Hoàn [Hoàng Thiếu Thiên 2019] [Ngụy - Hoàng] Lam Vũ không có con gái do phong thủy sao.

KaoriShun

Người chơi công hội
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
30
Số lượt thích
395
Fan não tàn của
Tán Tu, Dụ Hoàng
#1
Tác giả: 不要迷恋瓜哥 瓜哥最近在当社畜

Link: 【黄+魏】蓝雨特色机会主义相声2:蓝雨没有女孩子究竟是不是风水问题-不要迷恋瓜哥 瓜哥最近在当社畜

Convert: Đang dịch - [Ngụy - Hoàng] Tung Hứng - Lam Vũ Không Có Gái Do Phong Thủy Sao

Edit: @KaoriShun

Beta: @cây cỏ

[Ngụy - Hoàng] Lam Vũ đặc biệt chủ nghĩa cơ hội tung hứng 2:
Có phải do phong thủy nên Lam Vũ không có con gái phải không.

Một câu nói Dụ Hoàng.

Chỉ là giải trí, các bé ngoan không bắt chước và làm theo nha ~

-------------------------

Hoàng Thiếu Thiên: Nhiều năm như vậy Lam Vũ đều không có con gái, có phải do phong thủy hay không.

Ngụy Sâm: Đó là do ngươi và Dụ Văn Châu chơi gay làm cho con gái đều sợ không dám đến gần. Lôi kéo không được thì không nên trách nhà vệ sinh thối.

Hoàng Thiếu Thiên: Nhà vệ sinh Lam Vũ thối trách ai?

Ngụy Sâm: . . . Trách phong thủy không tốt sao.

Hoàng Thiếu Thiên: Là cửa thông gió cùng thoát nước không tốt à.

Ngụy Sâm: Điều này cũng không thể dựa vào mình ta, ta chỉ chơi game, lại không biết trang trí.

Hoàng Thiếu Thiên: Có một lần ta từng cho rằng, nhà vệ sinh nữ Lam Vũ chỉ để trang trí, không có giá trị thực dụng, không nghĩ tới vẫn là Ngụy lão đại đã có dự tính trước.

Ngụy Sâm: Không phải chứ, năm nay trại huấn luyện Lam Vũ có con gái???

Hoàng Thiếu Thiên: Không có, chủ yếu là nhà vệ sinh nam quá thối, có lúc không thể không đi vào nhà vệ sinh nữ để tránh né khó khăn.

Ngụy Sâm: ...Ta nói thế nào Lam Vũ rõ ràng không có con gái, vẫn không hiểu vì sao nhà vệ sinh nữ không còn giấy vệ sinh, hóa ra đều do ngươi lấy à!

Hoàng Thiếu Thiên: Không phải ta! Ta có bị điên mới đi nhà vệ sinh nữ lấy giấy.

Ngụy Sâm: Moẹ khiếp? Không phải ngươi? Chỗ giấy kia đâu rồi? Lam Vũ từ trên xuống dưới đừng nói con gái, ngay cả con ruồi cũng không có một ruồi mẹ biết không?!

Hoàng Thiếu Thiên: Đúng là không có con gái, nhưng…

Ngụy Sâm: … Ngươi có ý gì? Sẽ không là…

Hoàng Thiếu Thiên: Đã không phải con gái, vậy chỉ có thể là cái kia.

Ngụy Sâm: Thật sự có ma nữ hả???!

Hoàng Thiếu Thiên: Con trai á.

Ngụy Sâm: Tiểu tử ngươi gài bẫy cho ta đúng không!

Hoàng Thiếu Thiên: Sao ngươi cho rằng ta gài bẫy, từ trái nghĩa con gái là con trai, ngươi không nên nói là ma nữ, đã biết mình không giỏi ngữ văn cũng đừng dựa vào ta.

Ngụy Sâm: Ta kinh! Lão phu ta đây là học vấn uyên bác từ Trung đến Tây.

Hoàng Thiếu Thiên: Thôi đi, gậy ông đập lưng ông là ai đấy?

Ngụy Sâm: Ta nói cho ngươi biết, đây là chuyện cười để làm dịu bầu không khí hiểu không?

