Hoàn [CMSN Duệ Duệ 2020][Phương Duệ] Đoàn sủng của Hưng Hân, Phương Tiểu Duệ

Trời Sao

Dụng tẫn tâm ta, nâng gót chân người
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
433
Số lượt thích
1,964
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Phương Duệ, Lâm Kính Ngôn
#1
Đoàn sủng của Hưng Hân, Phương Tiểu Duệ


Cre: Ziv_哥怎麼就讓大眼給迷了

Tác giả: 北川有暖
Edit: Trời Sao.
Bài viết thuộc project Chúc mừng sinh nhật Phương Duệ 2020 - Nguyện vô tuế nguyệt khả hồi thủ

☆☆☆
01.

Phương Duệ lướt Weibo trên điện thoại, được một lúc thì chợt thổn thức: "Đời người ngắn quá, đã muốn làm gì thì nên xách mông đi làm thôi!"

Tô Mộc Tranh đang cắn hạt dưa quay đầu lại nhìn hắn, rất biết phối hợp mà hỏi: "Ví dụ như gì?"

Thấy có người ủng hộ, ngay lập tức, Phương Duệ xổ ra một tràng nhận xét trầm bổng du dương, dồi dào tình cảm: "Từ lúc rời khỏi lò Lam Vũ, tui đã hiểu rõ... nếu đã muốn chuyển chiến đội thì nên chuyển luôn, muốn đổi nghề thì nên đổi luôn, muốn yêu đương thì... thì cứ muốn đi."

"Chắc chắn là do tui bị lời nguyền của Lam Vũ đeo bám."

Tô Mộc Tranh bật cười, tiện tay ném cho hắn một túi hạt dẻ cười be bé, Phương Duệ nhẹ nhàng đỡ được, sau đó nghe người đẹp trêu mình: "Ồ? Thế Phương Duệ đại đại có thể cân nhắc về tôi nha."

Phương Duệ đang tách vỏ hạt dẻ, nghe xong lập tức sặc: "É, khụ khụ khụ!"

Hạt dẻ cười đúng là biết cách làm người ta cười mà, cười đến mức Phương Duệ phải vừa mò lên mạng mua thêm vài túi dâng cho Tô Mộc Tranh để lấy lòng, vừa nhìn lại xem mấy hôm nay mình có chọc gì cổ không.

02

Phương Duệ lướt vài web mua sắm, ưng ý rất nhiều đồ, hắn thở dài: "Không biết có phải do dạo này tui thức đêm quá độ không mà thấy mình bắt đầu già rồi, đột nhiên lại mê mấy món đồ dễ thương."

Ví dụ như gối ôm Doreamon, khụ, thôi may mà chưa phải Hello Kitty.

Đúng lúc Bánh Bao đi rót nước, nghe được câu này bèn dừng lại, thân hình cao dỏng một mét tám tám bước lại gần: "Vậy chắc ông thích tui đúng không!"

Phương Duệ bị cú tập kích này dọa nảy cả người: "Cậu từ đâu chui ra đấy! Chờ chút, logic quỷ quái gì vậy?"

"La Tập là đàn em của tui!" Bánh Bao kiên trì uốn nắn hắn, "Thế thì chẳng phải tui là người đáng yêu nhất à? Nếu đúng thì đương nhiên ông sẽ thích tui, nếu không thì...."

"Thì thế nào?" Phương Duệ hỏi.

"Dù sao tui cũng thích mấy món đáng yêu, nên nếu không phải thì đến lượt tui thích ông á!" Bánh Bao vỗ mạnh lên vai Phương Duệ, khiến cả người Phương Duệ chấn động run hết cả rẩy.

Lại đúng lúc này Diệp Tu vừa về, nghe đến đây thì bật cười: "Yo, Bánh Bao vừa khen cậu đáng yêu đó."

Phương Duệ nhíu mi: "Sao tui cứ thấy thằng chả đang nói tui không phải người mà là đồ vật hay sao ấy?"

03

Phương Duệ được nhận một lời mời chụp ảnh họa báo nhờ biểu hiện xuất sắc trong một trận đấu. Ngay khi ảnh được tung ra, hắn quay đầu về phía các đồng đội, hưng phấn nói: "Phiền mọi người chia sẻ tấm ảnh đẹp trai sáng láng của tui lên Weibo với nhá, tiểu đệ xin đa tạ."

Diệp Tu không thèm dừng chơi game: "Làm như mấy năm không thèm chụp tấm ảnh nào vậy."

"Anh đối xử với đồng đội mình khổ cực thọc gậy bánh xe để đào về thế à? Nghiêm chỉnh chút coi!"

