Hoàn [Song Tử Tinh] [Kiều Nhất Phàm] Just Like Fire

Mều Tinh

Cả thế giới thuộc về loài Mều
Hội Tự Sát
Bình luận
265
Số lượt thích
1,762
Location
Hành tinh của loài Mèo :v
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Song Diệp, Tán, Tranh, Sở, Lạc, Hoàng,....
#1

Just Like Fire
Tác giả: 时间与贪婪
Editor: Mều Tinh
Nguồn convert: [Kiều Nhất Phàm] Just Like Fire
Độ dài: 4.5k
Nhân vật: Kiều Nhất Phàm, Văn Lý, Lư Hãn Văn,... dàn tân binh, Lam Hà,.... và OC Trình Tri Hoa.
Tình trạng: Hoàn
Sản phẩm được phục vụ cho project: Song Tử Tinh 2019 - Nhất Phàm Phong Thuận
Cảm ơn các chị trong Hội Tự Sát đã giúp đỡ em mọi thứ ạ ^^
------------------------------------
Trình Tri Hoa – một cư dân mới, ngàn dặm xa xôi đi từ Quế Lâm đến Hàng Châu mở một quán trà chiều. Tháng đầu tiên cô làm ăn buôn bán cũng không tệ lắm.

Trình Tri Hoa, nữ, 26 tuổi, vốn dĩ vẫn luôn định cư tại Quế Lâm, trong lúc nhất thời nổi hứng muốn mở một tiệm bánh ngọt. Vì vậy, Trình Tri Hoa nhanh chóng liên hệ với bạn học đại học tại Bắc Thượng Quảng*, nhờ tìm giúp một mảnh đất tốt để mở cửa hàng. Mấy người bạn làm trong giới bất động sản của cô nể tình bạn bè lâu năm, nháo nhào gửi hết tin tức về lô đất mặt tiền có trong tay qua fax cho cô. Có điều, lúc Trình Tri Hoa xem qua những thông tin của các cửa hàng mặt tiền tại Bắc Thượng Quảng mới hay cửa hàng có diện tích rộng, hơn nữa còn nằm ở một trong những thành phố hàng đầu cả nước, đều là tấc đất tấc vàng, giá thuê nhà hoàn toàn đủ để cô mua một căn hộ tại Quế Lâm. Còn cửa hàng có diện tích nhỏ, mặc dù giá cả phải chăng, nhưng nhỏ như vậy cô sao có thể mở nổi một cửa hàng hoàn chỉnh đầy đủ.

*Bắc Thượng Quảng = Bắc Kinh + Thượng Hải + Quảng Châu

Vì bất đắc dĩ, cô đành phải hạ tiêu chuẩn, để Bắc Thượng Quảng qua một bên, tìm kiếm một mảnh đất vừa ý tại Tô Hàng*, Võ Tân**

*Tô Hàng = Tô Châu + Hàng Châu
**Võ Tân = Vũ Hán + Thiên Tân

Cuối cùng vậy mà thật sự tìm được rồi.

Đó là một cửa hàng ở góc đường, chủ trước mở một shop quần áo, sau khi kiếm được kha khá tiền lời muốn đi du lịch dài hạn, hắn bận rộn tìm người thuê lại. Ở văn phòng môi giới địa ốc, hắn biết rõ tình hình của Trình Tri Hoa, ông chủ thấy là một cô gái lớn lên nhìn rất được, liền ký hợp đồng cho thuê một cách nhanh gọn, vui vẻ cầm tiền rồi kéo vali đi.

Cứ thế, Trình Tri Hoa là người đầu tiên mở quán trà chiều ở Hàng Châu.

