Hoàn [Lam Vũ mùa 6][Từ Cảnh Hi] Cảnh Hi Cảnh Hi

Aq O

A quằn quại O quần quật
Thần Lĩnh
Bình luận
50
Số lượt thích
719
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Tiểu Lư
#1
Sản phẩm thuộc [Project] Xanh màu mưa hạ - Mừng Lam Vũ lên đỉnh Vinh Quang

Cảnh Hi Cảnh Hi

Author: loading
Editor: Aq
Beta: @Hóng chuyện 24/7

Note: Tuyến thời gian bị xáo trộn, trong fic này Từ Cảnh Hi ra mắt vào mùa 6

Từ từ nhi quá, phong cảnh chính hi
Chầm chậm mà qua, rộn ràng phong cảnh


Từ Cảnh Hi sẽ không quên niềm vui lúc ban đầu khi được người phụ trách trại huấn luyện đề cử tiến hành huấn luyện cùng với chiến đội Lam Vũ. Dĩ nhiên, làm trị liệu của Lam Vũ khiến cho cậu có chút áp lực như núi.

Mới huấn luyện chung mấy lần, nhưng bản thân Từ Cảnh Hi đã cảm nhận được đôi tay tàn của đội trưởng đương nhiệm của Lam Vũ - Dụ Văn Châu khiến người trong giới chuyên nghiệp phải căm phẫn/giận sôi, những thiếu sót của đôi tay ấy cuối cùng sẽ đổ/đặt một áp lực rất lớn lên đôi vai của người trị liệu.Còn có át chủ bài Hoàng Thiếu Thiên nữa, cái phong cách vừa mới vào game đã không thấy người đâu thật sự là làm tan nát tổn thương trái tim của Từ vú em. Lúc vừa mới bắt đầu huấn luyện chung với Hoàng Thiếu Thiên quả thực Từ Cảnh Hi mỗi ngày đều muốn phun ba lít máu, không chỉ do lối di chuyển lắt léo của Dạ Vũ Thanh Phiền mà còn cả lời rác rưởi của Hoàng Thiếu Thiên thế nhưng chẳng hồi hộp tẹo nào trước giờ đều tấn công không phân địch ta.

Aizz… Đều là do cái chức nghiệp trị liệu này sai, nhất định là thế.

Từ Cảnh Hi chỉ có thể thở dài, sau đó cậu phát hiện quý ngài Trịnh Hiên còn áp lực hơn cả cậu, làm cậu ngại phải nói ra áp lực của mình Cứ như vậy, cậu điều khiển Linh Hồn Ngữ Giả theo Lam Vũ thi đấu một trận lại một trận.

Lúc mà Từ Cảnh Hi có thể thành thạo để lời rác rưởi của Hoàng Thiếu Thiên vào tai trái ra tai phải thì đã đến vòng chung kết mùa giải thứ sáu, khi đó trạng thái toàn đội Lam Vũ đã được điều chỉnh tốt tốt, phối hợp không có sơ hở nào. Lúc đó fan hâm mộ cũng chưa có gọi cái gì mà Kiếm và Lời Nguyền rồi còn Song kiếm hợp bích. Từ Cảnh Hi không phải Kiếm cũng không phải Lời Nguyền, nhưng mà dù là Kiếm hay Lời Nguyền cũng đều không thể thiếu đi ánh sáng chữa trị của cậu.

Không có chiến đội chuyên nghiệp nào trong Liên Minh lấy trị liệu làm hạch tâm, nhưng mỗi chiến đội đều không thể thiếu một trị liệu ưu tú. Hầu hết trị liệu đều như thế, hào quang của bọn họ ẩn giấu sau thắng lợi của cả đội nhưng sai lầm của bọn họ lại bị phóng đại gấp nhiều lần mỗi khi chiến đội thua cuộc.

Vào đêm trước trận chung kết giao đấu với Vi Thảo, Từ Cảnh Hi nằm trên giường khách sạn dành cho đội khách hồi tưởng lại cả mùa giải này. Giường rất mềm, đến mức khiến cho người ta muốn lăn qua lộn lại. Thế là cậu làm thật... sau đó cũng anh dũng lăn một phát xuống giường. Tống Hiểu đang nằm nghe nhạc trên một giường khác chỉ nghe thấy “Ầm” một tiếng, tháo tai nghe quay đầu sang nhìn, ơ, người đâu?

Lần thứ nhất đứng ở chiến trường chung kết, mỗi thành viên Lam Vũ đều hồi hộp ít nhiều. Trọng tài hỏi hai đội đã sẵn sàng chưa, đội trưởng Dụ Văn Châu trả lời xác nhận, đây là thủ tục mà Từ Cảnh Hi đã trải qua rất nhiều lần, cậu massage cổ tay thêm lần cuối, Linh Hồn Ngữ Giả tiến vào bản đồ thi đấu.

Giây phút Lam Vũ chiến thắng, mỗi người các cậu đều như vừa tỉnh giấc mộng. Mùa giải thứ sáu, đoạt giải quán quân trên sân nhà Lam Vũ, Từ Cảnh Hi đứng ở sân khấu nhận lấy tiếng reo hò thậm chí còn bị ánh đèn chiếu vào làm chói mắt đến không mở nổi. Cậu chỉ lờ mờ nheo mắt lại thấy một mảnh đại dương xanh lam nhấp nhô, nghe thấy fan hô Dụ Văn Châu, Hoàng Thiếu Thiên, Vu Phong, … Cứ thế mỗi một cái tên đều được fan hâm mộ hô lên, sau đó cậu nghe thấy tên của mình.

“Cảnh Hi Cảnh Hi! Cậu là thiên sứ thủ hộ tuyệt nhất Liên minh!”

Từ Cảnh Hi nhắm mắt mỉm cười, có gì còn cần phải nói nữa đâu? Dành thời gian tận hưởng khoảnh khắc này đi, đây là đỉnh cao của kiếp sống chuyên nghiệp cậu không cách nào vượt qua được.

Sau khi đoạt giải quán quân mọi thứ vẫn diễn ra như bình thường, tiếng lầm bầm của Hoàng Thiếu Thiên bên tai đã hoàn toàn không thể quấy nhiễu cậu nữa, Dụ Văn Châu cũng là một đội trưởng tốt. Lam Vũ rất tuyệt, cũng rất mạnh.

Có đôi khi Từ Cảnh Hi cũng thầm hâm mộ danh tiếng như mặt trời ban trưa của Phương Sĩ Khiêm và Trương Tân Kiệt. Một người là Thần Trị Liệu, một người là bậc thầy chiến thuật, hai người bọn họ ai cũng là thiên tài của thiên tài.

Từ Cảnh Hi không có trực giác và kỹ thuật trị liệu đến mức muốn làm gì thì làm như Phương Sĩ Khiêm, cậu không phải là thần, Lam Vũ cũng không cần thêm một bậc thầy chiến thuật.

Nhưng như thế thì sao? Từ Cảnh Hi vẫn là một trong những trị liệu xuất sắc nhất Liên minh, Linh Hồn Ngữ Giả cũng là trụ cột vững chắc nhất giúp Lam Vũ chiến thắng hết trận đấu này đến trận đấu khác,

Có đôi khi Từ Cảnh Hi cũng nghĩ liệu thứ cần theo đuổi cao hơn là gì đây?

--- Ây, cùng Lam Vũ giành thêm một cup quán quân nữa đi.
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook