Hoàn [Toàn viên] [Đội quốc gia] Lỗ đen

Nhàn Lê

Farm exp kiếm sống
Thần Lĩnh
Bình luận
18
Số lượt thích
157
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu
#1
[Đồng nhân Toàn Chức Cao Thủ]

Lỗ Đen

Tác giả: 苍穹拾光
Link Convert: Lỗ đen
Edit & Beta: Nhàn Lê

Lời tác giả

Sau khi chính văn Toàn Chức hoàn thành, tiếp tục kéo dài sang thi đấu giải thế giới, ta suy nghĩ về những khó khăn trắc trở khi thi đấu cúp thế giới. Đương nhiên, cái này làm sao có thể thuận buồm xuôi gió được? Mỗi người chỉ có đột phá cực hạn của mình, đoàn đội mới có thể tiến xa.

Liên quan tới Diệp Thần, ta vẫn cảm thấy hắn là người lõi đời, hắn so với bất luận kẻ nào đều yêu quý Vinh Quang, loại yêu quý trọn vẹn. Hắn là người ôn nhu, có nguyên tắc, có một số ranh giới cuối cùng hắn một bước cũng không vượt. Nhìn thấy rất nhiều đồng nhân văn đều viết Diệp thần ra sân thi đấu, ta cảm thấy không tốt lắm. Lĩnh đội nên là người trong lúc nói cười vẫn vững chắc mái chèo, đảm bảo hậu phương, đến lấy quán quân cuối cùng, là người buông nhẹ một câu "chúng ta đại Boss còn chưa ra sân đâu", chẳng phải là so với chém giết trên sàn thi đấu cùng đối thủ thoải mái hơn? Có một loại bình tĩnh đến từ tín nhiệm. Mà ta vẫn cảm thấy, Diệp thần ngồi ở nơi đó chính là một loại tín ngưỡng.

Trong series này, toàn bộ đội tuyển quốc gia đều sẽ xuất hiện, có gì não động đều có thể ra tới.

Chương một - Ra Sân

Sau va chạm sẽ là dung hợp hay hủy diệt?

Ai cũng biết đối với Diệp Tu mà nói Vinh Quang không chỉ là một trò chơi mà càng là chấp niệm sâu sắc đã dung nhập cốt tủy, cho nên khi Diệp Tu tuyên bố thật sự giải nghệ, hầu như tất cả mọi người đều cảm thấy không thể tin được. Ngược lại, bản thân nhân vật chính lại không để tâm lắm. “Tôi đã chơi Vinh Quang mười năm, coi như chơi mãi không chán thì cũng sẽ có ngày kết thúc. Bây giờ đã đến lúc trò chơi kết thúc, bắt đầu cuộc sống mới". Thế là người này như vậy tiêu sái đi vào lịch sử. . .

"Sao?"
"Anh không phải đã giải nghệ rồi sao?"
"Tại sao lại trở về rồi?"
Đội tuyển quốc gia mọi người thấy vị lĩnh đội nào đó đi tới, không còn lời nào để nói.
Kỳ thật họ không nói, nhưng trong lòng đều cảm thấy an tâm, cái người này từ đầu đến cuối đều không từ bỏ Vinh Quang. Bản thân Diệp Tu cũng biết đây là một lần khiêu chiến, lúc nào chính hắn có thể nhịn được không lên thi đấu thì mới thật sự buông xuống.
Thế nhưng, hắn lúc nào mới có thể không muốn lên thi đấu đây?