Trình Tri Hoa chỉ vừa mới khai trương quán trà, được thế là tốt rồi. Bên cạnh quán cô mở có tiệm net, có tiểu khu, còn có vài điểm du lịch nhỏ nữa, những điều này làm bánh đậu xanh* và bánh quế hoa** cô đặc biệt làm để khai trương tiệm hấp dẫn vô số thực khách. Vì vậy, mới qua một tháng đã có không ít khách hàng trung thành, họ đều sẽ đến trước quầy hàng chào một câu với Trình Tri Hoa, cô cũng sẽ không khách khí mời họ một tách La Hán Quả.
*Bánh đậu xanh là một loại thức ăn ngọt làm từ bột đậu xanh quết nhuyễn với đường và dầu thực vật hay mỡ động vật, thường là mỡ lợn. Bánh được cắt thành từng khối vuông nhỏ, gói giấy bạc thành hộp nhỏ hay gói giấy thấm mỡ thành từng thỏi. Bánh thường được dùng khi uống trà tàu hay chè xanh, khi đó sẽ tạo cảm giác thư thái. Nguyên liệu để chế biến bánh gồm: Đậu xanh, đường kết tinh, mỡ lợn, tinh dầu của hoa bưởi. Tất cả đều phải được chọn lọc và được chế biến tinh khiết.

^ Bánh đậu xanh
**Bánh quế hoa là loại bánh được làm từ quế hoa (còn gọi là hoa mộc chi) kết hợp với bột củ năng, bột gelatin và đường/ mật quế hoa, có tính hàn, tươi mát, vị ngọt thanh và mang mùi thơm rất dễ chịu, mỹ vị ngon miệng, giúp thanh nhiệt tốt. Bánh quế hoa làm từ loại quế hoa có màu sắc đa dạng từ 4 loại chính gồm quế tứ quý (vàng nhạt), đan quế (đỏ cam), kim quế (vàng tươi) và ngân quế (vàng nhạt).

^ Bánh quế hoa
Hiện tại là một buổi chiều bình thường. Trong quán, người người đa số đều cầm tách trà, vừa uống trà vừa làm chuyện của mình, tỷ như đọc tiểu thuyết, cùng bạn bè trò chuyện, hay là mang laptop theo chơi Vinh Quang.


Đúng vậy, Vinh Quang.

Quán trà chiều cung cấp WIFI miễn phí, vậy nên khách hàng đến chơi Vinh Quang cũng không ít. Nhưng để chắc chắn không làm phiền người khác, Trình Tri Hoa còn đặc biệt dán trên cánh cửa "Làm ơn đeo tai nghe khi chơi Vinh Quang", nhưng nhiều lúc, nếu có khách muốn lên mạng chơi game, cô còn chuẩn bị vài cái tai nghe dự phòng đến ứng phó.

Cô chưa từng chơi Vinh Quang, chỉ biết đó là một trò chơi đầy mị lực, phái nam xung quanh cô đều rất thích chơi, thậm chí còn gia nhập nhiều công hội khác nhau vì có kỹ thuật tốt.

Trình Tri Hoa vừa đem một cặp tai nghe cho khách hàng là nhân viên văn phòng mang theo laptop để chơi Vinh Quang, một vị khách quen của cửa hàng liền đẩy cửa đi vào.

Một cậu thanh niên bước vào quán trà chiều, nhìn qua thì nhỏ hơn cô một chút, chính là dạng nam sinh gọn gàng, ngăn nắp, ôn nhu mà nữ sinh rất thích.

"Chào buổi chiều, Trình tỷ."

"Chào buổi chiều, Kiều tiên sinh."

Ngày khai trương, cô liền quen được Kiều tiên sinh trước mặt. Lúc đó khách hàng quá đông, tay chân bận bịu nhầm lẫn giữa bánh hoa quế của đối phương thành bánh đậu phộng đông lạnh*, rất lâu sau đó cô mới biết mình đã đem sai điểm tâm ngọt cho khách hàng, liền chạy đến xin lỗi ríu rít. Vị Kiều tiên sinh này rõ ràng không phải là loại người tính toán thiệt hơn, cậu ta không ngừng bảy tỏ không có chuyện gì, còn tán dương đối phương rằng bánh đậu phộng đông lạnh ăn cũng rất ngon.
*Bánh đậu phộng đông lạnh là bánh được làm từ gelatin, dừa, sữa đậu phộng và đường. Dưới đây là cách làm do mình edit qua, có gì sai sót xin bỏ qua (link gốc: 花生奶冻糕的做法_花生奶冻糕怎么做_美食杰)
- Đầu tiên đổ sữa, whipping cream, sữa đậu phộng và đường theo tỉ lệ 10:10:4:3 vào nồi rồi khuấy đều.
- Sau đó đun trên lửa nhỏ cho đến khi đường tan rồi thêm gelatin vào nồi khuấy cho đến khi tan hoàn toàn.
- Đổ bột gelatin và bột sữa đậu phộng trộn đều. Tiếp đó đổ nước cốt dừa vào và đổ hỗn hợp vào hộp nhựa.
- Sau khi làm mát, để trong tủ lạnh hơn 4 tiếng. Lấy ra và cắt thành từng miếng.

- Cuối cùng phủ bề mặt bánh bằng dừa.

^ Bánh đậu phộng
Sau đó, Trình Tri Hoa tặng cho cậu hai khối bánh lớn để nhận lỗi, cho dù Kiều tiên sinh không ngừng đẩy lại tỏ vẻ không cần khách khí như vậy. Nhưng trải qua thương lượng, biết rõ sẽ không lay chuyển được chị, chàng trai mang theo nụ cười ngại ngùng nhận lấy bánh, cảm ơn hảo ý của Trình Tri Hoa.

Từ đó đến nay, cậu liền trở thành khách quen của nơi này.

"Hôm nay cậu muốn dùng gì?"

"Ừm.... Một khối bánh đậu xanh và một tách hồng trà đi, em ăn tại đây luôn."

"Được."

Cô bảo nhân viên thu ngân đến dẫn Kiều tiên sinh tìm một chỗ ngồi, bản thân mình thì lại ra sau bếp chuẩn bị bánh và trà. Trình Tri Hoa cô không biết, không chơi Vinh Quang, lại không xem tin tức E-sport, nhân viên cũng không khác cô nhiều lắm, cũng chẳng quan tâm ý kiến về phương diện này.

Phàm là người có xem qua tin tức E-sport, liền biết Kiều tiên sinh thỉnh thoảng đến đây thưởng thức điểm tâm ngọt cũng chẳng phải là người bình thường.

Đội trưởng đời thứ ba của chiến đội Hưng Hân, Kiều Nhất Phàm.

Hiện tại là mùa giải thứ mười ba, kì nghỉ hè của chiến đội vừa mới kết thúc, tiểu cô nương kế thừa Mộc Vũ Tranh Phong vui vẻ chạy đến phòng huấn luyện, nói với đội trưởng rằng vừa có một quán trà chiều khai trương. Lúc đó, đám trẻ to xác cùng với đám con gái trong trại huấn luyện Hưng Hân đều rất thích thú, ai cũng muốn quăng tai nghe đi nếm thử. Tất nhiên là đám nhỏ bị lão già Ngụy Sâm - hiện đang làm tại công hội Hưng Hân rống to ngăn cản.

"Không lo nghĩ chơi Vinh Quang như thế nào, lại nghĩ đến muốn ăn điểm tâm ngọt?! Ai da, người trẻ tuổi bây giờ."

Tiếp đó, những bạn nhỏ nào có tư tưởng muốn ăn điểm tâm ngọt đều bị Ngụy Sâm lôi đến đấu trường, thực hiện việc "huấn luyện riêng".

Sau khi Nhất Phàm biết chuyện, nghĩ đến nếu bên cạnh có quán điểm tâm ngọt thì mua một ít về để khen thưởng cho đám trẻ trong trại huấn luyện cũng không tệ.

Đội phó điểm tâm đại đại biết được Kiều Nhất Phàm muốn đến quán điểm tâm ngọt kia nếm thử, không biết từ nơi nào móc ra một cái khăn tay, bảo có thể nể mặt hắn mà nhẹ tay một tí không, cuối cùng hắn nhận được chỉ là ánh mắt khinh bỉ của Trần Quả.

Buổi chiều Kiều Nhất Phàm cùng với An Văn Dật đi đến quán trà chiều kia, mớ hỗn loạn phía trên tại tiệm bánh ngoài ý muốn phát sinh như một khúc dạo nhạc ngắn. Cậu mang bánh quế hoa do bà chủ tiệm bánh tặng mang về Thượng Lâm Uyển. Chỉ mới năm phút hai khối bánh quế hoa liền bị trái một thìa phải một nĩa làm cho hết sạch. Dường như đám nhỏ đều rất thỏa mãn với hương vị của mấy khối bánh quế hoa ngọt ngào kia, ngay cả Mạc Phàm thường ngày không nói chuyện cũng khen ngợi vài ba câu với bánh quế hoa kia.

Cứ vậy, cửa hàng điểm tâm trà chiều kia lập tức trở thành phần thưởng của trại huấn luyện chiến đội Hưng Hân. Nếu như biểu hiện tốt, được Kiều đội trưởng khen thưởng, thì bọn họ sẽ có cơ hội được thưởng một khối điểm tâm như mong muốn. Tuy mỗi lần Phương Duệ đại đại đều phê bình bọn họ không để "Phương điểm tâm" vào trong mắt, nhưng một khi có bánh quế hoa thì hắn vẫn luôn là người ăn vui vẻ nhất.

Xế chiều hôm nay, Kiều Nhất Phàm khó có được ba giờ đồng hồ nghỉ ngơi, Trần Quả liền đẩy Kiều Nhất Phàm ra quán net Hưng Hân, để vị đội trưởng đời thứ ba này tạm thời tránh xa màn hình máy tính, cảm nhận vẻ đẹp của cuộc sống, nghỉ ngơi một chút.

Được rồi, hoàn toàn không phải là do Ngụy Sâm lão tiền bối vì quán net cấm hút thuốc nên chạy đến bộ phậm kỹ thuật hút thuốc, kết quả là đốt tấm thảm mới mua thành ba lỗ, Trần Quả thực muốn thi hành gia pháp.

Hoàn toàn không phải, ừm.

Cho dù thế nào, Nhất Phàm có thời gian nghỉ ngơi, cậu suy nghĩ một lúc, vẫn là đi đến quán trà chiều kia uống miếng trà, ngồi nghĩ xem nên làm sao để giết thời gian.

Kiều Nhất Phàm ở dưới tiệm thu ngân của quán, tìm được một cái chõng tre bên cạnh chỗ ngồi, cậu cầm điện thoại, mở Weibo lên, rồi chờ trà và bánh của mình.

Cùng lúc đó, một thanh niên khác cũng đẩy cửa vào.

Sau khi hắn đi vào, chọn một ly sữa bò tại quầy, tìm chỗ ngồi rồi chợt thấy Kiều Nhất Phàm đang ngồi tại bên cửa sổ. Cậu thanh niên kia ngẩn người ra một lúc, nhưng vẫn cầm số thứ tự đến ngồi đối diện Kiều Nhất Phàm.

Kiều Nhất Phàm ngẩng đầu, nhìn thấy mái tóc quăn vàng nhạt cùng vẻ mặt u oán của đối phương, nghe tiếng bật cười.

"Đại ca, đại gia, Kiều đội, hoàng đế Kiều, coi như tui lạy cậu, BOSS dã đồ tuần này, cậu không thể buông tha Gia Thế hả?"

Phục vụ viên bên cạnh ngạc nhiên nhìn hiện trường gặp mặt, cảm thấy thật khó hiểu, rõ ràng hai người tuổi tác không chênh nhau là mấy, vì sao một người lại gọi người còn lại là "đại gia"?

Thế giới của người trẻ tuổi, thật không hiểu được.

"Vậy cuối cùng không phải là Khưu Phi tuyệt vọng đến mức phải phái đội phó của cậu ta đến thuyết phục à?"

"Kiều đội thật là hài hước......"

Văn Lý cam chịu bưng trán, hắn muốn câm nín luôn rồi. Thật chẳng muốn đối diện với người thừa kế toàn bộ tâm bẩn của Diệp Tu "Tân đệ nhất bậc thầy chiến thuật".

Tân đệ nhất bậc thầy chiến thuật, không biết từ khi nào đã biến thành danh hiệu riêng của Kiều Nhất Phàm.

Đều là tân binh nhưng đám người Cao Anh Kiệt, Khưu Phi, Cái Tài Tiệp, Đới Nghiên Kỳ..., mỗi lần nói đến người kế thừa bậc thầy chiến thuật, đều nhao nhao bày tỏ mặc cảm khi đối mặt với Kiều Nhất Phàm.

"Tôi nói cho mấy người biết nhá, đã từng có tin đồn, rằng đám người tứ đại tâm bẩn và một nửa tâm bẩn, có một group chat nhỏ, Kiều Nhất Phàm chính là người mới được thêm vào."

Quách Thiếu tiên sinh - người không muốn lộ danh tính sau khi nói với phóng viên chuyện này, lần lượt bị một tán nhân màu sắc sặc sỡ, một mục sư cầm thập tự giá gõ đầu kẻ địch, một kỹ sư máy móc nho nhỏ, và một thuật sĩ cười nhẹ nhàng thay phiên nhau PK với hắn cả một buổi chiều, khiến cho hắn không dám đăng nhập tài khoản.

Sau đó? Sau đó Quách tiên sinh - người không muốn lộ danh tính, khó khăn lắm mới xin lỗi được bốn đại gia kia, vậy mà kế đó một thẻ tài khoản ma đạo học giả mới và một ma kiếm sĩ kèm theo thuộc tính phiên dịch lại đến tìm hắn. Thật đáng thương cho Quách Thiếu, tâm hắn chết hoàn toàn rồi.

"À, Văn đội phó tự mình đến đây, tôi thật cảm động, nhưng mà BOSS dã đồ, ai cướp được, chính là của người đó."

"Tui chỉ nghĩ đơn giản là đội trưởng của chúng tui thẹn quá hoá giận, muốn tìm người thật đánh một trận nên nhắc nhở cậu trước một chút."

Về phương diện đoạt BOSS, Hưng Hân dám nói mình thứ hai, liền không ai dám nhận mình đứng hạng nhất, hai kẻ lão làng như Diệp Tu và Ngụy Sâm đã cài không biết bao nằm vùng trong các công hội khác, hai ngăn kéo đựng thẻ tài khoản cũng qua nhiều mùa giải mà tăng lên thành hai ngăn tủ thẻ tài khoản. Hưng Hân không biết xấu hổ đoạt BOSS, đó là chuyện thường ngày.

Là địch nhân bị toàn dân focus - BOSS lớn nhất lịch sử Vinh Quang, vây đánh Hưng Hân có thể nói là việc bình thường.

Cứ như vậy, Hưng Hân vẫn phát huy truyền thống tốt đẹp của họ, ngày đêm cướp BOSS, khiến cho mỗi lần BOSS đổi mới, việc mấy công hội lớn làm đầu tiên không phải là xác định tọa độ của BOSS, mà là xác định tọa độ của Hưng Hân.

Một đám công hội đã từng ngây thơ tin rằng, sau khi đại Phật Diệp Tu cùng với nữ thần Tô Mộc Tranh rời đi, chỉ cần đội trưởng Hưng Hân tiếp theo không phải là Phương Duệ, thì bọn họ hẳn sẽ thu liễm đi nhiều.

Vậy nên, khi mọi người thấy Kiều Nhất Phàm đảm đương vị trí đội trưởng đời thứ ba của Hưng Hân, đều vui vẻ đến muốn đốt pháo ăn mừng.

Còn phải đùa, Kiều Nhất Phàm là ai, được khen là lương tâm còn sót lại của Hưng Hân, giống như tiểu thiên sứ của Liên Minh. Kiều Nhất Phàm như vậy, một đội trưởng ôn nhu lại quan tâm, nhất định sẽ không giống Quân Mạc Tiếu lúc đầu no limit.

"Ta quá ngu ngốc, thật sự, lúc đấy cứ nghĩ sau khi Kiều Nhất Phàm đến, sẽ không giống Diệp Tu quá đáng không giới hạn kia."

Hội trưởng mới của Lam Khê Các - Hứa Bác Viễn, lúc đầu cho là Lam Khê Các bọn họ có thể giải quyết vấn đề BOSS với Hưng Hân trong hòa khí, ý nghĩ này của hắn vừa mới nhắc đến, liền bị Bút Ngôn Phi nhìn với ánh mắt như nhìn kẻ thiểu năng.

"Lão Lam, cậu đang nghĩ gì vậy? Đó là đồ đệ của Diệp thần, gọi là tiểu thiên sứ ư, thân cận đến như vậy thì đều tâm bẩn hết thôi, tui không tin Kiều Nhất Phàm trong hoàn cảnh Diệp Tu, Ngụy Sâm, Phương Duệ ba tên này mọc lên từ bùn mà không nhơ, dập dờn trên nước lăn tăn mà không ẻo lả*."

*Câu này vốn dựa vào câu thơ trong bài phú "Ái Liên Thuyết" của Chu Đôn Di.
Mọi giải đáp ở link này: Ái Liên Thuyết


"Chuyện này..... không đến mức đó chứ...."

Lam Hà vẫn còn ôm ảo tưởng, hi vọng vào đứa nhỏ tiếp nối nữ thần Tô Mộc Tranh, nhưng mấy lần hoạt động cướp BOSS dã đồ liên tục, hắn thiếu chút đập vỡ máy tính ở Lam Vũ.

Dựa theo Bút Ngôn Phi nói thì đó chính là dùng giọng nói mềm mại trong veo nhất, làm ra hành động bỉ ổi nhất không có giới hạn.

Nếu không phải Kiều Nhất Phàm mở voice chat, hắn cảm thấy quỷ kiếm sĩ đối diện kia thật sự là Diệp Tu tái xuất giang hồ, thay thế Kiều đội trưởng lãnh đạo đoạt BOSS. Những lần đổi mới kế đó, Lam Khê Các đều không sơ múi được gì cả, nếu không phải tự dưng xuất hiện một lưu manh không biết từ đâu đến, thì là nội bộ Lam Khê Các đột nhiên lòi ra một khí công sư zâm đến cực điểm. Hết cách, Hứa Bác Viễn chỉ còn cách đến chiến đội cầu cứu Dụ Văn Châu.

Dụ Văn Châu cười mà không nói, hắn để Lư Hãn Văn hiện đã là phó đội trưởng Lam Vũ theo công hội tìm hiểu sự việc. Kết quả là sau hai ngày, Lư Hãn Văn cũng bị làm cho hoài nghi nhân sinh. Hắn điều khiển Lưu Vân đánh thẳng tuyến phòng ngự của Hưng Hân, lấy thủ cấp của Một Tấc Tro, nhìn đến linh hồn của Một Tấc Tro, tiểu Lư ngây thơ nghĩ rằng đám người Hưng Hân hiện như rắn mất đầu sẽ tập tức rút lui. Vậy mà không nghĩ đến quỷ kiếm sĩ trong Lam Vũ vừa rồi còn giúp mình trong nháy mắt đã phản bội, Ám Trận Ôn Trận lần lượt ném lên người cậu không nương tay chút nào.

(Group chat nhóm tân binh)

Lưu Vân: Móa! Kiều đội, anh không thể làm vậy được.

Vương Bất Lưu Hành: ...

Đại Mạc Cô Yên: ...

Cách Thức Chiến Đấu: ...

Một Tấc Tro: Tiểu Lư, không sao đâu, lần sau đến Hàng Châu mời em ăn cơm nhá.

Thanh Chi Khu: Tui có nên nói, thật là quen thuộc không...

Loan Lộ Âm Trần: +1

Há Dám Phản Kháng: +2

Ai Không Cúi Đầu: +3

Văn Lý dĩ nhiên còn nhớ rõ chuyện này, sau đó là hơn 300 tin nhắn đều là lên án Kiều Nhất Phàm, không ngoại lệ. Mà đối phương trong lúc mọi người nói chuyện lại cười nhẹ đem một BOSS của Bách Hoa thu vào trong túi, khiến cho Tằng Tín Nhiên suýt nữa mua vé máy bay đến Hàng Châu tìm Kiều Nhất Phàm tính sổ.

"Cậu nhớ nói với Khưu Phi, vũ khí của Cách Thức Chiến Đấu hắn cầm không phù hợp, tôi sẽ gọi điện thoại nhờ Anh Kiệt gửi đến cổng Gia Thế một cây Diệt Tuyệt Tinh Trần."

Khóe miệng Văn Lý giật giật một cái, hắn nghi ngờ nếu đội trường nhà mình mà biết được những lời này sẽ thực sự đến Hưng Hân đem Kiều Nhất Phàm nhét vào bao tải, sau đó trực tiếp dùng xe điện chở cậu ta ném xuống Tây Hồ.

"Kiều đội, Gia Thế nghèo rớt mồng tơi."

"Văn phó, Hưng Hân cũng nghèo rớt mồng tơi."

Kiều Nhất Phàm trưng ra khuôn mặt với nụ cười thuần khiết nhìn Văn Lý, nếu không phải Văn Lý hiểu rõ người trước mặt này, hắn có lẽ tin thật.

Đờ mờ!

Diệp Thu và Đường Thư Sâm - hai người bỏ vốn lớn có đầu tư Gia Thế chúng ta sao?! Được hai tập đoàn Diệp thị và Đường thị - hai xí nghiệp lớn đầu tư còn dám ở đây khóc than?! Nói ra lời này bộ không sợ đại ma nữ ở Lôi Đình trực tiếp ném Chim Lửa đốt Một Tấc Tro thành tro thật ư?

Tin lời rác rưởi của Kiều Nhất Phàm thà tin lời rác rưởi của Diệp Tu còn hơn! Là một tai họa trong thế hệ, à không, là một bậc thầy chiến thuật trong thế hệ cộng thêm danh hiệu Đấu Thần đời đầu, nếu như Diệp Tu đem toàn bộ năng lực và ý chí của Đấu Thần cho đại đồ đệ của hắn - Khưu Phi, thì tâm bẩn, lời rác rưởi và cái đấu pháp zâm tột độ ấy quả thật là một xíu cũng không lọt, đều đưa hết cho Kiều Nhất Phàm. Hả, Đường Nhu á? Thật xin lỗi, em gái Nhu hiện tại còn đang trên đấu trường, bừng bừng khí thế giao đấu với Tống Kỳ Anh - đội trưởng mới của Bá Đồ.

Theo lời một vị nào đó không muốn tiết lộ danh tính - Tần đội phó Bá Đồ bày tỏ, mỗi lần đánh với em gái Đường Nhu xong, tay mọi người đều đau đến một hai canh giờ, ai không biết còn tưởng rằng cô mới là đệ tử thân truyền của Hàn Văn Thanh.

Một lát sau, trà bánh của hai người đã làm xong, Kiều Nhất Phàm cười cười nhận lấy tách hồng trà và khối bánh đậu xanh của cậu, Văn Lý cũng cảm ơn người phục vụ mang cho hắn ly sữa bò.

"Không biết Diệp thần khi nhìn thấy con trai lớn và con trai nhỏ của mình kéo nhau PK người thật vì BOSS dã đồ sẽ có tâm trạng gì!"

"Dựa theo tính cách Diệp thần, việc đầu tiên là yên lặng hút thuốc, sau đó mở cá cược trên group tuyển thủ chuyên nghiệp, cho dù tôi hay Khâu Phi thắng, ảnh đều có thể thừa dịp mọi người đang không chú ý mà mang theo Mộc Tranh tỷ, tiền bối Phương Duệ, tiền bối Ngụy Sâm đi cướp BOSS."

Được rồi, rất có lý, chuyện này quả thực là chuyện mà Diệp Tu sẽ làm ra.

"Vậy là cậu không sợ đầu đề trên báo thứ hai viết «Người thừa kế Diệp thần vì BOSS dã đồ mà ẩu đả nhau»?

"Hẳn tiêu đề «Chấn động?! Đệ tử Đấu Thần trong truyền thuyết đánh nhau vì hắn! Rốt cuộc là nhân tính không còn hay là xã hội thối nát?» sẽ hấp dẫn người đọc hơn."

Kiều đội, thật tiếc khi cậu không đi UC*....

*UC = University of California: Một chuỗi trường đại học ở California.

