Hoàn [CMSN Forum 2021][Vương Dụ] Lễ vật đêm Giáng Sinh

Yari

Phó bản trăm người
Thần Lĩnh
Bình luận
80
Số lượt thích
325
Location
Đội tuyển Quốc gia
Fan não tàn của
Diệp đội
#1
MỪNG FORUM TRÒN 4 TUỔI!:omtim
-----
LỄ VẬT ĐÊM GIÁNG SINH
Link gốc: 落华止弦
Convert: @Thobeo
Edit: Yari
Beta: @Nhan Uyển Đình

-----

"Đội trưởng đội trưởng đội trưởng, hôm nay là đêm Giáng sinh đó, ai dà, cậu có chuẩn bị gì để tặng cho tui không, nghe nói Liên minh sẽ tổ chức tiệc tối Giáng sinh, tui đoán chắc cũng là để mọi người tụ hội vui chơi giải trí ha, ôi chao tiểu Lư à anh đây đã dày công chọn quà cho nhóc đó nha, hahaha không nói cho nhóc là thứ gì đâu, muốn biết thì đợi đến khuya anh sẽ cho nhóc biết..."

Diệp Tu bị hắn lải nhải đến đau đầu nói: "Cần gì tiệc Giáng sinh, có một Hoàng Thiếu Thiên quá đủ rồi. Nhìn xem, thật náo nhiệt."

Vương Kiệt Hi ở bên cạnh đồng cảm gật đầu.

“Ngày lễ náo nhiệt mà, đương nhiên phải ồn ào hơn rồi.” Dụ Văn Châu đứng đối diện cười cười.

"Anh Kiệt, mang táo Vi Thảo chúng ta đem theo tặng cho mọi người đi." Vương Kiệt Hi quay sang Cao Anh Kiệt bảo.

"Há, hành động này của chú hơi giống trong phim truyền hình Mộc Tranh xem rồi đó. . ." Diệp Tu trêu đùa.

Vương Kiệt Hi nhìn thoáng qua Diệp Tu một cách khó hiểu, sau đó giống như nghĩ tới điều gì.

Trương Giai Lạc vỗ đùi: "Ha ha ha ha ha, đúng đúng đúng, Vương đội giống như mấy tổng giám đốc bá đạo hay nói 'Trời lạnh rồi, cho Vương thị phá sản đi’ đang giới thiệu con trai cho đối tác nhà mình ấy."

Tôn Triết Bình: "Trương Giai Lạc tôi đã bảo cậu bình thường bớt xem phim truyền hình lại!"

Cao Anh Kiệt là một đội viên ngoan ngoãn, cậu ngay lập tức lần lượt đem táo ra tặng cho các vị tiền bối.

Hoàng Thiếu Thiên nhận lấy quả táo sau đó bị lôi đi tám nhảm cả năm phút, Diệp Tu nhận được táo liền gặm kết quả nhăn mặt vì táo bị chua, Tôn Triết Bình bị ép gọt táo cho Trương Giai Lạc. . . Còn Dụ Văn Châu thì nhìn quả táo với vẻ mặt không rõ ý tứ.

Dụ Văn Châu: "Đây là táo Vi Thảo tặng à, cảm ơn nhé."

Cao Anh Kiệt: "Không không không, Dụ tiền bối, đây là đội trưởng tặng riêng cho anh ạ. Đội trưởng còn nhấn mạnh rằng quả táo này không giống với những quả khác nữa."

Cao Anh Kiệt ở trong lòng tự lặng lẽ cho mình một like. Mấy người bảo quan hệ của Vi Thảo với Lam Vũ không tốt á? Không tốt mới là lạ. Nhìn đi, đội trưởng bọn tôi quan tâm đội trưởng Dụ nhiều biết bao.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Cao Anh Kiệt tránh sang một bên tâm sự nhỏ to với Kiều Nhất Phàm. Còn ở bên kia, Vương Kiệt Hi cùng Dụ Văn Châu thì lại “tình cờ gặp nhau”.

"Vương đội, vì sao anh lại đặc biệt đem táo đến tặng thế?" Dụ Văn Châu đột nhiên hỏi một câu.

"Đêm Giáng sinh không phải thường có tập tục tặng quả bình an sao?" Vương Kiệt Hi hơi sốt sắng, chẳng lẽ là bị nhìn ra?

"Quả táo cũng không phải chỉ mang cái tên quả bình an thôi đâu, anh nên biết lúc trước Adam và Eva ăn táo cũng là, là trái cấm…" Giọng điệu Dụ Văn Châu có chút kỳ quái.

"…" Phản ứng của Vương Kiệt Hi lập tức bị chệch nhịp, sớm biết thế liền không nói với Anh Kiệt mang táo tặng, để cậu đi như vậy, cậu nhóc chắc không có cảm giác gì với Dụ Văn Châu đâu... ừm... cũng có lẽ có chút... cảm giác... nhỉ. Không không không, anh đang suy nghĩ gì vậy chứ, nói như vậy chính là Anh Kiệt không nhận ra mấy quả táo kia có vấn đề gì đâu? Vương Kiệt Hi liền tiến đến: "Thật ra là không nghĩ sâu xa đến vậy, tuy vậy tôi đem tặng tất cả mọi người, cũng không thể đều mang ý đó."

"Tôi đùa chút thôi." Vương Kiệt Hi luôn cảm thấy hôm nay Dụ Văn Châu có chút kỳ quái, giống như tự thả lỏng bản thân vậy.

Lục lọi tìm kiếm trên người, Vương Kiệt Hi lấy ra một cái hộp, đưa cho Dụ Văn Châu.

"Quà Giáng sinh, cho cậu." Bên trong là một cái thắt lưng.

Không biết có phải do ảo giác của Vương Kiệt Hi hay không, thế quái nào anh lại thấy ánh mắt Dụ Văn Châu càng ngày càng kì lạ...?

Ánh trăng bị mây phủ mờ, toàn thân Dụ Văn Châu khuất trong bóng tối, không thể nhìn rõ ràng.

"Ha ha, có thể có hàm nghĩa gì... chứ..." Chưa dứt lời, Vương Kiệt Hi nhìn thấy ở phía sau Dụ Văn Châu có cái thứ gì đang lắc lư, giống như... cái đuôi?

“Đội trưởng! Bọn em chuẩn bị về khách sạn, anh có muốn đi cùng không ạ!” Giọng của Cao Anh Kiệt truyền đến từ xa.

“Tôi cũng phải đi đây. Hẹn gặp lại Vương đội.” Dụ Văn Châu cười với Vương Kiệt Hi, lướt qua anh rời đi.

Không có đuôi… Chắc là nhìn lầm thôi, làm sao có thể có đuôi chứ, anh đang nghĩ gì thế này. Vương Kiệt Hi bật cười nhẹ, bước nhanh ra cổng, rời đi cùng với mọi người.
.
.
.
.
.
"Vương Kiệt Hi, Giáng sinh vui vẻ, tôi đem quà đến tặng anh, mau tỉnh lại."

Trong mơ màng, Vương Kiệt Hi cảm thấy hình như anh nghe được giọng nói của Dụ Văn Châu. Ánh trăng xuyên thấu qua cửa sổ, phác họa nên một bóng người màu đen. Có người! Vương Kiệt Hi lập tức tỉnh táo, vươn tay bật đèn ngủ " Tách--" một tiếng, sau đó hai người đều bị chói muốn mù.

Đột nhiên thấy ánh sáng, hai con người vừa ở trong bóng tối đều chảy nước mắt. Vương Kiệt Hi vẫn ổn, Dụ Văn Châu lại không được như thế. Cậu đang ở đối diện bóng đèn đấy! Tới khi Vương Kiệt Hi đã thích ứng với ánh đèn, anh liền nhìn thấy khóe mắt Dụ Văn Châu ửng hồng, lã chã chực khóc.

"Dụ… Dụ đội, sao cậu lại ở đây?" Anh ngẩng đầu nhìn cánh cửa đóng chặt, "Cậu vào bằng cách nào?"

"Cứ… đi vào thế thôi." Dụ Văn Châu lau đi nước mắt trên khóe mi nói.

Vương Kiệt Hi: ?

“Có phải hôm nay anh đã nhìn thấy không?” Dụ Văn Châu nghiêm mặt nhìn Vương Kiệt Hi, tất nhiên không muốn chú ý đến cặp mắt kia.

Vương Kiệt Hi nhìn thấy cái đuôi lấp ló phía sau Dụ Văn Châu, cả người đều choáng váng: "Đây là sự thực?!" Tay anh theo bản năng bắt lấy vật đang chuyển động, nóng, có chút lông tơ, là… thật!

Dụ Văn Châu không nghĩ tới việc anh sẽ động tay, cả người đều cứng đờ.