Trước trận tranh 8 đội mạnh, Trương Giai Lạc đột nhiên bị viêm dạ dày cấp tính, đội hình thi đấu đoàn đội lập tức bị rối loạn. Lọt vào 8 đội mạnh tất nhiên là quan trọng, nhưng cũng không thể dốc toàn lực thi đấu, về sau còn tứ kết, chung kết, lúc này tuyển thủ luân phiên thi đấu và nghỉ ngơi rất trọng yếu.
Vậy trận này cần ai xuất chiến? Tuyển thủ thi đấu đoàn đội vòng trước, hay tuyển thủ vừa dốc toàn lực đấu lôi đài? Trong tình huống này, mọi người phát hiện người phù hợp nhất chỉ có sách giáo khoa Vinh Quang - Diệp Tu.
"Lão Diệp, ông lên đi!" Tất cả mọi người đều bị thuyết phục, không ai nghi ngờ trình độ thi đấu hiện tại của Diệp Tu.
"Nhưng tui không có thẻ tài khoản." Diệp Tu nhún vai, bộ dáng không phải việc của mình.
"Ông dùng Bách Hoa Liễu Loạn đi, ông ra sân, tui cũng yên tâm. Đây là lựa chọn tốt nhất."
Trương Giai Lạc tại trên giường bệnh cũng khuyên.
Một loạt ánh mắt sáng ngời nhìn Diệp Tu, hắn sẽ lựa chọn thế nào?
...
"Tiểu Chu, trận đoàn đội tiếp theo, Nhất Thương Xuyên Vân thay thế Bách Hoa Liễu Loạn, chú còn chịu đựng được không?" Danh sách thi đấu đoàn đội được công bố, tất cả mọi người đều kinh ngạc, cuối cùng Diệp Tu cũng không ra sân, hắn thật sự không muốn thi đấu, không có khát vọng chiến thắng sao?

"Dĩ nhiên không phải." Diệp Tu yên lặng trả lời trong lòng. Khi hắn cầm Bách Hoa Liễu Loạn, nhiệt huyết trong tim hắn không ngừng dâng lên, muốn tham gia thi đấu, muốn đánh tiếp, đánh mãi, đánh đến khi không đánh nổi mới thôi.
Nhưng hắn biết điều này tuyệt đối không thể. Nếu như Diệp Tu dùng Bách Hoa Liễu Loạn ra sân, Trương Giai Lạc sẽ gánh chịu vô số tin đồn, đội tuyển quốc gia sẽ gặp phải vô số chỉ trích từ bên ngoài.

Hắn đã giải nghệ, hắn hiện tại đã không phải là đội viên, hắn là lĩnh đội đội tuyển quốc gia, là bức tường rắn chắc ngăn chặn hết thảy. Hắn sẽ dẫn đầu bọn họ từng bước bước lên đỉnh thế giới, giành lấy quán quân, nhưng tuyệt đối không phải dùng phương thức này. Không có người nào càng khát vọng tranh tài, càng khát vọng đoạt cúp hơn hắn.

Thế nhưng, đây là đội tuyển quốc gia.
Hiện tại bọn họ đối mặt với thế giới càng rộng lớn, chạm trán với vô số đối thủ mới. Bọn họ vẫn đang tiến bộ, mà hắn, đã dừng chân. Hắn là dẫn đầu đội tuyển quốc gia, dù cái hắn muốn không phải ỷ lại đội ngũ mà là tự mình giải quyết hết thảy.

Kẻ hiểu mình nhất là đối thủ của mình, đội viên hiện tại của hắn đều đã từng là đối thủ, hắn hiểu, bọn họ có thể một mình đảm đương một phía. Mà nhiệm vụ của hắn, lĩnh đội, là kẻ bố trí chiến lược sau đó buông tay để đội viên thực hiện. Diệp Tu hiểu rất rõ lĩnh đội ra sân sẽ mang đến hậu quả thế nào, đội tuyển quốc gia sẽ bị đánh giá và soi xét ra sao. Hắn muốn bảo vệ bọn họ, để họ chỉ cần tập trung thi đấu, tuyệt đối không để dư luận tác động.
Diệp Tu không phải không yên lòng, đây vốn là chức trách lĩnh đội của hắn. Liên Minh càng ngày càng thương nghiệp hóa, mà hắn chỉ muốn dốc toàn lực bảo vệ mảnh đất tinh khiết kia. Muốn làm liền làm tốt nhất, đây là tiêu chuẩn đối của Diệp Tu với chính mình. Thế là hắn đem bản thân biến thành một cái cây cắm rễ vào mảnh đất Vinh Quang, cuối cùng trở thành một cây đại thụ che trời. Lại chơi Vinh Quang mười năm nữa, Diệp Tu vẫn sẽ bảo vệ vinh quang trong lòng. Nhưng, có một số người, có một số trách nhiệm lại càng trọng yếu hơn Vinh Quang.
 
