- Bình luận
- 784
- Số lượt thích
- 6,233
- Team
- Bá Đồ
- Fan não tàn của
- Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
Ta Chỉ Là Người Thành Thật Nỗ Lực
Tác giả: 全职专用小号
(Cùng tác giả với [Trương Tân Kiệt] Tôi chỉ là một người thành thật biết kiểm soát, Lại đến mùa giục cưới, [Dụ Văn Châu] Tôi Chỉ là người thành thật cần mẫn)
(Cùng tác giả với [Trương Tân Kiệt] Tôi chỉ là một người thành thật biết kiểm soát, Lại đến mùa giục cưới, [Dụ Văn Châu] Tôi Chỉ là người thành thật cần mẫn)
Văn án: Cả Liên Minh đều nói Tiêu Thời Khâm chỉ đứng cũng rớt linh kiện, sửa được xe hơi, ráp được máy bay, không gì không biết
Thể loại: Hướng nguyên, No Cp
Edit: Gingitsune
Beta: @Katakara
Thể loại: Hướng nguyên, No Cp
Edit: Gingitsune
Beta: @Katakara
01.
Đới Nghiên Kỳ, tuy nhỏ tuổi nhưng đã ngồi vững vàng trên chiếc ghế đại tỷ đệ nhất Lôi Đình, làm người hoạt bát phóng khoáng, lúc rảnh thường thích đi khắp nơi bán hàng đa cấp.
Fan não tàn nhất thế giới của Tiêu đội. Lúc bình thường trong đội còn hơi thu liễm, một khi buông thả chính mình, Đới Nghiên Kỳ có thể thổi phồng Tiêu Thời Khâm đến mức chính anh còn nhận không ra mình.
Câu phía trên hoàn toàn không phải phóng đại. Một lần nọ, Tiêu Thời Khâm nghe Đới Nghiên Kỳ gửi tin nhắn thoại trong hành lang, còn tưởng dạo này cô nàng đang đuổi theo thần tượng nào. Thực tế là tiểu Đới đang điên cuồng thổi phồng đội trưởng nhà mình trong nhóm chat của tuyển thủ nữ, tiện thể đề cao hình tượng của chiến đội Lôi Đình.
Phương pháp sống sót trong giới Vinh Quang chuyên nghiệp: không bao giờ nhắc đến Tiêu Thời Khâm trước mặt tuyển thủ Đới Nghiên Kỳ, cũng như đừng bao giờ nhắc tới Diệp Tu trước mặt tuyển thủ Bao Vinh Hưng. Hai người này hoàn toàn có thể khiến ta hoài nghi nhân sinh, trường hợp đồ sộ không kém gì trung tâm quảng bá sản phẩm.
Nhớ năm nào, vào dịp All Star, tuyển thủ Đới Nghiên Kỳ chạm trán tuyển thủ Bao Vinh Hưng. Fangirl cùng fanboy lập tức khơi mào cuộc chiến bảo vệ đội trưởng vô cùng kịch liệt.
Tuyển thủ Bao Vinh Hưng thảm bại. Tuyển thủ Bao Vinh Hưng uất ức không vui.
Đến khi về tới Hưng Hân, tuyển thủ Bao Vinh Hưng – vẫn còn choáng váng vì đã thua –lắc lắc Diệp Tu mà hỏi: “Lão đại lão đại, tên Tiêu Thời Khâm bên Lôi Đình thực sự ghê gớm hơn anh rất nhiều sao? Em cảm thấy không thể nào.”
Diệp Tu bị Bánh Bao lắc lắc, khói thuốc rơi đầy bàn phím, lòng đau như cắt, liền vội vàng tiêu hủy chứng cứ phạm tội trước khi Trần Quả phát hiện. “Em nghe ai nói vậy?”
“Là Đới… Đới Đeo Kính?*” Bao Vinh Hưng suy nghĩ một lúc, vẫn chưa hiểu vì sao cô nàng Đới Đeo Kính kia tên là Đới Đeo Kính. “Đúng là em ấy. Em đó nói đội trưởng bên đó gì cùng biết, trên thông thiên văn dưới tường địa lý, từ bẻ khóa tới sửa máy vi tính, không gì không biết! Quả thật là vô lý hết sức, rõ ràng lão đại mới là lợi hại nhất a! Lão đại, anh solo với tên đó, ai lợi hại hơn? Chắc chắn là anh, đúng không?”