Hoàng Thiếu Thiên: Ngươi không cần kể chuyện cười, ngươi vốn là một trò cười.

Ngụy Sâm: Này cái tên nhóc khốn nạn như ngươi nói thế đấy hả?

Hoàng Thiếu Thiên: Nếu ta khốn nạn, vậy ngươi không phải là con rùa sao?

Ngụy Sâm: Được, cùng ngươi múa mép khua môi, ngươi lại xem như không quen biết ta.

Hoàng Thiếu Thiên: Không quan trọng, ngươi tự mình hiểu rõ.

Ngụy Sâm: Năm đó lão phu tận tình khuyên bảo các ngươi học tập chăm chỉ, ngươi đọc sách như thế xem như báo đáp lão phu?

Hoàng Thiếu Thiên: Cái gì đó cái gì đó, sao ta còn không biết có chuyện này.

Ngụy Sâm: Con bà nó, thằng nhóc Dụ Văn Châu còn làm bộ làm tịch đưa cho lão phu bản báo cáo tình hình hoạt động của các ngươi, hoá ra đều là lừa gạt ta à?

Hoàng Thiếu Thiên: Nghịch bùn có cái gì tốt mà báo cáo???

Ngụy Sâm: Các ngươi chỉ có từng ấy tiền đồ! Lão phu muốn cho các ngươi đọc nhiều tác phẩm kinh điển, nâng cao kiến thức, kết quả các ngươi liền đi nghịch bùn? Tiền đồ đâu hết rồi?!

Hoàng Thiếu Thiên: Đợi chút đợi chút, ngươi muốn cho bọn tui đọc tác phẩm kinh điển? Tên sách là gì?

Ngụy Sâm: Socra... Shakespeare.

Hoàng Thiếu Thiên: Khoan đã ngươi chờ chút! Nói lại lần nữa, tên gì cơ???

Ngụy Sâm: Socra... Shakespeare cũng không biết, “Lương Sơn Bá và Juliet” cùng tác giả, nhà triết học cổ đại Hy Lạp nổi danh! Có chút văn hóa đi được không.

Hoàng Thiếu Thiên: Đó là Shakespeare! Là nhà văn nổi tiếng người Anh! Tác giả của “Romeo và Juliet”! Nhà triết học cổ đại Hy Lạp kia là Socrates! Không ngờ ngươi cũng giỏi nhỉ!

Ngụy Sâm: Hóa ra là Socrates, ta còn tưởng rằng Sách Khắc Tác Nhĩ.

Hoàng Thiếu Thiên: Ta sai rồi, ta không nên hoài nghi năm đó người khiến bọn tui đi nghịch bùn chính là cái người ngu ngốc nhà ngươi.

Ngụy Sâm: Lão phu cũng chỉ muốn tốt cho các ngươi.

Hoàng Thiếu Thiên: Là do ngươi không thể cứu chữa căn bệnh ngu ngốc này, không cần nghi ngờ nữa!

Ngụy Sâm: Ngươi như vậy khiến cho cha thật đau lòng, lão phu thiết nghĩ tình thương của cha đều cho chó ăn.

Hoàng Thiếu Thiên: Băm đi băm lại đến chó cũng không thèm ăn bánh bao.

Ngụy Sâm: Các ngươi mỗi ngày nghịch bùn, lão phu còn tưởng rằng “Đạo Mộ Bút Ký” cũng do Socra… Shakespeare sáng tác.

Hoàng Thiếu Thiên: Ngươi đừng nói vậy, bọn tui quả thật có đào ra một số đồ vật.

Ngụy Sâm: Sẽ không phải là người chết?

Hoàng Thiếu Thiên: Là một bình Thanh Đảo 83 năm.

Ngụy Sâm: . . . Dọa ta giật mình, Cái đó không phải là ta chôn để đến khi cưới vợ mới uống sao? Còn tưởng rằng có cái gì.

Hoàng Thiếu Thiên: Ngươi kiên nhẫn nghe đã, phía dưới còn có đồ đấy.

Ngụy Sâm: Thật sự có người chết??!

Hoàng Thiếu Thiên: Là một vò Mao Đài 83 năm.