Last edited:

Nhàn Lê

Farm exp kiếm sống
Thần Lĩnh
Bình luận
18
Số lượt thích
157
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu
#2
[ Dụ Văn Châu - Chu Trạch Khải - Vương Kiệt Hi ]

Chương 2: Như hồng.

Người ta chỉ nhìn thời điểm một người thành công có biết bao rực rỡ

Nhưng ít người biết, khi mới bắt đầu, họ đã rơi bao nhiêu máu và nước mắt.


____ Băng Tâm

« Thi đấu đoàn đội: Dụ Văn Châu trở thành sơ hở lớn nhất - Liệu có thể đảm nhiệm chức đội trưởng đội tuyển quốc gia? »

« Sai lầm đoàn đội: Là chiến lược thất bại, hay thao tác yếu kém? »

« Dụ Văn Châu: Tuyển thủ chuyên nghiệp đội tuyển quốc gia có tốc độ tay không đạt chuẩn, nên đi nơi nào? »

Buông điện thoại di động, tất cả tuyển thủ của đội tuyển quốc gia đều mặt đen như đáy nồi. Mọi người đều biết Dụ Văn Châu từ khi ra mắt đến nay vẫn luôn phải hứng chịu công kích về tốc độ tay, thế nhưng chính với tốc độ tay không đạt chuẩn đó, hắn thành đội trưởng của đội quán quân Lam Vũ, thành một trong bốn chiến thuật đại sư, thành đại thần của Vinh Quang. Tất cả chất vấn đều biến mất, không còn người nào có thể nghi ngờ vị đội trưởng có nhân duyên rất tốt này. Nhưng trận đoàn đội vừa rồi, Sách Khắc Tát Nhĩ bị đối thủ dùng tốc độ tay đàn áp, cuối cùng đội tuyển quốc gia vô lực xoay chuyển tình thế, mục thi đấu đoàn đội thất bại. Trên mạng xôn xao, thậm chí đem Dụ Văn Châu miêu tả thành "u ác tính" trong đội tuyển quốc gia.

"Xem tôi không phun chết mấy ngườ! Đi chết đi chết đi chết đi!" Hoàng Thiếu Thiên một bên bùng nổ tốc độ tay cùng bình xịt xé bức, một bên công kích lỗ tai đồng đội.

"Thiếu Thiên, an tĩnh."

Dụ Văn Châu dẫn theo máy tính đi vào phòng huấn luyện.

"Đội trưởng, bọn hắn mắng anh!"

Hoàng Thiếu Thiên lập tức an tĩnh nhưng vẫn ủy khuất lên án.

"Anh cũng quen rồi, không phải sao? Hơn nữa, bọn họ nói cũng là sự thật mà, nếu như một loạt thao tác kia đạt chuẩn, chúng ta có khi sẽ không thua, không phải sao?" Dụ Văn Châu ngồi xuống bật máy tính lên nói:
"Hôm nay Diệp lĩnh đội ra ngoài có việc, việc kiểm điểm sau trận để tôi tới làm. Bắt đầu, chỗ này là sai lầm khi di chuyển vị trí. Tại thời điểm Sách Khắc Tát Nhĩ và Dạ Vũ Thanh Phiền trao đổi thời điểm lộ ra khoảng cách sau lưng, cũng là góc chết phòng ngự của Sách Khắc Tát Nhĩ . . ."

...

"Đây mới là trận thi đấu thứ nhất, mọi người đều vì quán quân mà đến, tất cả đều là cao thủ đã trải qua đại chiến, tới đi, không cần để ý cái khác, chúng ta đến an bài đội ngũ ra sân."

"Toàn bộ an bài không có vấn đề gì. Dụ Văn Châu, cậu đấu võ đài."

"Tôi không cần chứng minh thứ gì, thắng lợi mới là trọng yếu nhất."

"Chính là vì thắng lợi, Văn Châu, lần này bản đồ đấu lôi đài do chúng ta chọn, địa hình như vậy, cậu làm tướng thủ lôi đài, đối với thi đấu đoàn đội của đối thủ là một loại tiêu hao, phong cách chiến đấu của cậu cũng cho chúng ta nắm chắc mười phần mười chiến thắng lôi đài. Nhớ kỹ, đây không phải để chứng minh, vị trí của cậu vốn là ở nơi đó."

