Hoàn [Hoa Vũ 2020] [PNCH] [Trương Giai Lạc] Con đường tinh anh - Trương Giai Lạc

Thobeo

Trộm nửa ngày nhàn, về làng bắn bún
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,389
Số lượt thích
9,122
Fan não tàn của
Chu Diệp một vạn năm ❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️
#1
Phiên Ngoại: Con đường tinh anh - Trương Giai Lạc

Tác giả: Hoàng Sơ
(Phiên ngoại Cộng Hòa Quốc Chi Kiếm)
Edit: Thobeo
Phiên ngoại thuộc [Project] Tầm Tôn Chư Hoa Vũ - Mừng SN Trương Giai Lạc 24/02/2020


Ống phóng rocket 80mm
Máy định tầm
1.

Sau lần đầu tiên theo chân Trương Giai Lạc làm nhiệm vụ, Đường Hạo mới biết cậu của hắn ngoài việc tinh thông các loại thuốc nổ thì còn thành thạo cả việc bắn tỉa cự ly xa và sử dụng ống phóng rốc két.​

Khi đó, tiểu đội đang lần theo một chiếc xe tải chở một lượng lớn hàng cấm.​

Qua mấy ngày giao chiến, số lượng đạn dược đã giảm xuống mức báo động. Sau một lần đọ súng nữa, họ mất dấu vết của xe tải. Trương Giai Lạc giao cho các đội viên nhiệm vụ chia nhau tìm kiếm, anh thì mang theo Đường Hạo, Trâu Viên cùng hành động. Nào ngờ đúng thời điểm họ mất liên lạc với các thành viên khác, xe tải đột nhiên xuất hiện, phóng như bay về phía biên giới. Đường Hạo đề nghị đột phá trực diện, Trâu Viễn nói cần phải gọi thêm tiếp viện. Trương Giai Lạc gạt mồ hôi trên gương mặt tô vẽ ngụy trang, nói: "Đợi tiếp viện đến thì chúng đã cao chạy xa bay."​

Đường Hạo vội la lên: "Vậy thì trực tiếp lên!"​

"Lên?" Trương Giai Lạc liếc hắn, "Đếm xem cậu còn có mấy viên đạn, ra nộp mạng hả?"​

“Vậy làm sao bây giờ? Nhìn bọn chúng vượt biên?"​

"Hoảng cái gì? Tôi có cách." Trương Giai Lạc vớ lấy cái bao bên cạnh áo camo, kéo mở khóa, Đường Hạo lại gần nhìn, nhíu mày hỏi: "Đây là cái gì?"​

"Đồ này còn chưa thấy cmn cậu làm sao qua được sát hạch thế?"​

Thấy Trương Giai Lạc phát hỏa, Đường Hạo rụt cổ, thầm mắng: Tháo thành một đống linh kiện thì biết thế đéo nào được? Còn việc tôi thông qua sát hạch thế nào chẳng nhẽ ngài không biết? Ngài chẳng phải là huấn luyện viên đầu tiên của chúng tôi à?​

Trương Giai Lạc ngồi xổm trên đất lắp ráp linh kiện, thấy hai tên kia chăm chú nhìn mình, phát cáu quát: "Nhìn tôi làm gì? Chú ý mục tiêu! Báo khoảng cách!"​

Trâu Viễn lập tức cầm lấy máy định tầm, hô: "600 mét!"​

"Nhỏ tiếng môt chút được không?" Trương Giai Lạc bất lực ném qua một ánh nhìn sắc như dao lam. Trâu Viễn toát mồ hôi lạnh, "Bọn chúng càng ngày càng xa rồi!"​

Đường Hạo cũng dần nhìn ra, Trương Giai Lạc đang lắp chính là một ống phóng rốc két 80.​

Ống phóng rốc két 80 thuộc về vũ khí cá nhân hạng nặng, thể tích lớn, trọng lượng lớn, tuy uy lực kinh người nhưng tính chuẩn xác không cao, mang theo rất bất tiện, ít có Đặc chủng quân nào sẽ mang nó bên người.​

Mà Trương Giai Lạc không chỉ đem theo, để tránh chú ý của mọi người anh còn tháo dỡ nó thành từng linh kiện, đến khi đối đầu với địch mới lắp ráp.​

Chưa tới 10 giây, đống linh kiện đã biến thành món vũ khí lợi hại. Trương Giai Lạc vác đầu đạn 80 trên vai, thông qua ống ngắm quang học lạnh lùng nhìn mục tiêu là chiếc xe tải đang chạy nhanh như gió.​

Một tiếng nổ lớn vang vọng, hỏa tiễn bay ra, cách hơn 800 mét, xe tải bị bao trùm trong một đám cháy dữ dội.​

Thời điểm vừa khớp, không lệch chút nào.​

Đường Hạo nhớ tới một lần Trương Giai Lạc về nhà, lớp da trên vai phải của anh khác hoàn toàn với vùng da khác.​

Không biết là bị thương do ma sát hay do bị bỏng.​

2.

Đội viên Trung đội I nói, nếu chỉ trông mặt mà bắt hình dong thì Trương Giai Lạc chẳng thấy xứng đôi gì với ống phóng rốc két.​

Ống phóng đường kính 8 centimet khi vác trên vai Trương Giai Lạc nhìn thế nào cũng cảm thấy sai sai.​

Nhưng mỗi lần phân chia nhiệm vụ, người thao tác phóng rốc két trong team luôn là Trương Giai Lạc.​

Hết cách rồi, ai bảo Trung đội I chẳng kiếm đâu ra một pháo thủ nào lợi hại hơn anh ta.​

Đường Hạo hỏi Tôn Triết Bình: "Đến ngài cũng không phải là đối thủ của ngài ấy?"​

Tôn Triết Bình nói: "Tôi? Tôi kém cậu ta xa lắm."​

Đường Hạo không tin, "Không thể nào? Xa là bao xa?"​

"Trâu Viễn?"​

" . . . "​

Tôn Triết Bình cười: "Nếu cậu ta để tôi luyện tập, chắc chắn sẽ giỏi hơn. Nhưng cậu ta không cho tôi luyện đâu, nói cái gì muốn giữ danh hiệu đệ nhất pháo thủ của Trung đội I cơ."​

Đường Hạo nhếch mép, thầm nghĩ: Đệt! Trương Giai Lạc cậu thật cmn nhỏ mọn!​

3.

Trương Giai Lạc còn hẹp hòi ở chỗ: Tôi một người có thể chịu khổ, vì sao phải chia cho các cậu một nửa?​

Huấn luyện thao tác phóng rốc két cực kỳ gian khổ. Đầu tiên phải trải qua huẩn luyện xạ thủ hạng nhất, sau đó phải dùng rốc két cồng kềnh phóng ra được viên đạn có độ chính xác cao.​

Lúc vừa ra nhập đội, Trương Giai Lạc cùng mấy người mới tham gia huấn luyện phóng rốc két ở cùng nhau. Buổi sáng tiến hành huấn luyện thường quy, buổi chiều và tối tiến hành huấn luyện chuyên nghiệp. Mỗi đêm về tới ký túc xá anh đều mệt đến không nhúc nhích nổi, cả áo cao su bảo vệ cũng phải nhờ Tôn Triết Bình cởi giúp.​

Lần đầu Tôn Triết Bình giúp anh cởi áo cao su lập tức nhăn mày. Cả người chi chít vết bầm tím, da dẻ nhăn nheo như ngâm dưới nước lâu. Hỏi tại sao thì anh chỉ hững hờ nói: "À, trời nóng quá, chỉ huy yêu cầu bọn tui dùng trang bị thực chiến để luyện tập. Cả ngày mặc áo cao su bảo vệ, toàn thân toát mồ hôi, hơi nóng không thoát ra được nên mới thành thế này."​

"Làm sao bị bầm tím?"​

"Ngã."​

" . . . "​

"Hết nhảy hố lại leo tường, giống như bình thường vượt chướng ngại vật, chỉ là phụ trọng quá lớn, còn phải mặc đồ vướng víu nên ngã mấy lần."​

Tôn Triết Bình thực sự đau lòng, nhẹ ấn lên một vết bầm tím thấy Trương Giai Lạc nhíu mày, đành đổi đề tài: "Tắm rửa đi, nhìn cái thân cậu xem."​

"Để lát nữa, giờ không động đậy được." Trương Giai Lạc nhắm mắt, ai oán nói: "Anh đoán xem hôm nay nhiệt độ bên ngoài là bao nhiêu? Tui đo thử, 45 độ! Mẹ nó! Khác gì hỏa diệm sơn. Tôn Triết Bình anh không thể không phục!"​

Tôn Triết Bình thở dài, trực tiếp bê một chậu nước ra, giúp Trương Giai Lạc lau mặt lau người, lúc chạm vào chỗ bầm tím thì đặc biệt cẩn thận, chỉ sợ làm đau anh ta. Trương Giai Lạc thật chẳng bao giờ khiến người khác bớt lo, chạm cái đã rú lên khiến Tôn Triết Bình cũng hết hồn.​

Có điều Trương Giai Lạc cũng chỉ tỏ ra yếu đuối để làm nũng Tôn Triết Bình. Ngày hôm sau trở lại sân huấn luyện, anh lại phát huy sức mạnh chẳng kém ai. Ngã xuống lập tức bò dậy, khiêng ống phóng rốc két như đang chạy nước rút 100 mét.​

4.

Nhưng Trương Giai Lạc dù có chăm chỉ thật, nhưng tư thế lại gặp vấn đề lớn, độ ổn định quá thấp.​

Tiền bối huấn luyện viên thường hay kèm anh hướng dẫn cách đứng, mỗi lần như vậy anh đều hớn hở lắng nghe, mà đến phiên mình lại không thể nào làm tốt.​

Tiền bối nói, không làm tốt thì đổi người.​

Trương Giai Lạc không cười, khiêng ống phóng rốc két quỳ hết một buổi trưa nóng rực trên địa hình cát.​

Quỳ là tư thế ổn định nhất để phòng ống rốc-két, yêu cầu cao với sức mạnh phần eo, cánh tay và vai. Trương Giai Lạc tuy có cơ bắp nhưng lại không đủ cường tráng, lúc khiêng ống phóng rốc két thỉnh thoảng sẽ bị dao động.​

Tiền bối phạt anh nửa ngồi nửa quỳ, lưng kề sát trên tường, hai tay giơ thẳng, mỗi lần kéo dài nửa giờ.​

Anh thầm mắng tiền bối không phải người, trên mặt lại chỉ trưng ra nụ cười ung dung.​

Một hôm, đám người Tôn Triết Bình sau khi kết thúc huấn luyện có đi qua trường bắn bắt gặp anh đang cắn chặt môi nửa ngồi nửa quỳ bên tường, toàn thân run rẩy, mặt trắng bệch, trên đất mồ hôi rơi xuống ướt thành một mảng.​

Tiền bối nói anh ấy đã ngồi một canh giờ.​

Về tới ký túc xá anh ngay lập tức than mỏi eo đau lưng nhức chân, Tôn Triết Bình lại kiên nhẫn đấm bóp cho Trương Giai Lạc, thỉnh thoảng chế giễu một câu: "Trước mặt người khác còn ra vẻ ta đây lắm cơ mà, sao giờ tàn tạ thế? Không tiếp tục trâu bò đi!"​

Trương Giai Lạc đúng là trâu bò thật, lúc Tôn Triết Bình bận lau người bôi thuốc cho thì lăn ra ôm gối ngủ.​

Đến khi được bắn đạn thật thì Trương Giai Lạc càng thảm hơn. Da thịt nơi vai phải bị ma sát đến nát bấy, tối về bôi thuốc băng nó, hôm sau lại tiếp tục ma sát đến máu thịt be bét.​

Tôn Triết Bình nhìn không nổi, mà Trương Giai Lạc còn làm màu nói: "Tui thấy cũng chẳng đau mấy!" Tôn Triết Bình nhìn vẻ mặt gợi đòn kia liền vỗ nhẹ lên phần băng vải , mắng: "Có đau không? Có đau không?" Trương Giai Lạc đau suýt khóc, vành mắt đỏ hoe nói: "Tôn Triết Bình! Tay anh cũng bỉ ổi rồi đúng không!"​

5.

Sau ba tháng, pháo thủ Trương Giai Lạc xuất xưởng. Luận thành tích sát hạch, anh là người ưu tú nhất trong toàn bộ học viên, luận cân nặng, anh lại là người nhẹ nhất.​

Tiền bối cười nói: "Thân thể của cậu căn bản không thích hợp luyện phóng ống rốc két."​

Anh chẳng ngần ngại mà trả lời: "Không thích hợp vẫn có thể luyện được, vậy chẳng phải tôi quá trâu?"​

Sự trâu bò của Trương Giai Lạc còn ở chỗ anh có thể phóng hỏa tiễn chính xác không kém bắn đạn thường, còn có thể mang một bao hàng xén ra chiến trường, vung tay hai ba cái là lắp ráp gọn, lắp xong lập tức nổ súng. Ngoài ra, anh phải mặc đồ bảo hộ cồng kềnh mỗi lần dò phá bom mìn, không thể để súng sát mặt nên cực kỳ khó ngắm bắn. Sau nhiều năm luyện tập, Trương Giai Lạc đã học được cách nhắm bắn với góc nhìn nghiêng, đeo nón cối che gần hết mặt vẫn có thể bắn ra mười vòng.​

Nghe nói chiêu này đến cả Chu Trạch Khải lẫn Tô Mộc Thu đều bái phục chịu thua.​

Vì thế, đội phó Trung đội I càng được tiếng trâu bò.​

6.

Trương Giai Lạc từng rơi vào thảm cảnh hết đạn cạn lương, rất nhiều người cho rằng anh ấy chẳng thể về được. Tôn Triết Bình lại nói: "Cậu ra sẽ tiếp tục kiên trì, nhất định sẽ quay về."​

Đồng đội hỏi: "Sao anh biết?"​

Anh nói: "Vì có tôi ở đây."​

Một thời gian sau, Trương Giai Lạc thực sự quay về, mang theo vết thương đầy người, cùng với đó là Vinh quang của đệ nhất pháo thủ Trung đội I.​

- Hoàn -​
 
Last edited:

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#2
Trương Giai Lạc từng rơi vào thảm cảnh hết đạn cạn lương, rất nhiều người cho rằng anh ấy chẳng thể về được. Tôn Triết Bình lại nói: "Cậu ra sẽ tiếp tục kiên trì, nhất định sẽ quay về."​
Đồng đội hỏi: "Sao anh biết?"​
Anh nói: "Vì có tôi ở đây."​
=))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#3
Lạc ngầu lòi, Lạc bá đạo, Lạc làm nũng Tôn, Lạc quá soái quá manh quá trâu bò a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a!!!!!!!!!!!!!
 

Bình luận bằng Facebook