Hoàn [SN Kiếm Thánh 2021] [Hoàng Thiếu Thiên] Siêu anh hùng

Hóng chuyện 24/7

Hóng ai mà đôi mắt không đều (☆_@)
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
337
Số lượt thích
2,063
Location
Bắc Kinh
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Phương Minh Hoa, Trịnh Hiên, Lý Diệc Huy
#1
Đồng nhân Toàn Chức Cao Thủ

Hoàng Thiếu Thiên
Siêu anh hùng
Tác giả: 北川有暖
Edit: @Ô Giấy Nhỏ


Một sản phẩm trực thuộc project [Project] Mừng sinh nhật Hoàng Thiếu Thiên 2021 - Kiếm Thánh



[1]

Bạn muốn làm siêu anh hùng chứ?

Hả? Hoàng Thiếu Thiên chần chờ một lát, cậu suy nghĩ, cảm thấy có thể.

Nếu như bận cứu thế giới thì không cần đi học nữa!


[2]

Hoàng Thiếu Thiên không phải là siêu anh hùng, cậu cảm thấy việc đầu tiên để trở thành siêu anh hùng thì phải có một skill siêu năng lực. Nhưng cậu nghĩ mãi vẫn không thấy điểm khác biệt của mình với người khác.

Trịnh Hiên hỏi dò: “Có thể nói nhiều?”

Phương Duệ lập tức cà khịa: “Tự tin lên đi, tên trong vai trò siêu anh hùng của câu là nói cực kỳ nhiều.”

Hoàng Thiếu Thiên nói nhiều lập tức nói tới chủ đề khác sau khi các bạn cùng phòng phát biểu ý kiến của mình: “Tui kể cho mấy ông nghe, lúc trước khi tui còn đi học…”

Trươc khi Hoàng Thiếu Thiên nghỉ học, có một bạn học nam lớp bên muốn theo đuổi một cô bạn xinh đẹp. Cô bạn kia bảo đồng ý nhưng cậu nhất định phải đánh thắng được toàn bộ các bạn học biết đánh nhau trong lớp mình, trở thành siêu anh hùng thì tới mới đồng ý quen nhau. Nói như vậy chẳng qua là vì muốn đối phương biết khó mà lùi, nhưng không ngờ cậu bạn này lại có đủ can đảm đi khiêu chiến cả thế giới, thế là cậu bạn bắt đầu đi tuyên chiến với từng nhóm một, hành vi “thẳng thắn” như vậy cũng được xem nha là dám làm dám chịu.

Thế nhưng Hoàng Thiếu Thiên lại xem thường việc này, chuyện mà siêu anh hùng làm là đánh nhau vì người khác, còn việc đi đánh nhau vì gái là một chuyện khác không liên quan.

“Nếu như người ta thách đấu với cậu thì cậu đánh chứ?” Bạn học hỏi cậu.

“Đánh chứ!” Hoàng Thiếu Thiên đáp.

“Không phải cậu bảo đây là hai chuyện khác nhau à?”

“Điều này đồng nghĩa với việc người đó đang tán thành tớ.” Hoàng Thiếu Thiên nói. “Người ta đã đưa ra lời khiêu chiến thì sao có thể không nhận chứ?” Hơn nữa, cậu vốn đã học lớp 8 (1), sao có thể không đánh nhau một xíu chứ

  1. Ở Trung, các cấp bậc trường học chia ra như sau:

  • Cấp 1: lớp 1 -> 6
  • Cấp 2: lớp 7 -> 9
  • Cấp 3: lớp 10 -> 12
Nên năm 2 sơ trung chính là lớp 8.

Nhưng lúng túng ở một chỗ, lúc bạn nam này đánh tới lớp Hoàng Thiếu Thiên, cậu ta không thèm khiêu chiến lớp cậu mà đi khiêu chiến lớp bên cạnh.

Rõ ràng đối phương biết lớp này không có ai biết đánh nhau cả.

“Sau đó tui đuổi theo đánh cậu ta trong Vinh Quang một trận để cho cậu ta biết không thể ngông cuồng như thế.” Hoàng Thiêu Thiên nói, “Anh hùng chân tướng luôn ‘giấu nghề’, sao co thể để cậu ta vừa nhìn một cái đã biết thực lực thế nào được?

Nếu muốn trở thành siêu anh hùng thì phải học cách ‘giấu nghề’, lúc bình thường thì giả ngu, khi gặp chuyện mới im lặng xuất hiện.

Trời đêm trong ngày hè, ánh đèn trong phòng 810 của ky túc xá Lam Vũ hơi chập chờn, Dụ Văn Châu mở đèn xem video thi đấu, Trịnh Hiên và Phương Duệ trốn một bên cầm di động nghe Hoàng Thiếu Thiên kể chuyện hồi trẻ, Trịnh Hiên ngáp mấy cái, anh ta cảm thấy mơ hồ, anh ta không hiểu tại sao buổi huấn luyện của Lam Vũ lại có kiểu nói chuyện tâm sự giữa những người bạn như thế này, anh ta buồn ngủ quá rồi, anh ta có thể ngủ ngay…

À, anh ta đang ngủ thiếp đi.

