Hoàn [Lam Vũ mùa 6] [Lam Vũ] Manh mối quan trọng nhất

Ail

Lure like như hack
Thần Lĩnh
Bình luận
338
Số lượt thích
1,538
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Hoàng Thiếu, Dụ đội, Tiểu Lư !!!
#1
Sản phẩm thuộc [Project] Xanh màu mưa hạ - Mừng Lam Vũ lên đỉnh vinh quang

Manh mối quan trọng nhất

Tác giả: Loading…
Edit: Ail
Beta: @Hóng chuyện 24/7

Khi bộ phận công hội truyền ra tin tức, Hoàng Thiếu Thiên vẫn còn đang hả hê nói chuyện trong phòng huấn luyện, hoàng toàn không biết lửa cháy tới đít.

“Có thể dùng acc clone, nhưng cướp Boss rõ ràng bị lão Phùng cấm tiệt mà. Thằng nhóc nào phách lối như vậy? Cẩn thận đội trưởng điều tra ra bị phạt quét phòng huấn luyện đấy!”

Lư Hãn Văn nhanh mồm nhanh miệng: “Không phải là anh đấy chớ Hoàng Thiếu.”

“Nhóc con đừng nói linh tinh! Sao có thể là anh được? Anh nếu mà đã muốn giúp công hội cướp Boss thì nhất định sẽ đường đường chính chính mà cướp luôn.”

Lư Hãn Văn do dự: “Em nghe nói là anh cướp.”

“Nhóc nghe ở đâu vậy? Ai dám nói xấu anh đây.” Hoàng Thiếu Thiên tức giận nhìn quanh một vòng, phát hiện ánh mắt của đồng đội nhìn hắn cũng rất không đúng tí nào. “Ê, ánh mắt mấy người là sao, mấy người không phải nghĩ là tui thật đấy chứ? Đội trưởng, cậu biết không phải là tui mà.”

Dụ Văn Châu cười cười: “Tôi cũng không biết là ai, nhưng thỉnh thoảng nghịch clone tham dự hoạt động của công hội cũng không phải chuyện to tát gì.”

“Đội trưởng cậu có ý gì!!” Hoàng Thiếu Thiên bùng nổ.

“Chẳng có ý gì hết á.” Dụ Văn Châu nói.

“Không được không được, sao tui phải đội nồi. Hãn Văn, nói mau, có phải là nhóc lén chơi rồi muốn vu oan cho anh không.”

“Hoàng Thiếu đừng ăn hiếp Hãn Văn, ẻm không biết chơi ma đạo học giả.” Từ Cảnh Hi nói.

“Ma đạo? Ma đạo học giả?!” Hoàng Thiếu Thiên phản ứng lại. “CMN, Hứa Bác Viễn hại chết tui ròi!”

Vài ngày trước, Hứa Bác Viễn cố ý chạy tới hỏi hắn có thể chơi được ma đạo học giả không, Hoàng Thiếu nhất thời lanh mồm lanh miệng nói láo mình chơi rất đỉnh, còn nói khoác nếu mình mà chơi ma đạo học giả, Vương Kiệt Hi hết đường lăn lộn.

“Em không có nói là ai nói cho em đâu!” Lư Hãn Văn che miệng.

Đừng có chạy, chắc chắn là Hứa Bác Viễn đi về bù lu bù loa rồi.

“Hoàng Thiếu anh mau nhận đi, đội trưởng cũng nói là không truy cứu rồi mà.” Từ Cảnh Hi nói.

“Nhận cái gì mà nhận, ma đạo học giả cậu cũng biết chơi nhá, không phải cậu toàn bảo mỗi vú em đều có một trái tim bạo lực à? Có phải là cậu ban ngày chơi vú em, ban đêm lại lén lút đổi sang DPS?”

“Em có bằng chứng ngoại phạm!” Từ Cảnh Hi kéo Trịnh Hiên qua.

“Áp lực như núi mà.” Trịnh Hiên hơi giơ tay lên, “Tui làm chứng, Cảnh Hi buổi tối chỉ ở phòng ngủ, không nghịch clone.”