....

« Lôi đài: Chiến thuật thắng lợi, đại sư thắng lợi »

« Đội tuyển quốc gia: Không sợ lời đồn đại, hướng về phía trước! »
 

Nhàn Lê

Farm exp kiếm sống
Thần Lĩnh
Bình luận
18
Số lượt thích
157
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu
#3
Chương 3: Tuyên ngôn

Hành động, chỉ có hành động, mới có thể quyết định giá trị.
—— Johann Gottlieb Fichte


"Tiểu Chu, đi nào. Anh đã xem video huấn luyện". Chu Trạch Khải đứng lên, yên lặng đi theo Diệp Tu, rất giống học sinh bị thầy chủ nhiệm xách ra ngoài đơn độc tâm sự.

"Tiểu Chu, cậu đừng khẩn trương, huấn luyện không có vấn đề gì, đừng cúi đầu, giống như anh đang giáo huấn cậu thế" Diệp Tu cười, "nhưng mà tiểu Chu vẫn phải cùng đoàn đội giao lưu nhiều hơn".

Là người được mệnh danh Súng Vương, thao tác và ý thức của Chu Trạch Khải đều rất tốt, nhưng khuyết điểm về mặt ngôn ngữ ai cũng biết lại là một nhân tố trọng yếu khiến phối hợp đoàn đội bị hạn chế. Sự hợp tác giữa các tuyển thủ đội tuyển quốc gia phụ thuộc nhiều vào sự hiểu biết thông qua mối quan hệ trước đó. Nhưng Chu Trạch Khải nghĩ gì thì hầu hết các tuyển thủ khác không thể đọc hiểu như Giang Ba Đào được.Bây giờ Diệp Tu vạch trần điều này không phải để chỉ trích, mà là để tiếp thu ý kiến quần chúng giải quyết vấn đề.

Trên máy tính cá nhân, có hơn chục trận chiến kinh điển từ góc nhìn của Nhất Thương Xuyên Vân. Nếu không thể giao tiếp, vậy thì không cần phải giao tiếp! Thay đổi góc nhìn, lấy tầm mắt và tư duy của Chu Trạch Khải trải qua toàn bộ trận chiến. Với trình độ chuyên nghiệp của các tuyển thủ khác, họ hoàn toàn có thể đọc hiểu Chu Trạch Khải nghĩ gì, hiểu được phong cách chiến đấu và tốc độ tay của Súng Vương. Giống như chính cái tên Nhất Thương Xuyên Vân, đạn ra khỏi nòng cũng là lúc xuyên qua trái tim địch nhân! Hành động của Chu Trạch Khải chính là tuyên ngôn tốt nhất!

"Mở màn trận đấu này, song phương đều rất mạnh bạo, chúng ta có thể dự đoán đội nào phá vỡ được tiết tấu trước sẽ chiếm ưu thế tuyệt đối!"

"Nhìn hướng di chuyển, xem ra Nhất Diệp Chi Thu phụ trách mở đường, Dạ Vũ Thanh Phiền phụ trách chủ công!"

"Chà, động tác này là thế nào? Lay động zíc zắc!"

"Là Nhất Thương Xuyên Vân, Nhất Thương Xuyên Vân đã nổ súng, mục tiêu bị bắn trúng khi đang di chuyển! Sự phối hợp của đội tuyển quốc gia đã đạt đến một trình độ mới!"

"Chúng ta nhìn một chút kênh đoàn đội! Không có giao lưu! Lại là không có giao lưu!"
 

Nhàn Lê

Farm exp kiếm sống
Thần Lĩnh
Bình luận
18
Số lượt thích
157
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu
#4
Chương 4: Thức tỉnh.

Tâm không loạn, tình không khốn. Không sợ tương lai, không hoài niệm quá khứ. Cứ như thế, bình tĩnh.
―― Phong Tử Khải


# Vương giả trở về, giấc mộng Pháp #

# Họng súng cùng hoa hồng là lãng mạn của đàn ông #

# Chứng nhận kỵ sĩ #

# Vạn người trông đợi nhìn thấy Ma Thuật Sư #

Sau trận tứ kết, đội tuyển quốc gia nhanh chóng lên Weibo, không còn gì để nói. Là chúng ta thắng chứ, sao toàn đưa tin về đội tuyển Pháp? Phong cách của đội tuyển quốc gia Pháp luôn ấm áp và lãng mạn như ấn tượng về đất nước này, nơi được vinh danh "xứ sở của những loài hoa". Nhưng phong cách này dù được khen ngợi, lại không thể giúp họ dành được quán quân.

Trong trận đoàn đội, cuộc tấn công lén lút kỳ lạ của đội quốc gia đã khiến đội tuyển Pháp lúng túng. Đứng ở đỉnh cao nhất của Cúp châu Âu, nhưng đối mặt với phong cách biến đổi khó lường, đội tuyển Pháp không thể đưa ra biện pháp ứng phó phù hợp, nên không thể phát huy hết trình độ ở mức độ hoàn hảo. Trước đó, đấu pháp của đội tuyển Pháp vẫn rất thành công, nhưng tại trận tứ kết đối mặt với tuyển quốc gia Trung Quốc, bọn họ cuối cùng tiếc bại trước đội ngũ vẫn luôn bị coi là tân sinh.

"Còn mình thì sao?" Vương Kiệt Hi soát weibo, yên lặng tự hỏi mình. Anh luôn tuyên bố với bên ngoài rằng Ma Thuật Sư đã chết, nguyên nhân cái chết là Vi Thảo cần. Thế nhưng chính Vương Kiệt Hi cũng biết, thay đổi phong cách bản thân nhiều năm như vậy thực ra là mang theo gông xiềng khiêu vũ, không có cách nào giải phóng lực lượng lớn nhất.

Nếu như bây giờ đột nhiên giải phong Ma Thuật Sư, bọn họ có thể không thích ứng hay không?
Nếu như không thử một chút, làm sao biết?

Suy nghĩ giống như rơi vào màn đêm vĩnh cửu, chỉ có hành động mới có thể mang lại một tia sáng.

Dẫn đầu cướp được quyền khống chế, Vương Bất Lưu Hành không hề dừng lại, anh nghĩ về những gì mình phải làm và bắt đầu di chuyển. Vương Bất Lưu Hành chọn giống như một cửa sổ, không thể giải thích được, đây là ý thức đầu tiên của nhiều người. Mà những người quen thuộc Vương Kiệt Hi lại hiểu, đây là khúc dạo đầu của đấu pháp Ma Thuật Sư thực sự.

Quả nhiên một giây sau, Bình Thủy Tinh Dung Nham bay ra, vạch ra một vòng cung quỷ dị, lại thẳng tắp hướng Thạch Bất Chuyển bay đi. Ngay sau đó, mọi người nghe được âm thanh vỡ tan, là kỹ năng của vũ khí bạc, Thành Lũy Thở Than! Sương mù tán đi, ánh lửa ngút trời do ảnh hưởng của vụ nổ. Ở ngay phía sau Vương Bất Lưu Hành là một khẩu súng phun lửa. Tuyển thủ của đội Hàn Quốc không cách nào tiến về phía trước. Mở màn phút thứ năm, đội Trung Quốc chiếm được khoang thuyền, cướp được tiên cơ!

Đó rõ ràng không phải cách chơi pháp sư mà Vương Kiệt Hi đã phong ấn trước đó. Ma Thuật Sư đã thức tỉnh ở Zurich!
Tuy nhiên, thức tỉnh không phải là vị đội trưởng của mùa giải thứ ba. Thức tỉnh chính là một Ma Thuật Sư đã qua thử thách Vi Thảo, đã qua huấn luyện đội tuyển quốc gia và đứng trên đỉnh vinh quang.

Một Ma Thuật Sư lợi hại hơn bao giờ hết! Người đó là Vương Kiệt Hi, tại thời điểm này, bản thân anh chính là ma thuật.
 

Nhàn Lê

Farm exp kiếm sống
Thần Lĩnh
Bình luận
18
Số lượt thích
157
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu
#5
[ Hoàng Thiếu Thiên - Sở Vân Tú - Tô Mộc Tranh ]

Chương 5: Rời vỏ

Kiếm khách - Giả Đảo

Thập niên ma nhất kiếm,
Sương nhận vị tằng thí.
Kim nhật bả tự quân,
Thuỳ vi bất bình sự.


Dịch nghĩa

Mười năm chỉ mài có một thanh kiếm,
Lưỡi kiếm sắc lạnh như sương nhưng chưa từng dùng thử.
Hôm nay cho người xem,
Có ai bị ức hiếp không?



"Thiếu Thiên, trận đấu này Dạ Vũ Thanh Phiền đảm nhiệm vị trí công kích số 2, không có vấn đề chứ?"

Đặc điểm nổi bật nhất của Hoàng Thiếu Thiên là nói nhiều và chủ nghĩa cơ hội. Trong thi đấu đoàn đội vòng tứ cường, yêu cầu với hắn sẽ càng thêm khắc nghiệt. Đối với một người có cá tính đầy tự do như Hoàng Thiếu Thiên mà nói, việc đột phá cá tính và kiềm chế bản thân chắc chắn không khó, nhưng hắn biết, nếu như làm được, toàn bộ chiến cuộc, toàn bộ cuộc tranh tài sẽ rẽ theo một hướng đi hoàn toàn khác.

Trận đoàn đội vừa mới bắt đầu, bản đồ cực kỳ trọng yếu. Ngay sau đó, mọi người nhìn thấy một chiếc đồng hồ lớn và một cán cân khổng lồ ở trung tâm bản đồ. Đó là bản đồ vận mệnh thẩm phán, theo thời gian trôi qua, cán cân sẽ chậm rãi nghiêng, ai cũng không thể biết được trong vô tận bóng tối đang ẩn giấu cái gì!

Cán cân bắt đầu nghiêng, ánh sáng bao phủ đội tuyển Anh, đội tuyển quốc gia khuất dần trong bóng tối vô tận. Sách Khắc Tát Nhĩ ngâm xướng rất quả quyết, Mưa Hỗn Loạn rơi xuống!

"Xem ra là kiếm và lời nguyền mở màn, ý đồ xé rách toàn bộ đội tuyển Anh a!" Người xem bên ngoài sàn đấu bắt đầu thét lên.

Quả nhiên, một giây sau đó, kiếm quang xẹt qua! Rầm rầm rầm! Lời nguyền theo sát. Không phải, là ba quả pháo của Mộc Vũ Tranh Phong!

Tại điểm công kích hỏa lực, cán cân lại nghiêng rất nhanh, đội tuyển quốc gia được ánh sáng chiếu xuống. Lúc này mọi người mới ngạc nhiên phát hiện không thấy Dạ Vũ Thanh Phiền...

. . .

Nhìn kênh đoàn đội trống rỗng, tất cả mọi người có chút cảm giác không chân thật, Hoàng Thiếu Thiên thật sự ra sân sao? Dạ Vũ Thanh Phiền đang làm gì?

Mới qua 12 phút, thanh HP của đội nước Anh và đội tuyển quốc gia đều không lạc quan, thế nhưng đến bây giờ, đội tuyển quốc gia đều lấy năm đánh sáu, Dạ Vũ Thanh Phiền đâu rồi? Thi đấu đoàn đội, nhất là giải quốc tế giải thế này, cũng không phải lúc để Hoàng Thiếu Thiên một mực chơi biến mất. Nhưng trận đấu vẫn đang diễn ra kịch liệt cũng không có thời gian cho họ phân tích. Song phương đã rời đi, thời gian trôi qua, họ đều lắc lư ở giao lộ giữa trời và đất.

Nhất Thương Xuyên Vân cắt vào trận địa đối thủ. Nhà quyền pháp gần nhất chỉ còn lại tí máu nhưng vẫn treo một hơi. Quả nhiên, Mãnh Hổ Loạn Vũ, nhà quyền pháp tung quyền! Nhất Thương Xuyên Vân bị đánh trúng! Đông cứng! Một tay súng đối mặt với nhà quyền pháp lại bị đông cứng, đây không phải chết chắc sao? Sai! Một giây sau, kiếm quang của Băng Vũ xẹt qua! Lưu Tinh Thức, Tiên Nhân Chỉ Lộ, Lạc Anh Thức! Sau đó mọi người nhìn thấy nhà quyền pháp giống như lưu tinh xẹt qua đêm tối...

