Hoàn [Mừng SN Tiêu Thời Khâm 2019][Tiêu Thời Khâm] Ta Chỉ Là Người Thành Thật Nỗ Lực

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#1
Ta Chỉ Là Người Thành Thật Nỗ Lực

Tác giả: 全职专用小号
(Cùng tác giả với [Trương Tân Kiệt] Tôi chỉ là một người thành thật biết kiểm soát, Lại đến mùa giục cưới, [Dụ Văn Châu] Tôi Chỉ là người thành thật cần mẫn)​

Văn án: Cả Liên Minh đều nói Tiêu Thời Khâm chỉ đứng cũng rớt linh kiện, sửa được xe hơi, ráp được máy bay, không gì không biết

Thể loại: Hướng nguyên, No Cp
Edit: Gingitsune
Beta: @Katakara


01.

Đới Nghiên Kỳ, tuy nhỏ tuổi nhưng đã ngồi vững vàng trên chiếc ghế đại tỷ đệ nhất Lôi Đình, làm người hoạt bát phóng khoáng, lúc rảnh thường thích đi khắp nơi bán hàng đa cấp.

Fan não tàn nhất thế giới của Tiêu đội. Lúc bình thường trong đội còn hơi thu liễm, một khi buông thả chính mình, Đới Nghiên Kỳ có thể thổi phồng Tiêu Thời Khâm đến mức chính anh còn nhận không ra mình.

Câu phía trên hoàn toàn không phải phóng đại. Một lần nọ, Tiêu Thời Khâm nghe Đới Nghiên Kỳ gửi tin nhắn thoại trong hành lang, còn tưởng dạo này cô nàng đang đuổi theo thần tượng nào. Thực tế là tiểu Đới đang điên cuồng thổi phồng đội trưởng nhà mình trong nhóm chat của tuyển thủ nữ, tiện thể đề cao hình tượng của chiến đội Lôi Đình.

Phương pháp sống sót trong giới Vinh Quang chuyên nghiệp: không bao giờ nhắc đến Tiêu Thời Khâm trước mặt tuyển thủ Đới Nghiên Kỳ, cũng như đừng bao giờ nhắc tới Diệp Tu trước mặt tuyển thủ Bao Vinh Hưng. Hai người này hoàn toàn có thể khiến ta hoài nghi nhân sinh, trường hợp đồ sộ không kém gì trung tâm quảng bá sản phẩm.

Nhớ năm nào, vào dịp All Star, tuyển thủ Đới Nghiên Kỳ chạm trán tuyển thủ Bao Vinh Hưng. Fangirl cùng fanboy lập tức khơi mào cuộc chiến bảo vệ đội trưởng vô cùng kịch liệt.

Tuyển thủ Bao Vinh Hưng thảm bại. Tuyển thủ Bao Vinh Hưng uất ức không vui.

Đến khi về tới Hưng Hân, tuyển thủ Bao Vinh Hưng – vẫn còn choáng váng vì đã thua –lắc lắc Diệp Tu mà hỏi: “Lão đại lão đại, tên Tiêu Thời Khâm bên Lôi Đình thực sự ghê gớm hơn anh rất nhiều sao? Em cảm thấy không thể nào.”

Diệp Tu bị Bánh Bao lắc lắc, khói thuốc rơi đầy bàn phím, lòng đau như cắt, liền vội vàng tiêu hủy chứng cứ phạm tội trước khi Trần Quả phát hiện. “Em nghe ai nói vậy?”

“Là Đới… Đới Đeo Kính?*” Bao Vinh Hưng suy nghĩ một lúc, vẫn chưa hiểu vì sao cô nàng Đới Đeo Kính kia tên là Đới Đeo Kính. “Đúng là em ấy. Em đó nói đội trưởng bên đó gì cùng biết, trên thông thiên văn dưới tường địa lý, từ bẻ khóa tới sửa máy vi tính, không gì không biết! Quả thật là vô lý hết sức, rõ ràng lão đại mới là lợi hại nhất a! Lão đại, anh solo với tên đó, ai lợi hại hơn? Chắc chắn là anh, đúng không?”