Văn Lý dằn xuống xúc động muốn cầm ly sữa bò hắt lên mặt Kiều Nhất Phàm, trong lòng chửi thầm một câu.

"Lúc mà hai người muốn đánh nhau á, tôi có nên livestream luôn không?"

"Đừng, để vụ này tặng cho Cái đội làm đi, hắn đã than vãn một tháng nay rằng fan không đủ. Tôi đã nói với hắn, chỉ cần hắn thuyết phục được Ngô phó đội, để cho Quỷ Khắc nhảy Cực Lạc Tịnh Thổ*, chắc chắn là livestream của Hư Không pháo hoa bắn không ngừng."
*Cực Lạc Tịnh Thổ ( 极乐净土 - Gokurakuzyoudo) là một bài hát do Garnidelia sáng tác. Garnidelia là một nhóm nhạc J-pop gồm 2 thành viên là ca sĩ Mai Mizuhashi (MARiA) và nhà sản xuất thu âm Yoshinori Abe (Toku). Bài hát được phát hành vào năm 2016 trong album "Violet Cry".
Cũng đúng, nói người đàn ông này thống trị thế giới cũng không sai. Văn Lý thậm chí còn hoài nghi Cái Tài Tiệp liệu có từng cân nhắc muốn để Ngô nữ sĩ đem Quỷ Khắc đi nhảy thật không.


Thật tò mò liệu Phùng chủ tịch đã về hưu nhìn thấy cảnh người đã từng là tiểu thiên sứ của Liên Minh bị Diệp Tu biến thành cái dạng người này, trước hết là đi tìm thuốc uống hay là cầm cây đập Diệp Tu một trận. Văn Lý uống xong ngụm sữa cuối cùng mà nghĩ......

Nếu như trước kia Kiều Nhất Phàm chính là thiên sứ ấm áp, bất cứ lúc nào cũng đặt một ly nước trước mặt cậu, thì hắn hiện tại vẫn là người rót nước ấy....

Chỉ là từ Nông Phu Sơn Tuyền* đổi sang Lao Sơn Bạch Hoa Xà Thảo Thủy**

*Nông Phu Sơn Tuyền là một hãng nước đóng chai bên Trung Quốc, có trụ sở tại Hàng Châu, tỉnh Chiết Giang.
**Lao Sơn Bạch Hoa Xà Thảo Thủy là một loại nước uống tinh khiết được sản xuất tại Thanh Đảo, Lao Sơn. Có tác dụng bảo vệ gan, dạ dày, giải độc, giải nhiệt,... Thức uống này được đặt tên theo loài rắn Bạch Hoa ở khu vực Quảng Tây và Vân Nam.


"Lần tới, vẫn nên để Khưu Phi nhà cậu đến đi, hắn có sức thuyết phục hơn."

"Được, trước khi gặp cậu tui sẽ để cho đội trưởng đi qua máy quét kim loại quét một lần...."

"Đội trưởng của các cậu chưa chắc sẽ đánh thắng tui."

Kiều Nhất Phàm lộ ra nụ cười hồn nhiên, dưới vẻ mặt kinh sợ của Văn Lý uống một ngụm trà.

Thời tiết thật là đẹp, ừm.

END.

*Note: Gần đây mình mới được biết bộ này còn có nhiều phần ở đằng sau nữa. Phần đầu tác giả viết không đánh số, còn các phần sau thì đánh thì phải. Phần tiếp theo sẽ do bạn @nmnguyet edit tại đây: [Kiều Nhất Phàm - Toàn viên] Just Like Fire
 
Last edited:

Kevin Song

Máy cày level
Bình luận
157
Số lượt thích
788
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Ngụy vô sỉ
#3
Tam đại vô sỉ: Thánh vô sỉ của quá khứ, thánh vô sỉ của hiện tại và thánh lúc cần vô sỉ sẽ cướp mất chức thánh của thánh hiện tại.

Được ba người này dạy dỗ thì tim không đen mới là lạ :devilish:
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#4
Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, nước gần mực lâu ngày hóa đen! Văn Lý à, nếu cưng mà ở Hưng Hân thì sau một thời gian cũng đen thui như cái đít nồi thôi....
 

Bình luận bằng Facebook