Hoàn [Vương 2023 - Green] [Vương Dụ] Rốt cuộc thì dưới áo choàng che giấu cái gì

Nhan Uyển Đình

Nông dân công nghiệp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
202
Số lượt thích
805
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Lâm Kính Ngôn, Ngô Tuyết Phong
#1
Fanfic TCCT

(Vương Dụ) Rốt cuộc thì dưới áo choàng che giấu cái gì

Tác giả: 英格睿德

Editor: Chou

Một sản phẩm thuộc project [Mừng sinh nhật Vương Kiệt Hi 2023] Shade of Green

----------
01​

Nghe nói Vương Bất Lưu Hành sở hữu cặp đùi đẹp nhất Liên minh.​

Sách Khắc Tát Nhĩ viết một dòng như vậy vào nhật ký, lắc lắc bút lông vũ nơi đầu ngón tay. Cậu suy nghĩ một chút, quyết định thêm hai chữ:​

Muốn nhìn.​

Nhưng áo choàng của Lưu Hành dài ơi là dài, dài đến mức gần như che kín toàn thân. Tuy mặc như vậy làm thân hình anh càng có vẻ cao lớn sừng sững, nhưng cũng làm cho người ta muốn xốc áo choàng của Ma Pháp Sư lên để xem —​

Chân anh ấy.​

Haiz. . . Sách Khắc chống cằm, đắm chìm trong nỗi phiền muộn.​

Cậu quyết định cầu viện bạn thân của mình.​

Sách Khắc Tát Nhĩ: Alo alo alo?​

Sách Khắc Tát Nhĩ: Tiếu Tiếu? Tiểu Quân Quân?​

Quân Mạc Tiếu: . . . Tại sao ông toàn đặt biệt danh lung ta lung tung cho tui?​

Quân Mạc Tiếu: . . . Nhưng ông lại vô cùng thân mật vô cùng lễ phép gọi tên có đôi mắt bên to bên nhỏ kia là "Kiệt Hi"???​

Quân Mạc Tiếu: . . . Hơn nữa tui thành bạn thân của ông từ lúc nào???​

Sách Khắc Tát Nhĩ: Có phải tuần trước mi PK với Lưu Hành không? Ta nhớ lần đó Lưu Hành té từ trên chổi xuống.​

Quân Mạc Tiếu: Thì sao? Ông muốn báo thù?​

Sách Khắc Tát Nhĩ: Ờm… Ta muốn hỏi lúc Lưu Hành rơi xuống áo choàng của anh ấy có bay lên không?​

Quân Mạc Tiếu: Có á​

Sách Khắc Tát Nhĩ: Vậy, vậy, vậy mi có thấy… à… ừm…​

Quân Mạc Tiếu: ?​

Sách Khắc Tát Nhĩ: . . . Thấy chân anh ấy​

Quân Mạc Tiếu: . . .​

Quân Mạc Tiếu: (Tui không ngờ ông là người như vậy đó Sách Khắc Tát Nhĩ.jpg)​

Quân Mạc Tiếu: (master Dụ Văn Châu của ông is watching you.jpg)​

Quân Mạc Tiếu: Tui không biết, đang yên đang lành nhìn chân người ta làm gì? Tui không phải kẻ biến thái​

Sách Khắc Tát Nhĩ "biến thái" yên lặng đóng khung chat, trước khi đóng còn không quên lưu lại mớ meme.​

Lúc này, Dạ Vũ ở bên ngoài đang gõ cửa:​

"Sách Khắc Sách Khắc ông đang làm gì thế? Chúng ta cùng nhau đi tìm Vương Bất Lưu Hành để PK đi!!! Được không được không được không? Không nhanh lên sẽ bỏ mất cơ hội tốt đó! Ông phải biết thời gian chính là sinh mệnh, sinh mệnh đang vận động, đang PK. . ."​

Một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu Sách Khắc.​

Cậu lập tức mở cửa, hết sức kích động nắm chặt tay Dạ Vũ:​

"Ok! Chúng ta đi ngay nào!"​

Dạ Vũ bị thái độ đột ngột nhiệt tình như lửa của Sách Khắc dọa sợ đến sửng sốt.​

Mắt Sách Khắc sáng lấp lánh: "Có điều hôm nay chúng ta đổi chiến thuật đi. Tôi phụ trách ngăn cản Lưu Hành, các cậu lo những kẻ khác."​

"Trời má Sách Khắc!!! Tui không có ý gì, nhưng mà ông sẽ bị tên đó bón hành đến chết. . ."​

"Không cần lo lắng." Sách Khắc híp mắt cười.​

"Tôi sẽ hạ Lưu Hành, cho anh ta rơi tự do."​

Toàn thân Dạ Vũ run lên, hắn bắt đầu ngẫm lại xem Vương Bất Lưu Hành đã làm gì chọc giận Sách Khắc.​

02​

"Nghe nói xưa nay Sách Khắc Tát Nhĩ không cởi cái áo choàng thuật sĩ của cậu ta."​

Đang ngồi vắt vẻo trên Diệt Tuyệt Tinh Trần, bỗng Vương Bất Lưu Hành bật ra một câu như vậy.​

"Thẻ tài khoản mà không cởi áo choàng khoác ngoài ngay cả lúc ngủ, hẳn là cậu ta đang che giấu bí mật động trời nào đó."​

Phòng Phong - người đang trồng hoa: ". . . À."​

Vương Bất Lưu Hành: "Làm sao đây, tôi rất muốn xem! Có khi nào Sách Khắc cũng có một con Tu Lỗ Lỗ đáng yêu bị cậu ta giấu dưới áo choàng không?!"​