đới nghiên kỳ = daiyanji
đeo mắt kính = đới nhãn kính = daiyanjing
“Đương nhiên”. Diệp Tu vừa quét bàn phím bằng một bàn chải nhỏ, vừa ngó láo liên.

Bao Vinh Hưng thỏa mãn, lại chợt nghĩ đến một việc, liền hỏi: “Vậy lão đại à, chúng ta đánh đoàn chiến cũng giỏi hơn bọn họ đúng không? Đeo Kính nói đội trưởng của bọn họ là bậc thầy chiến thuật lợi hại nhất, Lôi Đình vĩnh viễn là chiến đội đánh đoàn chiến lợi hại nhất. Lão đại, bậc thầy chiến thuật là gì? Vì sao Lôi Đình đánh đoàn chiến mạnh nhất?”

Diệp Tu buông bàn phím, trả lời một cách nghiêm túc: “Bánh Bao, đầu tiên em phải nhớ lão đại của em mới là bậc thầy chiến thuật số một, Tiêu Thời Khâm là bị anh bắt nạt từ đầu đến cuối. Thứ hai, đánh đoàn chiến mạnh nhất không phải Lôi Đình, mà là Hưng Hân.”

Bao Vinh Hưng liền ngộ ra: “Nguyên lai em ấy gạt em! Sao lại có người như vậy?”

“Cũng không hẳn là gạt em. Tiêu Thời Khâm quả thật rất giỏi sửa chữa này nọ.” Diệp Tu vỗ vai Bao Vinh Hưng. “Nhớ cậu ta chơi nghề gì không?”

“Nghề gì?”

“Kỹ sư máy móc đó.”

“Thì ra là vậy!” Bao Vinh Hưng cảm thán, “Không hỗ danh kỹ sư máy móc!”

Bao Vinh Hưng - xưa nay vốn kiên trì tín điều “lưu manh phải chơi lưu manh”, thậm chí còn dùng chân lý này hành Lâm Kính Ngôn chết đi sống lại - vô cùng tán thành logic của Diệp Tu.

Đêm đó, Bao Vinh Hưng liền kéo lấy La Tập, dốc sức thổi phồng kỹ thuật sửa chữa cao siêu (mà bản thân anh chàng còn chưa tận mắt thấy) của Tiêu Thời Khâm.

La Tập tin. Hôm sau La Tập liền thuật lại cho An Văn Dật và Kiều Nhất Phàm.

Kiều Nhất Phàm không ngừng thán phục. Đêm đó, cậu liền lập tức bày tỏ sự kính nể dành cho tiền bối Tiêu Thời Khâm với Cao Anh Kiệt.

Cao Anh Kiệt, xưa nay vô cùng tin tưởng ánh mắt của bạn thân mình, liền tranh thủ lúc nghỉ giải lao trò chuyện với Liễu Phi, lại nhận được sự hưởng ứng từ người đã bị Đới Nghiên Kỳ thành công tẩy não, thế là càng thêm tin tưởng không chút hoài nghi.

Vào vòng đấu bảng tuần sau đó, Lôi Đình đối chiến Vi Thảo. Lúc bắt tay sau trận đấu, Vương Kiệt Hi hơi chần chờ, nhìn chằm chằm Tiêu Thời Khâm bằng cặp mắt không đối xứng khiến anh vô cùng hoang mang.

“Tiêu đội, nghe nói cậu biết sửa xe hơi?”

Tiêu Thời Khâm: “Hả?”

Sau đó, ở mỗi trận đấu, Tiêu Thời Khâm đều sẽ nhận được những câu dò hỏi tương tự, từ sửa xe hơi tới ráp máy bay, càng ngày càng thái quá. Cuối cùng, Đới Nghiên Kỳ tự biết xấu hổ, chủ động đến nhận lỗi với anh.

Tiêu Thời Khâm đọc lịch sử trò chuyện, cũng là bằng chứng phạm tội mà Đới Nghiên Kỳ chủ động nộp lên, mặt đỏ tận mang tai: “Em cũng quá khoa trương rồi… Anh làm gì lợi hại như vậy? … Mà việc này có liên quan gì đến việc anh chế máy bay?”

Đới Nghiên Kỳ xoắn xoắn ngón tay, ấp a ấp úng: “À… thì là… có thể là… lời đồn… hơi…”

Mấy chữ cuối cùng cô nói lí nhí như tiếng muỗi. Tiêu Thời Khâm thấy vậy cũng không nỡ nói gì nữa, chỉ vò vò đầu cô xem như trừng phạt.

Một tháng sau, Lôi Đình đối chiến Hưng Hân. Lúc bắt tay sau trận đấu, Bao Vinh Hưng cố ý chạy đến trước mặt Tiêu Thời Khâm. “Anh là Tiêu Thời Khâm đúng không? Nghe nói anh là người máy? Có thể cho em xem mấy cái linh kiện của anh một chút được không?”

Tiêu Thời Khâm: “…”

Anh quay đầu nhìn sang Đới Nghiên Kỳ. Người sau chột dạ, co đầu trốn sau lưng Phương Học Tài.

TBC
 
Last edited:

Lãi

Lơ lửng trên mây, dòm đời vùng vẫy
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
284
Số lượt thích
3,087
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp is real \^m^/
#2
Cái hệ liệt thành thật này lúc nào cũng k đáng đọc :))))) đọc cười như con điên :)) huhu!

Quả nhiên tâm bẩn chỉ lf những chàng trai thành thật !! =))))))))

Nếu có cơ hội thật ra em cũng muốn nghe thử buổi trò chuyện của Đới và Bao.... ha ha ha

Đặt gạch hóng phần tiếp theo !!!
 

FanPD

Khanh bản giai nhân, nại hà si tặc
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
496
Số lượt thích
3,383
Location
HCMC
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ
#3
Ha Ha Ha, tui sẽ học cách Diệp giảng giải cho BB để về hướng dẫn team của tui. Ha ha ha!
 

Himayunan

Người chơi công hội
Bình luận
185
Số lượt thích
403
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp đại đại, Mộc nữ thần, Tán ca
#4
Nhớ năm nào, vào dịp All Star, tuyển thủ Đới Nghiên Kỳ chạm trán tuyển thủ Bao Vinh Hưng. Fangirl cùng fanboy lập tức khơi mào cuộc chiến bảo vệ đội trưởng vô cùng kịch liệt
Móa hai thím này hài vcl ấy=))))))))
“Là Đới… Đới Đeo Kính?*” Bao Vinh Hưng suy nghĩ một lúc, vẫn chưa hiểu vì sao cô nàng Đới Đeo Kính kia tên là Đới Đeo Kính.
Đọc câu này xong muốn quỳ bánh bao luôn á=))))
“Tiêu đội, nghe nói cậu biết sửa xe hơi?”

Tiêu Thời Khâm: “Hả?”

Sau đó, ở mỗi trận đấu, Tiêu Thời Khâm đều sẽ nhận được những câu dò hỏi tương tự, từ sửa xe hơi tới ráp máy bay, càng ngày càng thái quá. Cuối cùng, Đới Nghiên Kỳ tự biết xấu hổ, chủ động đến nhận lỗi với anh
Tội anh quá tiêu đội à=)))))
 

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#5

02.

Để đáp lại sự trêu chọc từ bốn phương tám hướng, Tiêu Thời Khâm đành phải tạo một cái meme gấu trúc bằng photoshop: “Tôi không phải, tôi không có, đừng nói bậy.”

Avatar này được dùng suốt một khoảng thời gian.

Dù cảm động bởi niềm tin vô điều kiện cùng sự ủng hộ của các đội viên nhà mình, Tiêu Thời Khâm thỉnh thoảng vẫn cảm thấy dở khóc dở cười vì sự sùng bái cuồng nhiệt của Đới Nghiên Kỳ.

Tiêu Thời Khâm không tự ti, cũng sẽ không tự đại. Anh tự nhận chỉ là một người bình thường biết nỗ lực bỏ nhiều công sức nghiên cứu chiến thuật hơn người khác, dần dần, mới có thành tựu như hôm nay. Tác phong này cũng được lan truyền, biến từ phong cách cá nhân của anh thành phong cách của cả chiến đội Lôi Đình.