“Cậu cậu cậu, Tống Hiểu, còn cậu, tui nhớ cậu có clone ma đạo học giả!”

“Trình ma đạo học giả của tui cũng từa tựa trình độ ông chơi trị liệu ấy, công hội nói thao tác này là ở trình độ chuyên nghiệp.”

Hoàng Thiếu Thiên ngẫm lại trình độ trị liệu của mình, “Oke, ông không nằm trong diện tình nghi. Lý Viễn, còn cậu cười cái gì, mấy người hệ Phép các cậu là đáng nghi nhất đấy.”

“Hoàng Thiếu anh bình tĩnh đã. Khụ khụ, theo tin tức tui nghe được từ bộ phận công hội thì ngoại trừ thao tác ma đạo học giả ở trình độ chuyên nghiệp ra còn có hai manh mối nữa.” Lý Viễn nói.

Chờ khi tất cả mọi người đều thấy hứng thú, người có tinh thần hóng hớt nhất Lam Vũ - Lý Viễn mới bắt đầu chia sẻ tình báo của mình, “Mặc dù ma đạo học giả kia luôn luôn giúp Lam Khê Các đoạt Boss, nhưng từ trước đến nay người này đều không trao đổi chút gì với người trong đội, không nói chuyện cũng không chat.”

“Ồ.” Mọi người cảm thán, sau đó lại liếc nhìn Hoàng Thiếu Thiên.

“Mấy người nhìn tui làm gì! Không nghe thấy sao? Hoàn toàn không chat cũng không nói chuyện, đây là phong cách của tui á hả?!”

“Nếu bảo không nói chuyện vì sợ bị nhận ra còn hợp lý, nhưng đến chat còn chẳng có, khó tránh khiến người khác cảm thấy…” Từ Cảnh Hi nói.

“Cảm thấy?” Hoàng Thiếu Thiên hỏi.

“Giấu đầu hở đuôi.” Từ Cảnh Hi gằn từng chữ nói.

Cả đám người nhao nhao gật đầu đồng ý.

Hoàng Thiếu Thiên tức đến cười khẩy, “Cảnh Hi ơi Cảnh Hi, đừng có tưởng cậu là vú em thì tui không dám đánh cậu nhé.”

“Vừa rồi là cái thứ nhất, bây giờ mới là cái thứ hai. Cái thứ hai này, Hoàng Thiếu, anh đoán xem vì sao bộ phận công hội lại đoán là cậu?”

“Làm sao anh biết được? Hai ngày trước Tiểu Hứa đến hỏi anh có biết chơi ma đạo học giả không, có phải là cái này không?

Lý Viễn thần bí lắc đầu, “Trước khi cậu ấy đi hỏi anh thì công hội đã đoán được là anh rồi, bởi vì ma đạo học giả kia năm bắt cơ hội cực chuẩn.”

“Móa, cái này cũng tính hả, vậy thì cậu, cậu, nhóc, còn cả đội trưởng nữa, toàn bộ Lam Vũ đều đáng nghi nhá.”

“Người ở công hội cũng chỉ đoán thôi.” Lý Viễn cười nói.

“Đoán sai rồi, không phải tui!”

“Tui cũng cảm thấy không phải là Hoàng Thiếu, cậu ta diễn không có tốt như thế, cái phản ứng oan uổng này hình như là thật đấy.” Tống Hiểu nói.

“Nếu không phải là Hoàng Thiếu thì em đoán là Lý Viễn.” Từ Cảnh Hi nói.

“Sao lại là tui, cậu cũng rất đáng nghi nhá, ai biết Trịnh Hiên có làm bằng chứng ngoại phạm giả hay không.” Lý Viễn phản bác.

Nếu không phải Dụ Văn Châu ngăn lại, thì việc xác nhận xem có phải Hoàng Thiếu Thiên hay không này suýt chút nữa biến thành cả đám lao vào đánh nhau.

“Mắt Bự, tui gửi cho ông coi video ghi hình này, tui không tin là thao tác trên đấy không để lại dấu vết.” Sau khi kết thúc huấn luyện, Hoàng Thiếu Thiên liên hệ với Vương Kiệt Hi.

Nghe xong chuyện, Vương Kiệt Hi từ chối việc xem video.

“Sao lại từ chối chớ, xem giúp tui đê.”

“Không cần xem.” Vương Kiệt Hi trả lời, “Cậu bỏ sót manh mối quan trọng nhất rồi.”

“Manh mối quan trọng nhất là cái gì, ông đừng có bí bí mật mật thừa nước đục thả câu, mau nói đi.”

“Dụ Văn Châu nói cậu ta không rõ là ai?”

“Đúng vậy, đội trưởng bảo cậu ấy cũng không rõ nữa.”

“Đây chính là manh mối quan trọng nhất.”

“Móa nó móa nó móa móa móa!!!”

Bạn tốt của bạn là Hoàng Thiếu Thiên đã offline.

Mọi người ai lướt qua thấy lỗi xưng hô hay lỗi chính tả thì hú em với ạ, chiều nay vội sửa xưng hô hong biết có bị sót ở đâu không :why

Thứ hai là ai đọc fic này mà hiểu thì cũng giải thích hộ em với, em A những vữn hỏng hỉu đoạn cuối
“Cậu bỏ sót manh mối quan trọng nhất rồi.”

“Manh mối quan trọng nhất là cái gì, ông đừng có bí bí mật mật thừa nước đục thả câu, mau nói đi.”

“Dụ Văn Châu nói cậu ta không rõ là ai?”

“Đúng vậy, đội trưởng bảo cậu ấy cũng không rõ nữa.”

“Đây chính là manh mối quan trọng nhất.”

“Móa nó móa nó móa móa móa!!!”

Bạn tốt của bạn là Hoàng Thiếu Thiên đã offline.
là sao
 

Hóng chuyện 24/7

Hóng ai mà đôi mắt không đều (☆_@)
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
337
Số lượt thích
2,063
Location
Bắc Kinh
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Phương Minh Hoa, Trịnh Hiên, Lý Diệc Huy
#2
Sản phẩm thuộc [Project] Xanh màu mưa hạ - Mừng Lam Vũ lên đỉnh vinh quang

Manh mối quan trọng nhất

Tác giả: Loading…
Edit: Ail
Beta: @Hóng chuyện 24/7

Khi bộ phận công hội truyền ra tin tức, Hoàng Thiếu Thiên vẫn còn đang hả hê nói chuyện trong phòng huấn luyện, hoàng toàn không biết lửa cháy tới đít.

“Có thể dùng acc clone, nhưng cướp Boss rõ ràng bị lão Phùng cấm tiệt mà. Thằng nhóc nào phách lối như vậy? Cẩn thận đội trưởng điều tra ra bị phạt quét phòng huấn luyện đấy!”

Lư Hãn Văn nhanh mồm nhanh miệng: “Không phải là anh đấy chớ Hoàng Thiếu.”

“Nhóc con đừng nói linh tinh! Sao có thể là anh được? Anh nếu mà đã muốn giúp công hội cướp Boss thì nhất định sẽ đường đường chính chính mà cướp luôn.”

Lư Hãn Văn do dự: “Em nghe nói là anh cướp.”

“Nhóc nghe ở đâu vậy? Ai dám nói xấu anh đây.” Hoàng Thiếu Thiên tức giận nhìn quanh một vòng, phát hiện ánh mắt của đồng đội nhìn hắn cũng rất không đúng tí nào. “Ê, ánh mắt mấy người là sao, mấy người không phải nghĩ là tui thật đấy chứ? Đội trưởng, cậu biết không phải là tui mà.”

Dụ Văn Châu cười cười: “Tôi cũng không biết là ai, nhưng thỉnh thoảng nghịch clone tham dự hoạt động của công hội cũng không phải chuyện to tát gì.”

“Đội trưởng cậu có ý gì!!” Hoàng Thiếu Thiên bùng nổ.

“Chẳng có ý gì hết á.” Dụ Văn Châu nói.

“Không được không được, sao tui phải đội nồi. Hãn Văn, nói mau, có phải là nhóc lén chơi rồi muốn vu oan cho anh không.”

“Hoàng Thiếu đừng ăn hiếp Hãn Văn, ẻm không biết chơi ma đạo học giả.” Từ Cảnh Hi nói.

“Ma đạo? Ma đạo học giả?!” Hoàng Thiếu Thiên phản ứng lại. “CMN, Hứa Bác Viễn hại chết tui ròi!”

Vài ngày trước, Hứa Bác Viễn cố ý chạy tới hỏi hắn có thể chơi được ma đạo học giả không, Hoàng Thiếu nhất thời lanh mồm lanh miệng nói láo mình chơi rất đỉnh, còn nói khoác nếu mình mà chơi ma đạo học giả, Vương Kiệt Hi hết đường lăn lộn.

“Em không có nói là ai nói cho em đâu!” Lư Hãn Văn che miệng.

Đừng có chạy, chắc chắn là Hứa Bác Viễn đi về bù lu bù loa rồi.

“Hoàng Thiếu anh mau nhận đi, đội trưởng cũng nói là không truy cứu rồi mà.” Từ Cảnh Hi nói.

“Nhận cái gì mà nhận, ma đạo học giả cậu cũng biết chơi nhá, không phải cậu toàn bảo mỗi vú em đều có một trái tim bạo lực à? Có phải là cậu ban ngày chơi vú em, ban đêm lại lén lút đổi sang DPS?”

“Em có bằng chứng ngoại phạm!” Từ Cảnh Hi kéo Trịnh Hiên qua.

“Áp lực như núi mà.” Trịnh Hiên hơi giơ tay lên, “Tui làm chứng, Cảnh Hi buổi tối chỉ ở phòng ngủ, không nghịch clone.”

“Cậu cậu cậu, Tống Hiểu, còn cậu, tui nhớ cậu có clone ma đạo học giả!”

“Trình ma đạo học giả của tui cũng từa tựa trình độ ông chơi trị liệu ấy, công hội nói thao tác này là ở trình độ chuyên nghiệp.”

Hoàng Thiếu Thiên ngẫm lại trình độ trị liệu của mình, “Oke, ông không nằm trong diện tình nghi. Lý Viễn, còn cậu cười cái gì, mấy người hệ Phép các cậu là đáng nghi nhất đấy.”

“Hoàng Thiếu anh bình tĩnh đã. Khụ khụ, theo tin tức tui nghe được từ bộ phận công hội thì ngoại trừ thao tác ma đạo học giả ở trình độ chuyên nghiệp ra còn có hai manh mối nữa.” Lý Viễn nói.

Chờ khi tất cả mọi người đều thấy hứng thú, người có tinh thần hóng hớt nhất Lam Vũ - Lý Viễn mới bắt đầu chia sẻ tình báo của mình, “Mặc dù ma đạo học giả kia luôn luôn giúp Lam Khê Các đoạt Boss, nhưng từ trước đến nay người này đều không trao đổi chút gì với người trong đội, không nói chuyện cũng không chat.”

“Ồ.” Mọi người cảm thán, sau đó lại liếc nhìn Hoàng Thiếu Thiên.

“Mấy người nhìn tui làm gì! Không nghe thấy sao? Hoàn toàn không chat cũng không nói chuyện, đây là phong cách của tui á hả?!”

“Nếu bảo không nói chuyện vì sợ bị nhận ra còn hợp lý, nhưng đến chat còn chẳng có, khó tránh khiến người khác cảm thấy…” Từ Cảnh Hi nói.

“Cảm thấy?” Hoàng Thiếu Thiên hỏi.

“Giấu đầu hở đuôi.” Từ Cảnh Hi gằn từng chữ nói.

Cả đám người nhao nhao gật đầu đồng ý.

Hoàng Thiếu Thiên tức đến cười khẩy, “Cảnh Hi ơi Cảnh Hi, đừng có tưởng cậu là vú em thì tui không dám đánh cậu nhé.”

“Vừa rồi là cái thứ nhất, bây giờ mới là cái thứ hai. Cái thứ hai này, Hoàng Thiếu, anh đoán xem vì sao bộ phận công hội lại đoán là cậu?”