Ở trong lòng, Phòng Phong lặng lẽ cho anh một ánh mắt khinh bỉ.​

Vương Bất Lưu Hành: "Lẽ nào. . . thật ra Sách Khắc không mặc gì bên trong?!!! Có điều tự mình đi hỏi cậu ta vấn đề này chắc chắn sẽ bị coi là đồ biến thái!"​

Phòng Phong: "Tôi cũng thấy cậu là tên biến thái."​

Vương Bất Lưu Hành: "Nhưng tôi vẫn muốn nhìn."​

Cuối cùng, nhờ đến thông báo cho bọn họ chuẩn bị PK mà Mộc Ân đã giải cứu được Phòng Phong. Khi nghe đến "PK" Vương Bất Lưu Hành chợt nảy ra ý gì đó. Anh đột nhiên nhảy từ trên chổi xuống, còn giẫm hư vài cây hoa Phòng Phong vừa mới trồng, rồi kích động nắm chặt tay Mộc Ân:​

"Chúng ta đi ngay đi! Mộc Ân, lần này anh cản Sách Khắc, những kẻ khác giao cho em!"​

"Ơ? Em không. . ."​

"Mộc Ân," Vương Bất Lưu Hành vỗ vai cậu, chân thành khuyên bảo, "Phải gánh vác tương lai Vi Thảo đó!"​

"Dạ. . . Được! Em nhất định sẽ nỗ lực!"​

Mộc Ân cảm động đến suýt khóc.​

Phòng Phong: Luôn có một loại dự cảm không lành. . .​

03​

Trận solo 1v1 giữa đội trưởng hai nhà miếu thuốc - à không, là thẻ tài khoản của họ - thu hút mọi người đến vây xem. Tất cả đều hồi hộp chờ đợi trận chiến lớn của các đại thần.​

Một giây sau, bọn họ nhìn thấy Thuật sĩ mặc áo choàng đen bắt đầu niệm phép, phóng ra một chiêu Mũi Tên Nguyền Rủa hướng lên trời nhân lúc không ai cắt ngang. Còn Vương Bất Lưu Hành của chúng ta cứ như bị đứt mạng, dễ dàng trúng chiêu, sau đó đương nhiên là rơi xuống đất.​

Mọi người sững sờ nhìn nhau.​

Theo lời một người xem có mặt ở hiện trường, tình cảnh lúc đó không khỏi làm anh ta cảm khái: "Không hổ là đại thần, cho dù là đang nhường cũng có thể nhường một cách không hề giả trân."​

Hai vị đại thần ngã lăn quay.​

Thật ra chuyện này là do Sách Khắc đã lên kế hoạch trước. Khi Lưu Hành rơi xuống, "vô tình" nhìn từ góc độ này sẽ có thể thấy…​

Sách Khắc: "Úi! Chân đẹp."​

Thật ra chuyện này cũng là do Vương Bất Lưu Hành đã lên kế hoạch trước. Nếu ngã xuống từ góc độ này sẽ có thể "vô tình" kéo áo choàng của Sách Khắc xuống…​

"Ể. . . !!!"​

Vương Bất Lưu Hành hoảng sợ.​

"Cổ. . . cổ chữ V khoét sâu?!!!"​

Lúc này người nằm đè lên anh chính là Thuật sĩ Sách Khắc Tát Nhĩ đang đỏ mặt, còn áo choàng cậu bị lột ra lộ cả áo cổ chữ V khoét sâu và phần ngực trắng nõn.​

Quần chúng đang hóng hớt: "Ây ~"​

Vương Bất Lưu Hành nhanh chóng cởi áo choàng của mình trùm lên người Sách Khắc. Anh ôm lấy người của mình rồi cưỡi chổi bay đi.​

Chỉ còn thẻ tài khoản của hai nhà ở lại, đánh cũng không được mà không đánh cũng không được, đành bất lực nhìn nhau.​

Về phần Vương Bất Lưu Hành và Sách Khắc Tát Nhĩ, họ tạm thời núp trong một hang động.​

Khoác trên người tấm áo choàng của Vương Bất Lưu Hành, vị Thuật sĩ trẻ đẹp cúi đầu, gần như vùi cả khuôn mặt trong cổ áo, chỉ lộ ra đôi tai nhọn xinh xắn đang đỏ ửng.​

Trong hang động yên tĩnh đột nhiên vang lên âm thanh ấp úng của Vương Bất Lưu Hành.​

"Sách Khắc, anh sẽ chịu trách nhiệm với em," anh ra vẻ bình tĩnh mà nói, "Rốt cuộc thì anh là người đã lột đồ em."​

"Em, em cũng sẽ chịu trách nhiệm với anh."​

Vương Bất Lưu Hành nghe thấy Sách Khắc nhẹ giọng nói tiếp.​

"Dù sao em cũng đã nhìn chân anh."​

04​

Buổi tối hôm đó, Dụ Văn Châu muốn login thẻ tài khoản để huấn luyện.​

Kết quả là trên màn hình bất ngờ xuất hiện một Sách Khắc Tát Nhĩ đang khoác áo choàng của người khác. Mặt cậu ửng đỏ, đôi mắt ướt át, nhìn là biết cậu đã bị ai đó làm tới khóc.​

Dụ Văn Châu nhìn kỹ lại…​

Áo choàng của Vương Bất Lưu Hành.​

Ha ha.​

Dụ Văn Châu giữ nguyên nụ cười đó, gọi một cuộc điện thoại:​

"Vương Kiệt Hi anh là đồ biến thái."​

Vương Kiệt Hi: "????"​

End.​
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook