Hoàn [Toàn viên] [PN Cộng Hòa] Lính Đặc Chủng Đến Từ Hành Tinh Gâu Gâu

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#1
Lính Đặc Chủng Đến Từ Hành Tinh Gâu Gâu

Tác giả: Hoàng Sơ
(Phiên ngoại Công Hòa Quốc Chi Kiếm)
Edit: Gingitsune
01. Xem mắt thất bại - Vân Soái
Bởi có chỉ số sắc đẹp cùng khả năng đặc chiến siêu cao, Nhất Thương Xuyên Vân vừa tròn hai tuổi đã được huấn luyện viên căn cứ quân khuyển Bắc Kinh chấm trúng, mượn đi ba tháng để gây giống.​
Cả trại chó sôi trào, nơi được xưng là trường quân đội của quân khuyển toàn Trung Quốc kia chính là "nhà mẹ đẻ" của các cún.​
Ngày tiễn bước Vân Soái, đích thân Chu Trạch Khải tắm rửa chải lông cho nó, còn hôn lấy cái mũi chó ươn ướt.​
Súng Vương sờ đầu một cái: "Ngoan, bày ra bản lãnh!"​
Vân Soái ngẩng đầu tru lên: "Gâu gâu gâu gâu gâu gâu!"​
Thế nhưng, chưa tới nữa tháng, Vân Soái hôm nào còn phong độ đường đường đã bị đá về...​
Lỗ tai cụp xuống, gục đầu ủ rũ, ánh mắt ấm ức.​
Huấn luyện viên của căn cứ hết thở dài lại lắc đầu: "Nhất Thương Xuyên Vân nhóc này, đẹp mã thì đẹp mã, tài cao thì tài cao, nhưng không thể đè gái a!"​
Giang Ba Đào ho khan, cái gì gọi là "không thể đè".​
Chu Trạch Khải giang hai tay hướng Vân Soái, becgie Đức ban nãy còn ỉu xìu lập tức nhào vào lòng hắn.​
Huấn luyện viên giải thích.​
Hóa ra, Vân Soái vừa vào ký túc xá gây giống liền trở thành đại minh tinh. Xuất thân từ đơn vị đặc chủng, so với mấy con chó đực gây giống khác, nó càng dũng mãnh, cường hãn, không đánh thì thôi đã đánh thì liền làm cha thiên hạ. "Bố già mafia" này còn có vẻ ngoài khá bảnh, chỉ ngồi yên không nhúc nhích cũng đã khiến các chị chó liếc mắt không ngừng.​
Thấy thời cơ chín muồi, các huấn luyện viên lai giống chuyên nghiệp liền dẫn Vân Soái đi chinh phục các chị đẹp. Ai dè đại ca uy vũ bá khí của ký túc xá vừa gặp khác phái liền co vòi. Chị chó bước tới một bước, nó liền lùi ra sau một bước. Chị chó hưng phấn tru một tiếng, nói liền yếu yếu đáp một thanh, đến khi bị ép vào góc tường, lui không thể lui.​
"Sau đó thì sao?" Chu Trạch Khải chỉ thấy đất trời u ám.​
"Sau đó nó xoay người, nằm úp sấp đầu hướng góc tường, còn dùng móng vuốt ôm đầu!" Huấn luyện viên của căn cứ hận sắt không rèn thành thép: "Sau cùng mấy ông đoán thế nào? Con chó cái kia nằm bò lên người nó luôn!"​
Chu Trạch Khải trìu mến sờ lỗ tai Vân Soái, nó rầm rì ngoan ngoãn cọ cằm hắn.​
"Mỗi lần xem mắt đều như vậy! Gặp khác phái liền trốn! Ông đây còn tưởng nó yếu sinh lý, bác sĩ thú y xem liền nói chỗ nào yếu? Nó khỏe mạnh cực kỳ!" Huấn luyện viên càng nói càng kích động: "Thú y nói nó chỉ xấu hổ! A, đơn vị đặc chủng của mấy người làm sao vậy? Thần khuyển Đặc chủng tha bom nhảy vòng lửa cũng không sợ, gặp chó cái liền cmn xấu hổ?"​
Vân Soái biết mình làm Thần Kiếm mất mặt, dúi vào ngực Chu Trạch Khải rên ư ử.​
Chu Trạch Khải gãi gãi động viên, nhìn nó sung sướng híp mắt, mới ôn nhu nói: "Thật là đồ ngốc."​
02. Anh dũng không sợ - Nhị Hoa
Cún con được bốn tháng tuổi sẽ tiến hành các bài huấn luyện thích nghi ánh lửa cùng tiếng nổ mạnh. Đây là môn bắt buộc của các cún con muốn trở thành quân khuyển, nếu không thể hoàn thành liền sẽ bị mang ra khỏi đơn vị.​
Buổi tối, một đống lửa thật to được điểm cháy giữa đám quân khuyển. Tiếng cành khô bùm bùm thiêu đốt xen lẫn tiếng nổ vang trời của pháo hoa khiến đám quân khuyển trưởng thành hưng phấn kêu gào.​
Đều là chó, nhưng cún con bốn tháng tuổi lại không hưng phấn như thế. Chúng nó ngơ ngác nhìn đống lửa, một bước cũng không dám cất, có nhóc còn không ngừng lủi ra sau lưng chủ nhân, sợ đến nước tiểu tung tóe.​
Ngoại lệ duy nhất là Bách Hoa Liễu Loạn, cún con nho nhỏ thẳng sống lưng, vui vẻ nhìn đống lửa, cổ họng rầm rì nóng lòng muốn thử.​
Trương Giai Lạc ngồi xổm xuống, vỗ vỗ nó: "Không sợ?"​
"Gâu!" Nhị Hoa nhanh nhẹn liếm liếm gò má của anh, con ngươi đen nhánh phản chiếu ánh lửa lấp lánh.​
Bài huấn luyện thích nghi yêu cầu mọi người dắt cún con nhà mình vòng quanh đống lửa theo hình xoắn ốc, càng lúc càng tiếp cận đống lửa. Đồng thời, pháo hoa sẽ không ngừng bất chợt nổ vang trên lộ trình của họ.​
Trong quá trình này, Nhất Diệp Chi Thu bị dọa đến lăn ra đất giả chết, Đại Mạc Cô Yên liều mạng trốn vào giữa hai chân Hàn Văn Thanh, Thạch Bất Chuyển cắn dây giày của Trương Tân Kiệt quyết không nhả ra, Đường Tam Đả khoát cằm lên vai Lâm Kính Ngôn nói gì cũng không chịu mở mắt, Lạc Hoa Lang Tạ lưng quay về phía đống lửa, nhìn như bình tĩnh ngồi yên không loạn, hai mắt lại nhìn chằm chằm Tôn Triết Bình một cách đáng thương hề hề như cầu viện ...​
Ba ba, ôm ôm!​
Ôm con về nhà!​
"Gâu!" Giữa một đám "Gâu nhát cáy" chơi xấu, Nhị Hoa đát Trương Giai Lạc vui sướng chạy vòng quanh đống lửa mười vòng, từng viên pháo nổ vang rền cạnh nó, từng mảng từng mảng pháo hoa nở rộ trên đỉnh đầu nó. Nó càng chạy càng hăng, càng lao tới càng gào lên ồn ào, dường như chiến trường mô phỏng này mới là thiên đường nó khát vọng.​
Động vật bẩm sinh sợ lửa, sợ những âm thanh đột ngột xuất hiện. Trương Giai Lạc ôm Nhị Hoa, trán dí trán, vừa ghét bỏ lại kiêu ngạo: "Đồ dị."​
Huấn luyện thích nghi kéo dài một tháng, Nhị Hoa trở thành "Gâu gánh team". Nhị Hoa sẽ cắn đuôi Đại Hoa, kéo nó về phía đống lửa; sẽ cho Nhất Diệp Chi Thu một vuốt lên mặt lại nhanh nhẹn chạy hướng đống lửa, dẫn nó đến đuổi theo mình; sẽ cắn lỗ tai Thạch Bất Chuyển, trấn an nó 'đừng sợ, cứ theo anh'; sẽ vừa tru vừa sủa trước mặt Đại Mạc, còn ném bóng trợ uy; sẽ hôn Đường Tam Đả một cái, để lại một bóng hình nghịch lửa mà đi...​