Nguy cơ được giải trừ, nhưng Nhât Thương Xuyên Vân vẫn đang bị đông cứng! Dạ Vũ Thanh Phiền trên không trung tạm dừng một giây, sau đó Nhất Thương Xuyên Vân bị tiễn đi. Đây là muốn tự sát sao? Chuyển qua góc nhìn của Nhất Thương Xuyên Vân, mọi người lúc này mới phát hiện, phía dưới cán cân còn có một khu vực giống như lôi đài. Hiện tại đến lúc thay phiên.

Vị kiếm khách ẩn tàng hơn nửa trận đấu, rốt cục nên xuất thủ, xuất ra toàn bộ quang hoa!
 

Nhàn Lê

Farm exp kiếm sống
Thần Lĩnh
Bình luận
18
Số lượt thích
157
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu
#7
Chương 7: Mưa rơi

Đem gạch người khác đập ra để xây thành nền móng vững chắc, cuộc sống sẽ không quá khó khăn. ---- Yu Guangzhong.

Khi Sở Vân Tú nhận được thông báo về Giải Vinh Quang Thế giới, bầu trời đang có cơn mưa nhẹ, những đám mây cuộn tròn giống như khảm một lớp viền vàng. Hoàng hôn đã xuống.

"Đội trưởng thật lợi hại! Thi đấu giải thế giới nha, chúng em cũng rất muốn đi!", hai chị em họ Thư đến bên người Sở Vân Tú líu ríu không ngừng, cô nàng chỉ cười cười.
Xa xa, Lý Hoa phất phất tay, ra hiệu cho hai chị em trở về huấn luyện. Kỳ thật tình trạng của Yên Vũ so với bên ngoài nhìn thấy thì tốt hơn nhiều. Dù sao mọi người đều có mục tiêu là quán quân, tuyển thủ chuyên nghiệp đều hiểu Sở Vân Tú an bài chiến thuật càng thêm hợp lý, vị trí đội trưởng chiến đội của cô vẫn rất có uy tín.
Nhưng cũng tốt quá nhiều, liên minh thương mại hóa càng mạnh, đội trưởng cũng không có quyền lên tiếng nhiều. Chiến đội hiện tại giống như chính cái tên "Yên Vũ " - bấp bênh.

Cô chợt nhớ tới ngày mình gia nhập Yên Vũ, cũng là một ngày mưa, nhưng thời điểm đó là cơn mưa ôn hòa, mưa Giang Nam, mưa mùa xuân mang đầy hi vọng và sinh cơ. Vừa vào nghề, ấn tượng đầu tiên của mọi người với Sở Vân Tú là tiểu đội trưởng của Yên Vũ, siêu hung cũng siêu đẹp. Sáu năm trôi qua, cô vẫn ở Yên Vũ, cô hi vọng giải thế giới lần này có thể rót vào một điểm sức sống mới.
Mưa tạnh, mặt trời mọc.

. . .

"Vân Tú, phía trên nhìn cô thi đấu, hiện tại đã hoàn toàn trở thành fan hâm mộ của cô rồi."

"Vân Tú, hôm nay Yên Vũ có phải phạm sai lầm giống đội Na-uy? Cô cảm thấy thế nào?"

"Vân Tú, hôm nay cô phát huy siêu cấp tôt! Trận chung kết tiếp tục cố lên. Tin tức tốt là câu lạc bộ quyết định, mùa giải tiếp theo sẽ không can hiệp đội hình thi đấu".

"Vân Tú! Vô địch thế giới! Cô ngẩng đầu nhìn khán đài kìa!"

Sở Vân Tú ngẩng đầu nhìn thấy toàn chiến đội Yên Vũ giơ bảng hiệu, hưng phấn hướng mình phất tay. Tầm mắt của cô dần dần mông lung, giống như là mưa rơi xuống.
 

Nhàn Lê

Farm exp kiếm sống
Thần Lĩnh
Bình luận
18
Số lượt thích
157
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu
#8
Chương 8: Dòng nước nhỏ

Thói quen phảng phất như một sợi dây thừng, mỗi ngày chúng ta quấn thêm một vòng, không bao lâu sau nó sẽ thành một thứ không gì phá nổi.

Kỳ thật Tô Mộc Tranh cũng không rõ chính mình yêu thích Vinh Quang bao nhiêu, còn có bao nhiêu là vì để đến gần các anh trai cô sùng bái gần hơn một chút. Cô đã từng ước mình ở dưới nhìn các anh đứng trên đài cao giơ cúp quán quân, bản thân thì giúp họ chuẩn bị bữa tối, hoặc thỉnh thoảng đứng sau bọn họ điên cuồng nã pháo trợ công. Nhưng cuối cùng, nguyện vọng của cô chỉ thực hiện được một nửa. Cô thấy được Diệp Tu đứng tại đỉnh phong ba lần đoạt cúp, nhưng lại thiếu mất một người. Cô chơi bậc thầy pháo súng, lại chỉ vì sau khi Ngô Tuyết Phong giải nghệ, Diệp Tu thuận miệng hỏi một câu "Chiến đội thiếu một người, em có muốn tham gia không?". Thế là cô liền tiến liên minh, trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp.

Về sau, cô và Diệp Tu trở thành cặp đôi hợp tác tốt nhất. Về sau, cô rời khỏi Gia Thế, chuyển nhượng sang Hưng Hân. Về sau, cô đoạt được tổng quán quân mùa 10. Mọi người tán thưởng kỹ thuật của cô tiến bộ, ý thức đại cục cũng mạnh hơn, nhưng chỉ có chính cô biết, thời điểm cầm được cúp Vinh Quang, trong lòng cô nghĩ "Là như thế này a". Tựa như mục tiêu theo đuổi rất nhiều năm, hiện tại đặt ở trước mặt, người ta cũng chỉ nhạt nhạt cảm thán "là như thế này".

Diệp Tu đã giải nghệ, Tô Mộc Tranh đội viên trở thành Tô đội trưởng.
Thế nhưng cô đang nghĩ, ngay cả chính cô đều không xác định được mình yêu Vinh Quang bao nhiêu, thật sự có thể kiên trì dẫn dắt chiến đội tiến xa hơn sao? Cô còn chưa nghĩ rõ ràng, nhưng vẫn bước lên máy bay tới Zurich.

"Mộc Mộc, hoàn hồn!" Sở Vân Tú đột nhiên xuất hiện đem cô giật mình. "Trận đấu này, tuyển thủ đã xác định, cậu vừa đấu võ đài xong lên đấu đoàn đội, cậu tiếp tục được chứ?"

"Đương nhiên rồi, cầu còn không được!".

. . .

"Vinh Quang!" Hai chữ màu vàng kim xán lạn hiện ra trên màn hình máy tính cùng với tiếng nhạc chiến thắng.
Khói lửa tan đi, thiện xạ gục ngã dưới chân Mộc Vũ Tranh Phong. Cô đột nhiên phát hiện, nhiều năm như vậy, mỗi lần cô nhìn thấy hai chữ này vẫn sẽ nhiệt huyết sôi trào. Tại chiến trường này, cô chiến thắng, cô trưởng thành, cô gặp được bạn thân, cho nên mặc kệ tình cảm của cô đối với Vinh Quang là gì, cô cũng sẽ tiếp tục chiến đấu. Tô Mộc Tranh bỗng nhiên hiểu rõ, thói quen này tựa như dòng nước nhỏ, bất tri bất giác đã thẩm thấu máu thịt toàn thân cô, không còn cách nào tách rời. Cô nhìn hai chữ Vinh Quang kia, "Anh, anh thấy được sao?".
 

Nhàn Lê

Farm exp kiếm sống
Thần Lĩnh
Bình luận
18
Số lượt thích
157
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu
#9
Lời cuối của editor:
Tình trạng bản gốc là chưa hoàn. Nhưng mình thấy câu chuyện này kì thực là chuyện riêng về mỗi nhân vật, có thể tách ra độc lập. Phần edit đã hoàn tất, nên mình tạm để fic này là Đã hoàn. Khi nào tác giả có bổ sung, mình sẽ bổ sung phần edit tiếp.
 

Bình luận bằng Facebook