Phương Duê đưa tay đập con muỗi bên tường, lấy nước hoa hàng hiệu xịt hai cái, Phương Duê đột nhiên cảm thấy bành trướng, sau đó châm lửa “Noi thật này, Hoàng Thiếu, tui không cảm thấy hành vi bắt nạt người chơi bình thường trong game của cậu là hành động của một siêu anh hùng đâu. Cậu nên làm chuyện lớn chứ.” Hắn chân thành đề nghị Hoàng Thiếu Thiên, “Ví dụ như xông lên đánh chết đối thủ lúc đánh nhau với Bá Đồ và Gia Thế chẳng hạn, tui đảm bảo cậu sẽ trở thành siêu anh hùng trong mắt những chiến đội khác…”

“Đúng rồi, tui đề nghị cậu đánh Gia Thế nhé, có người bảo đội trưởng Hàn Văn Thanh của Bá Đồ đánh nhau cực hăng.”

Hoàng Thiếu Thiên đang vui vẻ uống nước thì nghe Phương Duệ nói vậy, sợ tới mức sặc nươc luôn, ngay cả xoang mũi cũng cảm thấy có chút ê ẩm quạt quay vù vù ce lấp tiếng ve kêu và tiếng ho khan của cậu, Hoàng Thiếu Thiên lập tưc giả vờ già dặn nói: “Nghe bảo đội rưởng Diệp Thu của Gia Thế “giấu nghề” đấy, nghe bảo anh ta đã đạt đai đen 18 đẳng của Teakwondo (2) đấy, có lẽ anh ta còn biết uýnh nhau hơn cả Hàn Văn Thanh nữa, cho nên tui quyết định tha cho Gia Thế một lần.”

  1. Taekwondo chia thành 2 phái là IFT và WFT, trong đó IFT có 18 bậc tiếng gọi là 18 đẳng và cấp. Cấp 10 & 9 là đai trắng, cấp 8 & 7 là đai vàng, cấp 6 & 5 là đai lục, cấp 4 &3 là đai xanh, cấp 2 & 1 là đai đỏ. Sang đai đen sẽ gọi là: nhất đẳng, nhị đẳng, tam đẳng, tứ đẳng, ngũ đẳng, lục đẳng, thất đẳng, bát đẳng, cửu đẳng. Taekwondo đai đen 18 đẳng tức là câp đai đen cửu đẳng (hay còn gọi là đại sư).
Còn về WTF có 9 trình độ (gọi là ‘geup’) và 10 đẳng đai đen gọi là ‘danlpoom’ và ‘dan’ gồm: geup 8 là đai trắng, geup là đai vàng, geup 4 đến 6 là đai xanh, geup 1 đến 3 là đai đỏ, đai đen chia thành 10 đẳng.

“Taekwondo có đai đen 18 đẳng?” Phương Duệ nghi ngờ hỏi.

“Sao ông nói nhiều thế, tui thấy ông mới là tên lắm chuyện ý.” Hoàng Thiếu Thiên chỉ trích.

Phương Duệ: ?

“Nhưng anh hùng thì phải làm một vài chuyện nó cool ngầu cơ, toàn là những chuyện cực kỳ nhiệt huyết, không nhất định phải cứu thế giới nhưng vẫn phải là chuyện làm người khác xem như là gương.” Phương Duệ phản bác cực kỳ hợp lý, “Hơn nữa họ phải nổi tiếng lúc còn trẻ.”

“Lúc trước ở trường tui từng làm chuyện rất lợi hại!” Hoàng Thiếu Thiên lập tức nói, bước đầu trở thành siêu anh hùng là phải để cho mọi người trong trường biết một chuyện --- cậu rất ngầu.

Cậu vỗ tay cái bộp, kiêu ngạo nói: “Tui trốn học ra ngoài chơi game, sau đó gặp chủ nhiệm Vương, ông ấy là chủ nhiệm lớp tui, ông ấy bắt được tui, sau đó trong luc tui bỏ chạy trèo tường thì không cẩn thận nhấc chân đạp bay tóc giả của ổng…”

Phương Duệ hít sâu một hơi, ngay cả Dụ Văn Châu cũng ngẩng đầu nhìn Hoàng Thiếu Thiên cứ như đang nghĩ đến hậu quả mà cậu phải nhận.

“Kết quả tui phải đọc bảng kiểm điểm trước mặt cả trường.” Hoàng Thiếu Thiên nói, “Thế nào, có phải nhiệt huyết lắm không?”