Một tháng sau, phần lớn đám cún con đều thông qua đợt huấn luyện khiêu chiến thiên tính này. Trương Tân Kiệt treo một bông hồng thật to lên người Nhị Hoa, khen thưởng nó 'Không vứt bỏ, không buông tha' các chiến hữu gâu gâu của mình.​
03. Ngộ thương ba ba - Đại Mạc
Hàn Văn Thanh không có nhiều thời gian ở bên Đại Mạc, mỗi lần đi trại quân khuyển thăm "con trai" đều bị nó ôm chặt không buông.​
Một lần, anh nhặt một trái bóng, định chơi trò lượm bóng mà Đại Mạc - nay đã trưởng thành - thường chơi hồi còn bé. Đại Mạc nhảy thót lên, vui sướng chộp lấy trái banh nhỏ màu vàng.​
Chơi vài hiệp, quân khuyển nhất bá càng chơi càng sung, lúc há miệng cướp bóng liền cắn thương tay Hàn Văn Thanh.​
Một người một chó liền sững sờ, nhìn máu tươi lẳng lặng chảy ra.​
Hàn Văn Thanh nâng bàn tay, vết thương không lớn, quân khuyển cũng đều được chích vắc xin phòng bệnh, chốc nữa chỉ cần đi xử lý một chút là được. Anh quay sang nhìn Đại Mạc, định vờ răn dạy nó một lúc, ngờ đâu khuyển ta đã nhút nhát lui xa xa, hai lỗ tai thường dựng thẳng nay áp sát vào đầu, đuôi to kẹp giữa mông, hai đầu mi nhăn tít thật thê thảm, hai cánh mũi phập phồng thở hồng hộc.​
Nó đang ngửi, ngửi mùi máu tươi ngập tràn trong không khí.​
Hàn Văn Thanh thở dài, ngoắc ngoắc: "Lại đây."​
Đại Mạc cúi đầu, không nhúc nhích.​
Hàn Văn Thanh lại vẫy tay, ngữ khí ôn hòa: "Đại Mạc."​
Đại Mạc ư ử nằm rạp xuống đất, dáng vẻ ngoan ngoan nhận sai.​
Hàn Văn Thanh đành bước tới, Đại Mạc nằm sát mặt đất, rụt lùi ra sau.​
"Đại Mạc." Hàn Văn Thanh ngồi xổm xuống, nhè nhẹ vỗ đầu nó bằng bàn tay không bị thương. "Biết sai rồi?"​
Đại Mạc trở mình, bày ra cái bụng trắng muốt, hai vuốt che mặt, ô ô.​
Hàn Văn Thanh cười, vừa gãi nó vừa nói: "Làm nũng à?"​
"Ô ô." Hai con mắt chó nhìn anh qua kẽ hai vuốt.​
"Bao lớn rồi còn làm nũng." Hàn Văn Thanh bắt lấy một bàn chân chó, "nắm tay" nói: "Được rồi, vết thương ngoài da, đừng lo lắng."​
"Ô!" Đại Mạc le lưỡi một cái, dường như đang hỏi: Không tức giận?​
"Không tức giận." Hàn Văn Thanh vuốt phẳng nếp nhăn giữa chân mày nó.​
"Gâu!" Một tiểng sủa hài lòng.​
"Mày nha." Hàn Văn Thanh vỗ vỗ cái bụng trắng hếu, cười: "Ban ngày, đừng khoe chym."​
Đại Mạc lăn một vòng, nghe lời, lại giấu chym.​
 

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#2
Trong quá trình này, Nhất Diệp Chi Thu bị dọa đến lăn ra đất giả chết, Đại Mạc Cô Yên liều mạng trốn vào giữa hai chân Hàn Văn Thanh, Thạch Bất Chuyển cắn dây giày của Trương Tân Kiệt quyết không nhả ra, Đường Tam Đả khoát cằm lên vai Lâm Kính Ngôn nói gì cũng không chịu mở mắt, Lạc Hoa Lang Tạ lưng quay về phía đống lửa, nhìn như bình tĩnh ngồi yên không loạn, hai mắt lại nhìn chằm chằm Tôn Triết Bình một cách đáng thương hề hề như cầu viện ...
Cưng quá ???
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#3
ĐM hai câu kết?????
 

Bình luận bằng Facebook