đới nghiên kỳ = daiyanji
đeo mắt kính = đới nhãn kính = daiyanjing
đeo mắt kính = đới nhãn kính = daiyanjing
Bao Vinh Hưng thỏa mãn, lại chợt nghĩ đến một việc, liền hỏi: “Vậy lão đại à, chúng ta đánh đoàn chiến cũng giỏi hơn bọn họ đúng không? Đeo Kính nói đội trưởng của bọn họ là bậc thầy chiến thuật lợi hại nhất, Lôi Đình vĩnh viễn là chiến đội đánh đoàn chiến lợi hại nhất. Lão đại, bậc thầy chiến thuật là gì? Vì sao Lôi Đình đánh đoàn chiến mạnh nhất?”
Diệp Tu buông bàn phím, trả lời một cách nghiêm túc: “Bánh Bao, đầu tiên em phải nhớ lão đại của em mới là bậc thầy chiến thuật số một, Tiêu Thời Khâm là bị anh bắt nạt từ đầu đến cuối. Thứ hai, đánh đoàn chiến mạnh nhất không phải Lôi Đình, mà là Hưng Hân.”
Bao Vinh Hưng liền ngộ ra: “Nguyên lai em ấy gạt em! Sao lại có người như vậy?”
“Cũng không hẳn là gạt em. Tiêu Thời Khâm quả thật rất giỏi sửa chữa này nọ.” Diệp Tu vỗ vai Bao Vinh Hưng. “Nhớ cậu ta chơi nghề gì không?”
“Nghề gì?”
“Kỹ sư máy móc đó.”
“Thì ra là vậy!” Bao Vinh Hưng cảm thán, “Không hỗ danh kỹ sư máy móc!”
Bao Vinh Hưng - xưa nay vốn kiên trì tín điều “lưu manh phải chơi lưu manh”, thậm chí còn dùng chân lý này hành Lâm Kính Ngôn chết đi sống lại - vô cùng tán thành logic của Diệp Tu.
Đêm đó, Bao Vinh Hưng liền kéo lấy La Tập, dốc sức thổi phồng kỹ thuật sửa chữa cao siêu (mà bản thân anh chàng còn chưa tận mắt thấy) của Tiêu Thời Khâm.
La Tập tin. Hôm sau La Tập liền thuật lại cho An Văn Dật và Kiều Nhất Phàm.
Kiều Nhất Phàm không ngừng thán phục. Đêm đó, cậu liền lập tức bày tỏ sự kính nể dành cho tiền bối Tiêu Thời Khâm với Cao Anh Kiệt.
Cao Anh Kiệt, xưa nay vô cùng tin tưởng ánh mắt của bạn thân mình, liền tranh thủ lúc nghỉ giải lao trò chuyện với Liễu Phi, lại nhận được sự hưởng ứng từ người đã bị Đới Nghiên Kỳ thành công tẩy não, thế là càng thêm tin tưởng không chút hoài nghi.
Vào vòng đấu bảng tuần sau đó, Lôi Đình đối chiến Vi Thảo. Lúc bắt tay sau trận đấu, Vương Kiệt Hi hơi chần chờ, nhìn chằm chằm Tiêu Thời Khâm bằng cặp mắt không đối xứng khiến anh vô cùng hoang mang.
“Tiêu đội, nghe nói cậu biết sửa xe hơi?”
Tiêu Thời Khâm: “Hả?”
Sau đó, ở mỗi trận đấu, Tiêu Thời Khâm đều sẽ nhận được những câu dò hỏi tương tự, từ sửa xe hơi tới ráp máy bay, càng ngày càng thái quá. Cuối cùng, Đới Nghiên Kỳ tự biết xấu hổ, chủ động đến nhận lỗi với anh.
Tiêu Thời Khâm đọc lịch sử trò chuyện, cũng là bằng chứng phạm tội mà Đới Nghiên Kỳ chủ động nộp lên, mặt đỏ tận mang tai: “Em cũng quá khoa trương rồi… Anh làm gì lợi hại như vậy? … Mà việc này có liên quan gì đến việc anh chế máy bay?”
Đới Nghiên Kỳ xoắn xoắn ngón tay, ấp a ấp úng: “À… thì là… có thể là… lời đồn… hơi…”
Mấy chữ cuối cùng cô nói lí nhí như tiếng muỗi. Tiêu Thời Khâm thấy vậy cũng không nỡ nói gì nữa, chỉ vò vò đầu cô xem như trừng phạt.
Một tháng sau, Lôi Đình đối chiến Hưng Hân. Lúc bắt tay sau trận đấu, Bao Vinh Hưng cố ý chạy đến trước mặt Tiêu Thời Khâm. “Anh là Tiêu Thời Khâm đúng không? Nghe nói anh là người máy? Có thể cho em xem mấy cái linh kiện của anh một chút được không?”
Tiêu Thời Khâm: “…”
Anh quay đầu nhìn sang Đới Nghiên Kỳ. Người sau chột dạ, co đầu trốn sau lưng Phương Học Tài.
TBC
Last edited: