Ongoing [Toàn viên] Đoàn kịch Ký sự Vụ trọng án

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#21
Mấy cái thiết lập của ông Tu viết ra nó rất là máu chó theo cách nào đó :)

Cơ mà đóng kinh dị - trinh thám mà như đóng phim hài...
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#22
"Được rồi, tôi sẽ làm tổng tài với hai bàn tay trắng vậy." Dụ Văn Châu gật đầu.
Tổng tài này cũng nghèo tới bi thương rồi ?
 

Vịt Xinh Xắn

Giữa hồ băng ngẫm nhân sinh vỡ nát...
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
475
Số lượt thích
2,837
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow ^_^/(Lão Lâm nữa hí hí)
#23
Mấy cái thiết lập của ông Tu viết ra nó rất là máu chó theo cách nào đó :)

Cơ mà đóng kinh dị - trinh thám mà như đóng phim hài...
ông Tu đã viết thì cái chữ "bình thường" rõ ràng k tồn tại r =))))))
Tổng tài này cũng nghèo tới bi thương rồi ?
đúng thế, tổng tài nghèo lắm, nên phải tin là tổng tài ứ có diết ngừi~~~
 

Vịt Xinh Xắn

Giữa hồ băng ngẫm nhân sinh vỡ nát...
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
475
Số lượt thích
2,837
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow ^_^/(Lão Lâm nữa hí hí)
#24
Chương 6:
.​
.​
.​
Mọi người nhìn theo hướng chỉ tay của Phương Duệ, tầm nhìn lập tức tập trung trên người Dụ Văn Châu.​
"Tôi?" Dụ Văn Châu vô tội nói, "Vì sao cô lại cho là như vậy, Phương tiểu thư?"​
"Bởi vì," Phương Duệ suy tính một lúc, lấy hết can đảm nói: "Bởi anh với Trương tiên sinh trên tầng có quan hệ mờ ám. . . Tôi cảm thấy, đây là vụ án giết người vì tình!"​
Người khác: "Phụt ------"​
Trương Tân Kiệt lấy tay che mặt, quần chúng cười ngã ngửa, kịch phá án lập tức hóa sân khấu hài. Diệp Tu cầm máy quay, nỗ lực duy trì trật tự: "Mọi người nghiêm túc một chút, đang phá án đấy! Nghiêm túc đi nào!"​
Dụ Văn Châu đã quay đầu cười đủ, nghiêm mặt quay về nói tiếp: "Tôi không biết cô đang nói cái gì."​
"Nếu biết anh liệu có dám nhận?" Phương Duệ ra sức vuốt mặt hai cái, cố gắng làm vẻ mặt của mình duy trì trạng thái bình tĩnh, "Có điều trước hết anh nên nghe tôi phân tích, để còn suy nghĩ thêm bao biện như thế nào!"​
"Sao chúng ta không vào nhà nói đi?" Lâm Kính Ngôn nói chen vào, "Bên ngoài lạnh như vậy, thi thể của Trương tiên sinh cũng cần phải thu xếp tử tế mới được."​
"Tôi thấy mang vào mới có khả năng xuất hiện vấn đề." Di thể Trương tiên sinh mở miệng, "Nhiệt độ tăng, không chừng sẽ xuất hiện những loại phản ứng mà mấy người không muốn nhìn. . ."​
"Ôi dào không cần chi tiết như vậy đâu!" Tiêu Thời Khâm ôm máy quay, đẩy mạnh hắn vào trong cửa.​
Trương Giai Lạc mới rồi còn thổ huyết hiện đang ngồi trong đại sảnh, người quấn chăn tay nâng trà nóng. Tiểu thư Giang Ba Đào ngồi ở chỗ cách xa hắn nhất, tư thế tỏ ra không muốn nói chuyện, trước mặt lại bày nước nóng và ấm trà. Quần chúng nhao nhao an vị xong xuôi, Phương Duệ thuận tay cầm lên một túi thịt bò khô, vừa ăn vừa nói: "Ừm. . . Tuy không biết ngọn nguồn chuyện này, nhưng. . ."​
"Cậu đừng có mà ăn nữa đi!" Trương Giai Lạc hết nhịn nổi, "Làm trinh thám ít nhất cũng phải có cái tướng chứ!"​
"Chẳng phải cũng có thám tử dựa ghế phá án sao, tôi tiên phong dựa thịt bò khô cũng không phải không tốt." Phương Duệ tiếp tục nhai nha, "Mình nói đến đâu rồi nhỉ? À đúng rồi, nhưng! Nhưng trên thực tế tôi đã từng thấy Dụ tổng và Trương tiên sinh, cho nên kỳ thực tôi và hai người họ không phải lần đầu gặp mặt. . . Dĩ nhiên, bọn họ khả năng không biết tôi."​