Tiêu Thời Khâm làm người ôn hòa thiện lương, lễ phép với mọi người, dễ tính như thể sẽ chẳng bao giờ tức giận. Lần duy nhất anh bộc lộ cảm xúc của mình là khi được chiến đội cùng fan hoan nghênh trở về sau lần rời Lôi Đình đến Gia Thế, anh nghẹn ngào bật khóc vì hổ thẹn.

Tiêu Thời Khâm cũng có nhân duyên rất tốt. Khi còn ở Gia Thế, anh luôn duy trì quan hệ tốt với mọi người. Ngay cả Tô Mộc Tranh, bên ngoài tỏ ra không thèm quan tâm anh, ngầm vẫn xem như bạn tốt. Hai người thậm chí còn cùng đi ăn sáng – dù rằng sự thật là Tô Mộc Tranh đi thăm Diệp Tu không thành công, đành miễn cưỡng đi cùng Tiêu Thời Khâm. Đối với trường hợp đó, Tiêu Thời Khâm cũng khá là đau đầu, đành bất đắc dĩ vừa cười vừa xách phần ăn sáng của hai người quay lại đường cũ.

Lúc qua đường, Tiêu Thời Khâm chuyển sang bên phải Tô Mộc Tranh một cách đương nhiên, lại theo thói quen mà bước chậm chờ cô theo cùng. Một chốc sau anh mới chợt nhận ra đây không phải là tiểu Đới vẫn thường tưng bừng nhảy nhót quanh mình, vừa kịp lúc dừng thói quen nắm cổ tay cô nàng bên cạnh.

Tô Mộc Tranh chẳng tỏ vẻ gì. Có điều, lúc chia tay, cô dành cho anh một nụ cười hiếm hoi.



Trong các tuyển thủ mùa bốn, Trương Tân Kiệt cùng Tiêu Thời Khâm thân thiết nhất, là bạn ăn hàng lâu năm.

Lúc một nửa các bậc thầy chiến thuật tụ hội lần đầu tiên, ly thủy tinh chạm nhau leng keng, nước trà màu vàng thay thế cho ly bia đầy bọt vẫn thường thấy.

Hai chàng cận ăn lẩu, khỏi nói cũng biết nhất định là có chút khó khăn. Độ cận của Trương Tân Kiệt không cao, vẫn còn tháo kính nhâm nhi được. Tiêu Thời Khâm, với cặp kính dày đáng thương, lại chỉ có thể xuyên qua sương mờ mà miễn cưỡng mò thịt, vớt một muỗng chỉ thấy toàn nước, bi thảm vô cùng.

Một cái chén xuất hiện trước mặt Tiêu Thời Khâm, được sắp xếp chỉnh tề bên trong là các loại gân bò, lưỡi bò, thịt bò, v.v.,đủ loại.

Trương Tân Kiệt đón nhận muỗng múc từ tay Tiêu Thời Khâm, lại tiếp tục mò đồ ăn.

Tiêu Thời Khâm nghĩ đến lời đồn không ai ở Bá Đồ dám ngồi cùng bàn cơm với Trương Tân Kiệt, cảm thấy bất bình thay cho người đối diện.

Tân Kiệt tốt như vật, nỡ nào cô lập cậu ta!

Cứ như vậy, một tình cảm cách mạng thâm hậu đã được thành lập. Hai kẻ không người thấu hiểu đã tìm được tổ chức.

Hôm nay, Tiêu Thời Khâm buồn bực lôi kéo Trương Tân Kiệt kể khổ: “Mỗi lần đi thăm trại huấn luyện, tiểu Đới luôn thích kéo mấy hạt giống tốt lại, thổi phồng là tôi quyền đánh Chu Trạch Khải, chân giẫm Hàn Văn Thanh, không chỉ nghiền nát Dụ Văn Châu, còn có thể sóng sau xô sóng trước ép chết Diệp Tu trên bờ cát…”

Trương Tân Kiệt, vốn sở hữu tư duy rất nhạy bén, liền bắt ngay trọng điểm: “Tại sao không có tôi? Lôi Đình mấy người xem thường mục sư???”

Tiêu Thời Khâm khụ một tiếng, trả lời: “Đây không phải điểm chính, điểm chính là vì sao em ấy lại có loại ảo tưởng này? Nếu giống như em ấy nói, tôi còn là người sao?”

“Lời đồn luôn nảy sinh từ những ngóc ngách chúng ta không thể ngờ”. Trương Tân Kiệt tháo kính, lôi ra miếng vải nhung, vừa lau vừa chậm rãi nói: “Tôi cũng muốn biết vì sao bây giờ cả Bá Đồ đều cho rằng tôi yêu thầm Trương Giai Lạc.*”
*Muốn biết nguyên nhân, mời xem [PJ Batu 101.2019] [Hoàn] Trương Tân Kiệt - Tôi chỉ là một người thành thật biết kiểm soát.

Tiêu Thời Khâm trợn tròn hai mắt.

“Tóm lại là,” Trương Tân Kiệt đeo kính lên, ánh mắt đờ đẫn lại một lần nữa thanh minh, khôi phục trạng thái bình tĩnh như hồ băng. “Nếu thật sự muốn biết, thì hãy bắt đầu tra tìm manh mối từ từng việc nhỏ hằng ngày đi. Nếu vẫn không nghĩ ra, thì hỏi thẳng chính chủ.”

Tiêu Thời Khâm không nhịn được mà rùng mình, chân thành đồng tình Trương Giai Lạc trong một giây.

Có điều, không phải Lý Tấn nói Trương Giai Lạc với Tôn Triết Bình mới là một đôi sao?



Chiến đội Lôi Đình. Phòng huấn luyện.

Đối chiến, phối hợp, diễn luyện đánh đoàn đội, đội một đội hai trao đổi, tất cả đều không có vấn đề.

“Lỗ ẩn nắp, Đới đuổi kịp, Phương di chuyển, sáu giờ, hai tọa độ.”

Một cú Pháo Hỏa Tiễn bay sát qua bụi cỏ mà Giấu Đầu Lòi Đuôi đang núp lùm, cùng lúc đó truy binh sau lưng Loan Lộ Âm Trần đụng vào Cuộn Dây Từ Trường do Diệt Sinh Linh để sẵn. Hồi Phong kịp thời kéo thanh máu của Loan Lộ Âm Trần về mức an toàn, trong khi Quỷ Mị Tài hung hăng lao về hướng trị liệu của đội hai.

Diệt Sinh Linh dùng Chong Chóng Máy tiếp cận phe địch, rải Người Máy Theo Dõicùng Máy Móc Nhảy Dù, tinh chuẩn xông vào, chia cắt đội hình đối phương trong nháy mắt.

Gió cuốn mây tan.

Nhìn hai chữ Vinh Quang trên màn hình, cặp chân mày đang nhíu lại của Tiêu Thời Khâm rốt cuộc giãn ra. Anh cười, nói: “Mọi người vất vả rồi. Nghỉ ngơi một phút, sau đó chúng ta xem replay.”

“Nghiên Kỳ, thời gian phóng phép thuật của em còn chưa chính xác, lần này cứu được không có nghĩa là lần sau cũng may mắn như thế.” Tiêu Thời Khâm tạm dừng video, chỉ ra mấy điểm.

“Vâng, đội trưởng.”

“Học Tài, phán đoán khá quả cảm, nhưng cường độ tấn công chưa đủ mạnh mẽ. Tăng huấn luyện. Đối với thích khách, sát thương cực kỳ quan trọng.”

“Vâng, đội trưởng.”

“À, lúc nãy quên chưa nói, chỗ này…”

Mỗi đội viên được điểm danh đều thẳng lưng, mắt sáng quắc, thần sắc nghiêm túc. Vài tên hoạt bát hơn thì len lén liếc đội trưởng mấy lần.

Nói mệt, Tiêu Thời Khâm khụ mấy tiếng, giọng hơi khàn.

Phương Học Tài đưa qua một ly nước.

Kết thúc một ngày, Tiêu Thời Khâm mỉm cười từ biệt các đội viên.

Hoàn toàn… không có vấn đề gì mà ta? Tiêu Thời Khâm hồi tưởng mấy chuyện xảy ra trong ngày, ảo não. Có sót chuyện gì không nhỉ?

Anh tháo kính mắt, xoa xoa sống mũi, hơi mệt mỏi nên nhắm mắt thả lỏng.

Chợt một cỗ lực lượng va vào khiến anh lảo đảo một cái, tay buông lỏng, cặp kính liền rơi cái “bốp” xuống sàn.

Kẻ hấp tấp kia thấy mình đụng trúng anh liền thắng cái két, thật không may, vừa lúc giẫm lên mắt kính của Tiêu Thời Khâm. Cặp kính phát ra tiếng gào khóc cuối cùng dưới gót chân thủ phạm.

Tiêu Thời Khâm híp mắt mới nhìn rõ người trước mặt anh là Đới Nghiên Kỳ.

Đới Nghiên Kỳ hết hồn, lùi hai bước, khom lưng định nhặt kính. Tiêu Thời Khâm vội vàng ngăn cản.

“Đừng đụng vào. Mảnh vỡ khá bén, coi chừng đứt tay, để anh gọi nhân viên vệ sinh đến”. Tiêu Thời Khâm đỡ Đới Nghiên Kỳ sang một bên.

“Đội đội đội đội trưởng, em em em…”

“Em cái gì mà em”. Không cần nhìn rõ mặt cô nàng, Tiêu Thời Khâm cũng đoán được tám chín phần mười, cười hì hì, ngắt lời: “Mắt kính sơ cua của anh đẹp hơn cặp này nhiều, đúng lúc em tạo cơ hội cho anh lấy ra khoe đây. Tiểu Đới, lấy hộp kính mắt từ trong ngăn thứ hai của ba lô anh ra, anh nhìn không thấy.”

Đới Nghiên Kỳ biết dụng tâm lương khổ của anh, chỉ đỏ mặt mà đi lấy hộp đựng kính. Tiêu Thời Khâm mở hộp ra, lau tròng kính một cách tỉ mỉ rồi đeo kính vào, chớp chớp mắt để điều tiết.

Thường ngày Tiêu Thời Khâm đeo gọng kim loại không khung, hôm nay lại sửa thành gọng nhẹ nửa khung, đem lại cảm giác hoàn toàn khác cho người đối diện.

Nhân viên vệ sinh dọn xong mảnh thủy tinh, trả lại cho Tiêu Thời Khâm cặp kính còn thừa lại một tròng kính nguyên vẹn. Tiêu Thời Khâm nhẹ nhàng cảm ơn, quay đầu lại liền giơ cặp kính bán tàn lên, múa may khoa trương đối với Đới Nghiên Kỳ.

“Giống kính một tròng của kỹ sư máy móc không?”

03.

Khi thi đấu mùa sau đó, Lôi Đình bị loại tại vòng thứ nhất.

Tiêu Thời Khâm chỉ cười, lúc đối mặt với phóng viên lại tự tin hơn quá khứ rất nhiều.

Trận đấu kết thúc, Phương Học Tài liền cầm đầu, áp tải Tiêu Thời Khâm vào tiệm cơm, bắt đầu tiệc chúc mừng mini của chiến đội Lôi Đình.

“Chúc mừng cái gì? Chúng ta còn chưa lấy quán quân mà.”

Không phải thua, chỉ là chưa lấy được quán quân.

Phương Học Tài cười ha ha, lại chợt nghiêm mặt, kính một chung trà: “Đội trưởng, thật xin lỗi.”

Tiêu Thời Khâm vội né sang bên, lại bị Trình Thái đẩy về.

“Là thực lực bọn em có hạn, ảnh hưởng phong độ của anh”. Phương Học Tài nói, ánh nhìn thẳng tắp. ”Sang năm mới, mong anh tiếp tục chỉ bảo.”

Lỗ Dịch Ninh cũng trịnh trọng nâng chung trà. Toàn đội Lôi Đình lục tục thay nhau kính trà.