"À ừ, Phương Duệ đại đại ngày nào chả soái, có tấm ảnh thôi ầm ĩ gì lắm.... Được rồi, để tôi chia sẻ." Diệp Tu hời hợt nói, chỉ nghe tiếng hắn cầm chuột loẹt quẹt mấy cái rồi đột nhiên thở dài: "Sao trên Weibo tôi toàn hình cậu vậy."

Phương Duệ trừng mắt nhìn hắn: "Đồng chí Diệp Tu, anh bớt nói bậy đi, đừng có mà vu khống người vô tội, anh làm như thể anh đăng rất nhiều mà cái nào cũng có nhắc tui zị! Weibo của anh có mỗi hai cái post thôi đó!"

Ngụy Sâm cười haha: "Tự biết đủ đi, ông đây quen nó mười năm lận rồi mà trong Weibo của nó có bài nào nhắc tới nửa chữ tên ông không?"

Phương Duệ bừng tỉnh: "Lão Diệp! Lão Ngụy muốn anh @ ổng kìa!"

04

Phương Duệ nhìn hộp thức ăn ngoài trước mặt, giả vờ gạt lệ: "Đúng là không dám khen đồ ăn của Hưng Hân, từ lúc tui tới đây đến tận giờ, trừ tiệc tẩy trần ra thì mình đã ăn gì ngoài thức ăn ngoài chưa nhỉ?"

Hắn vốn định làm màu chút đỉnh thôi, nhưng nói xong thì cơn rầu cũng dâng lên: "Tui nghe lão Lâm nói rằng Bá Đồ thường ăn hải sản! Nhìn phúc lợi nhà người ta đi kìa!"

Ngụy Sâm liếc hắn: "Ăn nhiều hải sản dễ tiêu chảy, ăn nhiều cơm hộp mới khỏe mạnh."

Phương Duệ: QAQ Nhưng mà tui muốn ăn thịt kho tàu.

Ngụy Sâm ghét bỏ làm bộ muốn nôn mửa: "Mịa nó mày bao nhiêu tuổi đầu rồi còn làm nũng đéo gì?!"

"Ngại ghê, tiền bối Ngụy Sâm, tui cũng nhỏ hơn ông một hai ba bốn năm sáu bảy tám chín tuổi đó?" Phương Duệ thanh minh, "Ông còn là đội trưởng đời đầu của chiến đội đầu tiên của tui!"

"... Mấy lúc này mới nghĩ đến chuyện tao là tiền bối??? Bình thường ai cứ thích hét lão Ngụy lão Ngụy không chịu dừng hả?"

"Là Diệp Tu." Phương Duệ nghiêm túc trả lời, "Tiền bối Ngụy Sâm, có thịt kho tàu không?"

Ngụy Sâm hết nhìn nổi Phương Duệ, quá sến súa. Hắn quay đầu hô to với Trần Quả: "Chị chủ, hôm nay ăn thịt kho tàu, tôi mời!"

05

Khi Kiều Nhất Phàm đang thu dọn cốc nước, tiện thể thân thiện lấy luôn chiếc cốc rỗng thay tiền bối rót nước vào, Phương Duệ nhìn hắn chằm chằm, nghiêm túc hỏi: "Nè Nhất Phàm, tui hỏi cậu một vấn đề."

Kiều Nhất Phàm chớp mắt: "Tiền bối nói đi ạ."

"Cậu có đang thích ai không?" Phương Duệ nói ra một câu chấn động.

Kiều Nhất Phàm kinh ngạc: "Hả?"

Phương Duệ đột nhiên lại trầm ngâm nói: "Nói đi, cậu thích Lý Hiên hay Ngô Vũ Sách, chắc chắ cậu sẽ không thích Dương Thông và Phương Học Tài, nếu không sẽ không bỏ thích khách chuyển qua chơi quỷ kiếm sĩ!"

Kiều Nhất Phàm nghe xong dở khóc dở cười: "Không phải, là tiền bối Diệp Tu đề nghị em chuyển sang chơi trận quỷ..."

Phương Duệ tỉnh ngộ: "Thì ra là thế. Vậy là cậu thật sự không có người mình thích?"

Kiều Nhất Phàm đỏ mặt, kiên định lắc đầu: "Thật sự không có."

"Thế cậu không thích tiền bối đáng yêu này của cậu hả?" Khuôn mặt Phương Duệ ngập tràn đau thương, hệt như kiểu đứa con của tui phản bội tấm lòng của tui, làm tan vỡ trái tim tui.

Tuy Kiều Nhất Phàm không hiểu mấy chuyện "gay trong gay khí" này lắm, nhưng xuất phát từ tấm lòng tôn trọng tiền bối, hắn vẫn lựa lời khéo léo nói: "Không phải em đang giúp tiền bối rót nước đây à?"

