Hoàn [Lam Vũ mùa 6][Trịnh Hiên] Hotsearch

Hóng chuyện 24/7

Hóng ai mà đôi mắt không đều (☆_@)
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
337
Số lượt thích
2,063
Location
Bắc Kinh
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Phương Minh Hoa, Trịnh Hiên, Lý Diệc Huy
#1
01

Chiến đội Lam Vũ đã kết thúc vòng đấu bảng với hành tích không tệ vào tháng năm. Quản lý thương lượng với Dụ Văn Châu cho phép đội viên thư giãn một chút. Trùng hợp vào ngày Quốc tế thiếu nhi, theo sự đề nghị cật lực đến từ cậu bạn nhỏ Lư Hãn Văn, tập thể Lam Vũ quyết định đến công viên.

Ở công viên, hạng mục kích thích nhất và giảm stress nhất đương nhiên là tàu lượn siêu tốc. Một đám trẻ to xác tỏ ra rất phấn khích với trò này, hưng phấn chạy đi xếp hàng. Trịnh Hiên lười đi, lấy lí do "Vừa say ô tô xong, sắp choáng tàu lượn rồi" ngồi phía dưới đợi bọn cậu.

Sau khi phấn khích lượn vài vòng trên trời, Dụ Văn Châu kéo Lư Hãn Văn đi mua đồ uống, còn những người khác đi tìm Trịnh Hiên, thì phát hiện cậu ta đang dựa vào đu quay ngựa gỗ ngồi chơi điện thoại, cằm tựa lên đầu ngựa, người thì theo chú ngựa hoạt hình đung lên hạ xuống, đuôi mắt díp lại mang theo nét uể oải buồn ngủ. Cậu ngồi ủ rũ giữa một đám nhóc mặc váy công chúa đang vui hò reo nhạc thiếu nhi, nhưng lại hài hoà đến lạ.

Đội viên còn lại liếc mắt nhìn nhau.

Đợi đến khi Dụ Văn Châu tay ôm đầy đồ uống quay lại với Lư Hãn Văn, thì bắt gặp một đám người "không sức sống" ngồi trong đu quay ngựa gỗ, cả khu toát lên vẻ lười nhác, mệt mỏi.

Lư Hãn Văn: "???"

Một cô bé đi ngang qua kéo tay mẹ mình, chỉ chú con ngựa đu quay kỳ dị: "Mẹ, các anh chết rồi ạ?"

Dụ Văn Châu: "..."

02

Chẳng ai ngờ rằng, Trịnh Hiên lại vì thế mà lên hotsearch Weibo.

Mọi chuyện bắt đầu từ khi một cô gái nào đó đi sân chơi đã up ảnh hằng ngày lên Weibo, đó là một tấm ảnh tự sướng lấy đu quay ngựa làm nền, không cẩn thận chụp phải Trịnh Hiên.

Trong ảnh là một cậu trai với gương mặt trẻ trung trắng trẻo, tóc đen mượt mà xoã lên bờ trán, đôi mắt hơi díp lộ lên sắc uể oải. Filter ngọt ngào chớp được tia nắng đang nhảy nhót, làm dịu đi sự ồn ào náo nhiệt, mài mòn đi góc cảnh, thành ra đang ngẩn người lại trở thành hai mắt như sâu thăm thẳm nhưng lại mơ hồ đến lạ.

Tóm cái quần lại, đây là một tấm ảnh có thể cho max điểm chụp, thứ duy nhất không hoàn hảo ở đây là, cậu trai này không phải nhân vật chính mà chỉ là khung nền thôi.

Cô gái này có vài fan hâm mộ trung thành trên Weibo, và những người xem này đều có một đôi mắt tinh tường chuyên dò la cái đẹp. Mắt những fan hâm mộ này chú ý lệch hoàn toàn điểm chính, nhao nhao thả emo, cậu trai trong ảnh này đáng yêu quá.

Nhiều thứ trên Weibo hot lên đúng chẳng ai ngờ được, tấm ảnh này thành ra cứ là lạ vậy mà được share đi, độ hot không khác gì động cơ phản lực. Thế là cứ share cứ share, cuối cùng nó bị share lên newfeeds của một vị fan Lam Vũ nào đó. Cô em này nhìn lướt qua, thấy sao quen quen, ấn vào phóng to, kinh ngạc: Ối dồi ôi, đây không phải chuyên gia đạn dược nhà mình sao?

Dân mạng hóng hớt hứng khởi!

Sao sao? Bạn biết? Là ai đó?

Là chuyên gia đạn dược của Lam Vũ! Nghe qua Vinh Quang bao giờ chưa?