"Tôi biết." Trương Tân Kiệt âm u nói.​
Mọi người đều cảm thấy gió lạnh thổi qua gáy, tất cả đồng thanh: "Thi thể không cần nói chuyện!"​
Hoàng Thiếu Thiên ở bên cạnh lặng lẽ gật đầu, vỗ vỗ vai Trương Tân Kiệt.​
Trương Tân Kiệt: ". . ." Hắn đột nhiên thấy đồng cảm với hội người chết.​
"Tôi thật sự không có ấn tượng gì cả." Dụ Văn Châu cũng tự rót cho mình một chén trà, "Tuy nhiên, nữ tử đáng yêu như Phương tiểu thư đây. . ."​
Lúc tất cả mọi người cho rằng hắn sẽ nói "Tôi đã từng nói chuyện cùng thì nhất định sẽ nhớ rất rõ", hắn liền nói tiếp: "Tôi mọi thường thật sự thấy quá nhiều, không có ấn tượng gì cũng là bình thường."​
Quần chúng: ". . ."​
Phương Duệ thoáng dừng, nhanh chóng lấy giả thiết nhân vật của mình ra nhìn: "Anh còn nhớ chứ! Hè nắng đổ cửa đó! ---- Đúng thế, mùa hè năm ấy anh tới đại học OOOO diễn thuyết, khi ấy còn tham gia dạ hội tân sinh viên."​
"Dường như đúng là có chuyện như vậy." Dụ Văn Châu cũng cúi đầu nhìn giả thiết nhân vật, "Tôi nhớ hình như là năm ngoái đúng không?"​
"Không sai, tôi chính là sinh viên của đại học kia." Phương Duệ gật đầu, "Trong buổi dạ hội, anh còn đàn một đoạn ghita."​
Dụ Văn Châu đọc lên tờ giả thiết của mình: ". . . Biểu hiện khuynh tình, giọng hát u buồn làm mê đắm muôn vàn trái tim thiếu nữ dưới sân khấu. . ."​
Người khác: ". . ."​
"Đừng nhìn tôi," Dụ Văn Châu chỉ Diệp Tu, "Cái này là anh ta viết."​
"Viết nhân vật tổng tài thật sự tốn rất nhiều nếp nhăn não, cậu đừng có tỏ ra ghét bỏ vậy chứ." Diệp Tu khoát tay, "Mà tôi cho thêm cậu kỹ năng ngoài lề còn gì, đây là ưu đãi đặc biệt đấy."​
Hoàng Thiếu Thiên cảm thấy hứng thú liền hỏi: "Kỹ năng gì thế? Liệu có phải kỹ năng đánh tay không của ông trùm xã hội đen không, thảo nào có thể ném người lên nóc nhà."​
"Đầu tiên, người không phải do tôi giết." Dụ Văn Châu thở dài, "Còn về kỹ năng thì đại khái thế này: Hoa thức đè giường, cực hạn ép tường, kết giao nhiều người, còn có cả list lời thoại tổng tài. . ."​
"Lời thoại chắc chắn phải có." Phương Duệ nói, "Bởi vì lúc đó tôi có nghe thấy câu này: 'Radio này được tôi nhận thầu rồi'. . ."​
"Radio?" Hàn Văn Thanh nhìn Trương Tân Kiệt, "Cũng coi như có liên quan một chút đến người bị hại."​
"Không sai, chính là radio." Phương Duệ lại liếc tờ giả thiết nhân vật, "Dạ hội tân sinh ở giữa sân, tôi đứng cạnh bồn hoa của trường nhìn thấy Dụ tổng và một người dưới tàng cây nói chuyện, chính là lời như trên."​
"Cho nên cô phải đứng sát lắm mới nghe thấy ha?" Giang Ba Đào một châm thấy máu.​
"Ặc. . . Tôi cũng đâu biết! Có phải tôi viết đâu!" Phương Duệ nhìn về phía Diệp Tu, người đứng sau máy quay không chịu trách nhiệm nói: "Tôi không biết, cậu đã dùng tin tức tình báo này, thì tự bào chữa cho tốt đi."​
"Thôi được," Phương Duệ cắn răng nói, "Bởi tôi ngưỡng mộ phong thái của Dụ tổng ở dạ hội, cho nên lén đi theo anh ta, hơn nữa còn trèo lên cây nghe trộm bọn họ nói chuyện! Được chưa!"​
Quần chúng vỗ tay: "Chuyên nghiệp! Tiếp tục tiếp tục!"​
"Sau đó, vào lúc trời quang trăng sáng, dựa vào ánh trăng sáng rõ tôi liền nhìn thấy gương mặt của người kia." Phương Duệ lúc đầu tuy còn ấp úng, nhưng càng nói thì càng trôi chảy, "Người kia và Dụ tổng dựa vào nhau, xem ra rất thân mật, lòng đố kỵ bừng bừng nổi lên, tôi liền nhớ kỹ hình dáng của người đó. . . A, mối tình đầu vừa chớm nở đã lụi tàn của tôi! Tâm hồn thiếu nữ của tôi đã bị phá nát! Bởi chịu phải đả kích này, sau đó tôi cho dù có thấy hoa, du hí nhân gian, cũng không có chân ái tôi đã từng phải trả giá. . ."​
Diệp Tu nói với máy quay: "Người này đã bắt đầu tự thêm giả thiết cho mình---------"​
"Nói trọng điểm đi tiểu cô nương." Tôn Triết Bình nói như ông cụ non, "Người cô thấy là ai?"​
"Ban đầu tôi không nhận ra, tuy nhiên đêm qua lúc tôi gặp Trương tiên sinh liền có cảm giác, người đó chính là anh ta." Phương Duệ ôm ngực, "Hơn nữa anh ta còn là MC radio, chắc chắn không thể sai được."​
"Khi đó tình cảm hai người họ vẫn còn tốt, cũng không thể nói là giết người vì tình cảm được đúng không?" Trương Giai Lạc nghi ngờ nói.​
"Câu chuyện chưa dừng lại." Phương Duệ nói tiếp, "Sau khi Dụ tổng nói câu đó, Trương tiên sinh liền đánh anh ta một cái, nói anh gạt tôi, anh nói láo! Lời Dụ tổng rất thương tâm, cho dù em có không nhận lễ vật của tôi, nhưng tình yêu của tôi với em tuyệt đối không phải giả dối. . ."​
"Tôi thật sự không nghe nổi nữa." Dụ Văn Châu dùng chiếc mâm đựng quả che mặt nói.​
Người xung quanh một bên cười lớn một bên giục hắn tiếp tục, cả Trương Tân Kiệt cũng hỏi: "Sau đấy tôi trả lời thế nào?"​
"Sau đó," Phương Duệ nói, "Trương tiên sinh nói rằng: Bởi radio này là doanh nghiệp nhà nước."​
Quần chúng: ". . ."​
"Tóm lại từ lúc đó, khả năng tình cảm hai người xuất hiện rạn nứt!" Phương Duệ hưng trí bừng bừng, "Cho nên khi tới căn nhà này, hai người rõ ràng từng có một đoạn tình cũ, lại làm bộ không quen. Thế nhưng nhiều năm trôi qua, lần nữa nhìn thấy người cũ, Dụ tổng vì yêu sinh hận, liền nghĩ tôi không chiếm được em thì em cũng đừng hòng chia tay được tôi------ cho nên giết người ném lên nóc nhà! Động cơ có lẽ là vậy, cụ thể thế nào bổ sung sau, chủ yếu là vì tôi cũng nghĩ không ra."​
"Đây mới chỉ là suy đoán của bản thân cô mà thôi." Dụ Văn Châu bỏ cái mâm xuống, "Tôi và Trương tiên sinh đúng là có quen nhau, tuy nhiên quan hệ của chúng tôi không phải như cô tưởng tượng, hơn nữa chúng tôi hiện tại tuy có ít liên lạc, nhưng tôi hoàn toàn không có lý do để đẩy anh ta vào chỗ chết. So với việc đào lại chuyện cũ, tôi thấy cô nên đưa ra bằng chứng thuyết phục hơn đi."​
Phương Duệ rơi vào suy nghĩ, không khí trong phòng cũng trở nên nghiêm trọng, chỉ có tiếng Hoàng Thiếu Thiên và Trương Giai Lạc ăn khoai chiên vang vọng trong phòng khách.​
Diệp Tu hắng giọng một tiếng, nói với máy quay: "Hiện tại, những người khách trong căn nhà bị bao phủ trong bão tuyết đang đối diện với một cục diện mới. . . Bọn họ chợt nhận ra, mỗi một người ở đây, không ai là không có mối liên quan, trừ đi người quen từ trước, còn có những người khác nắm giữ thông tin của họ. Bí mật của mỗi người, đều có thể bị người khác nắm được, cho dù là sát ý trong gang tấc, cũng có thể dẫn đến án mạng trong phòng kín như thế này -----"​
"Căn phòng!" Phương Duệ vỗ hai tay vào nhau, nói với Dụ Văn Châu, "Đừng quên, phòng của anh nằm ngay trên chiếc cửa sổ trong phòng khách mà Trương tiên sinh rơi xuống."​
-TBC-​
cái đù, vừa mới bảo Dụ tổng ứ giết ngừi xong ông Phương vả vào mặt
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#25
Tui nói cái vở kịch này coi tới đâu là cười tới đó mà ???
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#28

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#29
Phương Duệ rơi vào suy nghĩ, không khí trong phòng cũng trở nên nghiêm trọng, chỉ có tiếng Hoàng Thiếu Thiên và Trương Giai Lạc ăn khoai chiên vang vọng trong phòng khách.​
Tiếng động kiểu này cũng đủ tim thòng tới háng rồi nha hai pa!
 

Vịt Xinh Xắn

Giữa hồ băng ngẫm nhân sinh vỡ nát...
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
475
Số lượt thích
2,837
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow ^_^/(Lão Lâm nữa hí hí)
#30
Chương 7:
Edit: Vxx
.​
Dụ Văn Châu: "Thế thì làm sao?"​
"Tôi cho rằng, thi thể của Trương tiên sinh không ở trên mái nhà ngay từ đầu." Phương Duệ nắm chặt tay nói, " Đầu tiên, người trên tầng hai đều không nghe được tiếng động lạ nào cả. Tiếp nữa, nếu thi thể chậm rãi trượt từ trên tầng xuống, thì đã phải sớm rơi xuống rồi. Cho nên, thi thể chắc hẳn là bị người khác đem lên sau đó."​
"Có lý đấy." Lâm Kính Ngôn gật đầu.​
"Thời cơ tốt nhất để làm được điều này chính là lúc chúng ta rời khỏi nhà tìm kiếm Trương tiên sinh." Phương Duệ tiếp tục nói, "Ban đầu, Dụ tổng giấu thi thể trong phòng mình, thừa dịp mọi ngưởi ra ngoài hết liền cõng Trương tiên sinh từ cửa sổ ra ngoài, chỉ cần leo dọc theo thang khẩn cấp là có thể đặt thi thể ở sườn dốc trên nóc nhà. Trong trường hợp chúng ta quay trở lại muộn hơn một chút, thậm chí còn không nhìn thấy cảnh thi thể trượt xuống mà chỉ phát hiện nó đột nhiên xuất hiện dưới cửa sổ!"​
Giang tiểu thư và Hoàng tiểu thư với tình hữu nghị chị em bạn dì, cho Phương tiểu thư một tràng vỗ tay nhiệt liệt.​
"Nếu tôi dậy sớm một chút thì đã tốt rồi." Trương Tân Kiệt trầm tư nói, "Có điều, như thế thì không có cảnh tượng kinh dị như này đúng không?"​
"Phương tiểu thư," Dụ Văn Châu gật đầu, "Nói hay lắm, nhưng chẳng có ý nghĩa gì cả."​
Phương Duệ: "Ơ?"​
"Tôi không ở một mình," Dụ Văn Châu buông tay, "Đem thi thể giấu trong phòng, không thể không kinh động đến Vương giáo sư. Về cơ bản, điều này không khả khi."​
"Ặc," Phương Duệ sững lại, "Nhưng Vương giáo sư cũng có thể bao che cho anh cơ mà! Tỷ dụ như quan hệ đời trước ân ân oán oán gì đó không thể cho người khác biết chẳng hạn!"​
Vương Kiệt Hi nói: "Cô đang coi tôi là kẻ tình nghi hay sao?"​
"Nghĩ cho kỹ đi nhé," Diệp Tu xen vào, "Phương tiểu thư, lão Vương chính là giáo sư đại học XX, lại còn phụ trách hai môn cô học kỳ này đó."​
Phương Duệ: ". . .?!"​
"Thực tế, cô không cần phải nghi ngờ như vậy." Vương Kiệt Hi nói, "Tuy những người tầng dưới lúc đó không lên kiểm tra, nhưng bên cạnh phòng khách, phòng bếp và toilet, thì Hàn tiên sinh đã vào từng gian phòng để kiểm tra, không thể tồn tại khả năng đem thi thể giấu trong phòng."​
Phương Duệ nghiêng đầu, sắc mặt bi tráng thể hiện có trượt môn đi nữa ông đây cũng phải nói: "Nhưng không có ai trong chúng ta kiểm tra phía bên ngoài căn nhà trước khi tất cả cùng đi tìm kiếm, cũng có khả năng giấu tại nhà để xe hoặc góc tường nào đó, đúng không?"​
"Như vậy kẻ tình nghi không chỉ có Dụ Văn Châu." Tôn Triết Bình nói, "Trừ anh ta, mỗi người đều có thể chờ đợi lúc hỗn loạn kia đem thi thể đặt lên nóc nhà, tôi thấy căn bản không ai có đủ bằng chứng bảo vệ toàn bộ khoảng thời gian hành động của mình."​
"Tôi có thể." Hàn Văn Thanh nói, "Vì bình luận viên luôn đi theo giám sát tôi."​
Diệp Tu: ". . . Khụ khụ."​
"Như vậy trừ đi người này," Tôn Triết Bình nói, "Còn lại tất cả mọi người, bao gồm cả tôi, đều có cơ hội làm điều này, vấn đề là có tiện hay không thôi."​
Phương Duệ cũng bị thuyết phục, hắn dời mắt khỏi người Dụ Văn Châu, quét một vòng quanh tất cả những người phòng.​
Đúng lúc mọi người rơi vào suy nghĩ, Chu Trạch Khải hắng giọng một cái, ngồi dậy ngay ngắn.​
Là cảnh sát duy nhất ở đây, tuy hắn không nói nhiều, nhưng mỗi lần phát biểu đều đi vào trọng điểm, mọi người đều yên lặng nghe hắn nói.​
"Suy đoán của Phương tiểu thư," hắn nói, "có phần có lý."​
Phương Duệ phối hợp làm ra dáng vẻ vênh mặt.​
"Cho nên," Chu Trạch Khải nói tiếp, "Muối kiểm chứng thời gian tử vong, nguyên nhân và địa điểm."​
Hắn dùng tay ra hiệu: "Thời gian hiện tại rất khó xác định, hai cái còn lại, cần điều tra."​
"Đúng đúng, nãy giờ toàn bàn đi đâu," Trương Giai Lạc vỗ tay một cái, "Vẫn chưa biết thi thể chết như thế nào!"​
"Trên thi thể có vết thương gì không?" Giang Ba Đào hỏi.​
Trương Tân Kiệt uống một ngụm trà, nói: "Trừ trên đầu ra thì không có."​
Phương Duệ: "Ớ, thế thì hành hung kiểu gì vậy?"​
"Có thể hạ độc chăng?" Lâm Kính Ngôn suy đoán. Giang Ba Đào nâng ấm thêm trà cho mọi người, vừa khít tới tách trà của hắn, hắn khoát tay biểu thị chén của mình vẫn còn.​
"Nói như vậy, Hàn tiên sinh cùng phòng không phải là đáng nghi nhất sao?" Tôn Triết Bình nhàn nhạt nói.​
Hàn Văn Thanh nhướn mày: "Tôi?"​
"Anh nửa đêm có thể hạ độc anh ta. . ." Phương Duệ khai phá mạch suy nghĩ mới, "Mà người đầu tiên báo anh ta mất tích chính là anh, nếu anh hạ độc Trương tiên sinh rồi để lên nóc nhà, sau đấy qua một khoảng thời gian mới báo cáo mất tích, vậy thì chúng ta không thể nắm được thời gian tử vong!"​
"Hiện tại hình như chúng ta cũng đâu có biết được thời gian tử vong." Hàn Văn Thanh mặt không đổi sắc.​
Phương Duệ: ". . . Cũng đúng ha."​
"Tôi không ngại việc bị hoài nghi." Hàn Văn Thanh nói tiếp, "Nhưng trên người không có vết thương không có nghĩa là vì hạ độc, còn có thể là tổn thương phần đầu."​
Phương Duệ: "Thế nhưng đầu lại. . ."​
"Vì đã đập xuống đất nên khó xác định đúng không?" Trương Giai Lạc nói, "Có khả năng vết thương chí mạnh có thể bị ẩn bên trong."​
"Tuy chúng ta không có pháp y chuyên nghiệp, nhưng đầu đập xuống đất cũng là sau khi chết mới xảy ra, nếu thật sự có vết thương chí mạng, chúng ta cũng không thể nào không nhìn ra điều gì." Giang Ba Đào quay đầu hỏi Diệp Tu, "Có thể nhìn thấy không?"​
"Với người ngoài nghề có lẽ không đơn giản." Diệp Tu trả lời.​
Tất cả mọi người chuyển ánh mắt về phía Lâm Kính Ngôn. Hắn giơ tay: "Được được, để tôi kiểm tra."​
Trương Tân Kiệt không đợi hắn hỏi, rất tự giác lấy ra một tờ ghi chú từ trong túi, vừa nghiên cứu vừa nói: "Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng, tạm thời phát hiện mắt phải tổn thương khá nghiêm trọng, vết thương cũng khác so với phần mắt bên kia tổn thương do tiếp xúc với mặt đất."​
Lâm Kính Ngôn: "Nói cách khác, vết thương bên mắt phải nặng hơn bên trái à? Có thể nhìn ra là do thứ gì tạo ra không?"​
"Không rõ lắm," Trương Tân Kiệt nói, "Nhưng theo phán đoán của anh thì có thể là vết thương do bị đâm vào."​
Tất cả mọi người phát ra một tiếng "A~~".​
"Lão Hàn nói trúng rồi, quả nhiên là trên đầu có vết thương!" Phương Duệ giật mình, "Đánh người chừa mặt, thế này thật tàn nhẫn quá đi!"​
"Hung thủ có lẽ thật sự táng tận lương tâm như vậy." Trương Giai Lạc sờ sờ cằm, "Cũng có khả năng vết thương trên đầu cùng với chuyện thi thể rơi từ trên xuống có liên quan."​
Giang Ba Đào: "Liên quan?"​
"Có hai suy đoán." Trương Giai Lạc nói, "Một, bởi vì tổn thương vùng đầu, cho nên hung thủ mới muốn đem thi thể lên nóc nhà. Hai, hung thủ đã tính toán việc đem thi thể lên nóc nhà, nên mới đánh vào phần đầu."​
"Nếu như có thể biết hung khí là vật gì," Dụ Văn Châu nhìn Trương Tân Kiệt, "Không chừng có thể giúp chúng ta phán đoán."​
Trương Tân Kiệt lắc đầu: "Cái này mấy người không thể nhìn ra từ thi thể. Có điều, khả năng cao là công cụ sắc nhọn."​
"Công cụ sắc nhọn à. . ." Trương Giai Lạc rơi vào suy nghĩ, Dụ Văn Châu quay đầu hỏi Diệp Tu: "Trong chúng ta chẳng lẽ có người đem theo vũ khí?"​
"Cuối cùng cũng có người chịu hỏi cái này." Diệp Tu ra hiệu cho camera quay một vòng.​
"Trong phòng có một số đồ vật có thể dùng làm công cụ gây án tạm thời, ví dụ như vật nặng, được dán giấy ghi chú bên trên, biểu thị những vật đó có thể được dùng để hành hung. Trừ những vật đó, ba hung thủ giấu mặt mỗi người đều tự mang theo một vũ khí nguy hiểm, bởi khả năng thắng của mấy người này khá khoai, cho nên đây là phúc lợi cho họ."​
Phương Duệ: "Đợt chút, chúng ta đã ở hai ngày hai đêm với ba tên mang vũ khí nguy hiểm á!"​
"Này là niềm vui thú ở nơi sơn trang bão tuyết hiểu không?" Diệp Tu không thèm ngẩng lên.​
Lúc này, Vương Kiệt Hi mở miệng sau một khoảng thời gian yên lặng: "Có một chỗ, nếu chúng ta kiểm tra lại một chút, có khi sẽ phát hiện ra đầu mối mấu chốt."​
Phương Duệ mở to hai mắt: "Chỗ nào?"​
"Trên tầng." Vương Kiệt Hi chỉ lên trần nhà, "Phòng của Diệp Thu."​
-----------------------​
Góc máy khác
Vào thời điểm hung thủ và Trương Tân Kiệt quyết đấu.​
Diệp Tu: (lật tờ giấy) Cầm hung khí được cộng ba điểm, xin mời tung xúc xắc.​
Hung thu: (xúc xắc tối đa 20 ném được 16 điểm) Ngoan ngoãn chịu chết đi!​
Tân Kiệt: (ném được 20) Xem ra tạm thời chưa chết được.​
Hung thủ: . . .​
Diệp Tu: (với hung thủ) Cậu bị Trương Tân Kiệt đánh một trận​
Hung thủ: Lại nào. (ném được 5) Hỏng bét. . .​
Tân Kiệt: (ném được 1)​
-TBC-​
 

张佳乐头上的小花儿

To sleep the sleep of the just and innocent
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
8,454
Số lượt thích
19,153
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Nhìn hình
#33
Cảm thấy Tôn siêu cấp đáng nghi luôn vì:

1. Bỗng dưng giành vai của Lạc. Nếu để yên như cũ thì vai của Tôn là tra nam bạn trai cũ của Giang tiểu thư nhỉ? Vậy thì có liên quan gì đến toàn thể và hai người đã chết heng? Một trong hai người đã chết là Hoàng tiểu thư, có thể thân với Giang tiểu thư, vậy đổi vai thì Lạc dễ bị nghi ngờ hơn chứ nhỉ? Hay tui đã auto cho rằng Tôn sẽ bảo vệ Lạc mà ko nghĩ đến khả năng Tôn đẩy Lạc vào diện tình nghi để mình thoát tội? Ý cơ mà lúc Tôn đổi vai thì chưa có chuyện gì xảy ra hết...

2. Nói đỡ cho lời biện hộ vô căn cứ của Diệp Thu. Khả năng đồng phạm cao! (hoặc do tánh của Tôn ca ổng phởn thiệt...

Ôi tôi tìm chiếc fic này mấy hôm nay =)) Đọc lâu rồi không nhớ tên, may sao mà hôm nay có update huhu cảm ơn bạn dịch / edit nhiều.
Thành quả của cả một công cuộc dí dao, khóc nháo, năn nỉ, bắt thóp, đe dọa trên Discord của cả hội chị em đêm qua đó! Trú editor này chảnh lắm, đọc truyện ko phản hồi nhiệt liệt cho trú là trú lặn sâu ngay. Phụ tui cmt thúc mông trú í với :cry::cry:
 

Littlecat264

Gà con tiến hóa
Bình luận
3
Số lượt thích
17
#34
Thành quả của cả một công cuộc dí dao, khóc nháo, năn nỉ, bắt thóp, đe dọa trên Discord của cả hội chị em đêm qua đó! Trú editor này chảnh lắm, đọc truyện ko phản hồi nhiệt liệt cho trú là trú lặn sâu ngay. Phụ tui cmt thúc mông trú í với :cry::cry:
Ui =)) Vậy xin gửi lời nhắn nhủ của mình là mình mỗi tuần đều vô check truyện này một vài lần, nhiệt liệt cầu xin bạn edit ó =)))))
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,157
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#35
Cười đau cả bụng a, cứ nghĩ đến một đám láo nháo ng diễn sâu ng phá game quản trò thì bẩn bựa thêm vào mấy cái kĩ xảo 3 xu nữa thì có kinh dị đến đâu cũng k nhịn dc cười, chắc phải đi đọc Conan để hồi phục mất :))
 

Bình luận bằng Facebook