Tiêu Thời Khâm dằn nước mắt, khóe mắt ửng hồng. Anh nhìn trái nhìn phải, sau cùng nâng ấm trà, cười phá lên.”Mấy đứa đây là quyết tâm chơi anh à”.

“Năm mới, mọi người tiếp tục cố gắng”. Tiêu Thời Khâm nói một cách nghiêm túc. “Anh cũng sẽ vẫn nỗ lực, đến khi Lôi Đình đoạt quán quân.”

Trước khi tàn tiệc, Tiêu Thời Khâm kín đáo đưa cho Đới Nghiên Kỳ một bọc nhỏ.

“Không phải Bao Vinh Hưng của Hưng Hân cứ nói em lừa cậu ta sao?” Ánh mắt Tiêu Thời Khâm tuy ôn hòa nhưng vẫn không kém phần giảo hoạt. “Em nói với cậu ấy, đây là linh kiện của kỹ sư máy móc, khiến cậu ta thèm chơi.”

Đới Nghiên Kỳ nhìn theo bóng lưng xa dần của đội trưởng nhà mình, từ từ mở bọc.

Một bộ kính mắt hơi khác biệt, chỉ còn một tròng kính.

Một ngày nọ, Diệp Tu bị Bao Vinh Hưng quấn lấy. Không còn cách nào khác, anh đành nộp một cái hộp quẹt, coi như là linh kiện của tán nhân.

“Cái thằng Tiêu Thời Khâm mày rậm mắt to này quả nhiên là lắm chiêu trò… Tính nó ngon!”



“Tiếu đội, nghe nói người cậu sẽ rụng bánh xe??”

“…”

“Nghiên Kỳ…”

“Đội trưởng, lần này thật sự không phải lỗi của em.”

Tiêu Thời Khâm thật khổ não.

Vậy nên vấn đề rốt cuộc nằm ở đâu? Rõ ràng anh chỉ là một người bình thường, thành thành thật thật nỗ lực, không có DNA biến dị cũng không có công nghệ khoa học kỹ thuật vượt thời đại nha. Sao nói mãi vẫn có kẻ không tin vậy?

End.
 

Himayunan

Người chơi công hội
Bình luận
185
Số lượt thích
403
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp đại đại, Mộc nữ thần, Tán ca
#6
Đọc đi đọc lại vẫn quỳ với tiểu đới=)))))
Tội tiêu đội anh vất vả rồi=))))
Khúc lôi đình chúc mừng cảm động quá chúc các anh mùa giải sau thi đấu thật tốt=)))
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#7
còn có thể sóng sau xô sóng trước ép chết Diệp Tu trên bờ cát
sao đọc câu này mị cứ bị dính vô cái "sóng sau xô sóng trước" vậy nhở? rõ ràng nó là thành ngữ nhưng mị không bẻ nó về hướng thành ngữ được.... "ép chết" đó :v
 

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#8
sao đọc câu này mị cứ bị dính vô cái "sóng sau xô sóng trước" vậy nhở? rõ ràng nó là thành ngữ nhưng mị không bẻ nó về hướng thành ngữ được.... "ép chết" đó :v
Lầu trên là hủ thấy gei. Thẩm định xong :ROFLMAO:
Mình thấy bạn siêu tích cực cmt các fic. Bạn có cần rec fic gì cứ pm mình nha. Hoặc có hứng thú muốn làm gì cho fandom mình cũng có thể cùng brainstorm nhé. Cứ pm mình ha~~~
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#9
Lầu trên là hủ thấy gei. Thẩm định xong :ROFLMAO:
Mình thấy bạn siêu tích cực cmt các fic. Bạn có cần rec fic gì cứ pm mình nha. Hoặc có hứng thú muốn làm gì cho fandom mình cũng có thể cùng brainstorm nhé. Cứ pm mình ha~~~
haha, cảm ơn bạn, mình cũng muốn lắm nhưng hiện tại phải cày xong luận án đã..... nửa đêm mò vào lấy tinh thần cày bài tiếp đó :D
 

Bình luận bằng Facebook