“Quá trình rất đủ, phần kết cũng có cảm giác.” Phương Duệ bình luận.

“Mịa nó, ông thì biết gì, kết cục rất vang dội.” Hoàng Thiêu Thiên nói, “Cả trường đều biết Hoàng Thiếu Thiên trẻ tuổi đã dũng cảm vạch trần sự thật chủ nhiệm Vương nổi tiếng soi mói đã 50 đã đội tóc giả đó! Cái này chẳng lẽ còn chưa đủ nhiệt huyết, chưa đủ ngầu, chưa đủ để người khác xem là tấm gương à?”

Anhhungf nên có tinh thần dũng cảm và can đảm hành động giống như Gryfindor (3)!

  1. Gryfindor là một trong 4 nhà sinh hoạt và học tập của trường Hogwarts trong phim Harry Potter. Nhà Gryfindor chú trọng vào lòng dũng cảm, tinh thần thượng võ và tính táo bạo. Ngoài ra còn có ba nhà là Hufflepuff đề cao sự chăm chỉ, lòng trung thành, sự quả quyết, tính kiên nhẫn, tình hữu nghị và chơi đẹp chứ không phải là năng khiếu của từng thành viên. Nhà Ravenclaw thì đề cao trí thông minh, tri thức, óc sáng tạo và khiếu hài hước dí dỏm. Cuối cùng là nhà Slytherin, giống như nhà sáng lập Salazar Slytherin, nhà Slytherin đề cao tham vọng, xảo quyệt, khả năng lãnh đạo và sự tháo phát, nón Phân loại còn nói rằng phù thủy nhà Slytherin sẽ bất chap tất cả để đạt được điều họ muốn.
“… Cũng được, nhưng tấm gương đã vỡ nát lúc cậu đọc bảng kiểm điểm rồi đó.”

Phương Duệ vẫn tiếp tục tranh cãi, Hoàng Thiếu Thiên bỏ bơ cho Phương Duệ mà đi tới hỏi Dụ Văn Châu: “Anh sinh nhật lúc nào?”

Đề tài chuyển nhanh vô cùng nhưng Dụ Văn Chân vẫn thành thật đáp: “Tháng hai.”

“Tui tháng tám.” Hoàng Thiếu Thiên đáp lời, cậu giả vờ như vừa phát hiện hôm nay là ngày mấy vậy, cực kỳ ngạc nhiên liếc nhìn di động, “Vừa khéo mai là sinh nhật tui --- các cậu định tặng tui cái gì?”

Hương Duệ lập tức nằm dài, giả vờ như mình là Trịnh Hiên, hắn cảm thấy tên Hoàng Thiếu Thiên này âm hiểm thật, làm màu cả buổi chỉ để đưa ra câu hỏi này, sau đó dẫn dắt từ sinh nhật của Dụ Văn Châu tới sinh nhật của mình vào ngày mai để nhắc khéo quà từ bọn họ! Giảo hoạt, cực kỳ giảo hoạt, Phương Tiểu Duệ hắn chịu thua.

Trí mưu cũng là điều kiện để trở thành siêu anh hùng, Hoàng Thiếu Thiên nghĩ thế.

Trịnh Hiên bị Phương Duê đột nhiên nằm dài dọa hết hồn, anh ta giật mình tỉnh dậy, suýt nữa cho rằng Phương Duệ muốn đánh người trên giường. Mơ mơ màng màng hiểu được chuyện gì đang xảy ra, Trịnh Hiên ngay thẳng hỏi: “Hoàng Thiếu, cậu còn làm sinh nhật à? Không thấy xấu hổ hả?”

“Lời ấy là có ý gì?” Hoàng Thiếu Thiên giật mình, không lẽ bây giờ trời đất qhay đổi, người đời không xem việc tổ chức sinh nhật là vinh dự nữa à?

“Các bạn nam hiện tại không thích làm sinh nhật nữa.” Trịnh Hiên ngáp mấy cái liên tiếp, “Tui cũng thế nè, nếu không phải mẹ tui nhắc thì tui sẽ không nhớ được nay là ngày mấy tháng mấy… Dù sao cũng không phải mấy cô bé, để ý chuyện này làm gì?”

Lời này chọc Hoàng Thiếu Thiên chạy đến cãi nhau với Trịnh Hiên, quá đáng rồi đấy, đây là kỳ thị giới tính đó nha!

Mặc dù Hoàng Thiếu Thiên cảm thấy lời này của Trịnh Hiên không đúng nhưng cậu vẫn quyết định năm nay không tổ chức sinh nhật, cậu muốn để cho Trịnh Hiên thấy, cậu chú ý chuyện này không phải do mình có trái tim thiếu nữ. Nhưng cậu đã xin nghỉ với Ngụy Sâm rồi, thế là Hoàng Thiếu Thiên về nhà đúng hạn, cậu nghiêm túc nói với mẹ mình: “Năm nay con không tổ chức sinh nhật!”

Câu nói này làm Hoàng Thiêu Thiên bị mẹ mang theo chổi rượt chạy hai con đường, cũng làm Hoàng Thiếu Thiên có cảm giác mâu thuẫn khi thấy cái chổi của ma đạo học giả, mẹ vừa rượt vừa mắng cậu: “Con mịa nó chứ thằng chêt tiệt này! Có biết là mẹ mày đã dùng bao nhiêu sức để sinh mày không mà mày nghĩ sinh nhật chỉ dành cho mỗi mình mày thế? Là kỷ niệm mẹ mày mang thai mười tháng cực kỳ khổ cực mới sinh ra mày đấy! Ai cho mày lá gan lớn thế hả! Đứng lại cho mẹ, bây giờ mẹ phải đánh mày một trận! Mày đứng lại cho mẹ!”

Do dự sẽ thua trận, đứng lại cũng sẽ bị hành hung, Hoàng Thiếu Thiên trốn rất nhanh, anh hùng thật sự sẽ không tinh toán chuyện nhỏ như này với mẹ của mình. Cậu chạy vượt qua quán lòng mề, ngửi thấy một mùi thơm, sau đó chạy qua tiệm sủi cảo tôm, cậu nuốt nước bọt, ucoosi cùng không thèm quay đầu mà chạy qua tiệm vịt quay… Cậu giả vờ như bây giờ mình đang chơi game, giây phút này đang chạy qua từng cột mốc một, mục tiêu là BOSS phía trwocs. Đây không phải là quảng trường thời đại của New York, tháp Eiffel ở Paris hay tháp đồng hồ Big Ben tại London...

Hoàn Thiếu Thiên chạy rất nhanh, trông giống như một chàng thiếu niên hoạt bát và náo nhiệt, cuối cùng cậu chạy vào một tiệm bánh gato, trốn sau tủ của tiệm mới tránh được một trận.

Sau khi giải quyết nguy cơ, Hoàng Thiếu Thiên thở hồng hộc, nhô đầu ra từ sau tủ bánh, lúc này cậu mới thấy chị gái nhân viên cười với mình: “Bạn học, xin hỏi có phải bạn tên là Hoàng Thiêu Thiên không?”

Hoàng Thiếu Thiên ngạc nhiên, cậu nổi tiếng thế rồi hả? Cậu vui vẻ, có phải chị gái này chuẩn bị xin chữ ký cậu không? Sau đó nói là tôi rất thích cậu gì đấy, ôi trời, làm cậu thấy ngại quá trời...

“Không sai, tôi là Hoàng Thiếu Thiên.” Chàng trai gật đầu.

“Thế à.” Chị gái xinh đẹp mỉm cười giống như bức tranh Mona Lisa, sau đó chị nói một câu cực kỳ đáng sợ, “Chủ nhiệm Vương là ba của tôi.”

“...”

Hoàng Thiếu Thiên trợn to mắt đứng đơ ra đấy, vừa hay chủ nhiệm Vương mặc tạp dề đi ra từ sau bếp, hai người mắt to trừng mắt lớn, nhìn nhau rất lâu cho đến khi chị gái xinh đẹp kêu một tiếng: “Ba ----“

Hoàng Thiếu Thiên suýt nữa cũng kêu ba theo, mặc dù cậu không gọi thành tiếng nhưng chủ nhiệm Vương đã cầm cây xúc trong tay: “Hoàng Thiếu Thiên! Cậu ở trường phá nhiều lần vậy chưa đủ còn chạy tới đây dạy hư con gái tôi đấy à? Cậu đứng đó cho tôi! Đừng chạy! Không bắt được cậu thì tôi viết ngược họ Vương của tôi lại!”

“Viết ngược lại cũng vậy thôi mà!” Hoàng Thiếu Thiên hít sâu một hơi rồi bắt đầu cuộc chạy marathon lần hai của mình, cậu quay đầu lại đưa tay bắt lấy quả cà chua mà chủ nhiệm Vương nem tới, đặt bên môi cắn một miếng, trong khoang miệng toàn mùi chua ngọt: “Cảm ơn, cảm ơn! Chủ nhiệm, em biết thầy thích em nhất mà!”

Chạy trốn dưới trời chiều, Hoàng Thiếu Thiên lúc này mới cảm thấy mình khá giống siêu anh hùng --- giống kiểu bị thế lực xấu truy bắt, còn cần một cơ hội để phản kích.

Cuối cùng con gái của chủ nhiệm Vương lao ra xách một già một trẻ về cửa hàng, chị khách sáo mời Hoàng Thiếu Thiên chọn một cái bánh xem như lời xin lỗi cho hành động vô lý của ba mình. Hoàng Thiếu Thiên vừa nghe thì nghĩ: Còn có kiểu chuyện tốt như vậy luôn à? Cảm phiền lần sau chủ nhiệm cũng đuổi chạy cậu thêm mấy lần nữa, cậu sẽ tới chịu trận mà!

Hoàng Thiếu Thiên chọn bánh sinh nhật, dù sao cũng phải nói lời xin lỗi với mẹ, cậu sẽ bảo đảm với bà sau này sẽ làm sinh nhật mỗi năm, năm nào cũng cảm ơn mẹ đã sinh cậu ra để làm phiền thế giới này, mẹ đã cực khổ rồi!

Chàng trai nghĩ một lát, đều do tên Trịnh Hiên kia cả, nếu không phải cậu ta thì bây giờ cậu đang ngồi trong phòng điều hòa ở nhà chứ đâu ở đây?

“Cậu là học sinh thể dục hả?” Chị gái nhân viên đưa cậu bánh gato, cười híp mắt nói: “Tôi thấy cậu chạy rất mạnh đó!”

“Không, tui sinh ra để làm siêu anh hùng.” Hoàng Thiếu Thiên lắc lắc ngón tay, “Mặc dù thấy thế giới này yên bình lắm nhưng tui biết luôn có nguy cơ khắp nơi, mà tui nhất định sẽ cứu thế giới này...

“Cậu thích cứu ai thì đi cứu đi! Edison cũng được!” Chủ nhiệm tum lấy cậu ném ra ngoài.

Edison cái gì, Ái Địch (4) là ai? Hoàng Thiếu Thiên không phản ứng kịp, ngẩn người suy nghĩ. Nhưng bây giờ đã có bánh sinh nhật rồi, cậu phải nhanh chóng về nhà thôi – Hoàng Thiếu Thiên cầm bánh gato chạy nhanh về nhà, vừa mở cửa đã thấy mẹ đang lau nước mắt, bảo đứa bé lớn rồi không thích làm sinh nhật nữa, mẹ rất đau lòng, cậu đã từ con chim nhỏ trở thành chim ưng lớn mạnh bay được khắp nơi, mà bà đã già rồi, không đợi cậu về được...

  1. Đồng âm
Hoàng Thiếu Thiên nghiêm túc cảm thấy ví dụ này không đúng lắm, cậu xem phim phóng sự rồi, chim ưng lớn luôn vứt bỏ chim ưng nhỏ từ trên vách núi cheo leo xuống để cho nó có thể tự bay được... Nhưng trời đất bao la, mẹ là lớn nhất, Hoàng Thiếu Thiên ho nhẹ một cái để mẹ phân cho cậu một chút chú ý: “Ai bảo con không trở lại?” Cậu nói, “Đi có xa thì con cũng phải về nhà ăn sinh nhật chứ.”

Cậu nhóc có bị trung nhị (5) nghịch ngợm lúc tuổi dậy thì cỡ nào đi nữa thì cũng sẽ có luc tỉnh ngộ, không sinh nhật không đồng nghĩa là phóng khoáng ngông nghênh, đây không phải là chuyện mà siêu anh hùng có thể làm, đây là một hành động không tôn trọng với công ơn sinh thành của mẹ.

  1. Trung nhị là hội chứng tuổi dậy thì, thường để chỉ chứng tâm lý bất thường xảy ra với các thiếu niên trong tuổi dậy thì.
Vừa hay Hoàng Thiếu Thiên đã nghĩ được cách phản bác Trịnh Hiên rồi, cậu dám cược cái tên kia năm nào cũng muốn nhận được bàn phím và chuột làm riêng cho mình, tên kia nhất định luôn mong chờ sinh nhật đó!

Người ấy à, vẫn yêu mẹ nhất, bà sờ đầu cậu, cậu có thể chạy về đã vui rồi, mẹ nói dỗi: “Về thì về được rồi, mua bánh gato làm gì, trong nhà đã mua giúp con rồi...”

“Đây là fans tặng con.” Hoàng Thiếu Thiên nói khoác không biết ngại, mặc dù cậu cảm thấy nếu chủ nhiệm Vương nghe được sẽ giận tới mức vứt tóc giả xuống.

“Thế con mang một cái tới Lam Vũ đi.” Ba nói, “Bạn cùng phòng của con ngày thường phải chịu nghe đống lời nói nhảm của con sợ cũng cực khổ lắm, hiếm khi con về nhà một lần, có thể ở lâu mây ngày để họ vui vẻ ở trong ký túc một chút...”

Hoàng Thiếu Thiên: ???

Đây là ba ruột thiệt luôn.

Cậu cầu nguyện với ngọn nến, nhất bái thiên địa (6) là chúc ba mẹ sức khỏe, nhị bái cao đường (7) là chúc cậu nhanh chóng debut để giành giải quán quân, ba là phu thê giao bái (8)... Ý phi phi phi, ba là chúc cậu có thể trở thành một siêu anh hùng thật sự.

  1. (7) (8) là ba câu dành cho mấy cuộc hôn lễ ở TQ, nhất bái thiên địa là cúi đầu lạy trời đất, nhị bái cao đường là cúi đầu lạy ba mẹ, phu thê giao bái là vợ chồng cúi đầu lạy nhau. Chắc là Hoàng Thiếu xem phim nhiều bị nhiễm =)))))))))))))))))
Cậu thổi tắt ánh nến, nghe mẹ nói: “Lúc bé con ngày nào cũng muốn làm sinh nhật bởi vì có thể ăn bánh gato, mẹ không mua cho con thì con sẽ khóc bảo mình số khổ, mặt nhăn như đít khỉ, cả đầu óc chỉ nghĩ tới bánh gato thôi. Mẹ hỏi con, Thiêu Thiên à, sao con thích sinh nhậ thế? Lúc đó con nói với mẹ ---“

“Bởi vì phải để cho thế giới biết, con đến rồi!”

Hoàng Thiếu Thiên kinh hãi, câu nói triết lý như vậy là do cậu nói đó hả? Nghe đáng yêu thật đó, quả nhiên là cậu, xem ra từ bé, cậu đã muốn có sự nghiệp lừng lẫy rồi.

Mẹ ôm tay nói: “Sau đó me hỏi con, để thế giới biết con đến rồi có ích gì?”

Bà cười cười cắt bánh gato cho cậu: “Con đap, thế thì thế giới mới biết ba mẹ của Hoàng Thiếu Thiên là ai.”

“Năm sau chắc đã debut rồi, cố lên.” Ba vỗ vai cậu, “Ba mẹ tin tưởng con, lúc trẻ nên cố gắng hết sức để theo đuổi lý tưởng của mình, nếu không sau này già rồi không chạy nổi đâu.”

Hoàng Thiếu Thiên nghĩ, cậu còn chạy trốn nổi, hôm nay cậu chạy mấy ngàn mét đấy, chạy mệt lắm, nhưng bây giờ là tuổi theo đuổi giấc mơ mà. Ba mẹ cho phép cậu đuổi theo giấc mơ của mình, cậu cũng phải để thế giới này biết câu là ai để ba mẹ tự hào về cậu.

Cậu muốn làm siêu anh hùng của ba mẹ.

Hôm sau Hoàng Thiếu Thiên mang bánh gato về Lam Vũ, Phương Duệ vừa thấy bánh gato đã nghe thấy tiếng bụng đanh trống, Hoàng Thiêu Thiên thành công dùng suy nghĩ của mình để phản bac Trịnh Hiên, Trịnh Hiên ngậm mồm không cãi được: “Không lẽ năm nào Hoàng Thiếu cậu cũng nhận được quà à?”

“Không, nhưng đây là chỗ khác nhau của tui và cậu.” Hoàng Thiếu Thiên nói, “Siêu anh hùng không bao giờ quay đầu để xem quà cáp.”

“Sinh nhật vui vẻ.” Dụ Văn Châu nói, “Bọn này có mua quà cho cậu.”

Hoàng Thiếu Thiên không ngờ mình có quà thật, cậu thả bánh xuống đi xem quà, phát hiện là một móc chìa khóa, ở giữa còn ghi mấy chữ “Siêu anh hùng”.

Oa, tuyệt thế!

Ơ, có phải in sai chỗ nào không... Hoàng Thiếu Thiên nháy mắt một cái, cẩn thận nhìn lại, bên trên ghi: Siêu anh hùng nói nhiều, nhưng hai chữ nói nhiều viết rất nhỏ.

Hoàng Thiếu Thiên quay đầu: “Có phải chữ này có vấn đề không?”

“Làm theo yêu cầu đó, nhưng nhân viên cửa hàng viết nhầm đó.” Phương Duệ đang ăn bánh cực nhanh.

À, ra thế... Có thể chấp nhận lý do này. Bọn họ mua quà cho cậu là vui rồi. Hoàng Thiếu Thiên chuẩn bị nói cảm ơn thì đột nhiên nhớ một chuyện: “Viết sai thì chắc nhân viên sẽ trả lại tiền hoặc giảm giá hả?”

“Đúng thế!” Khóe miệng Trịnh Hiên còn dinh bơ, “Trả lại tiền, cái này tặng không đó.”

“...”

Sự cảm động của cậu nên để cho chó ăn đi rồi.

“Chóa!” Hoàng Thiếu Thiên trách họ.

“Gâu!” Phương Duệ ăn miếng bánh gato của Hoàng Thiếu Thiên.

Mặc dù móc chìa khóa này rất bình thường nhưng Hoàng Thiếu Thiên vẫn dùng nó, cậu treo chìa khóa lên, chỉ cần cầm chìa khóa về nhà thì cậu cảm thấy tràn ngập sức mạnh, luôn tin rằng mình có thể trở thành siêu anh hùng.

Nghe được chưa, thế giới? Cậu đến rồi!

[KÊNH THẾ GIỚI]

[Dạ Vũ Thanh Phiền] Đến rồi, đên rồi, đến rồi, BOSS ở trong đường này, mọi người mua tới cướp!

[Vương Kiệt Hi đẹp trai nhất] Con mọe nó, Dạ Vũ Thanh Phiền lại đế nữa rồi!!!

Xem đi, cậu nói được là làm được.


[3]

Mùa giải thứ tám, Lam Vũ thua Luân Hồi ở trận cuối, Hoàng Thiếu Thiên thậm chí còn không được ra đấu đã thua trận rồi. Lúc đối mặt với phỏng vấn của phỏng viên, cậu không muốn nói gì hết, mà mùa hè ở Lam Vũ cứ bắt đầu như thế.

Sau khi chiến đội co nghỉ, Hoàng Thiếu Thiên trở về nhà, cậu không còn là cậu nhóc thể hiện rõ tâm trạng trên mặt nữa rồi, thi đấu vừa là sở thích cũng là công việc, không thể để nó làm ảnh hưởng tâm trạng của ba mẹ được... Sau khi Hoàng Thiếu Thiên về nhà, cậu uống sữa chua rồi ôm dưa hấu cùng ăn cùng xem đá bóng với ba, mang bình nước đi theo mẹ lên ban công tưới cây, còn lấy bình coca cola ở trong tủ lạnh uống, nói chung hành động cực kỳ bình thường.

Hôm sinh nhật, một nhà ba người cùng nhau ăn bánh gato, vui vẻ chúc mừng một trận. Sau đây Hoàng Thiếu Thiên tạo một tài khoản phụ, cậu tính đi giúp Lam Khê Các, lúc cậu ra ngoài rót nước thì nghe ba mẹ đang nói chuyện, mặc dù tiếng TV rất lớn nhưng cậu vẫn nghe được họ nói gì.

“Trên mạng đang nói cái gì thế?” Mẹ hỏi, “Sao lại bảo lần này Lam Vũ thua rất thảm, đội trưởng đội phó phải chịu trách nhiệm? Sao còn có người bảo Thiếu Thiên quá ngạo mạn?”

“Thằng bé thua nên không muốn nói chuyện ấy mà...” Ba nói, “Cho nên mới làm người ta thấy thằng bé ngạo mạn...”

“Bọn họ hoàn toàn không hiểu Thiếu Thiên.” Mẹ không vui nói, “Em phải trả lời cái này.” Mẹ cầm kính mắt, híp mắt đánh chữ, “Phải nói với bọn họ, giỏi thì tự đi mà đấu.”

“Ôi, em thế này là gây war đó.” Ba cầm lấy điện thoại, “Phải đáp à, quán quân mùa sau nhất định là Lam Vũ.”

Hoàng Thiếu Thiên đóng cửa, trên bàn còn sót nửa bình coca cola, cậu uống sạch nó rồi nằm lên giường.

Điều kiện phải có để trở thành siêu anh hùng không phải có bề ngoài hơn người, cũng không phải là suy nghĩ muốn cứu thế giới đầy ngốc nghếch kia.

Mà là trái tim muốn bảo vệ người khác, là bảo vệ tâm trạng cho người khác.

Cho dù năm nay cậu bao nhiêu tuổi, cậu lấy được thành tích thế nào, cho dù ba mẹ có cùng thời đại với cậu hay không, cho dù họ bình thường vô cùng...

Thì bọn họ vẫn luôn là siêu anh hùng của cậu.

Sinh nhật vui vẻ, Hoàng Thiếu Thiên, cậu tự nhủ trong lòng ---- cậu đã cho thế giới này biết, cậu đến rồi ư?


[4]

Làm cách gì để đối măt với câu nói sau khi kết thúc trận đấu giải mùa thứ tám của Hoàng Thiếu Thiên “Tui không muốn nói gì cả”?

Hoàng Thiếu Thiên tự kiểm điểm: Bởi vì sau này cậu sẽ làm siêu anh hùng! Sinh nhật vui vẻ, bánh gato hôm nay ăn ngon không, ba tui làm đó! Ông ấy vẫn lôn xem cậu thi đấu!

....

[Hoàng Thiếu Thiên tài giỏi nhất] Quán quân mùa sau nhất định là Lam Vũ!

[Hoàng Thiếu Thiên tài giỏi nhất] Sinh nhật vui vẻ, cậu tuyệt nhất, thế giới sẽ biết tên cậu! (ngón tay cái)

........

.......

Hoàng Thiếu Thiên V: Bởi vì tui muốn nói nhiều sau khi đạt giải vô địch vào mùa sau.


[5]

Cậu muốn làm siêu anh hùng chứ?