Phương Duệ cười mãn nguyện, quay đầu hô: "Lão Ngụy, thấy chưa! Tui đã nói là tui người gặp người thích rồi mà!"

06

Quần chúng Hưng Hân đổi acc, tranh thủ đục nước béo cò cướp boss, đột nhiên Phương Duệ như nghĩ đến gì đó, nói với Mạc Phàm: "Mạc Phàm, nếu lỡ lát nữa tui không cẩn thận mà thài rồi rớt trang bị thì cậu nhớ lụm lại giùm tui nha, tui hơi bị thích vẻ ngoài này!"

Mạc Phàm: . . .

Phương Duệ nói tiếp: "Tuy mặt cậu vô cảm nhưng mà tui biết chắc chắn trong lòng cậu đang nghĩ cái acc clone rách này thì cần kiếm trang bị làm đách gì, tự sinh tự diệt là được rồi! Chả khác gì đi nhặt tác, nhặt nhiều quá sẽ không hợp hình tượng cao thủ nhặt mót của cậu!"

Mạc Phàm: . ..

Phương Duệ gật đầu: "Là bạn cùng phòng của cậu, tui biết cậu đang nghĩ gì, yes tui và Hoàng Thiếu Thiên là bạn tốt cho nên có lúc tui cũng phiền y như hắn vậy."

Đêm đó Phương Duệ đang ngủ thì đá chăn, đúng lúc Mạc Phàm dậy đi tè thấy cái chăn chỏng chơ của Phương Duệ nên nhặt lại đắp giùm hắn, cũng giống như sau cùng vẫn giúp hắn nhặt trang bị trong Vinh Quang.

Mạc Phàm lạnh lùng nghĩ: Dù sao cũng là nhặt rác cả.

07

Sau khi hoàn thành phó bản, khi sắp log out khỏi Tay Nhỏ Lạnh Giá, Phương Duệ vội vàng nói: "Nè tiểu An, cậu lại gần đây chút, đúng đúng đúng, gần chút nữa!"

An Văn Dật chưa biết nội tình, rất tự giác vâng lời.

Sau đó hắn nghe thấy tiếng tách tách, hóa ra là Phương Duệ selfie với hắn trong game, chỉ nghe người kia hài lòng nói: "Đã lâu lắm rồi tui không chụp ảnh với con gái, quả nhiên là bị vong Lam Vũ ám mà... Mộc tỷ tỷ tay xách pháo quá khủng bố, chiến pháp của Đường Nhu cũng thế, quá bạo lực, may mà còn vú em được, tạo cho người ta cảm giác an toàn."

An Văn Dật mặt vô cảm nhắc nhở hắn: "Tôi là đàn ông."

"Nhưng tài khoản của cậu là em gái nha." Phương Duệ hùng hồn nói, "Tay Nhỏ Lạnh Giá xinh vãi chưởng luôn, phải chạm mức nữ thần rồi!"

An Văn Dật: . . .

Hôm sau An Văn Dật gửi cho Phương Duệ một bức ảnh, Phương Duệ kinh ngạc hỏi: "Này là gì?"

An Văn Dật đẩy kính: "Tôi đã nhờ người chụp cho anh một tấm ảnh chung với toàn bộ nhân vật nữ trong cả 24 nghề, để tránh cho anh lại đi gây họa với đồng đội - không cần cảm ơn tôi, hãy gọi tôi là Lôi Phong"

Phương Duệ:.... Vậy tôi sẽ là khăn quàng đỏ.

08

Trong giờ nghỉ, máy vi tính của Phương Duệ đột nhiên nhảy ra một lời mời chat video, chỉ thấy hắn tắt vội cửa sổ chat, ngoái đầu lại hô với một góc nào đó: "La Tập, La Tập, cậu tới đây một chút!"

La Tập lau mồ hôi đi tới: "Sao vậy ạ?"

"À là thế này, cháu gái tui năm nay lên năm hai sơ trung, cháu nó có mấy cái đề toán, cậu có thể giảng cho con bé qua mạng một tý được không?" Phương Duệ thành khẩn nói.

Đề toán THCS cũng không khó lắm, thậm chí là dễ như ăn cháo, thế nên La Tập gật đầu ngồi xuống, Phương Duệ gửi lời mời gọi video, lúc nhìn thấy cháu gái, hắn cười lạnh: "Con bé ngốc kia, ai bảo mi là tuyển thủ chuyên nghiệp đều vì học dốt mới đi chơi game hả?"

Phương Duệ chỉ vào La Tập rồi cười đắc ý: "Thấy vị này không, sinh viên giỏi của Đại học T, ngành toán học! Vị này năm xưa là học để của chú, thành tích của bọn ta liền kề nhau trên danh sách lớp, là học bá cả đó hiểu không?"

"Nhỉ học đệ?" Phương Duệ ném cho La Tập một ánh mắt ra hiệu.

Chả hiểu làm sao lại bị người ta phịa thêm thiết lập cho mình, La Tập xấu hổ vô cùng nhưng vẫn rất hợp tác, nói: "Phải, thành tích lúc trước của anh ấy rất tốt.

"Vậy còn không gọi học trưởng?" Phương Duệ vỗ vai hắn, thì thầm: "Phiền cậu chút người anh em, đã diễn thì phải diễn cho tròn..."

"...Phương Duệ học trưởng." La Tập lần thứ hai lau mồ hôi.

Ừ nè học đệ!" Phương Duệ cười híp mắt nói.

09

Sau một buổi huấn luyện, Phương Duệ thấy mỏi nhừ cả người, hắn duỗi lừng nhìn Đường Nhu vẫn còn rất sung sức ngồi bên cạnh, không nhịn được mà hỏi một câu: "Đường Như này, sao mà cô vẫn nhiệt huyết được thế, cô có bí kíp gì đúng không, dạy cho tui chút với!"

Đường Nhu ngạc nhiên: "Tôi thấy vẫn ngon lắm, không có gì mệt cả. Còn bí kíp gì đó tui cũng đâu phải tiểu long nữ phái cổ mộ đâu mà có."

"Tiểu long nữ cũng rất là tuyệt. Ít ra thì không phải luyện đống bài này..." Phương Duệ ho một tiếng, "Không thì cô động viên tui chút đi? Bây giờ tui là một quả bóng đã xì hơi, cần gấp lời động viên yêu thương của đồng đội."

"Mỗi lần thua trận tôi sẽ càng có động lực, hay là anh vào sân đấu với tôi đi?" Đường Nhu nóng lòng muốn thử, "Thế thì anh cũng sẽ có động lực, thế là cách động viên rất hợp lý đúng không?"

Phương Duệ nghe xong liền rụt về: "Không được không được, 886, 886 (*). Giờ tui nhìn rõ rồi, cô là tiểu Tiên nữ chỉ uống nước sương không ăn ngũ cốc trần gian!"

(*) số 886 đọc là bā bā liù đọc lái từ bài bài lā (tạm biệt).

Đường Nhu cười tươi như hoa, nói với hai người phụ nữ ngồi bên kia của mình: "Quả Quả, Mộc Mộc, mình động viên Phương Duệ đại đại cái nhỉ?"

Thế là ba vị mỹ nữ vây quanh Phương Duệ, cho hắn độc chiếm vị trí center "hưởng tề nhân chi phúc" (*) rồi chụp một tấm, Phương Duệ kích động đến mức lập tức gửi tấm hình lên group chat tuyển thủ chuyên nghiệp, khiến hết người này đến người khác chấn động mà ngoi lên: "Hưng Hân là thiên đường gì thế này?!"

(*) Tề nhân chi phúc: ý chỉ cuộc sống giàu sang sung sướng, nhiều thê thiếp.

Phương Duệ dương dương đắc ý nói: "Các em gái đang động viên tui đó, tui là đoàn sủng của Hưng Hân cơ mà!"

10

Trần Quả bắn một phát pháo: "Chúc Phương Duệ đại đại sinh nhật vui vẻ! Mời bạn học Phương Duệ ước một điều rồi cắt bánh kem!"

Phương Duệ nhắm mắt ước một điều, sau đó cắt bánh kem, phát biểu cảm nghĩ: "Căm ơn CCTV, cảm ơn Vinh Quang TV, cảm ơn Phùng chủ tịch, cảm ơn Liên minh, cảm ơn Hưng Hân, cảm ơn chị chủ..."

Hắn còn chưa nóu xong đã bị Tô Mộc Tranh trét một miếng bánh kem lên mặt: "Nào Phương Duệ đại đại, hưởng thụ đãi ngộ của đoàn sủng đi nào!"

Đêm đó Phương Duệ đăng lên Weibo một tấm hình mặt đầy bánh kem: Tui là đoàn sủng của Hưng Hân Phương Tiểu Duệ, đại diện cho bản thân, tui muốn nói! TUI! YÊU! HƯNG! HÂN! (bài này 5 hào, nhớ xóa nội dung trong ngoặc kép)

Điều ước của Phương Duệ là: Năm nay, dưới sự dẫn dắt của khí công sư cơ trí tuyệt đỉnh thông minh đáng yêu, nhất định sẽ dành được quán quân!

Mọi người nhìn đống tính từ rườm rà thừa thãi của hắn mà lười phản bác, dù sao hắn cũng là đoàn sủng.

END
 

Bình luận bằng Facebook