Ngụy Sâm: Móa! Đó là lão phu chôn để đến khi cưới vợ mới uống!

Hoàng Thiếu Thiên: Còn không biết xấy hổ nói là tình thương của cha.

Ngụy Sâm: Một vò kia rất đắt biết không! Đây chính là toàn bộ gia sản năm đó của lão phu! Các ngươi chưa uống trộm đi!

Hoàng Thiếu Thiên: Bọn tui nào dám.

Ngụy Sâm: Coi như các ngươi vẫn có chút lương tâm.

Hoàng Thiếu Thiên: Lúc đó trong trại huấn luyện đều đồn, mảnh đất Lam Vũ trước đây là pháp trường, nhiều năm âm hồn bất tán, phải có trai trẻ đầy dương khí mới trấn được, cho nên vẫn chưa có con gái.

Ngụy Sâm: Đừng nói nữa, đúng là có tà ma.

Hoàng Thiếu Thiên: Quảng Đông nhìn như thế thôi nhưng phong thủy rất nặng.

Ngụy Sâm: Ta nhớ lúc đó cửa lớn Lam Vũ sửa ở tàu điện ngầm, dưới mặt đất luôn nghe thấy thanh âm kỳ quái truyền tới, lúc đầu vẫn không ai chú ý, cho rằng tiếng kêu của máy móc, lúc sau phát hiện đến nửa đêm rõ ràng không có ở thi công cũng vẫn có tiếng động, mọi người liền có chút hoảng sợ.

Hoàng Thiếu Thiên: Oan hồn quấy phá.

Ngụy Sâm: Dù sao cũng là phương tiện công cộng, hạng mục chính phủ, cho nên phải mắt nhắm mắt mở làm.

Hoàng Thiếu Thiên: Nhất định sẽ xảy ra chuyện.

Ngụy Sâm: Kết quả đội thi công phát hiện, chỉ cần ngày hôm trước cái giọng nói kỳ quái xuất hiện, hôm sau công trình chắc chắn liền tiến hành không thuận lợi, không phải chỗ này rò rỉ nước thì chỗ kia sụp đổ.

Hoàng Thiếu Thiên: Thành phố duyên hải, địa chất vốn không thích hợp tu sửa tàu điện ngầm.

Ngụy Sâm: Thế nên có người nói là do thi công quấy phá âm linh nghỉ ngơi, cho nên cảnh cáo, miễn cưỡng còn tiếp tục thì có thể sẽ bị nguyền rủa.

Hoàng Thiếu Thiên: Quả nhiên về sau trạm xe lửa liền đổi thành cổng sau mà đi.

Ngụy Sâm: Ngươi đừng tưởng như thế liền nói lái sang chuyện khác, ta còn nhớ việc các ngươi lấy vò Mao Đài 83 tuổi.

Hoàng Thiếu Thiên: Bọn tui thật sự không uống, dưới mặt đất chính là pháp trường, rượu kia chắc chắn là cho phạm nhân tử hình uống, uống xong liền về tây thiên, bọn tui còn muốn sống thêm hai năm đây.

Ngụy Sâm: Cút mẹ ngươi đi! Ngươi mới uống xong liền chết à!

Hoàng Thiếu Thiên: Lúc đó trong lòng bọn tui rất sợ, chỉ sợ đào trộm cống phẩm của quỷ hồn sẽ bị trả thù.

Ngụy Sâm: Không cần sợ, hiện tại ngươi tới đây để ta đánh cho linh hồn bay ra, ngươi liền giống bọn chúng.

Hoàng Thiếu Thiên: Bọn tui quay về thương lượng một chút đối sách, quyết định đi làm trang bị.

Ngụy Sâm: Các ngươi còn muốn đào? Thật sự không sợ chết?

Hoàng Thiếu Thiên: Sợ đấy, cho nên bọn tui liền mua xẻng Lạc Dương, đèn pin mắt sói, móng lừa đen, từ chợ đồ cổ chi ra số tiền lớn mua ba trăm lá bùa trở về.

Ngụy Sâm: Ba trăm lá bùa ngươi cũng dám dùng? Đến lúc chết cũng không biết chết như thế nào.