Diễn tả rõ một chút thì đây chính là dáng vẻ hai mắt đẫm lệ khi bị người cầm đuôi, nhưng lại nghẹn ngào không nói gì.

"Tặng… quà Giáng Sinh." Dụ Văn Châu nhìn Vương Kiệt Hi giống như hạ quyết tâm nói lời kế tiếp, "Tôi đem bản thân mình tặng cho anh."

Vương Kiệt Hi đột nhiên nhớ tới kết quả tìm kiếm Baidu trước khi ngủ "Tặng thắt lưng vào đêm Giáng Sinh -- buộc người kia lại cả một đời"...

Vương Kiệt Hi đưa tay ôm lấy Dụ Văn Châu, thỏa mãn thở dài: "Dụ Văn Châu, anh cũng thật thích em."
.
.
.
Có lẽ đây là sự quyến rũ của buổi đêm, Dụ Văn Châu luôn luôn dịu dàng lại có vẻ đặc biệt phong tình, cái gì gọi là đêm đen gió lớn, củi khô lửa bốc, khụ, mọi người hiểu mà...

Hiểu, hiểu mới lạ...
.
.
.
Ngày hôm sau, Hoàng Thiếu Thiên là người đầu tiên phát hiện đội trưởng nhà mình mất tích. Hắn la hét ầm lên làm cả tầng đều tỉnh lại. Ngoại trừ Vương Kiệt Hi, mọi người đều ra khỏi phòng. Một đám người đến gõ cửa phòng Vương Kiệt Hi, nhưng người mở cửa lại là Dụ Văn Châu với phần miệng bị thương.

“Đội trưởng, hai người đánh nhau sao? Vương Kiệt Hi đâu, ra PKPKPKPK, anh lại bắt nạt đội trưởng của tui! Tui…” Đột nhiên Hoàng Thiếu Thiên tắt đài. Vương Kiệt Hi cũng xuất hiện với vết thương trên miệng.

Cao Anh Kiệt: "Thật xin lỗi Dụ đội, do em tự mình nói câu nói kia! Anh đừng trách đội trưởng!"

Tất cả mọi người ở đây: ?

Người trong cuộc: ?

Vương Kiệt Hi vỗ tay một cái: "Anh Kiệt, không phải như vậy, bọn anh không có đánh nhau."

Tóm lại hiện tại toàn Liên minh đều biết Vương Kiệt Hi cùng Dụ Văn Châu có tư tình. Hả? Bạn hỏi cái gì, không thấy được quần áo Dụ Văn Châu đang mặc lộn xộn trên người chính là đồ của Vương Kiệt Hi sao!

Sau này Dụ Văn Châu hỏi Vương Kiệt Hi chuyện quả táo lúc đó, Vương Kiệt Hi cười nói: "Khi đó cũng không biết rằng mình thích em, chỉ muốn đùa giỡn, xem em ăn táo bị chua sẽ như thế nào, nên đem quả lớn nhất chua nhất cho Anh Kiệt, nói với em ấy cái này đặc biệt cho em, không nghĩ tới, sau này mọi chuyện lại thành ra như vậy."

END

Author's note: Đại khái đây là câu chuyện về người phàm Vương Kiệt Hi x ác ma Dụ Văn Châu, Vương Kiệt Hi muốn thu hút sự chú ý của Dụ Văn Châu, vì thế chơi khăm, trời xui đất khiến làm hai người ở bên nhau 2333
 
Last edited:

Hóng chuyện 24/7

Hóng ai mà đôi mắt không đều (☆_@)
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
337
Số lượt thích
2,063
Location
Bắc Kinh
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Phương Minh Hoa, Trịnh Hiên, Lý Diệc Huy
#2
Ỏ, fic ngọt quá. :omtim:omtim:omtim:omtim Anh Vương tặng anh Dụ 1 quả táo mà được đền bù cả một trú cá m78 nha. :wow Làm ăn quá hời, xin vía đầu tư với. :dan
 

Yari

Phó bản trăm người
Thần Lĩnh
Bình luận
80
Số lượt thích
325
Location
Đội tuyển Quốc gia
Fan não tàn của
Diệp đội
#3
Ỏ, fic ngọt quá. :omtim:omtim:omtim:omtim Anh Vương tặng anh Dụ 1 quả táo mà được đền bù cả một trú cá m78 nha. :wow Làm ăn quá hời, xin vía đầu tư với. :dan
Trú cá m78 này lại còn có thêm một cái đuôi lông rất mềm mại và tình thú ;)
 

Bình luận bằng Facebook