“Làm sao anh biết được? Hai ngày trước Tiểu Hứa đến hỏi anh có biết chơi ma đạo học giả không, có phải là cái này không?

Lý Viễn thần bí lắc đầu, “Trước khi cậu ấy đi hỏi anh thì công hội đã đoán được là anh rồi, bởi vì ma đạo học giả kia năm bắt cơ hội cực chuẩn.”

“Móa, cái này cũng tính hả, vậy thì cậu, cậu, nhóc, còn cả đội trưởng nữa, toàn bộ Lam Vũ đều đáng nghi nhá.”

“Người ở công hội cũng chỉ đoán thôi.” Lý Viễn cười nói.

“Đoán sai rồi, không phải tui!”

“Tui cũng cảm thấy không phải là Hoàng Thiếu, cậu ta diễn không có tốt như thế, cái phản ứng oan uổng này hình như là thật đấy.” Tống Hiểu nói.

“Nếu không phải là Hoàng Thiếu thì em đoán là Lý Viễn.” Từ Cảnh Hi nói.

“Sao lại là tui, cậu cũng rất đáng nghi nhá, ai biết Trịnh Hiên có làm bằng chứng ngoại phạm giả hay không.” Lý Viễn phản bác.

Nếu không phải Dụ Văn Châu ngăn lại, thì việc xác nhận xem có phải Hoàng Thiếu Thiên hay không này suýt chút nữa biến thành cả đám lao vào đánh nhau.

“Mắt Bự, tui gửi cho ông coi video ghi hình này, tui không tin là thao tác trên đấy không để lại dấu vết.” Sau khi kết thúc huấn luyện, Hoàng Thiếu Thiên liên hệ với Vương Kiệt Hi.

Nghe xong chuyện, Vương Kiệt Hi từ chối việc xem video.

“Sao lại từ chối chớ, xem giúp tui đê.”

“Không cần xem.” Vương Kiệt Hi trả lời, “Cậu bỏ sót manh mối quan trọng nhất rồi.”

“Manh mối quan trọng nhất là cái gì, ông đừng có bí bí mật mật thừa nước đục thả câu, mau nói đi.”

“Dụ Văn Châu nói cậu ta không rõ là ai?”

“Đúng vậy, đội trưởng bảo cậu ấy cũng không rõ nữa.”

“Đây chính là manh mối quan trọng nhất.”

“Móa nó móa nó móa móa móa!!!”

Bạn tốt của bạn là Hoàng Thiếu Thiên đã offline.

Mọi người ai lướt qua thấy lỗi xưng hô hay lỗi chính tả thì hú em với ạ, chiều nay vội sửa xưng hô hong biết có bị sót ở đâu không :why

Thứ hai là ai đọc fic này mà hiểu thì cũng giải thích hộ em với, em A những vữn hỏng hỉu đoạn cuối là sao
Em đoán đó là manh mối quan trọng nhất đó :yao Tại sao Dụ lại không biết người đó là ai được :)))))
 

Huyenanh0901

Người chơi công hội
Thần Lĩnh
Bình luận
160
Số lượt thích
460
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Vương Kiệt Hi, Tôn Tường, có nửa fan Luân Hồi
#3
Em đoán đó là manh mối quan trọng nhất đó :yao Tại sao Dụ lại không biết người đó là ai được :)))))
Tui đoán là Dụ chơi chứ ai chơi :yao

Đừng bao giờ coi thường apm của Dụ đội chứ cũng tầm 200 vừa đủ chuẩn tuyển thủ chuyên nghiệp :dudoi
 

Ail

Lure like như hack
Thần Lĩnh
Bình luận
338
Số lượt thích
1,538
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Hoàng Thiếu, Dụ đội, Tiểu Lư !!!
#4
Em đoán đó là manh mối quan trọng nhất đó :yao Tại sao Dụ lại không biết người đó là ai được :)))))
Tui đoán là Dụ chơi chứ ai chơi :yao

Đừng bao giờ coi thường apm của Dụ đội chứ cũng tầm 200 vừa đủ chuẩn tuyển thủ chuyên nghiệp :dudoi
Hú cảm ơn 2 người ạ !!!!!
 

Bình luận bằng Facebook