Muốn chứ, Hoàng Thiếu Thiên trả lời, nói được làm được.

Sau khi mọi người thay phiên nhau phát biểu cảm nghĩ, cậu cầm cúp quán quân của giải do đồng đội đưa qua, trong trận đấu cuối, Hoàng Thiếu Thiên trực tiếp hi sinh Dạ Vũ Thanh Phiền một cách cực ngầu để đồng đội có cơ hội chiến thắng.

“Ngoài các đồng đội, tôi nghĩ mình phải cảm ơn ba mẹ của tôi.”

Có phải hôm nay con trai của ba mẹ đã là, siêu – anh – hùng?

[END]

Tác giả có lời muốn nói:

Cùng Thiếu Thiên trải qua sinh nhật thứ tư!! Kéo thâp toàn bộ trình độ của team là tui á... Lâu quá rồi không viết đồng nhân toàn chức á.

(Lần này bị nhốt lại học thật,

Nhưng tui vẫn rất thích Thiếu Thiên, đây là một cậu trai khiến người ta tràn ngập năng lượng.

Thực ra tui cũng thích Phương Duệ trong bản này nữa, Duệ đói bụng chụp bánh.jpg)
 
Last edited:

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#2
Điều kiện phải có để trở thành siêu anh hùng không phải có bề ngoài hơn người, cũng không phải là suy nghĩ muốn cứu thế giới đầy ngốc nghếch kia.

Mà là trái tim muốn bảo vệ người khác, là bảo vệ tâm trạng cho người khác.

Cho dù năm nay cậu bao nhiêu tuổi, cậu lấy được thành tích thế nào, cho dù ba mẹ có cùng thời đại với cậu hay không, cho dù họ bình thường vô cùng...

Thì bọn họ vẫn luôn là siêu anh hùng của cậu.
Số 4, Siêu anh hùng
 

Ail

Lure like như hack
Thần Lĩnh
Bình luận
338
Số lượt thích
1,538
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Hoàng Thiếu, Dụ đội, Tiểu Lư !!!
#3
Điều kiện phải có để trở thành siêu anh hùng không phải có bề ngoài hơn người, cũng không phải là suy nghĩ muốn cứu thế giới đầy ngốc nghếch kia.

Mà là trái tim muốn bảo vệ người khác, là bảo vệ tâm trạng cho người khác.

Cho dù năm nay cậu bao nhiêu tuổi, cậu lấy được thành tích thế nào, cho dù ba mẹ có cùng thời đại với cậu hay không, cho dù họ bình thường vô cùng...

Thì bọn họ vẫn luôn là siêu anh hùng của cậu.
4 Bá Đồ
 

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#4
Số 4. Trái tim
Điều kiện phải có để trở thành siêu anh hùng không phải có bề ngoài hơn người, cũng không phải là suy nghĩ muốn cứu thế giới đầy ngốc nghếch kia.

Mà là trái tim muốn bảo vệ người khác, là bảo vệ tâm trạng cho người khác.

Cho dù năm nay cậu bao nhiêu tuổi, cậu lấy được thành tích thế nào, cho dù ba mẹ có cùng thời đại với cậu hay không, cho dù họ bình thường vô cùng...

Thì bọn họ vẫn luôn là siêu anh hùng của cậu.
 
Last edited:

Katakara

Chuột trắng Kho lương, moi gạo kiếm đường
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,240
Số lượt thích
7,942
Location
Nơi nào xa xa ấy
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
#5
Điều kiện phải có để trở thành siêu anh hùng không phải có bề ngoài hơn người, cũng không phải là suy nghĩ muốn cứu thế giới đầy ngốc nghếch kia.

Mà là trái tim muốn bảo vệ người khác, là bảo vệ tâm trạng cho người khác.

Cho dù năm nay cậu bao nhiêu tuổi, cậu lấy được thành tích thế nào, cho dù ba mẹ có cùng thời đại với cậu hay không, cho dù họ bình thường vô cùng...

Thì bọn họ vẫn luôn là siêu anh hùng của cậu.
4, đối thủ
 

Thaonguyen68

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
20
Số lượt thích
79
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ đội đỉnh nhất thế giới không có tay tàn gì cả
#6
Điều kiện phải có để trở thành siêu anh hùng không phải có bề ngoài hơn người, cũng không phải là suy nghĩ muốn cứu thế giới đầy ngốc nghếch kia.

Mà là trái tim muốn bảo vệ người khác, là bảo vệ tâm trạng cho người khác.

Cho dù năm nay cậu bao nhiêu tuổi, cậu lấy được thành tích thế nào, cho dù ba mẹ có cùng thời đại với cậu hay không, cho dù họ bình thường vô cùng...

Thì bọn họ vẫn luôn là siêu anh hùng của cậu.
Số 4, Hogwarts
 

Bình luận bằng Facebook