưởng đối xử với hắn lúc dịu dàng lúc lại thô bạo, đội trưởng uy vũ kiêu ngạo cùng đội trưởng dễ thương của hắn ... Triệu Vũ Triết không biết có phải thanh âm hắn phát ra càng lúc càng lớn hay không, tâm lý kích động cùng thân thể vừa đạt được khoái cảm khiến hắn khó nhịn được mà tăng hết tốc độ tay, tiếng thở gấp tràn ngập toàn bộ căn phòng.
Đột nhiên __________
"Cành cạnh."
Triệu Vũ Triết đang bị dục vọng tra tân, đang sắp bắn đến nơi thì nghe thấy tiếng cửa mở đột ngột. Tiếng động không nhỏ làm hắn giật mình, sợ tới mức lập tức ngồi bật dậy, đôi mắt tràn ngập dục vọng lúc này hiện lên vài tia hoảng hốt. Dương vật phía dưới vẫn còn đang chào cờ phía sau lớp vải của chiếc áo ngủ.
"Là ai?" Hai bên hốc mắt hắn đỏ lên, âm thanh phát ra vô cùng nghẹn ngào.
Người đứng phía sau cánh cửa chậm chạp không chịu đáp lại. Triệu Vũ Triết biết người kia còn chưa có rời đi, hắn định mở miệng giải thích nhưng lại không tìm được câu nào nghe có lý để biện minh. Trong lòng hắn đột ngột nổi lên một cỗ chua xót cùng ủy khuất. Hắn chẳng làm gì sai cả a, chỉ là đơn phương đội trưởng thôi mà? Chẳng lẽ hắn chỉ muốn đơn phương đội trưởng cũng không được sao? Tại sao hắn lại xui xẻo như vậy a?
"Ai đấy, mày ở đấy thì gáy lên một tiếng cho bố." Triệu Vũ Triết thanh âm có chút nức nở, không muốn chuyện này bị lan truyền đến tai từng thành viên trong đội đâu."
"Mặc kệ mày đã nhìn thấy cái gì, bố cũng không phải loại người dám làm mà không dám nhận."
Triệu Vũ Triết gào thét xong liền ngậm miệng, lẳng lặng nghe tiếng cửa gỗ bị kéo xuống, lại rất lâu sau không thấy bị kéo ra. Đang lúc hắn cho rằng người kia rời đi rồi liền thấy cánh cửa bị đẩy ra không chút do dự.
Triệu Vũ Triết yên lặng nhìn bóng hình người kia từ từ hiện lên. Thân hình quen thuộc ấy, ... hai mắt hắn trợn trừng lên, tựa như mắt một con vịt vừa bị cắt cổ.
Đường Hạo đang mặc pyjama, trong tay bưng một cái ly, mặt không cảm xúc bước vào.
Fuck.
Fuck fuck fuck fuck fuck fuck fuck fuck fuck !!!
Dù cho hiện tại hắn rất muốn giơ chân đá Đường Hạo ra ngoài, sau đó đóng sầm cửa khóa lại, ngày mai lại mặt dày giả bộ tối nay không có chuyện gì xảy ra, nhưng tình cảnh xấu hổ hiện tại khiến hắn không thể nào cử động được. Hắn rất muốn mở miệng giải thích, thế nhưng lời nói lại đều bị nghẹn ở bên trong, khiến hắn chỉ có thể nghẹn nfafo kêu lên.
"Đội trưởng ..."
Triệu Vũ Triết nhìn Đường Hạo đang nhíu mặt nhăn mặt. Hắn cảm thấy Đường Hạo là một thanh niên quá mức nghiêm túc, đầu óc lúc nào cũng chỉ có chiến thắng, tựa hồ hắn chưa từng quan trọng thứ gì khác hơn chiến thắng cả.
Lúc nằm mơ hắn từng mơ thấy đội trưởng cười với hắn, cười đến thực ôn nhu. Lúc tỉnh giấc hắn còn nghĩ, liệu một ngày nào đó, đội trưởng có thể để ý hắn, cười với hắn hay không?
Nghĩ một hồi liền thấy da mặt tê rân rân. Triệu Vũ Triết duỗi tay sờ, không biết từ khi nào, gương mặt hắn đã ướt đẫm.
Last edited: