Hoàn [Vương Giả Kiến Vương 2022][Vương Dụ] Wechat đội trưởng Lam Vũ bị bán phá giá, giờ chỉ còn chín tệ!

Hóng chuyện 24/7

Hóng ai mà đôi mắt không đều (☆_@)
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
337
Số lượt thích
2,063
Location
Bắc Kinh
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Phương Minh Hoa, Trịnh Hiên, Lý Diệc Huy
#1
Đồng nhân Toàn Chức Cao Thủ


Vương Dụ
Wechat đội trưởng Lam Vũ bị bán phá giá, giờ chỉ còn chín tệ!
Tác giả: 南星锚
Editor: @Hóng chuyện 24/7

Một sản phẩm trực thuộc project [Mừng SN Vương Kiệt Hi 2022] Vương Giả Kiến Vương

Vương Kiệt Hi sinh nhật vui vẻ!!!!!!!!!​


1

Dòng người tuy tản đi nhưng vẫn chưa thôi thảo luận về trận chiến oanh liệt giữa Gia Thế và Bách Hoa ban nãy, Dụ Văn Châu chen giữa đoàn người, giở sổ ghi chép ra. Bạn nhỏ Vương dù chưa ra mắt nhưng rất đĩnh đạc, anh đứng trước mặt Dụ Văn Châu, ngáng người đang vùi đầu suy nghĩ: "Tiện thể thêm cái Wechat?"

Vẫn còn đang đắm chìm trong suy tư, Dụ Văn Châu thuận tay giơ mã QR ra, chẳng ngờ đối phương lại nhìn màn hình mà trầm ngâm. Cậu nhìn lại thì thấy trên màn hình mình ấy thế là mã nhận tiền.

Vương Kiệt Hi hỏi một cách nghiêm túc: "Hết bao nhiêu mới kết bạn được?"

Dụ Văn Châu sửng sốt, Hoàng Thiếu Thiên cũng sửng sốt nhưng rồi cậu nhanh chóng lấy lại tinh thần: "Chín tệ là được."

Hoàng Thiếu Thiên sững sờ: Không ngờ cậu lại như thế, Dụ Văn Châu.

Vương Kiệt Hi quét mã trả tiền, chuyển chín tệ qua.

Hoàng Thiếu Thiên hãi hùng: Không ngờ cậu lại như thế, Vương Kiệt Hi.

Dụ Văn Châu dở khóc dở cười, vốn cậu chỉ muốn đùa vui nhưng thấy dáng vẻ trả tiền nghiêm túc của người kia, không hiểu sao tâm trạng tốt hơn chút.

Hoàng Thiếu Thiên há hốc mồm nhìn Vương Kiệt Hi quét mã gửi lời mời kết bạn cho Dụ Văn Châu, mãi mới ngộ ra: "Á đù! Nãy tôi đây không đòi tiền đúng là lỗ vốn mà! Không được không được, anh cũng chuyển tôi chín tệ đi!"

Vương Kiệt Hi đạt được mục đích xong rồi rút lui, chỉ để lại câu mùa sau gặp rồi xoay người chạy mất, không hiếu chiến tí nào, để lại một mình Hoàng Thiếu Thiên điên tiết.

Tối đó, Dụ Văn Châu tắm giặt xong, nghe thấy chuông điện thoại reo tới hai lần.

Vương: Xin chào

Vương: Có thể cho tôi hỏi chút tại sao lại là 9 tệ được không?

Đang lau tóc cũng phải khựng lại, người này quen bị thế rồi à? Nhưng trông không giống lắm?

Đương nhiên Vương Kiệt Hi chỉ lười phải khách sáo thôi.

Dụ Văn Châu gõ đáp lại: Thuận miệng thôi

Vương: Thế sao không phải 10 tệ?

Dụ Văn Châu: ?Anh bị ám ảnh cưỡng chế à?

Vương: Chỉ là người bình thường thì đều sẽ nói mười tệ.

Dụ Văn Châu bỗng thấy buồn cười, nếu nói như vậy chẳng lẽ anh ta rất có kinh nghiệm trong việc bị người khác tiện tay lừa tiền như này sao?

Vương Kiệt Hi không hiểu: Chín và mười khác nhau lớn lắm à?

Đầu ngón tay Dụ Văn Châu gõ từ tốn lên màn hình: Rất lớn

Tựa như cái khoảng cách giữa ô 9 và ô 10 trong trận luyện đối kháng chiều nay vậy, trông thì như vô nghĩa nhưng chỉ thiếu một chút nữa là có thể thắng.

Tiếc rằng vẫn là một chút.

Dụ Văn Châu hít sâu, ấn tắt màn hình điện thoại.

2

Một đêm nào đó ở mùa giải thứ ba, Vương Kiệt Hi bỗng nhiên nhắn một tin cụt lủn cho cậu.

Vương: Chín và mười khác nhau thật sự rất lớn

Dụ Văn Châu nghĩ một lúc mới nhớ tới điểm tích lũy trong thi đấu: Vi Thảo trên sân khách giành được 9 điểm nhưng vẫn bị một đội mạnh khác giành được 10 điểm vượt qua.

Ấy nhưng mấy trận thi đấu Dụ Văn Châu đều xem nên cậu cảm thấy thứ Vương Kiệt Hi xoắn xuýt chỉ là chút chênh lệch cỏn con này, mà là... Cậu nghĩ đến Vi Thảo dường như bất bại ở mảng lôi đài nhưng lại thành một đoàn cát vụn bên đấu đồng đội, đáp lại: Muốn vào game không? Tôi định đăng nhập acc clone làm nhiệm vụ

Vương Kiệt Hi hỏi: Cậu ở chỗ nào?

Dụ Văn Châu đột nhiên lại nổi ý muốn trêu đùa: Chuyển tôi 9 tệ rồi tôi nói cho

Bên kia im lặng một lúc, chứng tỏ đối phương đang chuyển cho mình 9 tệ.

Anh ấy chắc đang phân vân có nên trả hay không đi, đêm hôm khuya khoắt, Dụ Văn Châu nhịn cười rất vất vả,

Ngoài Khê Sơn Thành, một nhóc ma đạo thường thường cưỡi chổi bay tới lượn quanh bé thuật sĩ bình thường đang đứng trên mặt đất một vòng, sau đó hai nhân vật cùng rời khỏi chủ thành.

Rồi vài đêm sau, Dụ Văn Châu nhìn những đấu pháp biến hóa khôn lường của ma đạo dần dần thu lại, và rồi Vương Kiệt Hi không lên lại clone này nữa.

3

Cả trời đều là tuyết vào ngày Lam Vũ đến làm khách sân nhà Vi Thảo mùa bốn. Sau trận đoàn đội, Dụ Văn Châu để đồng đội đi trước, còn mình thì thong thả đến một cửa hàng tiện lợi nhỏ ngoài sân vận động. Cậu nhìn góc mặt người kia qua tấm kính đang lẳng lặng đứng trước kệ hàng một lúc rồi lấy điện thoại ra.

Dụ Văn Châu: [Chia sẻ địa điểm]

Dụ Văn Châu: Tôi định đến mua đồ nhưng không có tiền

Vương Kiệt Hi ngẩng đầu nhìn ra ngoài sau đó lại cúi đầu.

Vương: Cậu cần bao nhiêu?

Dụ Văn Châu khịt mũi một cái rồi đáp lại: Chín tệ

Vương: [Đối phương đã chuyển cho bạn 9.00 tệ]

Vương: Mời

Thế là Dụ Văn Châu đẩy cửa đi vào.

Chín tệ, đủ mua hai cốc trà sữa X Phiêu Phiêu. Đội trưởng Lam Vũ trẻ tuổi với đội trưởng Vi Thảo, mỗi người bưng một cốc giấy nóng hôi hổi, vai sóng vai nhìn tuyết rơi.

4

Sau khi Lam Vũ đạt được quán quân, khuya đó Vương Kiệt Hi đăng nhập vào nick clone mà lâu rồi không chơi, phát hiện bên cột bạn bè có một người không ngờ cũng online. Anh ấn tìm tọa độ rồi đi tới, tầm mắt thấy thuật sĩ đang đứng trên vách đá, cúi đầu trầm tư. Hai nhân vật cũng không nói gì, sau đó điện thoại Dụ Văn Châu "tinh" một tiếng.

Vương: [Đối phương đã chuyển cho bạn 9.00 tệ]

Vương: Dùng chín tệ mua xem giờ cậu đang nghĩ gì

Dụ Văn Châu không hoang mang chút nào, cậu nhịn cười hồi âm: Tôi tính tỏ tình với một người nhưng không rõ người đó có đồng ý hay không

Người bên kia cũng không nao núng: Cậu ta có.

Dụ Văn Châu: Sao anh biết?

Vương: Vì cậu ta cũng thích cậu.

Cùng lúc đó trên màn hình Ma đạo học giả đụng độ thuật sĩ thế là thuật sĩ rất "bạn tốt" thả một cái Cánh Cửa Tử Vong.

Vương Kiệt Hi:...

Dụ Văn Châu cười tủm tỉm: Trúng cái Cánh Cửa Tử Vong này, giờ anh là của tôi.

5

Yêu đương không hẳn lúc nào cũng êm đềm. Có một lần hai người cãi nhau, Dụ Văn Châu xóa wechat Vương Kiệt Hi trước, thật ra sau đó hết giận cũng nhanh nhưng không ai nhường ai thêm đối phương lại.

Vi Thảo đến làm khách sân Lam Vũ vào chiều ngày hôm đó, Dụ Văn Châu một mình đến nhà thi đấu rất sớm. Cậu lặng ngồi trên khán đài, rồi bị vỗ bả vai.

"Quý ông này..."

Cậu quay đầu, thấy Vương Kiệt Hi vẫy điện thoại: "Mất bao nhiêu mới thêm bạn bên Wechat được?"

Dụ Văn Châu nhìn người kia một lát, rồi từ tốn rút điện thoại ra: "Chín tệ."

Vương Kiệt Hi quét mã thanh toán nhưng Dụ Văn Châu cũng không rút tay về mà ngẩng đầu lên.

"Cộng thêm một nụ hôn nữa."

Trong nhà thi đấu rộng lớn và trống trải, có hai bóng người dán vào nhau trên khán đài, màn hình điện thoại thỉnh thoảng sáng lên giữa đôi tay đang đan, sau đó lại vụt tắt.

6

Nhắc lại chuyện cũ, Hoàng Thiếu Thiên cay cú mãi không thôi: "Chỉ vì chín tệ mà đội trưởng bán đứng chính mình."

Dụ Văn Châu phản bác: "Sẽ trả góp, nhưng không có kỳ hạn."

Hoàng Thiếu Thiên hiếu kỳ: "Thế giờ bao nhiêu tiền rồi?"

Dụ Văn Châu bấm ngón tay tính: "Chắc mấy ngàn tệ rồi."

Hoàng Thiếu Thiên nín lặng, mỗi lần chín tệ mà mấy người có thể chuyển thành số có bốn chữ số. Cùng lúc đó, điện thoại Dụ Văn Châu lại rung lên.

Vương: [Đối phương đã chuyển cho bạn 9.00 tệ]

Vương: All Stars lần này em ở phòng nào trong khách sạn?

Dụ Văn Châu cười cười đáp lại, Hoàng Thiếu Thiên liếc mắt rồi đứng dậy đi: Lần này All Stars ở thành phố B, tất cả chiến đội đều do Vi Thảo sắp xếp, thế mà anh ta không biết Dụ Văn Châu ở phòng nào?

Đây có phải là một hình thức bao nuôi biến tướng?

Hoàng Thiếu Thiên lại liếc nhìn vẻ mặt mơ mộng của Dụ văn Châu, lòng tự gạch đống suy nghĩ trước: Chỉ là tình thú của hai tên cẩu nam nam thôi.

7

Vương Kiệt Hi kết thúc buổi họp báo giải nghệ, anh mở cửa sau sân vận động ra, thấy Dụ Văn Châu đang đứng dưới đèn đường chờ mình. Thấy mình, cậu cười rộ lên: "Mệt cho anh rồi."

Sau đó cậu quỳ một chân xuống.

Vương Kiệt Hi: ?

Dụ Văn Châu mở chiếc hộp nhỏ trong tay ra, bên trong là một cuộn tiền được nhét trong chiếc nhẫn bạc lấp lánh. Vương Kiệt Hi dùng thị lực phi thường nhận ra mệnh giá nó không lớn hơn mười tệ, không khỏi cười khẩy: Được, thì ra trong lòng em anh còn không đáng giá mười tệ.

Đêm thành phố B, yên tĩnh im ắng. Dụ Văn Châu nói với giọng trìu mến: "Cái ngày mà hai tụi mình mới quen, anh hỏi em tại sao lại là chín tệ, giờ cuối cùng cũng có thể nói cho anh. Bởi đây là giá của giấy đăng ký kết hôn. Anh chuyển cho em nhiều lần tiền như thế, lần này em bỏ ra chín tệ này, Kiệt Hi, tụi mình đi đăng ký kết hôn đi."

9

Vương Kiệt Hi cực kỳ cảm động.

Rồi anh bước đến, kéo Dụ Văn Châu lên: "Phí giấy đăng ký kết hôn năm ngoái bị hủy rồi, Dụ Văn Châu, xem tin tức nhiều chút đi."

END.
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#2
Ai đó chuyển cho tôi 9 tệ đi
 

Bình luận bằng Facebook