Hoàng Thiếu Thiên: Ba trăm lá bùa rất nhiều được không! Ba trăm miếng lúc đó chính là toàn bộ tài sản của ta! Thậm chí ba trăm miếng đó có thể mua được một cuốn tạp chí shonen!

Ngụy Sâm: Không phải, ngươi nói các ngươi dùng cái móng lừa đen trừ tà ta vẫn có thể hiểu được, nhưng dùng xẻng Lạc Dương là để làm gì?

Hoàng Thiếu Thiên: Ngươi không có bình thường à, dĩ nhiên là trộm mộ rồi!

Ngụy Sâm: Ngươi mới không bình thường, cho dù phía dưới Lam Vũ là pháp trường đầy âm hồn, cũng không có mộ cho các ngươi trộm đâu!

Hoàng Thiếu Thiên: Dù sao cũng phải luyện tay một chút, xem như huấn luyện thi đấu như vậy cũng tốt. Đánh tốt mới có thể chính thức thi đấu chuyên nghiệp.

Ngụy Sâm: Thì ra các ngươi mua xẻng Lạc Dương chỉ để đào cát thôi à?

Hoàng Thiếu Thiên: Đừng nói nữa, lỡ đâu còn có thể đào ra bảo bối gì đó? Nếu không vì sao dưới lòng đất lại chôn bảo bối, cũng không phải âm hồn bất tán sao không đi đầu thai, ai dám nghĩ chạm vào, dù sao lòng người đều tham lam.

Ngụy Sâm: Ngươi chính người tham nhất đấy!

Hoàng Thiếu Thiên: Trang bị đủ, tiếp đó ta liền tổ chức cho mọi người.

Ngụy Sâm: Có phải còn phải làm cái vũ khí hay không?

Hoàng Thiếu Thiên: Đương nhiên, cho nên ta gọi đội trưởng cùng Phương Duệ.

Ngụy Sâm: Một đôi CP cùng một cẩu độc thân, có thể nói đủ tiêu chuẩn tam thiếc vũ khí.

Hoàng Thiếu Thiên: Học để mà dùng, “Đạo Mộ Bút Ký” không thể uổng phí.

Ngụy Sâm: Vậy Phương Duệ theo các ngươi nên mặt cũng thật dày.

Hoàng Thiếu Thiên: Ai nói, lúc đầu bọn tui là mang A Hiên đi chơi.

Ngụy Sâm: Sau đó thì sao, hắn không chịu được hai ngươi bệnh thần kinh hay không chịu được hai ngươi tú ân ái?

Hoàng Thiếu Thiên: Thật sự là thế này ngược lại mới tốt.

Ngụy Sâm: Ý tứ gì?

Hoàng Thiếu Thiên: A Hiên xảy ra chuyện, bị vật không sạch quấn lấy, bọn tui không có cách nào mới tìm Phương Duệ thay hắn.

Ngụy Sâm: Ngươi đừng dọa ta, rốt cuộc chuyện gì xảy ra?

Hoàng Thiếu Thiên: Ngày đó bọn tui phụ trách trinh thám, phát hiện nhà vệ sinh nữ là địa điểm thích hợp để đào trộm, vì thế bọn tui liền thừa dịp đêm khuya trăng lên lén mang trang bị đi. Lúc ấy A Hiên đi trước, kết quả hắn vừa vào, bọn tui liền nghe thấy rít một tiếng.

Ngụy Sâm: Gặp quỷ???

Hoàng Thiếu Thiên: Bọn tui vội vàng chạy tới, phát hiện A Hiên ngã trên mặt đất, trên thân giống như bị cái đồ vật trắng trắng quấn lấy, liên tục giãy dụa.

Ngụy Sâm: Mọe kiếp! Ta cứ nói có ma nữ đó!

Hoàng Thiếu Thiên: Lúc đó ta cũng sợ, cũng may có đội trưởng khá bình tĩnh, thuận tiện mở đèn.

Ngụy Sâm: Nhìn thấy cái gì? Sadako? Vẫn là giam cầm ?

Hoàng Thiếu Thiên: Không có. A Hiên không cẩn thận trượt một cái, nhìn thấy bên cạnh có cái cái giá liền thuận tay muốn đỡ, kết quả không nghĩ đến là cuộn giấy, lập tức liền bị cuộn giấy toàn bộ cuốn ra, cũng không biết thế nào toàn bộ quấn lên người hắn.

Ngụy Sâm: Có một cuộn giấy trong nhà vệ sinh nữ?

Hoàng Thiếu Thiên: A Hiên một phát làm chân bị trẹo, bước đi đều vất vả, cho nên bọn tui không thể không tìm Phương Duệ làm dự bị.

Ngụy Sâm: Có khí zâm ở đấy chắn chắn không phải chuyện tốt.

Hoàng Thiếu Thiên: Cũng không nhất định, không ngờ Phương Duệ có lúc rất cơ trí, lần này hắn liền cho bọn tui một cái đề nghị rất tốt.

Ngụy Sâm: Ta thế nào không tin được đây.

Hoàng Thiếu Thiên: Hắn nói nhà vệ sinh nữ là gạch men sứ, không tốt trộm đập thủng, nước giếng bên ngoài không phải có sẵn sao?

Ngụy Sâm: Ta cũng biết không nên nói Phương Duệ ngu, không ngờ hắn ở cùng các ngươi càng ngu.

Hoàng Thiếu Thiên: Vì thế bọn tui liền bắt đầu ban ngày huấn luyện, đêm xuống chiến đấu.

Ngụy Sâm: Ta nên thêm huấn luyện cho các ngươi.

Hoàng Thiếu Thiên: Thời gian không phụ lòng người, bọn tui ở đây không ngừng nỗ lực, cuối cùng có một ngày, bọn tui đem trộm đánh thủng xuyên qua rồi!

Ngụy Sâm: Không phải chứ, thật là có mộ?!

Hoàng Thiếu Thiên: Đâu chỉ là có, còn là một tòa cổ mộ cực kỳ to lớn thời Minh!

Ngụy Sâm: Xây dựng từ thời nhà Minh?!

Hoàng Thiếu Thiên: Xây dựng trước tiết thanh minh.

Ngụy Sâm: Nhanh, nói điểm chính.

Hoàng Thiếu Thiên: Trọng điểm đến liền đây. Bọn tui bên này mới đào ra một cái lỗ, đột nhiên liền cảm giác mộ thất bên trong có động tĩnh.

Ngụy Sâm: Cương thi trồi dậy??!

Hoàng Thiếu Thiên: Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, trước khi xảy ra chuyện bọn tui lập tức chuẩn bị móng lừa chiếu lên gương mặt cương thi oán giận liền đi lên!

Ngụy Sâm: Khống chế được hay không?

Hoàng Thiếu Thiên: Không có! Trong lúc đó mắt cương thi lộ ra nguy hiểm, gầm lên giận dữ, cuối cùng triệu hồi đồng đội!

Ngụy Sâm: Cái gì? Cương thi không chỉ có một người?!

Hoàng Thiếu Thiên: Dù sao cũng là pháp trường, chắc chắn hành quyết người cũng không chỉ một hai người, nói không chừng là cái bãi tha ma đấy.

Ngụy Sâm: Ta còn giết mổ đây này! Sao đó thế nào?

Hoàng Thiếu Thiên: Còn có thể làm sao, vội vàng chạy thôi! Còn một đám cương thi đuổi theo phía sau, một bên đuổi một bên gào.

Ngụy Sâm: Còn có thể nói tiếng người à?

Hoàng Thiếu Thiên: Đúng vậy! Bất quá lúc đó thật sự là sợ đến đòi mạng, đại khái nghe có mơ hồ.

Ngụy Sâm: Sẽ không phải là "Trả mạng cho ta" đấy nhỉ.

Hoàng Thiếu Thiên: So cái này lớn hơn nhiều.

Ngụy Sâm: Nói thế nào?

Hoàng Thiếu Thiên: "Mấy người tiểu tử thúi các ngươi đứng lại cho ta! Ta nói vì sao rò rỉ nước nhanh như vậy rồi sụp đổ, hóa ra là các ngươi đào!"

Ngụy Sâm: Các ngươi da mặt thật dày!
 
Last edited:

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#2
....:D
 

Bình luận bằng Facebook