Úi úi tôi biết! Thế nên cậu ấy là tuyển thủ chuyên nghiệp? Giỏi quá đi, tên là gì vậy?

Là Trịnh Hiên!

...

Dân mạng nhiệt tình nắm được đầu mối thế là lục tung Weibo của Trịnh Hiên và Weibo chính thức của Lam Vũ lên mấy lần, đào được góc nào thì đào lên hết. Thế là tối đó, tất cả chú ý của cư dân mạng Weibo đều đổ dồn vào vị tuyển thủ chuyên nghiệp Vinh Quang tên Trịnh Hiên, vừa ra mắt thì để đầu dưa hấu, họp báo thì ngáp lấy ngáp để, ghét ăn bánh bao hấp vào bữa sáng, ngồi xổm nhìn kiến dời nhà.

"Anh chàng này thật đáng yêu mà." Dân mạng bày tỏ, tiện thể thả một đống emo.

Thành ra, Trịnh Hiên lại theo cái cách dở dở ương ương này, mà chớp mắt nổi tiếng.

03

Về chuyện này, đám người Lam Vũ lại có phản ứng khác hoàn toàn. Từ Cảnh Hi phấn khởi lướt Weibo vơ vét emo của Trịnh Hiên, Hoàng Thiếu Thiên phình bụng cười to, Tống Hiểu vỗ vai cậu nói: "Giàu rồi chớ quên anh em."

Trịnh Hiên: "... Áp lực như núi."

Chỉ có Lư Hãn Văn là không vui vẻ cho lắm.

"Mọi người bảo anh là tuyển thủ moe nhất Liên minh, chẳng lẽ mọi người không cần em nữa sao?" Cậu nhóc bấu lưng ghế lên án.

"Là em." Trịnh Hiên chớp thời cơ gật đầu khẳng định.

Lư Hãn Văn phồng má đi.

Hoàng Thiếu Thiên thấy lửa không quên đổ thêm dầu, vừa cười vừa gọi với Trịnh Hiên bên cạnh: "Trịnh Hiên, mau đi dỗ Tiểu Lư đê, mau đi mau đi, không lát nữa đội trưởng quay lại thằng nhóc lại mách đội trưởng cậu bắt nạt nhóc. Há há há há há."

Tự dưng bị ụp nồi, đầu Trịnh Hiên toàn là đàn Alpaca chạy qua, vừa than thở "Áp lực như núi" vừa đi ra ngoài. Cậu nhìn ra ngoài cổng lớn, không biết Tiểu Lư đã chạy đi đâu rồi.

Tên Trịnh Hiên này sợ nhất là phiền phức, thế là đành phải quyết định vì cuộc đời nhàn nhã mà vất vả một lần, giải quyết đống rắc rối từ trên trời rơi xuống này. Cậu dứt khoát đăng nhập Weibo, vào super topic tuyển thủ moe nhất Liên minh, @Lư Hãn Văn, thoái vị từ chức.

Lam Vũ_ Trịnh HiênV:

#Tuyển thủ moe nhất Liên Minh# là cậu ấy @Lam Vũ_ Lư Hãn VănV

Chuyện chính chủ Hotsearch đăng Weibo nhanh chóng thu hút sự chú ý của dân mạng, các cô nhao nhao chạy nhắn lại dưới tin của cậu.

Dân mạng A: Há há há há há, không phải là cậu ấy, mà là cậu.

Trịnh Hiên chắc chắn không muốn cái biệt danh bỏ đi này, nhanh chóng đáp lại giải thích rõ ràng.

Lam Vũ_ Trịnh HiênV reply Dân mạng A: Là cậu ấy, chính cậu ấy.

Dân mạng B: Tiểu Na Tra, bạn của tụi tui hở?

Lam Vũ_ Trịnh HiênV: ...

Dân mạng C: Ha ha ha ha ha sao cậu có thể đáng yêu như thế chứ?

Dân mạng D: Úi tính cách này, tôi đây, fan hâm mô đây!

Dân mạng E: Cục cưng Hiên hãy yên tâm, Alexander đại đế luôn đi theo cậu! [Alexander. jpg]*
*Alexander đồng âm với Áp lực như núi, đều là Yālì shāndà

...

Tâm Trịnh Hiên mệt mỏi, để điện thoại xuống.

"Áp lực như núi."

04

"Tư tưởng tên này có vấn đề." Hoàng Thiếu Thiên vừa ăn cơm, vừa hớn hở kể Dụ Văn Châu nghe chuyện xảy ra sáng nay. "Cậu ta bảo với quản lí xoá Weibo đi. Dùng chân nghĩ cũng biết là không thể rồi, tự dưng thêm nhiều fan như vậy, quản lí sao có thể để cậu ấy phí phạm thế được, sao có thể được, có nói xem đúng không đội trưởng."

Dụ Văn Châu nín cười nhìn thoáng qua Trịnh Hiên đang mặt mày ủ rũ.

"Nhưng mà ấy à..." Hoàng Thiếu Thiên cầm dưa chuột đã rửa ra khỏi mâm, cắn răng rắc một cái, nhồm nhoàm nói, "Fan hâm mộ của cậu ấy rất mới mẻ. Hình như thành lập cái gì đó, giáo phái Alexander? Nghe nói có cả trang chủ cơ."

Trịnh Hiên ê răng: "Có thể lờ chuyện này đi được không?"

Lờ kiểu gì chứ! Hoàng Thiếu Thiên đang sung sức, cầm đầu chưa cắn của quả dưa chuột chỉ về phía Trịnh Hiên, hắng giọng một cái rồi đột ngột phỏng vấn: "Xin chào tuyển thủ Trịnh Hiên, tôi là phóng viên của chiến đội Lam Vũ, Dạ Vũ Thanh Phiền, muốn hỏi cảm nghĩ của cậu về chuyện một đêm nổi tiếng như thế nào được không?"

Trịnh Hiên bất lực đẩy chiếc micro giả của Hoàng Thiếu Thiên ra: "Áp lực như núi mà, xin Hoàng thiếu hãy buông tha."

Sao mà buông tha được chứ!! Hoàng Thiếu Thiên kiến nhân hướng microphone về phía Trịnh Hiên lần nữa: "Nói đê, tôi là một phóng viên rất có đạo đức nghề nghiệp, tôi cam đoan sẽ không viết linh tinh, cậu có thể thoải mái nói, có thể nói bất cứ thứ gì, nói bao lâu tôi cũng nghe."

Trịnh Hiên không thoát nổi, biểu thị tôi đã chết rồi: "Cậu nhận nhầm người rồi, tôi không phải Trịnh Hiên."

Tự dưng lại diễn! Phóng viên Hoàng tiếp nhận kịch bản, đuổi theo hỏi: "Thế Trịnh Hiên đi đâu rồi ạ?"

"Đến phòng làm việc của quản lý."

"Làm gì ạ?"

"Làm thủ tục, giải nghệ." Trịnh Hiên đơ mặt trả lời.

"Há há há há há há há há há há há há!" Hoàng Thiếu Thiên cười như điên trên ghê, đội viên khác cũng cười như dở. Dụ Văn Châu bất lực lắc đầu, vỗ bả vai Trịnh Hiên.

Trịnh Hiên nhận được sự an ủi đến từ đội trưởng, tâm bớt mệt mỏi. Nhưng cậu chưa kịp biểu lộ gì, Dụ Văn Châu đã trầm ngâm nói: "Cậu nổi tiếng như vậy, tôi chưa kịp chuẩn bị quà gì tặng hết á. Mấy ngày nữa chọn trang cho đồng phục mới của chiến đội, tôi sẽ bảo bọn họ chụp cậu thêm vài tấm, vừa khéo phát phúc lợi cho fan cậu."

Hoàng Thiếu Thiên vừa cười xong vất vả bò dậy lại cười gục xuống, tí nữa thì đổ nhào xuống đất.

Trịnh Hiên: "..."

Quả nhiên giải nghệ vẫn tốt hơn.

05

Trịnh Hiên cuối cũng không có giải nghệ được, thế là vội vàng đi huấn luyện, dù sao mấy ngày nữa là vào vòng chung kết, với tuyển thủ chuyên nghiệp mà nói, hotsearch hay cái gì cũng chỉ có thể đứng sau, trận đấu mới là quan trọng nhất. Không ai rảnh để quan tâm những chuyện trên mạng kia, mãi cho đến khi đánh xong vòng chung kết, Liên minh chuyên nghiệp Vinh Quang chính thức tiến vào kỳ nghỉ, dàn tuyển thủ mới thật sự có thể thở phào được.

Lịch huấn luyện của Lam Vũ tương đối sớm, thường là trước tháng tám sẽ tập trung. Mà 10 tháng 8 là sinh nhật của Hoàng Thiếu Thiên, nên những năm trước mọi người đều cùng ra chúc mừng cậu, năm nay cũng không ngoại lệ.

Đều là người trẻ tuổi, đã thế còn vào ngày nghỉ, không có áp lực tranh tài, cũng không có gì ồn ào bên lề. Không biết là ai bắt đầu trước, bánh gatô béo ngậy bị bôi lên mặt của Hoàng Thiếu Thiên. Nhưng Hoàng Thiếu Thiên là ai? Là vị Kiếm Thánh theo chủ nghĩa cơ hội với tốc độ tay siêu nhanh nha, nào có sợ đánh nhau? Thế là quơ một đống bơ chào hỏi mặt của người khác. Tích tắc ấy, trong phòng quỷ ma múa loạn, bánh gatô hoà với tiếng hò hét cùng bay, "Màu" dính đầy thân.

Trịnh Hiên không phải người có tính cách chủ động, nhưng bị động đáp trả cũng ăn đòn không ít, mình trốn ở một góc ngồi lau bơ, lau xong nằm rụp trên bàn, nghỉ một lát.

Nhân viên công tác Lam Vũ đi theo quay lại một đoạn video ngắn up lên Weibo chính thức, trong phần bình luận ngập tràn sắc chúc Hoàng Thiếu Thiên sinh nhật vui vẻ. Nhưng cuối cùng đợi đám người kia nghiên cứu video cẩn thận, lại phát hiện ra điều không ngờ...

Trong một góc hẻo lánh của video, Trịnh Hiên ngồi trong góc, cầm khăn, lau từng vệt bơ trên mặt mình, cậu hình như đang ngẩn người nghĩ gì đó, động tác lau tuy máy móc nhưng rất chậm, lau xong lại rì rì nằm xuống bàn. Lý Viễn đang đánh nhau với Lư Hãn Văn, hai người bên cạnh ồn ào chen về phía Trịnh Hiên. Không có toàn bộ quá trịnh Trịnh Hiên nằm xuống, chỉ có cái mông đẩy cái ghế gần đó xê dịch một xíu.

Không bao lâu video này được giáo phái Alexander bắt gặp, hashtag #con lười Hiên# được share đi nhanh chóng.

Thế là bẵng đi hai tháng, Trịnh Hiên lại lần nữa leo lên hotsearch Weibo.

06

Lần này Hoàng Thiếu Thiên không làm nữa.

"Tôi vất vả qua một mùa sinh nhật, người lên hotsearch lại là Trịnh Hiên? Không được, Trịnh Hiên, tui giận lắm à nha, không thể để cậu tiếp tục làm đệ nhất Lam Vũ với cậu được." Hoàng Thiếu Thiên hùng hồn lên án đầy lí lẽ.

"Mặc dù nghe có vẻ là lỗi của tôi, nhưng Hoàng Thiếu, tôi có thể hỏi chút được không?" Trịnh Hiên mờ mịt, "Cậu từ khi nào làm đệ nhất Lam Vũ với tôi thế?"

"Cậu nói cái gì?" Hoàng Thiếu Thiên nhe răng.

"Không có gì, áp lực như núi..." Trịnh Hiên thở dài, lần nữa đăng nhập Weibo, cho người vừa thêm tuổi mới xướng danh.

Lam Vũ_ Trịnh HiênV: Chúc Hoàng Thiếu sinh nhật vui vẻ. [/Bánh gatô]

Fan hâm mộ bày tỏ phẫn nộ.

Fan hâm mộ F: Trang đầu Weibo sau hai tháng, cậu chẳng lẽ phải lên hotsearch mới up Weibo? [/Ghét bỏ]

Lam Vũ _ Trịnh HiênV reply fan hâm mộ F: Không phải.

Fan hâm mộ G: Vậy khi nào thì cậu up Weibo?

Trịnh Hiên không trả lời nữa.

Sinh nhật Hoàng Thiếu Thiên qua đi, báo hiệu đã đến hồi kết kỳ nghỉ hè nhàn nhã. Bắt đầu từ ngày mai, bọn cậu lại vùi mình hớt hải ngồi huấn luyện. Thế giới mạng cách Trịnh Hiên rất xa, dù sao thì chỉ có mồ hôi mới thuộc về tuyển thủ chuyên nghiệp, còn nhan sắc mới là của mùa hè.

Đợi đến khi bước vào mùa giải mới, Lam Vũ giành được thắng lợi, phỏng vấn sau trận đấu, phóng viện hỏi Trịnh Hiên.

"Chúng tôi có để ý thấy tuyển thủ Trịnh Hiên lúc trước từng hai lần lên hotsearch Weibo." Cô nữ phóng viên cười dịu dàng, "Có fan hâm mộ hỏi cậu phải chăng chỉ khi nào lên hotsearch mới up Weibo, thì cậu lại đáp là không phải. Vậy tôi có thể hỏi chút, khi nào cậu có thể up Weibo vậy?"

Trịnh Hiên dụi mắt vì phải nhìn màn hình quá lâu mà có chút mỏi, nghĩ nói: "Khi ôm quán đi quân đi."

"Dù sao tôi cũng đâu phải con lười, tôi là chuyên gia đạn dược của Lam Vũ mà."

END.
 

Bình luận bằng Facebook